[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái

Chương 37: Vô đề




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đấu hồn tiếp tục. Một tháng kế tiếp này, Sử Lai Khắc Bát Quái tại Đại Đấu Hồn Tràng có thể nói phong sanh thủy khởi. Trong một tháng, Bát Quái đã tham gia hai mươi mốt trận, tất cả toàn thắng. Trong ba mươi cấp, bọn họ không tìm ra đối thủ.
Tại song đấu hồn, Tam Ngũ tổ hợp thu được thành tích hai mươi bảy thắng liên tiếp. Đường Tam cùng Tiểu Vũ phối hợp ăn ý thêm vào hồn kỹ mạnh mẻ làm đối thủ không thể tránh được.
Huyết Tử cùng Mã Hồng Tuấn thuộc Huyết Tộc tổ hợp hai bảy trận thắng liên tiếp. Cặp này không ăn ý phối hợp như Đường Tam và Tiểu Vũ, tổ hợp này Huyết Tử chơi Solo, 1 vs 54 người. Mã Hồng Tuấn chỉ đứng bên cạnh uống trà làm cổ động viên. (Có thể cho hắn chút đất diễn được không (╥﹏╥))
Đới Mộc Bạch cùng Áo Tư Tạp tức Lưỡng Dực Bạch Hổ tổ hợp hai mươi bảy trận thu được mười sáu thắng mười một thua. Dù sao, chỉ có một mình Mộc Bạch chiến đấu, hương tràng của Áo Tư Tạp trong thi đấu tác dụng cũng chỉ có hạn.
Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh thuộc Thất Bảo Linh Miêu tổ hợp thành tích so với Lưỡng Dực Bạch Hổ tổ hợp tốt hơn một ít. Đơn giản là vì các nàng tham gia song đấu hồn cho hồn sư hai mươi cấp. Thi đấu hai mươi bảy trận thành tích hai mươi hai thắng. Trong đó có hai lần đạt được tám trận thắng liên tiếp làm cho tích phân thu được không ít.
Về phần đơn đấu hồn, Sử Lai Khắc Bát Quái thành tích cũng không tệ. Đới Mộc Bạch ngoại trừ hai lần gặp phải khống chế hệ hồn sư nên thất bại, còn lại cũng đạt được hai mươi lăm trận thắng. Đường Tam vận khí vô cùng tốt, chẳng gặp phải hỏa vũ hồn vốn khắc tinh nào. Tại ba mươi cấp hồn tôn hắn là toàn thắng.
Đối mặt với Chu lưới trói buộc của hắn, lại không gặp hồn sư nào có vũ hồn khắc chế, thoát ra được gần như chẳng có mấy người. Tiểu Vũ thì xui xẻo một chút. Thuấn Di của nàng mặc dù đặc thù, nhưng xui xẻo gặp phải đối thủ có vũ hồn khắc chế, chỉ thu được kết quả hai mươi thắng.
Mã Hồng Tuấn tại các trận đấu dành cho hồn sư hai mươi cấp đồng dạng cũng là phong sanh thủy khởi, hai mươi bảy trận đạt được hai mươi ba thắng. Chu Trúc Thanh thành tích cũng không hề kém, so với Hồng Tuấn chỉ thua một trận thắng mà thôi.
Cứ như vậy mà tính, Đường Tam cùng Huyết Tử hiển nhiên thu được kết quả tốt nhất. Mặc dù tham gia các hình thức đấu hồn bất đồng, tích phân được tính toán theo các phương pháp bất đồng, nhưng chỉ bằng vào việc thắng liên tiếp, tích phân hiển nhiên là tăng lên nhanh chóng.
Nếu không phải Đại Đấu Hồn Tràng đã có quy định các thành tích thi đấu phải là cuối tháng mới tổng kết tính toán một lượt, chỉ sợ lúc này hai người họ trên tay đã cầm ngân đấu hồn huy chương.
Sử Lai Khắc Bát Quái lần này đi tới Đại Đấu Hồn Tràng tham gia đấu hồn vừa lúc bước sang tháng mới. Tháng vừa rồi vốn có ba mươi ngày, trừ bỏ một ngày được nghỉ ra, hôm nay thi đấu chấm dứt đồng nghĩa với việc một tháng tập huấn đã kết thúc. Đến lúc đó, đem tích phân ra tính toán, tuyệt đối sẽ không phải là thiết đấu hồn huy chương như hiện nay.
