Diệp Bắc Minh cười: “Người phụ nữ và mấy sư tỷ của tôi, bị bà chém đứt kinh mạch chân tay, bị phế đan điền!”
“Bà hỏi xem bọn họ có tha cho bà không?”
Mấy người Hạ Nhược Tuyết, Khương Tử Cơ, Vương Như Yên, Liễu Như Khanh, hoàng hậu Hồng Đào mặt lạnh như băng!
Ân Hồng Mai biết mình chết chắc rồi, bà ta cay độc nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Súc sinh, cho dù bà đây chết thì đã làm sao?”
“Một mình tao chết cũng không quan trọng, mấy người phụ nữ của mày coi như bị phế hoàn toàn rồi!”
“Ha ha ha!”
Bà ta cười lớn điên cuồng: “Tao được hời rồi, tao không thiệt!”
Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng: “Yên tâm, tất cả người nhà họ Ân của bà sẽ được chôn theo bà!”
Ân Hồng Mai tỏ vẻ mặt không tin: “Ha ha, mới vừa nãy tao đã truyền tin về”.
“Bắt đầu từ bây giờ, tất cả mọi người nhà họ Ân bỏ đi, bây giờ mày đến nhà họ Ân cũng không kịp!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi tiêu diệt toàn tộc nhà họ Ân, còn cần phải đến tận nhà ư?”
Liền sau đó!
Diệp Bắc Minh đâm một nhát kiếm vào tim của Ân Hồng Mai, máu tinh chảy ra!
Anh không hề chậm trễ, trực tiếp sử dụng Huyết Mạch Chú Sát!
Vù!
Máu tinh của Ân Hồng Mai bùng cháy!
Trong ngọn lửa hiện lên một hình ảnh!
“A, có chuyện gì vậy?”
“Lửa… cứu mạng…”
“Ngọn lửa từ đâu bốc ra? Mau cứu tôi với…”
“Không, đừng!”
Những người nhà họ Ân ở khắp chỗ trong Thanh Huyền Tông đột nhiên bốc cháy!
Toàn bộ hình ảnh đều hiện lên trong ngọn lửa.
Ân Hồng Mai nhìn những gương mặt thân thuộc kêu lên thảm tiết, ngọn lửa khó hiểu trên người bốc cháy bừng bừng!
Hóa thành tro bụi!
“Mày…Huyết Mạch Chú Sát? Thuật cấm này, mày học được từ đâu?”, Ân Hồng Mai hoàn toàn sợ hãi, bà ta kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh: “Ma quỷ, mày là ma quỷ!”
Vừa dứt lời, Ân Hồng Mai bị ngọn lửa nuốt chửng!
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người!
Diệp Bắc Minh mau chóng đến trước Hạ Nhược Tuyết và mấy sư tỷ: “Tình hình mọi người thế nào rồi?”
Khương Tử Cơ cười: “Tỷ không sao…”
Phụt!
Phun ra một ngụm máu đen, trực tiếp ngất xỉu!
“Ngũ sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh giữ lấy Khương Tử Cơ, đặt cô ấy nằm thẳng xuống đất.