Đoàn Tàu Tuyệt Mệnh

Chương 21:




Bingo, căn cứ vào tình huống hiện tại mà nói, giá trị uy lực cái vũ khí này hoàn toàn đáp ứng mong đợi của cô, hiệu quả quả thực hoàn hảo.
Trên mặt Hàn Thanh lộ ra vẻ đắc ý. Googl𝖾 𝘁ra𝔫g 𝔫ày, đọc 𝔫gay khô𝔫g q𝗎ả𝔫g cáo [ 𝙏r𝐔𝒎𝙏 r𝗎y𝖾𝔫﹒𝒱𝔫 ]
Sức mạnh của khẩu 【Pháo nguyên tử laser tia α】 lớn hơn nhiều với tưởng tượng của cô, chỉ với một phát bắn thôi, suýt chút nữa đã làm nổ tung một nửa căn phòng, hiệu quả quả thật kinh người.
Thời điểm lấy được vũ khí này, Hàn Thanh kỳ thật cũng không có nhìn thấy màn biểu diễn tại hiện trường trực tiếp của nó. Chỉ biết người đàn ông cường tráng đã chết đã từng dùng nó để giết một người cải tạo gen vô cùng uy vũ. Lúc Hàn Thanh chạy tới, khung cảnh hỗn loạn chỉ còn lại mảnh thi thể nhỏ của con quái vật, thoạt nhìn uy lực cực kỳ không tầm thường.
Mà hiện tại đây cũng là vũ khí hạng nặng duy nhất trong tay cô, khẩu pháo nguyên tử này chính là chỗ dựa cuối cùng của Hàn Thanh trong trận chiến.
Nếu thật sự không dùng tốt, cô cũng chỉ còn nước trốn trốn tránh tránh để bảo toàn tính mạng, nhẫn nhục trở về đoàn tàu dùng số điểm ít ỏi đổi lấy trang bị khác tiện lợi hơn. Còn uy lực của vũ khí như thế nào thì...... Chỉ có thể đợi đến lúc đó rồi nói.
Hàn Thanh ban đầu cũng tính toán làm như vậy. Tuy nhiên cô không ngờ khi bước vào phòng lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
—— Cái tên Tu La địa ngục một đao cắt bay đầu cô kia giờ phút này đang vật lộn cùng với một người cải tạo gen to lớn dung mạo đáng sợ, kìm hãm lẫn nhau, không thể nhúc nhích. Không khí khẩn trương vô cùng, căng chặt tột độ, chạm vào là nổ ngay.
Nếu ông trời đã cưỡng bức đưa cơ hội tốt như vậy tới trước mặt cô, bây giờ mà còn không oanh thượng bắn một phát này thì thật sự có lỗi với nỗi sợ hãi cùng đau đớn mà bản thân lúc ấy phải chịu khi bị chặt đầu.
Vì thế Hàn Thanh cơ hồ không chút nào do dự, từ trong ba lô lấy ra khẩu súng trực tiếp nhắm chuẩn thân ảnh trước mặt liền bóp còi bắn.
Ngay sau đó ầm một tiếng, như thể trời đất nứt toạc ra. Trước mặt bị xé đến chia năm xẻ bảy.
—— Hiện giờ, xem ra hiệu quả công kích của vũ khí này không tồi, hai người kia cho dù không chết cũng nhất định bị thương nặng.
Nhìn máu từ từ chảy ra từ phế tích cách đó không xa, Hàn Thanh chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên từng trận thoải mái.
Nhưng mà đứng tại chỗ trong chốc lát, Hàn Thanh lại bỗng nhiên do dự.
—— Nhắc nhở điểm thưởng của đồng hồ điện tử như mong đợi cũng không vang lên. Hiển nhiên đòn tấn công vừa rồi không giáng một đòn chí mạng vào hai người đó. Điều này làm Hàn Thanh không khỏi thấy ngạc nhiên và tiếc nuối.
Vậy bây giờ, cô nên thuận thế tiếp tục nã vài phát vào họ, hay là nên bất chấp tất cả trực tiếp trốn trước, chờ đợi xem tình huống chuyển biến?
