Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 17:




Tiếng rên rĩ không ngừng vang lên,bầu trời mây đen dầy đặc giống như sắp có một trận mưa to.
Cổ Dĩ Tiêu ôm sách và cây dù một đường chạy như điên, thở hồng hộc vọt vào phòng học ngồi xuống bên cạnh Hoa Tri Chi,gục ở trên bàn dường như mệt chết. Cô chơi đùa quá mức lúc quay về trường học đã không còn kịp,cô chạy về ký túc xá lấy sách, lại chạy tới phòng học,còn nhanh hơn vận động viên chạy đường dài. May mắn là đến kịp,bằng không cuối học kỳ mà đến trễ nhiều quá kết quả thật không tốt .
“Cậu không phải nói rất nhanh sẽ trở lại sao?” Hoa Tri Chi buồn cười nhìn cô.
“Mình…… mình mệt sắp chết……” Cổ Dĩ Tiêu lại dựa vào trên bàn, đầu cũng không nâng nổi. Cặp chân cô hoàn toàn không có sức lực, ngày mai không biết có thể đi đường không.
“Đáng đời.” Hoa Tri Chi cười lớn.
“Cậu còn cười!” Cổ Dĩ Tiêu chỉ vào cô mắng to,“Vui sướng khi người gặp họa! Còn không phải đều do cậu làm hại!” Bởi vì Hoa Tri Chi nói cho Dịch Thừa buổi chiều không có khóa học, Dich Thừa mới có thể nghĩ ra phương pháp âm hiểm như vậy.
Nếu là bình thường Hoa Tri Chi chắc chắn tranh cãi với cổ,nhưng mà Cổ Dĩ Tiêu lại phát hiện vẻ mặt Hoa Tri Chi kinh ngạc nhìn chằm chằm chính mình, giống như ở trên người cô phát hiện một đống ma cô. Xong rồi! Không phải cô mặt áo ngược chứ? Cổ Dĩ Tiêu vội vàng kiểm tra quần áo chính mình, phát hiện chúng nó vô cùng chỉnh tề, vô cùng hoàn hảo mặc ở trên người mình, căn bản nhìn không ra có dấu vết cỡi ra.“Tại sao nhìn tớ như vậy?” Cô khó hiểu hay là tự mở miệng hỏi tốt hơn.
“Kia, đó là cái gì?” Hoa Tri Chi chỉ vào cổ của Cổ Dĩ Tiêu.
“Cái gì?” Cổ Dĩ Tiêu sờ sờ quanh cổ mình, không thể hiểu nổi .
“Cậu quả nhiên đang nói chuyện yêu đương, còn sâu đến trình độ như vậy!” Hoa Tri Chi vô cùng phẫn nộ,“Cậu rất không nghĩa khí ! Tìm đàn ông cũng không nói cho tớ biết! Nói! Đã bao lâu?”
“Mình…… Mình không có……” Cổ Dĩ Tiêu có chút kinh hoảng, không biết Hoa Tri Chi rốt cuộc phát hiện cái gì, chẳng lẽ cô thấy Dịch Thừa đưa cô quay về trường học ?
“Còn nói không có!” Hoa Tri Chi từ trong túi sách lấy ra một cái gương nhỏ đưa cho Cổ Dĩ Tiêu.
Cổ Dĩ Tiêu cuống quít chiếu mặt và cổ mình, bỗng nhiên biến sắc — cô nhìn thấy dấu hôn màu đỏ tươi rõ ràng khắc ở cổ bên trái của cô,đây là nơi Dịch Thừa cắn ! tiện nhân kia– Cổ Dĩ Tiêu ở trong lòng mắng to, vội vàng lấy tay che lại chổ kia, mặt đỏ đến có thể cắt ra máu.
“Còn dám phủ nhận?” Hoa Tri Chi lấy tư thế người thắng liếc mắt nhìn cô.
“Không phải……” vẻ mặt Cổ Dĩ Tiêu đau khổ, lại không biết làm sao che dấu vết ngượng ngùng này– xong rồi,Hoa Tri Chi biết thì chắc chắn nói cho những người khác trong ký túc xá nghe, như vậy sẽ gây xôn xao !
