Đoán Thiên Mệnh

Chương 127:




Tôi đi theo thần sông tới cửa thôn, thở dài 1 hơi, phải làm thế nào để một tháng kể từ bây giờ tôi từ đoán mệnh sư cấp 3 lên cấp 5 đây? Hiện tại tôi vẫn chưa biết phải làm sao. Dù sao vừa mới dùng đan dược cưỡng ép tăng đạo hạnh lên, bây giờ mà lại tiếp tục dùng, có khi bổ quá lại thành hại, phương pháp này có lẽ tạm thời không được, vậy tôi phải nâng lên như thế nào đây??
Tôi thật nhức đầu mà, chỉ có thể tự mình nghiên cứu một chút. Thời gian không thể lãng phí, mà tôi lại phải tranh thủ thời gian. Dù sao bây giờ tôi tới đây là để hà bá tha cho tôi một mạng, nói cách khác tôi phải giúp cô ta, nếu không thì cô ta dựa vào cái gì mà buông tha cho tôi??
"Bây giờ đi đâu?" Tôi hỏi.
Tôi biết không đủ trình độ để xem tướng mạo cô ta, cho nên cũng không biết lúc này phải làm thế nào, chỉ có thể nghe lời cô ta nói. Cô ta không trả lời, tôi đành tiếp tục đi theo. Đường ban đêm tối như mực, cần thận trọng một chút.
Tôi thật không tưởng tượng được, lần trước gặp là muốn đánh muốn giết, ấy vậy mà hôm nay mẹ tôi vừa nói như vậy, tôi lại cùng cô ta "hòa hảo". Tôi cũng chẳng hy vọng cô ta có thể làm gì cho tôi, chỉ cần sau ba tháng cô ta có thể đúng hẹn mà thả tôi rời đi là được rồi.
"Thần sông, chúng ta đi đâu vậy?" Tôi chỉ có thể hỏi lại lần nữa.
Cô ta vẫn không để ý tới tôi. Tôi bó tay rồi, nhưng mà vẫn có thể lý giải được, tôi ấy vậy mà suýt chút nữa dùng kiếm gỗ đào đâm chết cô ta, bây giờ cô ta có phải đang nghĩ tới việc giết tôi không nhỉ? Có khi trong lòng đã sớm giết tôi cả trăm ngàn lần rồi ấy.
Cô ta đi phía trước, tôi cứ đi theo đằng sau cô ta đến rạng sáng. Nhưng không ngờ, đi ra khỏi cửa thôn một lúc, tôi lại nhìn thấy một chiếc xe việt dã màu đen đậu ở bên đường, loại xe này rất hợp với cô ta.
Hôn nhân không tình yêu, thứ duy nhất giữa anh và cô chỉ là mối hận tận xương tủy
Người đàn ông đẹp trai lạnh lùng ném tờ chi phiếu vào mặt, yêu cầu cô kết hôn. Nhưng đằng sau sự lạnh lùng có 1 bí mật...
Xà phòng nghệ thiên nhiên siêu ưu đãi trên Shopee: Giảm mụn, mờ thâm, da căng mướt!
Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được
Nhưng việc cô ta lái xe tới làm tôi tôi thật sự rất kinh ngạc. Dù sao cô ta cũng là thần sông.
Cô ta rút chìa khóa xe, mở cửa xe bước vào, tôi do dự rồi cũng ngồi vào. Hà bá quanh năm tiếp xúc với nước, tôi cứ tưởng trong xe của cô ta phải có mùi tanh của nước, nhưng không, mùi trên xe rất dễ ngửi. Trong xe cũng chẳng có đồ trang trí gì, có vẻ khá đơn giản.
Cô ta lái xe, không trao đổi với tôi chút nào. Tôi cũng không muốn nói gì, dứt khoát nắm lấy cơ hộ này, nhắm mắt lại hít thở. Tuy nhiên tôi khá là hiếu kỳ, vừa rồi con rồng kia bay ra ngoài đánh nhau với cô ta à? Rồi nó bay đi đâu rồi? Tôi muốn hỏi rồi lại thôi. Tôi hỏi cô ta, cô ta chắc chắn cũng sẽ không nói cho tôi biết. Vẫn là không nên tự làm mình mất mặt thì hơn.
Tôi không nghĩ lung tung nữa, phải nắm chặt thời gian nâng cao đạo hạnh của mình. Trong vòng một tháng, tôi phải làm thế nào??
Dụng cụ tập gym tại nhà mùa dịch, body vẫn siêu chuẩn, tập cực dễ - Giá siêu SALE!
Siêu phẩm chống lão hóa da - Collagen 900 được 95% phụ nữ tin dùng trên Shopee!