—— Nếu làm như vậy điểm thưởng dâng đến trước mặt cô rất có khả năng không thể lấy được.
Mà thù cắt đầu của cô, cũng có khả năng không thể thuận lợi báo thù......
Tức quá đi mà......!
Sức sống của tên này thật ra so với suy nghĩ của cô còn ngoan cường hơn nhiều, sự tình càng trở nên phiền toái.
Khuôn mặt thanh tú hiện lên một tia do dự, nhìn cảnh tượng trước mặt, Hàn Thanh tức giận cắn cắn môi, tức khắc rơi vào một sự lựa chọn khó khăn.
......
【 Bíp—— Bíp—— Bíp——! 】
【 Cảnh báo, cảnh báo! Phát hiện kẻ xâm nhập ở lối vào phòng thí nghiệm! Phát hiện kẻ xâm nhập ở lối vào phòng thí nghiệm! 】
Một tiếng cảnh báo chói tai vang lên một lúc lâu, còn chưa chờ tiến sĩ Michael và mọi người phản ứng lại, cánh cửa phòng thí nghiệm liền 【 Rầm 】 một tiếng bị hung hăng đá văng.
Một người đàn ông đầu trọc vạm vỡ xuất hiện ở cửa, anh ta thở hổn hển, đôi mắt cháy lên hừng hực lửa giận, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Chết tiệt, cuối cùng lão tử cũng tìm được hang ổ của lũ khốn các ngươi!"
Tiến sĩ Michael cả kinh, ông ta cùng các binh lính bên cạnh sôi nổi liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng thấy được vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.
—— Người này, bọn họ đã nhìn thấy trong camera theo dõi cách đây không lâu.
Lúc ấy anh ta chết dưới tay người biến đổi gen cấp hai, tử trạng cực kỳ thảm thiết, thân thể bị chia năm xẻ bảy thành nhiều mảnh nhỏ. Tiến sĩ Michael thấy thế còn lắc đầu thở dài cảm thấy tiếc nuối, nói thân thể bị xé thành nhiều khúc nhỏ như vậy, cho dù dùng để nghiêm cứu thêm cũng không có bao nhiêu giá trị, thật sự là lãng phí một khối nguyên liệu tốt.
Nhưng mà hiện giờ, người này thế nhưng lại sống sờ sờ đứng trước mặt mọi người, trên người một chút vết thương cũng không có, giống như mọi việc xảy ra lúc trước chỉ là ảo giác, căn bản chưa từng tồn tại.
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?!
Người nọ hùng hùng hổ hổ, tiến sĩ Michael bên này cũng không thể nghe hiểu được hắn rốt cuộc đang nói ngôn ngữ nào. Ông ta nhíu mày nhìn thoáng qua sĩ quan tóc vàng bên cạnh, đối phương nháy mắt nhận được tín hiệu, cầm vũ khí tiến lên, nhắm chính xác về phía bộ phận trọng yếu của đối thủ:
"Buông vũ khí! Nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!"
"Nổ súng? Tới đi! Bắn chết lão tử! Xem ai giết ai trước!!! Lão tử cùng các ngươi liều mạng!!!" Làm người ta thấy ngoài ý muốn, người đàn ông đầu trọc thế nhưng lại như nghe hiểu lời bọn họ nói. Anh ta vừa phẫn nộ mà lớn tiếng gầm lên giận dữ, vừa giơ khẩu súng máy hạng nặng trong tay lên, lời còn chưa nói hết, liền điên cuồng bắn phá khắp nơi.
【 Bằng bằng bằng bằng bằng——!!! 】
Đại hán đầu trọc tốc độ hành động nhanh hơn bọn họ tưởng. Chỉ trong chốc lát sau, bên trong phòng thí nghiệm liền tứ tung ngang dọc ngã xuống vài thi thể đồng nghiệp. Sắc mặt sĩ quan tóc vàng biến đổi, hắn không để ý tới công kích, vội vàng giữ chặt tay tiến sĩ Michael bên cạnh, chạy nhanh kéo ông ta vào một góc khuất cách đó không xa.
