[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái

Chương 26: Tiêu Mặc




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mắt thấy Tiểu Vũ sắp rơi vào tay Thái Thản cự viên, con mắt Huyết Tử nhất thời đỏ rực, không đợi thân thể ổn định trên mặt đất, ném mập mạp cho Đái Mộc Bạch, cô cùng Đường Tam lập tức phi thân tới. Võ hồn lập tức được phóng xuất ra, đột nhiên một đạo thân ảnh bay ngang qua thân hình Thái thản cực viên. Trực tiếp đem Tiểu Vũ từ trong tay Thái thản cực viên ôm lấy nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất.
"Chuyện méo gì đang xảy ra vậy? "
Mọi thứ triệt để dừng hoạt động, người thanh niên này so với dáng dấp của Đới Mộc Bạch quả là không sai biệt lắm. Hắn mặc trên người bộ y phục cổ, Đường Tam và Huyết Tử đồng loạt nhìn nhau, trong đầu đều có chung một suy nghĩ, người này cũng là người xuyên qua.
[ Cảnh báo: Phát hiện người chơi Tiêu Mặc ]
Nhìn bảng hệ thống xuất hiện trước mặt, Huyết Tử lập tức rơi vào trạng thái bất động. Toàn bộ giác quan phòng thủ đều rơi vào bị động, trong đầu cô bây giờ chỉ hiện lên hai chữ người chơi. Cũng chỉ vì như vậy mà cô không hề nghe thấy tiếng gào thét của mọi người, cũng không phát hiện một lực lượng cường đại đang đánh tới người của mình.
* Rầm *
Long Dực biến mất, cơ thể cô một đường trên không trung bay đi mất. Bên này Đường Tam rơi từ trên không xuống, trên khoé miệng đã lộ ra một vệt máu, hiển nhiên hắn bị thương không nhẹ. Cố nén cơn đau nhức trong người, Đường Tam cố gắng đứng dậy, nhưng chưa đứng vững đã lại oa một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Thái thản cự viên trên người toả ra một loại sóng, làm cho người ta không thể chống đỡ được, mặc dù thân thể Đường Tam rất tráng kiện, nhưng vụ va chạm mạnh lần này làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn cơ hồ đảo lộn tất cả. May là Huyền thiên công trong cơ thể hắn có khả năng tự vận động. Không cần hắn điều khiển đã di chuyển quanh cơ thể giúp hắn hồi phục khí huyết.
Đường Tam yên lặng đi tới trước mặt Áo Tư Tạp. Áo Tư Tạp vội vàng đưa cho hắn một cây khôi phục hương tràng, định nói cái gì nhưng rồi lại thôi không phát ra khỏi miệng.
Đường Tam không chút do dự, đem khôi phục hương tràng nuốt vào. Triệu Vô Cực lúc này không thể tiếp tục duy trì Vũ Hồn chân thân nữa, hiện ra bản thể. Sắc mặt một mảng xanh đen,hắn nói: "Thái Thản cự viên như thế nào lại có thể xuất hiện bên ngoài Tinh đấu đại sâm lâm cơ chứ. Xin lỗi mọi người, đều do ta kém, không thể ngăn cản,để nó đánh Tử nhi. Đường Tam, ngươi, ngươi bình tĩnh đi…"
Không ai nghĩ rằng Thái thản cự viên lại ra một đòn mạnh như vậy đánh bay đi Huyết Tử, bây giờ cô sống chết không rõ ràng.
"Không, ta không trách ngài, là ta không bảo vệ tốt cho Tử nhi." Đường Tam sau khi đứng dậy, vẫn vúi đầu, âm thanh rất bình tĩnh, tựa hồ không có một tia tâm tình ba động nào.
Triệu Vô Cực thở dài một tiếng." Mọi người, trước tiên nghỉ tại chỗ một chút, sau đó chúng ta di chuyển qua chỗ khác rồi tính tiếp."