Hoa Tri Chi thoải mái vỗ vỗ cô,“Tất cả mọi người đều trưởng thành rồi, đừng nói với mình đó là muỗi cắn nha……”
“Đương nhiên không phải muỗi cắn , là một con chó điên cắn !” Cổ Dĩ Tiêu ngửa mặt lên trời thở dài, nhưng tay gắt gao che lại dấu hôn ngân để Hoa Tri Chi không nhìn nửa.
Không trách được, không trách được Dịch Thừa trăm phương nghìn kế lừa cô nói sẽ đến muộn, không cho cô soi gương, lúc đưa cô quay về trường học vẻ mặt lại kỳ lạ như vậy, hắn bày kế tốt lắm! Hắn đang trả thù cô! A –cô_ Cổ Dĩ Tiêu lại bị Dịch Thừa đùa giỡn , hừ, không quan sao, một ngày nào đó cô sẽ trả lại!
Hoa Tri Chi lấy khủy tay đụng một chút vào Cổ Dĩ Tiêu.“Người đàn ông xui xẻo đó là ai vậy?”
“Tớ không cần nói với cậu.” Cổ Dĩ Tiêu thầm nghĩ rằng.Nếu cô nói ra tên Dịch Thừa nhất định ngày mai không thấy được mặt trời.
“Không nói thì đừng nói, dù saocậu nhất định kiên trì không được bao lâu, ha ha.” Hoa Tri Chi cố ý sờ tới sờ lui trên cổ cô, trêu chọc nói:“Cũng không biết dấu vết xinh đẹp này khi nào biến mất ……”
Cổ Dĩ Tiêu không phản bác được,xám xịt học xong hai khóa, sau đó bay nhanh ra khỏi phòng học, mua miếng băng cá ngân che lại dấu hôn kia, tạm thời lừa dối qua ngày. Nhưng mà cô biết những ngày kế tiếp cô nhất định sẽ bị người trong ký túc xá cười chết.
“Biến thái Dịch Thừa,em chán ghét anh!” Cô phát tin ngắn cho Dịch Thừa, rất nhanh nhận được thư đáp lại:“Anh nói rồi sẽ cho em nhớ thật lâu .”
Cổ Dĩ Tiêu lại có ý nghĩ chạy đến phòng bệnh Cổ Dĩ Sênh lấy thuốc sổ, đáng tiếc cô biết Cổ Dĩ Sênh lần này làm sao cũng sẽ không cho cô. Không sao, quân tử báo thù mười năm không muộn,cô còn trẻ như vậy tương lai thiếu gì cơ hội nha!Cô phải nhân lúc không có hắn ở đây tìm một người bạn trai cho hắn xem, không thể để cho hắn nghĩ đến chính mình bị hắn ăn rồi,thì có thể đùa bỡn cô như vậy.
………………
Hai tuần sau Dịch Thừa chấm dứt hội nghị ở Bắc Kinh bay đi Thượng Hải, tiếp tục ở bên kia nghiên cứu và thảo luận hội học thuật. Vào ở khách sạn gọi điện cho Cổ Dĩ Tiêu, lại bị một câu “Em có bạn trai ” Khiến cho giận dữ.Cô gái chết tiệt này có ý gì chứ, hắn vừa rời khỏi thành phố X hai tuần,liền dùng chiêu này với hắn? Được rồi quan hệ bọn họ quả thật không minh bạch,nhưng mà người bình thường đều hẳn là có phương diện giác ngộ chứ? Quên đi,Cổ Dĩ Tiêu luôn luôn không phải người bình thường.“Cổ Dĩ Tiêu, đầu óc em ngập nước à ?!” Hắn cắn răng nói.
“Anh làm gì mắng em?Em nghĩ anh sẽ cổ vũ em nha.” Cổ Dĩ Tiêu ủy khuất nói.
“Đầu anh ngập nước mới có thể cổ vũ em!” Dịch Thừa gầm nhẹ đấm thật mạnh vào vách tường,“Chết tiệt,em đùa giỡn với anh sao?”