"Jess, mau bắt đám người đó lại! Không thể để hắn đụng tới đối tượng thí nghiệm của tôi!" Tiến sĩ Michael trông cực kỳ khẩn trương, ông ta lớn tiếng ra lệnh sĩ quan tóc vàng bên cạnh.
"Nhưng nhiệm vụ của tôi là bảo vệ an toàn cho ngài!" Mặt sĩ quan tóc vàng lộ vẻ do dự.
"Rồi sẽ có một ngày người biến đổi gen cấp bốn sẽ thức tỉnh. Bây giờ cho dù phải liều mạng cũng không thể để tên đó ảnh hưởng đến tiến độ thí nghiệm của tôi! Jess, đi! Mau đi ngăn cản hắn! Tôi tốn bao nhiêu sức lức cùng tâm huyết nghiên cứu nhiều năm như vậy, không thể để tất cả bị huỷ hoại vào lúc này!" Tiến sĩ Michael chẳng thèm quan tâm đến bí mật tại sao tên kia chết đi sống lại, cũng không muốn biết bằng cách nào hắn tìm được đến tận đây.
Tình hình căng thẳng hiện giờ, đầu óc ông ta chỉ có sự an toàn của đối tượng thí nghiệm người cải tạo gen cấp bốn, căn bản không rảnh lo việc khác.
—— Không có ai rõ ràng hơn ông ta, một khi phát sinh việc gì ngoài ý muốn sẽ tạo thành hậu quả thế nào!
'Cái thứ kia' vốn chỉ là lỗ hổng ngoài ý muốn trong quá trình nghiên cứu của ông ta. Ban đầu sau khi chờ nghiên cứu thành công thì có thể phá huỷ không để lại dấu vết. Nhưng mà làm người trăm triệu không nghĩ tới chính là ở cái thời điểm này lại xảy ra chuyện như vậy!
Mọi thứ bắt đầu tuột khỏi tầm kiểm soát của ông ta, tiến sĩ Michael chỉ cảm thấy một làn sóng sợ hãi dần đánh úp ông ta.
"...... Được, đã rõ." Sau một lúc trầm mặc, sĩ quan tóc vàng gật đầu.
Hắn đứng dậy, nắm chặt khẩu súng trong tay, tiến hai bước về phía đại sảnh, ló đầu ra ngoài.
—— Trong đại sảnh máu tươi đầm đìa, đồng bạn không lâu trước đây còn cùng hắn đứng chung một chỗ trò chuyện vui vẻ giờ phút này sôi nổi ngã xuống trong vũng máu. Sức lực người đàn ông đầu trọc kia kỳ quái cực kỳ, quả thực cường hãn vô cùng, viên đạn bình thường bắn vào người anh ta thế nhưng không tạo bất kỳ tổn hại nào, như thể đang bắn vào một tấm sắt.
Trải qua một phen chiến đấu vừa rồi, trên người anh ta thế nhưng cũng không có vết thương nào. Ngược lại đồng bọn của hắn lại lũ lượt chết từng người một.
Người này e là còn khó đối phó hơn hắn nghĩ.
Jess cụp mắt xuống, hắn hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy giờ phút này trái tim đang đập liên hồi, tay cầm súng không khỏi bắt đầu khẽ run.
Nhưng mà, hắn không còn lựa chọn khác.
......
Lưu Hoành bây giờ cảm thấy đầu óc mình như muốn nổ tung.
Từ lúc bước lên đoàn tàu tới nay anh ta vẫn luôn tích mạng như vàng, thời điểm làm nhiệm vụ vẫn luôn kéo bè kéo cánh, luôn cẩn thận. Cái số lần hồi sinh của đồng hồ điện tử anh ta vẫn luôn luyến tiếc, không nỡ dùng đến.
Nếu không phải tới lúc vạn bất đắc dĩ, ai sẽ thèm động vào thứ kia chứ!
Nhìn 'đồng đội' bên người một đám đều lần lượt sống lại trong các nhiệm vụ, làm cho anh ta càng thêm khẳng định tính xác thật của số lần hồi sinh này, quả thực là trân trọng nó như báu vật. Khi trao đổi thuộc tính, anh ta cũng liều mạng trao đổi theo phương hướng cường hoá thân thể, mắt thấy chính mình càng ngày càng mạnh, cơ thể thậm chí trở nên đao thương bất nhập, thậm chí đạn bình thường đều không thể đả thương đến anh ta, quả thực giống như siêu nhân.