Bộ cây lau nhà vắt tự động thông minh kèm xô (tặng kèm 3 miếng bông lau) - Sale Shopee
Chậu kèm thớt đa năng 2 in 1 siêu tiện lợi, siêu bền - Giá hot sale duy nhất Shopee
Cũng không biết đã qua bao lâu, đột nhiên cảm giác có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi vô thức mở to mắt, phát hiện xe đã dừng lại, và đúng là thần sông đang nhìn tôi. Tôi hỏi đã tới rồi sao? Cô ta không trả lời.
Tôi nghi hoặc, con rồng kia nói tuổi thọ hà bá không dài, như vậy mẹ tôi để tôi giúp cô ta, chẳng lẽ là giúp kéo dài tuổi thọ của cô ta? Hiện tại tôi cũng không có cái năng lực nghịch thiên này, vậy cô ta muốn tôi làm cái gì?
Tôi nhìn vào mắt cô ta, cảm thấy có chút quen thuộc, vô thức hỏi:
"Không phải tôi đã gặp cô ở nơi nào rồi chứ?"
Có cảm giác vô cùng quen thuộc, nhưng chính tôi lại không thể nhớ ra nổi.
Mắt cô ta hơi nheo lại, tôi nhìn chằm chằm vào cô ta:
"Nhất định tôi đã từng gặp cô ở nơi nào đó rồi, đôi mắt này của cô..."
Cô ta không chờ tôi nói xong đã trực tiếp mở cửa xe đi xuống.
Tôi thật bất lực mà, chỉ đành theo cô ta xuống xe. Tôi lạ lẫm nhìn xung quanh, phát hiện nơi u ám mà cô ta đưa tôi tới có chút quen thuộc.
Ra là hang quỷ, Quỷ Vương bên trong này lúc trước còn đến nhà tôi để cầu hôn mẹ tôi, nhưng mẹ tôi không đồng ý vì đang mang thai. Còn nữa, bên trong động quỷ còn có nữ thi kia. Cũng không biết giờ nữ thi đó còn ở trong đó hay không. Tôi thở dài, nhưng trong tay tôi không có tiền. Tuy nhiên tôi cũng đại khái biết thần sông tới đây để làm gì. Dựa vào tính cách có thù tất báo của cô ta, tôi nghĩ hẳn là thông qua Quỷ Vương bên trong hang quỷ để tìm ra người đứng sau đám người giấy. Dù sao lần trước ở động phủ của thần sông, bốn người giấy kia suýt chút nữa đã giết chết tôi và cô ta.
Khả năng hà bá đã từng tới đây, cô ta xuống xe liền đi vào trong. Tôi đương nhiên là đi theo, trong lòng cũng có chút cảnh giác. Sau khi vào nhà, thần sông dựa theo phương pháp lần trước,ấn vào một chỗ, lộ ra một cái sơn động. Tôi nhìn cô ta trực tiếp đi vào, do dự một chút rồi nói:
"Cô đi vào, có nắm chắc không?"
Dù sao cô ta mới bị thương nặng vài ngày thôi đó! Thương thế khôi phục được kiểu gì? Có thể đừng đi vào, nhỡ lật thuyền trong mương, tôi là người cùng thuyền với cô ta, chắc chắn cũng sẽ lật luôn!
"Giết cậu cũng không có vấn đề gì."
Cô ta nói xong thì bước vào. Cô ta đã nói như vậy thì tôi còn lo lắng cái gì?!
Tuy nhiên sau khi đi vào, bên trong xuất hiện một cỗ âm khí, Quỷ Vương kia xuất hiện rồi. Hắn ta nhìn tôi chằm chằm vài giây, ánh mắt lạnh lùng. Chắc là mẹ tôi không đồng ý với hắn, hắn muốn đem lửa giận trút lên đầu tôi đây. Tôi cũng không để ý hắn, chỉ muốn nhìn một chút xem quan tài chứa nữ thi kia còn ở đó hay không.
Hắn ta lập tức nhìn chằm chằm vào thần sông:
"Cô tới đây làm gì?"
"Kẻ đó đang ở đâu?"
Thần sông hỏi. Quả nhiên là có thù tất báo, đến để tìm người đứng sau lưng lũ người giấy.
Quỷ Vương cau mày:
"Cô đã tới đây mấy lần, biết rõ quy củ của nơi này, ta không thể nói..."
"Ta hỏi lại lần nữa, kẻ đó đang ở đâu?" Đôi mắt cô ta toát lên vẻ lạnh lùng.
Quỷ vương lắc đầu:
"Cô..."
"Không nói?" Hà bá bước tới, quỷ vương hừ lạnh:
"Khí tức của cô so với trước kia chênh lệch nhiều như vậy, còn muốn uy hiếp ta?..."
Một câu thần sông cũng không nói, tôi đã thấy người cô ta đột nhiên lóe lên một cái rồi biến mất.
