Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược

Chương 11:




Sáng sớm hôm sau, Chương Gia Phân lại thấy tin tức của Cao Ân Dương, làng giải trí, Cao Ân Dương người phụ trách Thải Hạc, cùng model Trương Lan Nhi của Trăm Hà chia tay tại nơi mua trang phục, Trương Lan Nhi khóc kể cùng phóng viên Cao Ân Dương lãnh khốc vô tình, nữ model trẻ tuổi xinh đẹp này, hai mắt sưng đỏ, bộ dạng tiều tụy.
“Lại là một nữ nhân ngu xuẩn……” Chương Gia Phân ném báo chí, nhìn thời gian, bảy giờ sáng, mở di động ra, còn lưu lại thời gian các cuộc gọi, thấy thời gian Cao Ân Dương gọi điện cho nàng, là hai giờ sáng? Thật tốt, hắn nghĩ đến liền mở cửa tiến vào, tưởng tùy thời nói điện thoại quấy rầy nàng. Hắn tưởng khi yêu sẽ có nữ nhân theo để ôm, tưởng khi chia tay khiến cho nữ nhân khóc rống.
Thực rất giỏi.
Chương Gia Phân gọi điện thoại cho hắn, nghe thấy thanh âm mơ hồ của hắn.
“Này?” Hắn thực khốn, trắng đêm giày vò, vừa mới ngủ.
“Cao Ân Dương, anh tính mỗi ngày đều xuất hiện ở làng giải trí sao? Lại là tin tức của anh.”
“Đã thấy?”
“Đúng, lần đầu tiên là ở trước trường quay đá bạn gái, lần này ở nơi mua trang phục, lần sau ở đâu? Tôi thực chờ mong.”
“Trời ạ…… Mới bảy giờ?” Hắn rên rỉ, nàng rất thích.
“Đúng vậy, mới bảy giờ. Tối hôm qua có người không lễ phép, nửa đêm gọi điện thoại quấy rầy tôi, tôi lập tức học tập theo…… Sớm a.” Nàng ngọt ngào ân cần thăm hỏi.“Đến nói chuyện phiếm.”
Hắn cười.“Anh hiện tại phi thường khẳng định…… Thời gian này em đã nghỉ ngơi tới hoảng.” Nàng nhưng lại phá lệ cùng hắn hồ nháo, hắn thực thích, hy vọng xa vời nàng cùng hắn tán gẫu thật sự lâu, thật lâu, có thể vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, nhưng hắn cố ý cầu xin tha thứ, biết cá tính của Chương Gia Phân, càng biểu hiện thống khổ hèn mọn, nàng mới càng cuốn lấy hắn. Hắn cầu xin:“Làm ơn, anh thực khốn, anh vừa mới ngủ, để cho anh ngủ……”
Quả nhiên, Chương Gia Phân nghe xong, ý chí chiến đấu điên cuồng hơn, càng phải cầm lấy điện thoại ầm ỹ hắn, mưu kế của hắn liền thực hiện được.
“Chúng ta nên tán gẫu xem cái gì là tốt? Đúng rồi, gần nhất tôi đọc Hồng Lâu Mộng, anh biết Hồng Lâu Mộng sao? Thử bàn xem hồng lâu mộng đối lịch sử văn học Trung Quốc có ý nghĩa cùng quan hệ gì……”
Cao Ân Dương cười to, mệt mỏi cho nàng nghĩ đến đề tài kì quái như vậy để nói chuyện phiếm.
Được, bồi nàng tán gẫu đi, tán gẫu cái gì không phải là trọng điểm, trọng điểm là không ngừng cầu xin tha thứ, cầu xin nàng để cho hắn ngủ, như vậy, khiến cho Chương Gia Phân phi thường đắc ý cùng khoái trá.
Hắn biết, nàng lấy tra tấn hắn làm vui.
Hắn biết, hắn thống khổ có thể đổi lấy sự chú ý của nàng.
Hắn biết, hắn hoàn toàn biết, hắn yêu nàng, gần như biến thái yêu nàng.
Đối mặt với tự tôn của Chương Gia Phân, hắn đành phải chuyển thấp tư thái, một đường làm cho nàng giống như người thắng, mới có thể đem nàng miễn cưỡng ở lại bên cạnh. Chỉ có thời điểm này, quan hệ của bọn họ mới có thể có cân bằng, cũng chỉ có thời điểm này, Chương Gia Phân mới nguyện ý nói với hắn.
