Diệp Bắc Minh đến bên ngoài Thanh Huyền Tông, bị cảnh náo nhiệt trước mặt làm cho chấn kinh ngẩn người.
Hàng triệu người tập trung trên quảng trường rộng lớn bên ngoài cổng Thanh Huyền Tông.
Hôm nay, vừa hay là nghi thức nhập môn tổ chức ba năm một lần của Thanh Huyền Tông!
Anh trực tiếp lấy ra một tấm thẻ bài ngọc, sau khi liên hệ mấy vị sư tỷ.
Đứng ở một bên, nhắm mắt dưỡng thần.
Đợi các sư tỷ đến đón anh.
Cách cách cách!
Tiếng bước chân dồn dập vang lên: “Tránh ra, tất cả tránh ra cho tôi!”
Đám đông nhường ra một lối đi.
Một đám người mặc trang phục đệ tử của Thanh Huyền Tông từ xa vội vàng đi tới.
Mọi người nhìn thấy đệ tử của Thanh Huyền Tông, tất cả đều cung kính cúi đầu!
Những người xung quanh Diệp Bắc Minh cũng lùi lại về sau.
Xung quanh anh lập tức trống không.
Lúc này.
Diệp Bắc Minh một mình trơ chọi đứng ở đó!
“Này, cậu thanh niên, mau tránh ra!”
“Đừng ngủ nữa, người của Thanh Huyền Tông đến rồi!”
“Cậu đang làm gì thế hả, mau tránh ra!”
“Còn không tránh ra, cậu sẽ gặp rắc rối đấy!”
Một vài võ giả có lòng tốt nhắc nhở.
Diệp Bắc Minh nghe thấy, nhưng phớt lờ.
Đường rộng như vậy, người của Thanh Huyền Tông đi vòng qua chẳng phải là được rồi sao?
Soạt! Soạt! Soạt!
Mười mấy ánh mắt băng lạnh lập tức nhìn sang Diệp Bắc Minh.
“Cậu nhóc, có biết nơi này là nơi nào không?”
“Ai cho cậu đứng ở đây? Cậu đang cản đường đấy, có biết không hả?”
Hiện trường yên tĩnh đến đáng sợ!
“Xong rồi xong rồi…”
“Tên nhóc này thật xui xẻo, không chết thì cũng bị lột lớp da!”
Rất nhiều võ giả lắc đầu.
Diệp Bắc Minh mở đôi mắt: “Đường rộng như vậy, tại sao các người cứ phải đi qua chỗ tôi?”
“Đi vòng qua không được hả?”
Cái gì?
Vãi!
Trái tim của tất cả mọi người run lên, nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc!
Tên nhóc này là ai?
Lại bảo đệ tử của Thanh Huyền Tông đi đường vòng?