Quỷ vương vô cùng tức giận, xung quanh toát ra âm khí kinh người, nhanh chóng che phủ sơn động. Tôi không nhìn được hà bá ra tay thế nào, nhưng nghe thấy âm thanh đùng đùng từ bên trong âm khí làm da đầu tôi tê rần lên!
Nhưng chỉ hơn 10 giây, tôi lại đột nhiên nghe thấy một tiếng hét thảm từ bên trong, rõ ràng là của quỷ vương.
"Đừng mà, ta nói, ta nói....ta....A!"
Âm thanh hoảng sợ truyền tới, rồi đột nhiên im bặt!
Sơn động vừa rồi còn ầm ĩ thoáng cái liền yên tĩnh xuống. Trong lòng tôi kinh ngạc, đây chính là quỷ vương đó! Vậy mà bị hà bá giải quyết nhẹ nhàng như vậy?? Sau lưng tôi toát mồ hôi lạnh, lúc trước tôi còn có ý định cố gắng liều mạng với cô ta, không ngờ là cô ta đã khôi phục được tới trình độ này, đúng là không cách nào tưởng tượng nổi. Khó trách con rồng kia cũng thức thời trốn đi, mẹ tôi cũng chỉ có thể cùng cô ta nói chuyện.
** xung quang yên lặng!
Cái âm khí tràm ngập sơn động này vì quỷ vương đột nhiên tử mạng mà chậm rãi tản ra, lộ ra thân thể hà bá. Quả nhiên quỷ vương đã biến mất, trong tay hà bá có một hạt châu màu đen. Cái này là quỷ đan của quỷ vương, quỷ vương này hẳn là bị hà bá một chưởng giết chết!
Đầu tôi tê rần rần lên. Cô ta tùy tiện ném viên quỷ đan xuống đất, giống như lười không thèm lấy, bước ra ngoài. Dáng vẻ này khiến tôi giống như đang nằm mơ vậy. Theo tôi biết, loại quỷ đan này bán đi ít nhất cũng mấy trăm vạn, vậy mà cô ta muốn vứt bỏ là vứt bỏ? Quá xa xỉ rồi.
Tôi nói chờ chút, tôi muốn xem nữ thi kia còn đó hay không. Cô ta căn bản không thèm để ý đến tôi, một mình bước ra ngoài. Tôi không biết nói gì, vội vàng tìm kiếm một vòng. Có rất nhiều thứ khác, nhưng tuyệt nhiên không có nữ thi kia, điều này làm tôi có chút bực bội. Bốn người giấy kia không phải là để nữ thi kia ở nơi này hay sao? Chẳng lẽ bị người kia mang đi rồi? Tôi thở dài, nhưng thần sông chắc là biết người kia ở đâu, như vậy tôi chỉ cần đi theo, chắc chắn sẽ cứu được nữ thi kia ra.
Tôi chuẩn bị ra ngoài, nhưng nhìn thấy viên quỷ đan trên mặt đất, tôi lại rơi vào bối rối. Đây là cả hơn trăm vạn, ấy thế mà lại bị vứt đi như vậy, tôi cảm thấy rất tiếc. Tôi lén lút nhìn ra bên ngoài, hà bá đã sớm đi xa. Tôi do dự chút rồi nhặt viên quỷ đan này lên, khi nào ra ngoài đổi lấy tiền cũng tốt! Mà nhỡ bị cô ta phát hiện thì xấu hổ chết mất
Tôi cất kỹ rồi chạy ra khỏi đây, lần nữa lên xe. Hà bá liếc nhìn vào túi tôi, tôi liền lúng túng. Có lẽ cô ta đã phát hiện, nhưng hiện tại tôi không có tiền, để cả trăm vạn trên mặt đất, tôi sao có thể không nhặt.
Nàng tiếp cận hắn, sát cánh hóa giải bao vụ án, đâu ngờ thân thế và mục đích của nàng có nhiều uẩn khúc
Bị cô lập trong chính GĐ mình, cô gai góc với thế giới nhưng lại là công chúa nhỏ của riêng anh
Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, nàng vừa chạy thoát gã đàn ông đáng chết, thì lại đúng trúng một kẻ vô lại hơn!
Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêu
"Cô cần sao? Tôi sẽ trả lại cho cô?" Tôi nói, lời lẽ lịch sự làm giảm bớt vẻ ngượng ngùng.
"Không cần."
Hà bá nói. Rốt cuộc cũng mở miệng nói chuyện, tôi nhẹ nhàng thở phào. Dù sao tôi và cô ta cũng không phải chém chém giết giết, tôi là tới để giúp cô ta. Cả ngày mà không giao tiếp thì giúp đỡ như thế nào?
Bản thân tôi cũng không biết nói thế nào:
"Đây là mấy trăm vạn..."
"Rất nhiều ư?" Hà bá hỏi lại tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.