Ngay lúc này, trong tai Áo Tư Tạp đột nhiên vang lên một âm thanh nhỏ nhưng vô cùng rõ ràng. "Tiểu Áo, nếu ngươi vẫn coi ta là huynh đệ, cho ta một cây ma cô tràng, không nên lộ ra. Đừng cho bất luận kẻ nào chứng kiến."
Thanh niên cứu Tiểu Vũ vừa rồi nhìn một lượt đám người Đường Tam, song hắn lặng lẽ bỏ đi.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Bên này Huyết Tử một thân chảy máu rất nhiều, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng ho nhẹ. Xương cốt của cô giờ đây bị vỡ vụn, từ khi xuyên tới đây cho đến giờ hầu như không lúc nào là cô không bị thương. Lúc trước chơi game cho dù bị đánh như thế nào cô cũng không có cảm giác đau đớn như thế này bao giờ.
[Cảnh báo: Máu chỉ còn lại 20/12000, sử dụng cỏ hồi sinh ( 2000 vàng) để hồi phục không?]
[Yes]
[Tiến hành trị liệu]
Tiến hành trị liệu không được bao lâu thì từ đâu một vật thể to đùng sau một bóng cây với con mắt đỏ ngầu sáng trong bóng tối. Ôi! Nghe tiếng nó gầm gừ là biết không thân thiện miếng nào rồi, ông trời à người đang tuyệt đường lui của cô sao.
Tiếng chân nó giậm bình bịch trên mặt đất, nhờ ánh trăng cô mới phát hiện ra cái vật thể đó là một con gấu màu nâu. Con gấu này cao hơn ba thước, cực kỳ hùng tráng, khuôn mặt hung tợn như mấy NPC phản diện trong game. Cô nói thiệt chứ từ thuở cha sinh mẹ đẻ tới giờ chưa từng gặp con gấu nào xấu như con này, chả đáng yêu tý nào cả. Mà thôi, cô tự hỏi nếu bây giờ cô chết có phải hay không sẽ trở về với căn phòng quen thuộc, sẽ được nghe tiếng nói líu lo của Tiểu Hi. Sẽ được ăn món sườn non trộn giấm đường rắc tiêu của má mì. Nếu như vậy thì thật tốt biết mấy, trong khoảnh khắc cô buông xuông hết tất cả để chờ cái chết ở nơi thực thực ảo ảo này.
"Đừng có ngu ngốc như thế con nhỏ kia"
* Xoẹt *
Giọng nói vừa kết thúc con gấu cũng bị chẻ ra làm đôi, máu bắn tung tóe trên không.
"Một thành viên của bang "Không phục tới chiến" mà lại như yếu đuối như vậy sao. Lại để một con gấu Lv 43 đánh thành ra như vậy. Với tư cách của một bang chủ ta không cho phép điều đó xảy ra " Người thanh niên vừa nói vừa đem cây kiếm gác trên vai, nở ra một nụ cười sáng bóng, lộ ra chiếc răng khểnh đáng yêu.
"Hả " Giọng cô nhỏ nhẹ phát ra tiếng, có lẽ do cứu ngã vừa rồi mà thanh quản của cô cũng có dấu hiệu bị thương.
"Hả.. hả cái gì! Chém cho cái chết tươi bây giờ, gặp bang chủ mà ngươi không thèm chào một tiếng, vô lễ" Người thanh niên cả giận nói, song đem thanh kiếm phập xuống mặt đất, người cũng ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Đôi mắt cô rưng rưng nhìn hắn, người trước mặt này là Tiêu Mặc, bang chủ của bang phái cô thuộc môn phái Huyết Đao Môn. Tính tình lãng tử đôi khi rất cọc cằn, và điều đặc biệt tên này rất thích tán gái cho dù trong game hay ngoài đời thật. Nên khuyên các chị em là hể gặp tên này là tránh xa ra nhé.
Tiêu Mặc nhìn cô xong thở dài nói " Để ta kể ngươi nghe chuyện này, nghe xong hãy từ bỏ ý định chết đi nhé"
Nhìn hắn nghiêm túc như vậy cô cũng lặng im.