Anh ta cảm giác cái chết đối với mình càng ngày càng ra rời, anh ta đã không giống người mới ban đầu vào nhầm đoàn tàu như vậy bước đi con đường trắc trở, anh ta hiện tại là một cường giả!
...... Anh ta vốn dĩ cho rằng mình đã làm được.
Nhưng mà con mẹ nó không ngờ, bản thân lại sẽ lưu lạc đến mức chết bằng cách thức như vậy!
Không phải một súng bắn chết, cũng không phải tước đầu thọc ngực, mà là bị một con quái vật gớm ghiếc diện mạo khủng bố làm cho người ta sợ hãi với sức mạnh to lớn xé nát một người đang sống sờ sờ thành từng mảnh! Chia năm xẻ bảy! Chặt thành tám khúc! Thậm chí mẹ nó còn thiếu điều là gặm ăn luôn rồi!
Không ai có thể tưởng tượng được cảm giác đó đến tột cùng như thế nào! Không một ai!!
Mà tên đầu sỏ tất cả đều là mấy đám nhân viên nghiên cứu ăn no rửng mỡ không có việc gì làm ở phía trước, cả ngày không lo làm chính sự, con mẹ nó chỉ biết nghiên cứu mấy thứ vớ vẫn khủng bố gây nguy hại cho xã hội!! Nghiên cứu cái gì mà người cải tạo gen! Cuối cùng vẫn là nghiên cứu ra toàn một đám quái vật chết tiệt! Rồi đệch mẹ đến phiên đoàn tàu ngu ngốc này còn muốn bọn họ đi chùi đít cho! Đi chịu chết! Dâng món cho đám quái vật đó! Cút hộ bố một cái!!!
Anh ta lúc trước bất quá tưởng đó chỉ là một tấm vé du lịch miễn phí! Anh ta rốt cuộc đã làm sai cái đếch gì! Muốn anh ta phải chịu tra tấn như vậy!
Không làm nhiệm vụ sẽ chết! Làm nhiệm vụ cũng chết! Dù sao cũng đều phải chết! Thật cẩn thận thận trọng từng bước rốt cuộc có ý nghĩa gì? Không có nghĩa mẹ gì hết!
Đoàn tàu này căn bản không định để bọn họ sống mà!!!
......
Lưu Hoành quả thực cảm thấy tâm lý mình như sắp sụp đổ.
Anh ta há to miệng thở hổn hển, trừng lớn đôi mắt đỏ tơ máu gắt gao nhìn chằm chằm sinh vật hình người kỳ quái toàn thân trần trụi trơn bóng được đặt cẩn thận trong khoang thuỷ tinh lớn bé đang an tĩnh ngủ say, giây phút tĩnh lặng ngắn ngủi trôi qua, ánh mắt anh ta chợt khẽ động.
—— Nếu anh ta nhớ không lầm, mục tiêu ban đầu của nhiệm vụ chính là 'Phá hủy phôi thai biến đổi gen. Đem kế hoạch cải tạo gen bóp chết từ trong trứng'.
Cái gọi là phôi thai cải tạo gen rốt cuộc là cái quái gì, không ai có thể biết. Tuy nhiên căn cứ vào tình hình trước mắt, với tư cách là mật thất thí nghiệm được bảo hộ nghiêm nhặt nhất toàn bộ toà nhà, sinh vật hình người trước mắt được trân quý ngủ say còn chưa thức tỉnh, rất có khả năng đó chính là mục tiêu nhiệm vụ chuyến này của anh ta.
Chính mình đánh bậy đánh bạ, sau khi sống lại dựa vào một cổ lửa giận một đường đấu đá lung tung vọt tới tầng cao nhất căn cứ thí nghiệm, không nghĩ tới anh ta liền đụng phải cảnh tượng trước mặt này.
Không biết cuối cùng nên nói là vận khí bản thân xui xẻo hay là may mắn đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.