Đánh giá: 8.2/10
từ 7762
lượt
Văn án
Lúc tám tuổi, ta tự bán mình, đổi lại mười lượng bạc để bốc thuốc cho mẹ, may đồ cho đệ đệ, còn mua một đầu thịt heo cho gia đình,
Cha ta ngồi xổm, tay ôm đầu, khuôn mặt mệt mỏi ưu sầu.
Ta nói với cha:
“Chỉ cần còn sống thì vẫn còn hy vọng!”