Chương Gia Phân nháo hắn một trận, mới vừa lòng gác điện thoại để cho hắn đi ngủ.
Nàng nghĩ đến nàng làm cho Cao Ân Dương rất thống khổ, lại không biết là Cao Ân Dương rất yêu như vậy!
Vài ngày sau, vết thương trên mặt Chương Gia Phân khỏi hẳn, lại nhớ tới cuộc sống bận rộn của model, đem những phần cần chụp còn lại của “Tinh Trần” hoàn thành.
Trên tivi nơi nơi đều thấy được quảng cáo đồ điện của Chương Gia Phân, bộ dáng nàng lãnh ngạo (lãnh khốc + cao ngạo), khí chất thoát tục, hoàn toàn làm toát ra phong thái quý tộc độc thân mà Tinh Trần yêu cầu.
Đêm khuya của một ngày, Chương Gia Phân đã tắm rửa xong, đang dưỡng da mặt, chuông cửa vang lên.
Ngô Tiểu Hoa đi mở cửa, khiếp sợ nhìn khách đến.“Ách…… Đổng sự?” Người đến là Cao Thạc Vũ, phụ thân của Cao Ân Dương, cũng là đại cổ đông của “Thải Hạc”. Đứng bên cạnh là một vị tiên sinh mặc tây trang màu đen, là thư ký của động sự.
Thư ký đại đổng sự lên tiếng:“Đổng sự buổi tối nay có cuộc hẹn quan trọng, muốn đãi vài người khách đến từ Nhật Bản, mời Chương tiểu thư phụ giúp.”
“Tiểu thư đã đi ngủ.” Ngô Tiểu Hoa trong lòng biết là không ổn, chạy nhanh giúp Chương Gia Phân lấy lí do.
“Có phải hay không muốn ta tự mình đi vào kêu cô ấy rời giường?” Cao Thạc Vũ bất mãn.
“Đổng sự……”
“Bằng quan hệ của ta cùng Chương tiểu thư, mời cô ấy đi cùng bồi mọi người một bữa ăn khuya, thực khó xử sao?” Đổng sự mặt lộ vẻ không hờn giận.
“Xin đợi tôi 10 phút.” Chương Gia Phân đi ra gặp khách, nàng mỉm cười, cười đến diễm lệ dị thường, đó là một loại mỉm cười cam chịu.“Ý của Cao đổng sự, tôi có tư cách gì cự tuyệt? Thỉnh đổng sự chờ một lát, tôi thay trang phục tham dự.”
Chương Gia Phân xoay người trở về phòng.
Ngô Tiểu Hoa bối rối mời đổng sự vào phòng chờ một chút, liền hướng vào trong phòng.
Chương Gia Phân ở trước bàn trang điểm hoá trang.
Ngô Tiểu Hoa khẩn trương hề hề nói:“Trễ như vậy đi ra ngoài ăn khuya? Không tốt đi? Đổng sự đem chị đi làm cái gì? Chị đừng đi, em lập tức tìm lão bản, anh ấy sẽ không đồng ý.”
Nhưng là Ngô Tiểu Hoa tìm không thấy lão bản, điện thoại gọi không thông.
“Quên đi……” Chương Gia Phân đứng dậy.“Bên ngoài là vị đại nhân vật kia, chị đắc tội không nổi, không cần tìm Cao Ân Dương, anh ấy có thể làm cái gì, anh ấy hiện tại hẳn là cùng nữ nhân nào đó hẹn hò đi.”
Chương Gia Phân cùng đổng sự rời đi.
Ngô Tiểu Hoa không yên bất an, một giờ sau, nhận được điện thoại của Cao Ân Dương.
Nàng hấp tấp:“Như thế nào hiện tại mới gọi điện thoại đến? Phát sinh chuyện lớn rồi, Cao đổng sự đến đây, đem Gia Phân tỉ đi, nói là bồi ông ấy tiếp khách ăn khuya!”
“Cô không ngăn cản sao?”
“Tôi có a, nhưng Gia Phân tỉ nói là đại nhân vật nên chị ấy đắc tội không nổi.” Thật không rõ, vì sao Chương Gia Phân đối mặt với Cao đổng sự lại đặc biệt yếu đuối như vậy, rõ ràng tính tình thực quật cường a.
“Cô ấy là ngu ngốc sao?!” Cao Ân Dương nghĩ đã sắp hỏng rồi.