“Không có a, hôm nay vừa mới xác định quan hệ.” Cổ Dĩ Tiêu hưng phấn thao thao bất tuyệt,“Từ lúc lên đại học em là lần đầu tiên được người khác thổ lộ nha! Ha hả…… thật tốt nha,em lập tức đáp ứng với hắn. Em cũng không phải người già mồm, nếu người ta thích em, em cũng không muốn tổn thương người khác? Cho nên em nói,chờ về sau……”
“Không có về sau! Em lập tức gọi điện thoại cho tên Xú tiểu tử kia nói chia tay với hắn ngay!” Sắc mặt Dịch Thừa xanh mét, nắm tay thật chặt.
“Em không gọi,hắn là bạn trai đầu tiên của em là mối tình đầu nha, tại sao có thể tùy tiện chấm dứt như vậy?” Cổ Dĩ Tiêu không biết có phải cố ý làm trái ý hắn hay không,làm sao cũng không chịu.
Mối tình đầu của cô?! Mối tình đầu của cô! Vậy hắn là cái gì?! Dịch Thừa ở trong phòng đi tới đi lui nôn nóng không thôi. Thằng nhóc đó không muốn sống nửa mới dám đoạt phụ nữ của Dịch Thừa, nhớ năm đó hắn đánh người ta úp sấp,Xú tiểu tử kia nói không chừng còn đang bú sữa mẹ.“ Xú tiểu tử kia là ai?!”
“Ơ,anh cũng biết đó là Hoàng Gia Phú.” Cổ Dĩ Tiêu thực nhiệt tình nói cho hắn biết.
Dịch Thừa nhớ tới đó chính là người lần trước đi chơi ngồi cạnh Cổ Dĩ Tiêu,nam sinh vẻ mặt xui xẻo,miệng mở ra toàn thơ ca. Lúc ấy nên bóp chết hắn là tốt nhất! Dịch Thừa oán hận nghĩ nhưng đáng tiếc nước xa không cứu được lửa gần, hắn chỉ có thể giương mắt nhìn.“Hắn thích em cái gì? Thật sự là mắt bị mù cho nên mới cọi trọng em như thế,kiếp trước chắc tạo không ít nghiệt.”
“Em thì sao? Em là Cổ Dĩ Tiêu người gặp người thích.”
Người gặp người thích? Cô nghĩ bản thân là dưa muối Tử Sơn sao? Rõ ràng chính là người đáng ghét! Hít sâu một hơi Dịch Thừa ổn định tâm trạng chính mình:“Anh hỏi em thêm một lần, em thật sự quen với Hoàng Gia Phú?”
“Em thề với trời.” Cổ Dĩ Tiêu cam đoan nói.
Dịch Thừa lập tức cắy điện thoại, đi qua đi lại hai vòng,cuối cùng cầm lấy di động,“Tôi muốn đặt một vé máy bay về thành phố X, càng sớm càng tốt!…… Đúng vậy,được, cám ơn.”
Đáng chết! Thượng Hải này, hắn một khắc cũng không dừng lại được!
Sáng sớm ngày hôm sau,Dịch Thừa sửa sang lại hành lý chuẩn bị đi sân bay. Lúc này Cổ Dĩ Tiêu lại gọi điện đến đây. Hắn rầu rĩ tiếp điện lại nghe cô vạn phần chán nản nói:“Dịch Thừa…… Bởi vì em không phải xử nữ, cho nên bị quăng……” Dịch Thừa vừa nghe xong lưng bỗng dưng ra mồ hôi lạnh, ngẫm lại Cổ Dĩ Tiêu bình thường hào phóng làm việc theo phương pháp quái dị, hắn lập tức liên tưởng đến cô rất có thể bị tiểu tử Hoàng Gia Phú ăn xong phát hiện không phải xử nữ, ngày hôm sau liền bị quăng. Loại này tình kết xử nữ trong mắt người đàn ông Trung Quốc là sở hữu, nhưng ở trong mắt Dịch Thừa lại vô cùng buồn cười. Tiểu Long Nữ ngọc ngà trong trắng cũng không phải xử nữ, nhưng mà Dương Quá lại khổ sở chờ nàng mười sáu năm, nhưng ở Trung Quốc Tiểu Long Nữ thường có nhưng Dương Quá thì không có.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Hắn bình tĩnh hỏi.
