Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1889:




Tổng cộng hơn ba ngàn đầu người, đồng loạt bày trước cổng lớn phủ Ám Dạ Vương.
Chất đống thành núi!
Diệp Bắc Minh chẳng thèm nói một câu, chỉ đứng bên cạnh đầu người.
Chỉ khí thế khủng bố đó khiến tất cả mọi người khiếp sợ!
“Suýt!”
Đám người vây xem hít khí lạnh, tê dại da đầu.
“Bát vương gia và con trai của các lão Trịnh mà hắn cũng dám giết?”
“Đây là Ám Dạ Vương cứng rắn đầy ý chí thế hệ mới đó!”
“Ở Long Đô cũng dám giết người như vậy, dưới bầu trời này không còn ai nữa rồi!”
Rất nhiều người kinh sợ cúi đầu, không dám nhìn thẳng Diệp Bắc Minh!
Sợ đến tim đập mạnh thình thịch không ngừng!
Gần như nổ tung!
Đám lão binh như Diệp Chính Đức kích động quỳ xuống đất: “Thuộc hạ chúc mừng Ám Dạ Vương trở về!”
Diệp Bắc Minh giơ tay bảo họ đứng lên.
Rồi nhìn sang Vạn Lăng Phong: “Lăng Phong, trong thời gian tôi không ở đây, ông đã điều tra được gì?”
Vạn Lăng Phong tiến lên một bước, quỳ một chân xuống: “Cậu chủ, danh sách những người truy giết nhà họ Diệp năm đó đều ở đây!”
“Sau khi tộc người của Ám Dạ Vương chạy khỏi hoàng triều Đại Chu, bọn họ phân chia sản nghiệp của Ám Dạ Vương!”
Diệp Bắc Minh nhận lấy danh sách xem một lượt.
“Tam vương gia, Chu Long Hổ!”
“Bát vương gia, Chu Long Đằng!”
“Nhà họ Đào ở Tích Xuyên!”
“Nhà họ Hoàng ở Long Hà!”
“Nhà họ Bao ở Thanh Điền Châu!”
“…”
Diệp Bắc Minh xem hết cả danh sách: “Đều là gia tộc hàng đầu của hoàng triều Đại Chu!”
Hai mươi mấy gia tộc.
Gần như chiếm một nửa quý tộc hoàng triều Đại Chu!
Diệp Bắc Minh gấp danh sách lại: “Mẹ, chuyện mà con hứa với mẹ, nhất định sẽ làm được”.
“Đám người này muốn tiêu diệt nhà họ Diệp, thì con sẽ tiêu diệt bọn họ!”
Soạt!
Lúc này.
Một bóng đen trong đám đông xông đến, quỳ một chân xuống đất: “Chủ nhân, đám người Bát vương gia Chu Long Đằng đã đến phủ đệ của Tam vương gia Chu Long Hổ, hôm nay hình như là đại thọ của Tam vương gia!”
Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng: “Trùng hợp vậy sao? Đỡ mất công tôi đi tìm từng người một”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.