Sau khi tốt nghiệp năm tư đại học, hai người hẹn ước cùng nhau thi nghiên cứu sinh!
Còn ở cùng một ký túc xá.
Cách đây không lâu, nhóm bạn học của Tô Ấu Ninh còn đi Giang Nam chơi, Diệp Bắc Minh đã gặp cô ta.
Tô Ấu Ninh cũng là mỹ nữ, không hề kém cạnh hơn so với Chu Nhược Giai.
Khoảng thời gian này cô ta đã sưu tầm rất nhiều tin tức liên quan đến vị hôn phu Diệp Bắc Minh của cô bạn thân.
Nhưng một vài tin tức quá mức khủng khiếp!
Thật thật giả giả, Tô Ấu Ninh không tin cho lắm!
“Tôi đến gặp Nhược Giai”, Diệp Bắc Minh nhàn nhạt nói.
Thái độ bình thản này so với lúc đối mặt với Chu Nhược Giai quả thật giống như hai người khác nhau!
Tô Ấu Ninh có chút mất mác, nặn ra một nụ cười: “Nếu đã đến Trung Hải, vậy thì ở đây chơi mấy ngày”.
“Tôi và Nhược Giai có thể đưa anh đi dạo”.
Chu Nhược Giai nhướng mày!
Cô vẫn muốn cùng Diệp Bắc Minh trải qua thế giới của hai người mà!
Cái gì mà cùng nhau dẫn anh Bắc Minh đi dạo?
Diệp Bắc Minh cười một tiếng: “Không cần, Nhược Giai ở bên tôi là đủ rồi”.
“Ách, ha ha, tôi chỉ thuận miệng nói thôi”, Tô Ấu Ninh cười ha ha, cô ta nhìn đồng hồ trên điện thoại: “Aiz ya, Nhược Giai, không kịp rồi!”
“Trưa nay là ngày học viện kỷ niệm một trăm năm thành lập”.
“A! Nguy rồi, mình vẫn chưa thay quần áo!”, Chu Nhược Giai lập tức nhớ ra.
Vội vàng giải thích với Diệp Bắc Minh.
Hôm nay là lễ kỷ niệm một trăm năm ngày thành lập trường đại học Trung Hải!
Đến lúc đó sẽ có rất nhiều nhân vật nổi tiếng và ngôi sao lớn đến đây.
Chu Nhược Giai chuẩn bị một tiết mục, đến lúc đó muốn lên hát một bài.
Cô phải về thay quần áo mới được!
Thời gian không đủ.
“Anh Bắc Minh, em phải về thay quần áo rồi, lát nữa anh cùng em tham gia lễ kỷ niệm chứ?”, Chu Nhược Giai mong đợi nói.
Diệp Bắc Minh cười, dù sao bây giờ cũng không có việc gì, có thể đi chơi một chút.
Anh gật đầu đồng ý.
“Được!”
Chu Nhược Giai rất vui sướng, kéo tay Diệp Bắc Minh chạy về phía ký túc xá nữ.
“Tình huống gì vậy?”
“Chu Nhược Giai kéo tay một bạn nam chạy điên cuồng ở trong trường?”, rất nhiều sinh viên trợn tròn mắt.