[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái

Chương 28: Muốn cánh tay của ta sao, vậy hãy tự đến lấy đi




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Gia nhập gia tộc?
Nói thì đơn giản, mỗi hồn sư chỉ được một lần trong đời, nhưng một khi đã gia nhập, vĩnh viễn hồn sư không được phản bội, trở thành phần tử của gia tộc. Sau này phải chịu ước thúc của gia tộc, làm mọi việc vì gia tộc. Đương nhiên, hồn sư gia nhập đại gia tộc đều được đãi ngộ cực kỳ trọng hậu. Ngoại lệ cũng không phải không có. Điều kiện tiên quyết là thực lực phải đạt đến trình độ nhất định. Với tình huống Đường Tam mà nói, nếu như gia nhập vào một gia tộc, vậy là hắn chỉ có thể trở thành người của gia tộc đó. Đây là Mạnh Thục hết sức coi trọng tư chất của hắn, thiên tài như vậy làm sao mà có nhiều được chứ.
Đường Tam lắc đầu, "Xin lỗi, tiền bối. Tính ta vốn thích tự do, không muốn bị ước thúc. Hơn nữa ngài nói có chút không đúng. Con Nhân diện ma chu này mặc dù do ta giết, nhưng hồn hoàn của nó cũng không có lãng phí. Nếu không phải mấy vị xuất hiện, có lẽ lúc này ta đã bắt đầu hấp thu rồi."
"Cái gì?" Xà bà Triêu Thiên Hương kinh hô một tiếng, ánh mắt nhìn Đường Tam nhất thời trở nên quái dị, đồng thời lấy tay huých trượng phu của mình một cái..
Cái Thế Long Xà ở với nhau đã vài chục năm, tự nhiên hiểu rõ ý tứ của thê tử.
"Đường Tam, ngươi có lẽ còn chưa có rõ ràng. Nếu không có sự đồng ý của ta, hồn hoàn của con Nhân diện ma chu này ngươi không có khả năng hấp thu đâu." Mạnh Thục giọng nhàn nhạt, mặc dù tâm tình ba động không lớn, trong giọng nói mơ hồ toát ra sát khí khiến cho Đường Tam cảm thấy áp lực bị gia tăng.
Đường Tam nói: "Nếu như vậy, hồn hoàn của con Nhân diện ma chu này thực sự là lãng phí a."
Mạnh Thục nói: "Đối với chúng ta mà nói, hồn hoàn tốt như vậy, mặc dù lãng phí, nhưng cũng không dễ dàng cho ngoại nhân hấp thu. Tại hồn sư giới mà nói, có một loại quy tắc ngầm. Nếu ngươi gia nhập gia tộc ta, ta chẳng những có thể cho ngươi hấp thu hồn hoàn này, mà còn có thể hộ pháp giúp ngươi. Ngươi nghĩ thế nào?"
Lấy địa vị của Long công, hai lần mời Đường Tam xem như đã là quá ôn hoà. Hắn cùng Xà bà thật sự coi trọng tư chất của Đường Tam, dù sao tiểu tử này vẫn còn là một đứa nhỏ, tiền đồ tương lai căn bản không thể ước lượng nổi.
Đường Tam đột nhiên mở miệng nói: "Muốn ta gia nhập gia tộc của ngài cũng không phải không thể, nhưng ngài phải đáp ứng với ta một việc."
Mạnh Thục nhướng mày: "Ngươi bây giờ có tư cách đặt điều kiện với ta sao?"
Triệu Thiên Hương lại huých trượng phu một cái, cướp lời nói: "Điều kiện gì, ngươi cứ nói đi."
Đường Tam trong mắt toát ra một vẻ buồn bã: "Lúc trước chúng ta đụng phải một hồn thú cực kỳ cường đại, nó đã đánh đồng đội của ta, còn làm cho nàng ấy bị thương chút nữa là mất đi tính mạng. Nếu hai vị tiền bối có thể giúp ta báo thù, ta đáp ứng gia nhập gia tộc của người."
"Chỉ là giết một con hồn thú thôi sao?" Mạnh Thục nhìn Đường Tam, có chút ngoài ý liệu.
Triệu Thiên Hương tâm tư so với trượng phu kín đáo hơn một chút. "Triệu Vô Cực không phải cùng đi với các ngươi sao? Chẳng lẽ hắn cũng không đánh nổi con hồn thú đó?"
Đường Tam gật đầu.
Mạnh Thục khinh thường hừ một tiếng, "Triệu Vô Cực đánh không lại, không có nghĩa là ta cũng đánh không lại, huống chi, chúng ta cùng ra tay, trong Tinh Đấu đại sâm lâm này có con hồn thú nào có thể chống lại được chúng ta? Đường Tam, con hồn thú đó là cái dạng gì?"
