Lẽ nào chúng tôi phải đi bộ từ đây đến thành phố? Tôi quá bất lực nên đành bảo cô ta hay là cứ mở cửa xe ra. Thần sông nói:
“Ta không vấn đề gì, chỉ sợ là cậu sợ thôi.”
Thần sông nói với tôi như thế làm tôi rất tò mò, hỏi cô ta tôi có gì mà phải sợ chứ.
"Đã từng ngồi xe đua bao giờ chưa?" Thần sông hỏi tôi.
Tôi lắc đầu, nói rằng xe thường thôi tôi đã ít ngồi rồi, nói gì đến xe đua?
Nhưng tôi hiểu ý cô ta, trời mưa như vậy, đã bị lủng lốp còn đang ở trên núi, cứ lái đi như này đúng là hù chết người ta, tôi hơi do dự nói hay là chờ mưa tạnh rồi hẵng đi. Thế này thì sẽ an toàn hơn, nếu không thì rất nguy hiểm, đường núi thì trơn trượt, dù đã thay một cái lốp xe rồi nhưng vẫn còn một chiếc bị lủng.
"Cậu sợ à?"
"Tôi không sợ, nhưng...thế này có khi nào bị lật xe không?" Tôi hỏi.
Cô ta lái xe rất tốt, vô cùng bình tĩnh, có cảm giác như một tay đua thứ thiệt vậy. Tôi đoán, nếu cô ta tham gia một cuộc đua nào đó thì sẽ dễ dàng giành top 3 mất, vì cô ta bình tĩnh, có xảy ra chuyện gì cũng không sợ, gan rất to.
Nhưng lốp thủng rồi thì lại là một chuyện khác.
Hôn nhân không tình yêu, thứ duy nhất giữa anh và cô chỉ là mối hận tận xương tủy
Người đàn ông đẹp trai lạnh lùng ném tờ chi phiếu vào mặt, yêu cầu cô kết hôn. Nhưng đằng sau sự lạnh lùng có 1 bí mật...
Tinh dầu bưởi xịt dưỡng tóc, đỉnh cao của chăm sóc mái tóc khỏe mượt! Giá siêu ưu đãi
Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được
"Có thể lắm." Thần sông nói.
"Vậy, sáng mai rồi đi." Tôi nói, lật xe rất phiền phức, trời mưa như này thật chẳng đúng lúc chút nào.
Thần sông im lặng, thay lốp xong, mưa càng lúc càng to, cô ta mở cửa ngồi vào xe, tôi đương nhiên cũng cất ô rồi ngồi vào. Thần sông khởi động xe, bắt đầu đi xuống núi.
Đường rất trơn, có cảm giác như đang ngồi thuyền vậy, thậm chí có lúc còn có cảm giác lơ lửng trên không, trái tim tôi như bị treo lên, lái được mấy trăm mét thôi đã làm tôi toát mồ hôi lạnh cả người, nhưng thần sông lại rất bình tĩnh, chỉ có chân mày là hơi cau lại.
"Thần sông, hay là chúng ta đợi mưa tạnh đi."
Tôi chỉ có thể đưa ra ý kiến như vậy, như này thật sự quá đáng sợ, hai bên đường núi toàn là vách đá huhu! Nếu rớt xuống, có thể cô ta sẽ không chết vì cô ta là tinh quái, nhưng một người thường như tôi thì chết là cái chắc.
Xà phòng nghệ thiên nhiên siêu ưu đãi trên Shopee: Giảm mụn, mờ thâm, da căng mướt!
Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!
Bộ cây lau nhà vắt tự động thông minh kèm xô (tặng kèm 3 miếng bông lau) - Sale Shopee
Chậu kèm thớt đa năng 2 in 1 siêu tiện lợi, siêu bền - Giá hot sale duy nhất Shopee
Thần sông liếc nhìn tôi qua gương chiếu hậu, "Không phải cậu nói không sợ à?"
Tôi im lặng, "Cô muốn hù chết tôi thật à."
Tôi không thể chịu đựng được cảm giác có người đang mài dao trên đầu mình. Cho dù thế nào đi chăng nữa thì sáng mai đi vào nội thành rồi tôi ngồi xe về thẳng nhà là được, để giúp được Tiểu Phượng Hoàng thì tôi phải chắc chắn là mình có thể trở về an toàn mà.
"Ai hù cậu? Không nhắm mắt lại được à?" Thần sông tiếp tục lái.
Tôi chỉ có thể nhắm mắt lại, cảm giác chiếc xe đang trượt trong lớp bùn đất, trái tim tôi đập thình thịch, tôi kiềm chế ham muốn mở mắt ra. Tôi đột nhiên giật mình, phát hiện trên trán thần sông hơi tối.
Cô ta đã như vậy, tôi còn đang ngồi chung một chiếc xe với cô ta, vậy chắc chắn tôi cũng sẽ giống như vậy, đây là dấu hiệu sắp xảy ra chuyện, đường quá trơn.