*****
Cao Ân Dương ở phòng cấp cứu bệnh viện, buổi tối bỗng nhiên sốt cao, Lí đại thúc lái xe khẩn cấp đưa hắn nhập viện, bệnh viện thu sóng không tốt, cho nên rất lâu mới biết cuộc gọi nhỡ của Ngô Tiểu Hoa, lúc này biết được tình trạng của Chương Gia Phân, bất chấp trên tay còn đang truyền dịch, tháo xuống, bước đi. Y tá khuyên can, Lí đại thúc đảm nhiệm công việc lái xe cũng không ngăn được hắn.
“Lập tức đưa tôi đến Lâm Sâm ở phía bắc……” Cao Ân Dương vừa lên xe liền phân phó Lí đại thúc, hắn biết ba ba cùng người khác đàm phán thường xuyên đi đến khách sạn cao cấp, việc này, không phải lần đầu tiên phát sinh. Vài lần trước, biết ba ba lén tìm Chương Gia Phân bồi ông ấy đi xã giao, hắn phát giận, cũng đã nói rõ ràng cùng phụ thân, không nghĩ tới lịch sử lại tái diễn, ba ba lại diễn trò cũ, căn bản không đem lời hắn nói để vào tai.
Cũng đúng, lúc trước mở “Thải Hạc”, dùng tiền của ba ba, muốn ba ba nghe hắn mới có thể mở?
Cao Ân Dương trong lòng nóng như lửa đốt, đau đầu kịch liệt, toàn thân mỗi dây thần kinh đều vì người sốt cao mà đau đớn, chỉ cần nghĩ đến lòng tự trọng rất mạnh của Chương Gia Phân, mỗi lần bị phụ thân mang đi xã giao nội tâm sẽ bị tổn thương, hắn liền cảm thấy tâm như đao cắt.
*****
Cao Thạc Vũ mỗi lần ra ngoài đều rất phô trương, bảo tiêu đã năm tên, đoàn người đi là xe BMW cao cấp, mỗi khi muốn nói đến đàm phán, Cao Thạc Vũ sẽ tìm Chương Gia Phân đi theo, ông không muốn Chương Gia Phân làm người tiếp khách, mà muốn cùng uống rượu đàm tiếu, tự nhiên cũng không giống như mấy tiểu thư ở quán rượu, hắn mang người mẫu số một đi bồi, bất quá vì giữ thể diện, làm cho khách mời nể trọng, đồng thời cũng làm cho khách mời biết Cao Thạc Vũ là lão bản thực sự.
Cứ mặc con để ý những việc này, nhưng trong suy nghĩ của Cao Thạc Vũ, ông lại không kêu Chương Gia Phân phải cùng khách ngủ, chính là chỉ đem nàng đi ăn uống một chút, thế này thì có cái gì không được. Ông thậm chí thực tôn trọng nữ nhân này, mỗi lần đều là cho nàng ngồi ở bên người ông, mà không phải vị trí của người tiếp khách, cũng không từng để cho người khách nào ăn đậu hủ của nàng, Cao Thạc Vũ tự nhận là ông thực đạt đến một trình độ nào đó, huống chi nữ nhân này có được ngày hôm nay, đều là nhờ công đức của Cao Thạc Vũ ông.
Nhưng là, Chương Gia Phân ngồi ở bên người ông, cảm giác hoàn toàn bất đồng.
Trong nhà hàng của khách sạn, có mùi nàng chán ghét. Ngày xưa, mùi rượu thối cùng mùi các loại nước hoa của các tiểu thư, mùi hỗn tạp của người hoặc là ai đó nôn mửa, chủ nhà hàng lại dung hợp, cố gắng làm cho dễ ngửi bằng các loại hương thơm, cuối cùng sản phẩm hỗn tạp thành một mùi quỷ dị rất nặng.
Chương Gia Phân im lặng, im lặng như tượng, như đối với mọi việc không có quan hệ.