Đường Tam vội vàng nói: "Là một con Thái thản cự viên, cấp bậc đại khái là hơn vạn năm."
Vợ chồng Cái Thế Long Xà nghe bốn chữ "Thái thản cự viên", thân thể hai người đồng thời cứng ngắc một chút. Mạnh Thục trong ánh mắt vẻ ngạo mạn cũng như khinh thường đều biến mất, ánh mắt có chút xấu hổ. Triêu Thiên Hướng đầu mày nhăn lại, thở dài lắc đầu, lời nói thốt ra làm Đường Tam cực độ thất vọng:
"Chúng ta làm không được."
"Với thực lực của hai vị tiền bối, chẳng lẽ không có cách nào đối phó với con Thái thản cự viên đó sao?" Đường Tam nói.
Mạnh Thục tức giận nói: "Ngươi thì biết cái gì. Thái thản cự viên chính là thượng cổ thần thú dị chủng, thực lực cực mạnh. Đừng nói là chúng ta, cho dù có là Phong hào đấu la cũng không dám nói là thắng được nó. Hơn nữa, theo ta được biết, trong Tinh đấu đại sâm lâm chỉ có duy nhất một con Thái thản cự viên, tu vi của nó không phải chỉ có đơn giản là vạn năm, tính ra ít nhất cũng hơn sáu vạn năm tu vi,cũng là bá chủ của sâm lâm này. Hơn nữa, Thái thản cự viên còn có một huynh trưởng còn kinh khủng hơn nhiều, trừ phi hiện tại tụ tập hết thảy Phong hào đấu la của hai đại đế quốc ở chỗ này, nếu không, ai giám tới tìm giết bọn chúng?"
Quả nhiên là vậy? Đường Tam và Huyết Tử không hẹn mà cùng chung một suy nghĩ, trong lòng không khỏi cười lạnh.
Đối với việc chính mình không có cách nào đối phó với Thái thản cự viên, Long công Mạnh Thục tựa hồ cũng có chút xấu hổ. "Tiểu tử, ngươi không phải cố ý đem Thái thản cự viên ra doạ ta đấy chứ. Ta không có thời gian cùng ngươi ở chỗ này tán chuyện. Nếu ngươi gia nhập gia tộc ta, ta có thể giúp ngươi hấp thu cái hồn hoàn này. Nếu không, ngươi chỉ có thể lựa chọn cách thứ hai, lưu lại cho ta một cánh tay,coi như bồi thường cho cháu gái ta."
"Nếu hai vị không thể giúp ta hoàn thành tâm nguyện, ta cũng không thể gia nhập gia tộc của hai vị. Muốn cánh tay của ta sao, vậy hãy tự đến lấy đi."
Mạnh Thục không nghĩ tới một hồn sư nho nhỏ như vậy lại dám chống lại ý của mình, Long đầu quải trượng trong tay đập xuống đất.
"Nếu ngươi đã muốn chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi". Mạnh Thục trong mắt nổi lên sát khí. Thiếu niên thiên tài như ngươi, nếu không thuộc về ta, thì cũng không cần tồn tài trên thế giới này làm gì nữa.
Ngay lúc long công chuẩn bị ra tay, đột nhiên một âm thanh hùng hậu vang lên "Long công tiền bối, hạ thủ lưu tình."
Một chuỗi thân ảnh liên tiếp bay tới. Cầm đầu đoàn chính là Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực, phía sau hắn là đám chúng đệ tử của Sử Lai Khắc học viện. Mọi người đều có vẻ mệt mỏi, nhưng vì truy tìm Đường Tam nên vẫn cố gắng không ngừng.
Con Nhân diện ma chu khi chết đã thu hút sự chú ý của vợ chồng Cái Thế Long Xà đồng thời cũng như đám Sử Lai Khắc học viện, nhưng bởi vì khoảng cách xa quá nên không thể trực tiếp tìm đến được. Lúc quải trượng của Long công đập lên mặt đất, rốt cuộc lại chỉ rõ phương vị giúp Triệu Vô Cực mang theo mọi người tới nơi này.
Chứng kiến đồng môn chạy đến, tinh thần Đường Tam nhất thời buông lỏng vài phân, thân thể nhoáng lên suýt nữa ngã sấp xuống. May là Đái Mộc Bạch bay nhanh tới bên người hắn, đỡ thân thể hắn mới giúp cho hắn không có bị ngã xuống. Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh nhanh chóng đi tới bên người Đường Tam xem xét tình hình của Huyết Tử.