"Thần sông, dừng, dừng lại mau lên, cô là nữ, cô dừng lại đi, đừng cố nữa, tướng mạo cô..." Tôi vội vàng nói.
Khả năng là câu này đã chọc giận cô ta rồi.
"Câm miệng, nhắm chặt con mắt vào, ta đảm bảo cậu..."
Thần sông đang nói thì đột nhiên sững sờ, cơ mặt co rúm lại, cô ta phanh xe nhưng bánh xe quá trơn, cộng thêm việc bánh sau xẹp lép nên dù cô ta có lái tốt đến mấy đi nữa cũng không thể khống chế được, tôi lập tức cảm giác được chiếc xe trượt dần xuống dưới.
“Ầm”…tôi ngơ ngác quan sát tình hình xung quanh, xe đụng vào một gốc cây, đôngj cơ phía trước bốc khói, xe dừng lại.
Bịch, túi khí an toàn tung ra làm thần sông tỉnh táo hơn, tóc tai cô ta rối tung lên.
Phải qua khoảng 1 phút tôi mới tỉnh táo lại được, lòng vẫn còn rất sợ hãi. Tôi nhìn thần sông, cô ta ngây ngẩn cả người, đau đầu đẩy túi khí ra, sau đó nhìn động cơ, im lặng, vẻ mặt cô ta rất phong phú, bối rối, giận dữ, còn hơi xấu hổ...
"Không phải cô nói bảo vệ tôi không để chuyển gì xảy ra à?" Tôi nói một cách bất lực.
May là cô ta còn khống chế được, đánh tay lái đâm vào thân cây nên xe mới dừng lại, nhưng không thể không thừa nhận rằng cô ta thật sự có kinh nghiệm trong việc xử lý những tình huống như này. Nếu là người khác, chắc là đã trượt dài theo dốc rồi, như thế thật sự là lành ít dữ nhiều!
"Ta..." Thần sông hơi ấp úng.
Sự xấu hổ trên mặt cô ta càng thêm rõ ràng, có thể là cô ta á khẩu không thể trả lời được.
Mưa ngoài trời còn lớn như vậy, thôi được rồi, dừng lại cũng được, ngủ một giấc trong xe là ok, cũng lâu rồi chưa được nghỉ ngơi, ngày mai lại lên đường tiếp.
Tôi thấy vệt tối trên trán cô ta đã biến mất, có nghĩa là không sao, tôi cũng giống vậy.
"Cô lái xe rất tốt, không sao đâu." Tôi phá vỡ sự lúng túng nói.
"Rồi đâm vào gốc cây?" Cô ta hỏi.
Tôi im lặng, tôi không có ý chế giễu cô ta, tôi là một người không biết lái xe, sao có thể chế giễu cô ta được?
"Ý tôi không phải vậy, ý tôi là, cô là nữ mà lái xe được như vậy thì rất giỏi...Được rồi, tôi không nói nữa, tôi ngủ đây." Khi tôi nói được một nửa, đôi mắt cô ta nheo lại, tôi cảm thấy cô ta có hơi hướng nổi nóng.
Tôi đương nhiên vội vàng nhắm mắt lại, không nghe thấy âm thanh gì của cô ta, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, có điều mưa to đập vào kính xe làm tôi không ngủ được, thế là tôi lại mở mắt không ngủ nữa, phát hiện thần sông vẫn còn ngây người nhìn động cơ tắt ngóm, có khi đây là lần đầu tiên cô ta xảy ra tai nạn xe cộ cũng nên.
Chắc chắn cô ta không sợ, mà chỉ là cảm thấy không tốt lắm.
Tôi hỏi cô ta đã lái xe bao lâu rồi? Ngủ không được lại buồn bực, tôi không chịu được nên chỉ có thể mở miệng nói chuyện.
"Rất lâu rồi." Cô ta nói.
"Học lái xe có khó không?" Tôi nói, trước đây tôi chưa từng nghĩ đến việc này, bây giờ cũng không có thời gian, có khi cuộc đời này của tôi cũng không bao giờ có xe ấy chứ.
"Không khó."
"Vậy phụ nữ học có khó không?" Tôi tò mò hỏi.
Thần sông quay lại nhìn tôi, "Cậu hỏi cái này là có ý gì?"
"Ý tôi là cô rất giỏi, lái xe rất đỉnh." Tôi nói tiếp, do tò mò nên mới hỏi chút thôi.
Chẳng qua tố chất tâm lý của cô ta rất tốt, có khi chỉ cần nhìn vài lần là giỏi ấy chứ.
"Đỉnh như thế nào?" Đôi mắt thần sông nhíu lại.
"Cô xem xem, trong tình huống này mà cô dám lái, hơn nữa còn lái xa như vậy, người bình thường sao có thể làm được? Khi xảy ra tai nạn, cô cũng xử lý rất tốt, vừa hay để xe đâm vào cây rồi dừng lại, cô lái kiểu gì mà?..." Tôi chuẩn bị nói tiếp là: làm xe dừng lại, chúng ta sẽ không bị trượt nữa, ý muốn nói khi xảy ra chuyện cô ta xử lý rất tốt, người bình thường không làm được.