Nhưng mùi nàng chán ghét, lại cố chấp tràn ngập ở xung quanh nàng, nàng cảm giác chúng giống như có sinh mệnh chính mình, nó tiến vào miệng mũi của nàng, tiến vào trong mỗi một lỗ chân lông trên da nàng, như là bạch tuộc bám trụ thân thể nàng, sau đó mùi dơ bẩn này ở trong cơ thể của nàng mọc rễ, giống như muốn biến thành một bộ phân trong thân thể  Chương Gia Phân nàng, rốt cuộc cùng nàng dây dưa. Mặc kệ nàng biểu hiện cao ngạo cùng hoàn mỹ như thế nào, biểu hiện nhiều lắm sao có thể có khí chất tiêu chuẩn, cảm giác rẻ mạt cùng dơ bẩn thế nào đều vô cùng rõ rệt. Cho dù này người mà các nam nhân chạm vào là tiểu thư của khách sạn, nhưng là bọn họ hưng phấn nhìn ánh mắt của nàng, nàng hoàn toàn biết những nam nhân này trong đầu đang tưởng tượng cái gì, nàng không có bị đụng chạm, nhưng cảm giác dơ bẩn vẫn chân thật như thế. Nàng là đối tượng trong dâm tưởng của bọn họ.
Nàng buồn nôn, không muốn uống nước hay rượu ở trên bàn, ngại cái chén này bẩn. Vận mệnh đáng giận này, giống lồng giam giam trụ nàng, nếu nàng không được làm chủ tự do, như vậy cùng người chết có gì khác biệt? Nếu nàng chán ghét lại nhất định phải lưu lại, như vậy hai chân dài của nàng để làm cái gì? Nàng cùng người tàn phế không khác biệt lắm. Chẳng lẽ nàng cố gắng tiến tới như vậy, yêu cầu chính mình hoàn mỹ, bất quá là vì che dấu một thân đầy mùi dơ bẩn này? Có đôi khi, nàng thật sự rất muốn chết.
Thí dụ như, loại thời điểm này, trách không được tuyệt vọng……
Phanh, cửa bị đẩy mạnh ra.
Nàng chỉ kịp thấy cặp con ngươi đang giận, giây tiếp theo người đã bị kéo đi, túm đặt ở sau lưng rộng, ngửi được từ cái lưng dày rộng kia tỏa ra một mùi quen thuộc.
Nàng giống con vật nhỏ nhận được mùi của chủ nhân, cho dù nó không nhất định phục tùng người chủ nhân này, nhưng là nó nhận ra mùi vị an tâm như ở nhà.
Đó là Cao Ân Dương, là mùi của đàn ông, có điểm giống như phơi qua ánh mặt trời, lại được để ở nơi khô ráo nên ra mùi hơi giống mùi gỗ, ánh mặt trời như vậy, khiến nàng thiếu chút nữa liền rơi lệ……
Cao Ân Dương đối với phụ thân rít gào:“Ba, người vì sao lại như vậy?! Chương Gia Phân không phải tiểu thư ở khách sạn, người vì sao luôn muốn cô ấy làm loại sự tình này?!”
Tân khách ồ lên, không thể tưởng được sẽ thấy bối cảnh hiện tại cùng địa vị của Đổng sự, nhưng lại bị con trai rít gào như vậy.
Các tiểu thư (của khách sạn) phát hiện có xung đột, thực thức thời chuồn ra lô ghế sau.
Cao Thạc Vũ duy trì nguyên tư thái cùng vị trí ngồi, giống như chuyện gì đều không có, bình tĩnh thong dong, bố dáng không thẹn với lương tâm.
Ông hỏi con:“Nữ nhân này là của con?” Ánh mắt lợi hại mà lõi đời, nhìn chằm chằm con trai.“Trước tiên nói rõ cho mọi người biết con cùng cô ấy là quan hệ gì, cô ấy chỉ là model của ‘Thải Hạc’ chúng ta, vẫn là chuyên thuộc loại nữ nhân bảo bối của con?”
Chương Gia Phân buông tay bị Cao Ân Dương cầm ra, nhưng Cao Ân Dương phản xạ càng nhanh.
Cao Thạc Vũ lại hỏi:“Con thở phì phì làm cái gì? Ta là gọi đại mỹ nữ của công ty chúng ta theo giúp khách quý của ta ăn bữa khuya, thế này thì có vấn đề gì? Ta cũng không phải kêu cô ấy bồi bọn họ ngủ –”
“Ba!” Cao Ân Dương trách móc, sợ ba ba càng nói lại càng làm Chương Gia Phân lâm vào khốn quẫn.“Con còn thật sự đang kinh doanh Thải Hạc, vài năm nay lợi nhuận của công ty cũng đều có phần của ba, sô tiền này đã sớm vượt qua số tiền lúc trước người đầu tư, cho nên mong ba về sau không cần tự tiện lấy danh nghĩa đổng sự kêu cô ấy đi gặp khách của người, công ty có chế độ của công ty.”