Áo Tư Tạp vội vàng chạy tới, trực tiếp đưa cho Đường Tam hai cái hương tràng. Sau khi ăn, Khôi Phục hương tràng hình thành một luồng nhiệt lưu tràn ngập trong cơ thể, lúc này Đường Tam nhất thời cảm giác thư thái hơn rất nhiều. Áo Tư Tạp bây giờ đã đạt tới cảnh giới hồn tôn, khôi phục hương tràng hiệu quả cũng vì thế gia tăng. Ăn xong hai cái này, mặc dù đối với hồn lực không có hiệu quả đột biến, nhưng đối với khôi phục thể lực thì tốt hơn rất nhiều so với ăn một cái.
Chứng kiến đám người Triệu Vô Cực xuất hiện, Long công Mạnh Thục thần sắc trên mặt cũng không có thay đổi chút nào. Vợ chồng Cái Thế Long Xà ở đây, tự nhiên chẳng việc gì phải e ngại một tên Triệu Vô Cực cả.
"Vị này chính là Long công tiền bối ư. Vãn bối Triệu Vô Cực ngưỡng mộ đã lâu."
Đánh kẻ chạy đi chứ không đánh người chạy lại, Mạnh Thục liếc Triệu Vô Cực một cái: "Bất Động Minh Vương không cần khách khí. Ngươi nên dạy dỗ tốt đệ tử của ngươi.Dám để chúng khi dễ người của Mạnh gia chúng ta sao? Phong vĩ kê quan xà, cho dù đã bỏ qua, nhưng đệ tử của ngươi lại vừa giết con mồi Nhân diện ma chu của cháu gái ta. Ngươi phải trả cho ta một cái công đạo chứ."
Triệu Vô Cực nói: "Tiền bối, ta xem trong việc này có chút hiểu lầm, hơn nữa, ta mặc dù là sư phụ của đứa nhỏ này, nhưng Đường Tam lại không tính là đệ tử của ta, Sư phó của hắn là một người khác, chứ ta còn chưa dám."
"Nga?" Mạnh Thục sửng sốt một chút, trong lòng thầm nghĩ. Đường Tam mới chỉ là đứa nhỏ mà thực lực đã kinh người như vậy, chẳng lẽ sư phó của hắn là …
Triệu Vô Cực tinh ranh khôn khéo, lập tức nhìn ra vẻ do dự trên mặt Mạnh Thục, liền từ từ nói:
"Long công tiền bối, chúng ta có thể ra xa một chút nói chuyện?"
Huyết Tử một bên nghe Tiểu Vũ lèm bèm, thỉnh thoảng ánh mắt lại nhìn về phía ba người Triệu Vô Cực. Rốt cuộc bọn họ đang nói chuyện gì?
Chỉ thấy Long Công và Xà bà đưa mắt nhìn về Đường Tam có chút kinh ngạc, Xà bà trở lại bên cạnh cháu gái, thấp giọng nói vài câu. Mạnh Y Nhiên liếc nhìn Huyết Tử một cái liền xoay người rời đi.
Xoay người nhìn thi thể Nhân diện ma chu, lúc này quang mang màu đen nồng nặc ngưng tụ thành hình phía trên thi thể Nhân diện ma chu, đúng là thời cơ tốt nhất để hấp thụ. Nhìn nó, Đường Tam sắc mặt vừa có chút buông lỏng lại trở nên ngưng trọng.
Ăn hương tràng xong, hắn đi tới bên thi thể Nhân diện ma chu ngồi xuống,nói: "Phiền toái mọi người rồi. Tiểu Vũ! Xương cốt Tử nhi gần như bị gãy hết muội cẩn thận một chút"
Không cần nói Tiểu Vũ cũng biết, nàng nhanh chóng đi lại đỡ lấy cơ thể Huyết Tử từ tay Đường Tam. Triệu Vô Cực hướng Đường Tam gật đầu, phất phất tay ý bảo chúng đệ tử đem Đường Tam làm trung tâm, cẩn thận đề phòng. Có sự bảo vệ của họ, Đường Tam không cần lo tới bị hồn thú bình thường gây uy hiếp. Rốt cục có thể toàn tâm toàn ý hấp thu hồn hoàn cường đại trước mặt.
Huyết Tử không biết từ lúc nào đã rơi vào giấc ngủ, trong tiềm thức cô thấy được hình bóng của Bạch Nhược Ly. "Nếu muốn mạnh hơn hãy tìm Phượng Hoàng Chi Vương "
Phượng Hoàng Chi Vương là gì? Ở đâu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.