"Cậu có thể ngậm miệng rồi đấy." Thần sông hít sâu một hơi.
Tôi bó tay, trong chiếc xe này không gian rất rộng rãi. Nhưng trong tình hình này, bên ngoài thì đang mưa nên cũng không thể đi ra ngoài, tiếng hô hấp của cả hai trở nên vô cùng rõ ràng, vì vậy xung quanh bao phủ một sự xấu hổ rất quái dị.
Tôi chỉ có thể mở miệng nói, "Thần sông."
"Lại gì nữa?"
"Cô làm thần sông bao lâu rồi?" Tôi hỏi, thật ra tôi muốn biết cô ta khoảng bao nhiêu tuổi, có lẽ là hai ba ngàn tuổi chăng?
"Sau đó cậu lại muốn hỏi làm thần sông có dễ không?" Thế mà cô ta lại nói như vậy.
Tôi vô thức gật đầu, "Sao cô biết?"
Thần sông thở dài, "Ta không biết, ta đã làm thần sông từ rất lâu rồi, có lúc dễ làm có lúc không dễ làm."
"Dễ?"
"Mặc kệ tất cả mọi thứ, cái này là dễ làm này." cô ta nói.
Tôi ngạc nhiên, lần trước khi tôi đang bắt cá, cô ta còn không cho bắt cá mẹ, cái này chắc là không phải mặc kệ tất cả mọi thứ nhỉ?
Như vậy cô ta bây giờ chính là "không dễ làm” sao?
Tôi nói như vậy, thần sông liếc tôi một cái, "Cứ cho là vậy đi."
"Nhưng cô cũng không để ý đến chuyện khác, dù gì cũng có rất nhiều người nói cô lòng dạ độc ác." Tôi nghi ngờ hỏi, danh tiếng của cô ta ở trần gian vốn dĩ đã rất xấu rồi.
Lần trước đi tìm thần sông, chủ thuyền cá đó đã nói, có cả nhà chết trên sông mà cô ta mặc kệ.
Tôi nói chuyện này ra, ánh mắt thần sông như bỗng dừng lại, "Giúp họ sao? Giúp như thế nào?"
"Thì giúp như vậy đó, cứ cứu người trước là được." Tôi nói, tôi học xem mệnh, đương nhiên biết tình huống như vậy sẽ cứu được, với năng lực của cô ta thì sao có thể không cứu được chứ? Dù gì cô ta cũng là thần sông mà nên cô ta sẽ có cách để biết rõ có bao nhiêu con thuyền trên sông Trường Giang, cả một nhà rơi xuống sông, cô ta tùy ý bảo một tàu cá gần đó tới cứu là được, chỉ cần một câu nói của cô ta thôi là xong xuôi.
Trong xe đột nhiên trở nên yên tĩnh hơn.
Nàng tiếp cận hắn, sát cánh hóa giải bao vụ án, đâu ngờ thân thế và mục đích của nàng có nhiều uẩn khúc
Bị cô lập trong chính GĐ mình, cô gai góc với thế giới nhưng lại là công chúa nhỏ của riêng anh
Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, nàng vừa chạy thoát gã đàn ông đáng chết, thì lại đúng trúng một kẻ vô lại hơn!
Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêu
Tôi và cô ta đối mặt nhau, đột nhiên tôi thấy đôi mắt cô ta rất bình tĩnh, "Sao cậu biết ta không cứu?"
"Cô đã cứu họ à?" Tôi khá là bất ngờ, nhưng cô ta cũng đâu phải dạng người hay nói dối, cũng đâu cần gì phải nói dối với tôi.
"Có phải là ta cứu người xong thì nên cầm loa thông báo với cậu không?" Thần sông hỏi lại.
Tôi lúng túng, chỉ có thể xoa dịu bầu không khí:
"Không cần loa, dùng Wechat là được rồi, dù gì tôi cũng đã add cô rồi. Thật ra, cô cũng không cần phải gửi Wechat, đăng bài ở trang cá nhân của cô là được, tôi cũng sẽ nhìn thấy..."
Thần sông lại nhìn tôi mấy lần, tôi xấu hổ cười cười, "Cô nói đi."
"Không thể cứu hết được, hôm nay có người chết, ngày mai cũng sẽ có người chết, cậu có thể cứu được bao nhiêu người? Cậu tuyệt đối không được cứu người bừa bãi, việc có thể làm không phải là cứu người, đây là số mệnh của họ, ta cũng chỉ thuận theo số mệnh của bọn họ thôi." Thần sông nói.
Tôi ngạc nhiên, quả nhiên là cách nghĩ rất khác. Xem ra cô ta được làm thần sông cũng không phải may mắn gì.