“Ta biết……” Cao Thạc Vũ uống một ngụm rượu, buông cái chén thật mạnh.“Ý tứ là nay ta không thể can thiệp vào vì sự nghiệp của con đã thành công, cánh đã cứng, cho nên mong lão ba ta cút đi, con nói lời này có thể nghe sao?” Cao Thạc Vũ ha ha cười, hỏi vài vị bằng hữu bên cạnh.“Các người nói xú tiểu tử này có lương tâm sao? Nhìn xem kết cục của ta, vài người các vị trăm ngàn muốn ánh mắt thử tính điểm, đây là kết cục ta sủng nhi tử. Lúc trước vì mở công ty model là như thế nào xin ta tài trợ? Hiện tại đã rất giỏi, lại ngại lão ba làm vướng bận.”
Cao Ân Dương biết chính mình đuối lý, thực quẫn, nhưng kiên trì giữ lập trường.
“Ba, người nếu thật sự cần nữ nhân cùng người đi xã giao, con có thể an bài, nhưng là làm ơn không cần tìm Chương Gia Phân.”
“Vì sao?”
“Thân phận của cô ấy không giống.”
“Làm sao không giống? Con nói cho ta biết làm sao không giống?”
“Ba…… Làm ơn……” Cao Ân Dương cơ hồ là khẩn cầu.
“Chương Gia Phân, cô tránh ở đằng sau con ta làm chi? Là cô muốn con ta cứ như vậy bảo vệ cho cô sao? Đứng ra làm cho ta coi xem……”
Chương Gia Phân đứng ra ngoài, nhưng Cao Ân Dương dùng sức chế trụ cổ tay nàng, cưỡng bức che ở trước mặt nàng.
“Ba, mong người cho con chút mặt mũi.”
“Con như vậy xông tới phá đám ba ba cùng các bằng hữu tụ hội thì là cho ta mặt mũi, ta nói cho con, Chương Gia Phân cho dù mặc trang phục của Burberry, cầm túi xách của Chanel, ở trong mắt ta bất quá chính là nha đầu lúc trước quỳ xuống đất cầu xin ta, nếu không phải ta, cô ấy có thể sống tốt như vậy sao? Nếu không phải ta, nói không chừng cô ấy đã sớm vì nợ nần của phụ thân, làm chuyện giống các tiểu thư bồi rượu bồi ngủ tiểu thư ở nơi này, hiện tại chính là kêu cô ấy đi cùng ăn khuya, để cho cô ấy giống như bằng hữu theo ta cùng ngồi cùng ăn, ta còn không đủ tôn trọng cô ấy? Cấp cho cô ấy mặt mũi sao? Con nói ta nói vậy không đúng sao? Làm người phải hiểu được báo ân, Chương Gia Phân, cô nói có phải hay không? Ta không quá phận đi?”
Chương Gia Phân cắn chặt môi, cố gắng đè nén cảm giác xúc động muốn khóc rống.
“Ba, việc này chúng ta lần khác bàn lại, thực xin lỗi.” Cao Ân Dương sợ nàng sắp hỏng mất, kéo nàng đi ra ngoài, túm nàng đi ra khách sạn, đẩy nàng lên xe.
“Lái xe! Mau lái xe!” Hắn ra lệnh cho Lí đại thúc, sau đó đối Chương Gia Phân rống to:“Em là ngu ngốc sao? Ba anh gọi em đi ra ngoài thì em phải đi sao? Anh không phải đã nói em không tất yếu phải đi?!”
“Tôi có tư cách gì cự tuyệt ông ấy.” Chương Gia Phân lạnh nhạt trả lời hắn.
“Cho nên sao? Nếu ngày nào đó ông ấy gọi em đi bồi người khác ngủ, em cũng sẽ ngu xuẩn đến mức đáp ứng sao? Thật là hồ đồ!”
“Vấn đề này tôi không biết, tôi có quyền làm chủ tự do sao? Anh đừng gầm rú với tôi.”
“Tốt lắm, em luôn cùng anh giảng giải nói lý, em như thế nào không cùng ba anh ầm ỹ? Giống như nói chuyện với anh, miệng của em không phải thực độc sao?”
“Anh bất quá chỉ là thiếu gia dùng tiền của ba ba, tôi coi anh không dậy nổi, đương nhiên dám với anh ầm ỹ, việc này với ba anh làm sao có thể giống nhau?”
Cao Ân Dương sửng sốt.
Chương Gia Phân lãnh khốc nhìn hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.