Vào ngày x/x/xxxx 12 người chơi đồng loạt chết ở những địa điểm khác nhau, đặc điểm chung là não của họ đều kết nối với bộ máy trò chơi thực tế ảo. Cảnh sát đang điều tra vụ việc này và họ yêu cầu nhà sản xuất game phải ngừng hoạt động ngay lập tức. Rất nhiều game thủ trên toàn thế giới rất tiếc khi phải dừng nhưng họ không dám đặt tính mạng của mình vào nguy hiểm.
"Nói như vậy, ta đã chết rồi sao?" Khóe mắt cô bỗng đỏ lên, tâm tình đột nhiên kích động khiến cô ho ra vài ngụm máu.
"Đúng! Chúng ta đều đã chết, nhưng lại sống ở đây "
"Vậy ngươi giải thích thế nào khi mà hệ thống game còn xuất hiện, nếu không nhờ nó ta không biết đã chết ở nơi nào rồi cũng nên" Cô cãi lại hắn, mặc cho thân thể đau đớn.
"Ta không biết! Ngươi không biết đâu ta cũng số nhọ lắm đấy, khi có thông báo dừng hoạt động game ta vẫn cố chấp ở lại đến giây phút cuối cùng ai mà biết được lại bị đưa tới đây. Khi tới đây ta cũng không được may mắn như ngươi gặp được những người kia, ta không biết gì về thế giới này cả. Nhờ có hệ thống ta mới sống xót dần khi tu luyện, đi được vài nơi mới biết thế giới này là cái dạng gì. Ngươi nên thấy mình may mắn, thay vì đau khổ và muốn chết đi nhóc." Tiêu Mặc ngồi nhìn ánh trăng kể khổ.
Hắn nói phải, bây giờ không phải là lúc để cô uất ức đau lòng, mà phải chấp nhận, phải trở nên thật mạnh mẽ để có thể tồn tại. Ông trời vốn chưa tuyệt đường người bao giờ, may mắn cô còn có hệ thống vì thế bây giờ không phải là lúc để cô bánh bèo.
"Ta thấy khi ngươi chiến đấu hình như luôn liên tiếp thay đổi võ học nhỉ" Tiêu Mặc
"À! Do môn học và vũ khí của môn phái phải đạt tới cấp nhất định mới sử dụng được" Huyết Tử
"Ta nghĩ ngươi nên vào tiệm trang bị bấm vào chỗ đổi võ học, dù sao sử dụng võ học của môn phái uy lực tăng lên gấp đôi."
Huyết Tử hai mắt sáng lên, ngón tay cố gắng cử động khẽ bấm vào hệ thống.
[Đổi tất cả trang bị võ học để đổi lấy võ học đào hoa đảo]
[Yes]
Đem bộ võ học trang bị, lực chiến của cô lập tức tăng lên gấp đôi thậm chí là hơn các võ học khác cộng lại. Bây giờ vũ khí bảo tiêu cô đã được sử dụng không cần phải nâng cấp nhất định mới sài được nó.
"Cảm ơn ngươi, Tiêu Mặc"
"Không cần cảm ơn ta, bù lại ngươi nói cho ta cô bé váy hồng đó tên gì, tuổi bao nhiêu, thuộc chòm sao gì. Quê quán ở đâu, gia đình có mấy người? "
"Ý ngươi nói là Tiểu Vũ"
" Thì ra nàng tên Tiểu Vũ, đúng là người đẹp tên cũng đẹp. Aizz, ta đi nha"
Cô đang định nói hắn vài câu thì đã không thấy người đâu, cứ như biến mất vào trong không khí vậy. Thôi kệ hắn đi, điều kiện tiên quyết nhất bây giờ là mau chóng hồi phục sau đó đi tìm nhóm người Tiểu Vũ. Đang định nhắm mắt dưỡng thần thì trên cây đột nhiên xuất hiện một vật thể không xác định rõ.
"Mịa hôm nay đi hong coi ngày "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.