Tô Thanh Ca có thể sánh ngang mỹ nữ tuyệt sắc, cô ta vừa khóc, lập tức có rất nhiều người chú ý đến.
“Có chuyện gì vậy?”
“Sao Tô Thanh Ca lại khóc?”
Mọi người thấy hơi nghi hoặc.
Nhìn theo ánh mắt của Tô Thanh Ca, đúng lúc thấy hai người Diệp Bắc Minh và Tiêu Nhã Phi!
“Đù mẹ… Không thể nào?”
“Chẳng lẽ là bởi vì Diệp cuồng nhân?”
“Không lẽ Tô Thanh Ca cũng thích Diệp cuồng nhân sao?”
“Con mẹ nó, ông đây thật muốn hộc máu…”
Vô số nam đệ tử phát điên.
Đột nhiên, giọng của một người đàn ông truyền đến: “Thanh Ca, nghe nói hôm nay cô chính thức gia nhập Thanh Huyền Tông, tôi tới đón cô!”
Vèo!
Tất cả mọi người đồng loạt quay đầu, thấy người đang đi tới, con ngươi khẽ co rụt lại.
Lưu Lãng Thanh!
Hạng mười trên bảng xếp hạng Thanh Huyền, một trong những thiên chi kiêu tử đứng đầu của Thanh Huyền Tông!
Trong tình huống bình thường, đệ tử phổ thông không thể trông thấy Lưu Lãng Thanh!
Cho dù là đệ tử nội môn cũng khó được nhìn thấy Lưu Lãng Thanh một lần!
Hôm nay Lưu Lãng Thanh lại xuất hiện ở cửa tông môn?
“Chào Lưu sư huynh!”
“Lưu sư huynh, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy?”
“Lưu sư huynh, tôi là Tống Nhân Hổ, hồi trước lúc ngài luyện võ tôi từng lau đài võ đạo cho ngài, ngài còn nhớ không?”
Vô số đệ tử chen chúc lao tới!
Như thể fan hâm mộ gặp được thần tượng!
Trong chốc lát, xung quanh Lưu Lãng Thanh bị vây chật như nêm cối.
Lưu Lãng Thanh nở nụ cười: “Chào mọi người, tôi đến tìm Thanh Ca”.
Mọi người tránh ra một con đường.
Lưu Lãng Thanh đi đến trước mặt Tô Thanh Ca, lại thấy Tô Thanh Ca đang khóc.
Hắn ta nghi hoặc: “Thanh Ca, cô sao vậy?”
Lưu Lãng Thanh duỗi tay nắm lấy Tô Thanh Ca!
Lại bị Tô Thanh Ca hất thẳng ra!
Tô Thanh Ca hít sâu một hơi, tránh khỏi Lưu Lãng Thanh, đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh: “Diệp tiên sinh… Cô ấy… Cô ấy là người phụ nữ của anh sao?”
…
…
Vừa dứt lời, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh lại!
Khóe mắt Lưu Lãng Thanh khẽ run rẩy.
Như thể vừa bị người hung hăng tát cho một cái!