“Đêm qua em hẹn hò với Hoàng Gia Phú, hắn đọc cho em nghe rất nhiều bài thơ,rất phiền nha,nghe xong em nhanh muốn ngủ…… Hắn nói các thi nhân đều thích Tô Tiểu Tiểu, nói con người nàng rất tốt đáng tiếc là một kỹ nữ, không phải nữ nhân đứng đắn.Em cảm thấy rất kỳ quái,Tô Tiểu Tiểu tại sao không phải nữ nhân đứng đắn? Hắn nói thích con gái thủ tiết, cả đời chỉ có thể yêu một người đàn ông, hắn chính là thích cô gái đứng đắn như em vậy, vừa thấy liền biết em là cô gái tam tòng tứ đức……”
“Nói trọng điểm!” Dịch Thừa không kiên nhẫn.
“Em liền nói cho hắn biết em không phải xử nữ, sau đó……” Cổ Dĩ Tiêu thật mạnh thở dài,“Hắn liền quăng em ……”
Sau đầu Dịch Thừa rơi xuống ba hắc tuyến, nói có lệ với cô:“Là anh đã hại em,anh xin lỗi……”
“Anh sai cái gì nha? Không trách anh” Cổ Dĩ Tiêu thật ra rất rộng lượng,“Em ghét nhất đàn ông còn để ý đến vấn đề xử nữ, đó là tư tưởng phong kiến lễ giáo còn sót lại.Em đã sớm phát lời thề quyết không đem lần đầu tiên cho chồng em!”
Dịch Thừa rất buồn bực gặp phải người kỳ quái như vậy, hắn khuyên cũng không phải mắng cũng không phải, chỉ có thể vì chính mình gào thét ba tiếng.
Xem ra đặt vé máy bay là vô ích.
Không bình tĩnh mấy ngày Dịch Thừa lại biết được Cổ Dĩ Tiêu có bạn trai, nhưng mà buổi sáng hôm sau mới biết được buổi chiều cô bị người ta quăng, nguyên nhân là người ta chịu không nổi trò đùa dai của cô. Dịch Thừa giữ lại ý kiến bình tĩnh theo dõi tình hình.
Không đến mấy ngày sau Cổ Dĩ Tiêu lại có bạn trai mới, không tới hai ngày cô lại bị quăng, nguyên nhân là cha người đó thiếu công ty cha Cổ Dĩ Tiêu rất nhiều tiền cho nên không dám trèo cao.
Tin tức Cổ Dĩ Tiêu lại có bạn trai không ngừng truyền đến,Dịch Thừa bắt đầu có sức miễn dịch,có thể đối mặt cười nói, dù sao cô cũng là nhóc đáng thương không đến hai ngày đã bị người ta quăng,lý do đơn giản chỉ có ba điều: Một là người ta khó có thể chịu được trò đùa dai của cô – Hai là người ta không thể chấp nhận cô không phải xử nữ – Ba là sau khi người ta hỏi thăm tình trạng gia đình của cô không dám trèo cao.
Bất quá Cổ Dĩ Tiêu cũng có quăng mấy người, nhưng mà nguyên nhân cũng là người ta biết cô không phải xử nữ liền lập tức đưa ra yêu cầu,Cổ Dĩ Tiêu liền lập tức quăng người ta.
Lúc Dịch Thừa đi công tác hơn một tháng hơn này,Cổ Dĩ Tiêu bị người ta quăng vài lần, cũng quăng người ta vài lần.Số lần yêu đương của cô thật siêu việt vượt qua kinh nghiệm của Dịch Thừa.
Dịch Thừa nghĩ quan hệ của hắn và cô không minh bạch rất có thể ở trong một khoảng thời gian dài sẽ không thay đổi,cô nhất định sẽ không để ý đến hắn, mà hắn cũng tình nguyện cùng cô không minh bạch như vậy, cũng không muốn tùy thời quăng cô cũng tùy thời có thể bị cô quăng như mấy bạn trai trước. Đây là“Lấy bất biến ứng vạn biến”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.