Nhưng thu hoặc lớn nhất của Bát Quái chính là đội trưởng Đới Mộc Bạch đột phá được ba mươi tám cấp. Thành quả này không những phản ánh sự khổ luyên của bản thân hắn, đồng thời cũng là kết quả của một tháng tập huấn vừa qua.
Đồng dạng thăng cấp còn có Chu Trúc Thanh cùng Trữ Vinh Vinh, lần lượt là hai mươi tám cấp cùng hai mươi bảy cấp, không ngừng hướng tới chướng ngại ba mươi cấp mà tiến.
Màn đêm phủ xuống, Đại Đấu Hồn Tràng tại dải đất phồn hoa của Tác Thất Thành vẫn luôn sáng đèn.
Người đến xem thi đấu không ngừng từ bốn phương tám hướng kéo tới. Thỉnh thoảng còn có vài cỗ xe ngựa xa hoa với người hầu trên đó dừng trước cửa.
Những người khách đó hiển nhiên là các quý tộc, phú ông có địa vị. Có thể làm bọn họ để ý, tự nhiên chỉ có tại sàn đấu trung tâm của Đại Đấu Hồn Tràng.
Hôm nay ngày cuối cùng của tháng, đồng thời cũng là trận cuối trong ngày, sàn đấu hồn trung tâm đương nhiên trở thành địa phương tốt nhất để đi của Bát Quái. Ở chỗ này chẳng những có thể chứng kiến các trận đấu hồn đặc sắc, đồng thời còn có thể thử chút vận may, đặc cược vào các đối thủ thi đấu trên sân.
Kể cả Đại Sư, Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực, đoàn người đến từ Sử Lai Khắc học viện này điều lặng lẻ phân tán lần lượt đi vào sàn thi đấu.
Nhưng chỉ có một người vẫn còn đang rất ung dung, thảnh thơi tán gái mà không một chút lo sợ.
"Mỹ nhân~~ thì ra nàng tên là Bách Hợp... chậc chậc.... đúng là người cũng như tên. Chẳng hay nàng chính là Hằng Nga trên trời được cử xuống đây để cướp mất trái tim ta chăng......... Ui da~"
"Được rồi! Tán gái như vậy là đủ rồi " Tiểu Vũ kéo tai Huyết Tử lôi đi để lại mọi người trong đại sảnh đầy hắc tuyến.
Vừa vào phòng đã thấy Đại Sư mở tài liệu trên bàn ra, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Tốt lắm, việc này đã được quyết định....trước nghiên cứu một chút đối thủ của các ngươi đi. Đối với các ngươi mà nói, trận này sẽ là một trận đầy gian nan."
Tài liệu được ghi trên bố thạch màu trắng, xung quanh có các đường kim tuyến trang trí, hai bên có đầy các dấu hiệu của Đấu Hồn Điện. Ở giữa chính là phần tư liệu được ghi chép rất chỉnh tề.
Dựa theo quy định của đoàn chiến đấu hồn, mỗi đoàn đội có thể có nhiều nhất là mười người, ít nhất là bảy người. Nếu số đội viên hai bên không bằng nhau có thể trao đổi để thống nhất số người tham gia. Ngân đấu hồn chiến đội kia, chỉ có 7 người nên buộc Bát Quái phải để lại một người. Huyết Tử tình nguyện rút lui bởi vì vết thương của cô vẫn chưa lành, sức mạnh của Phượng Hoàng Chi Vương quá kinh khủng, nếu không có sự trợ giúp của Băng Phách Hàn Tâm Liên cô e rằng cánh tay phải của mình sẽ bị phế mất.
Hoàng Đấu Chiến Đội, thành viên bảy người, Ngân đấu hồn huy chương.
Đội trưởng: Ngọc Thiên Hằng, vũ hồn: Lam Điện Phách Vương Long, ba mươi chín cấp cường công hệ chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Phó đội trưởng: Độc Cô Nhạn, vũ hồn: Bích Lân Xà. Ba mươi tám cấp khống chế hệ chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Thạch Mặc, vũ hồn: Huyền Vũ Quy, ba mươi tám cấp phòng ngự hệ chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Thạch Ma, vũ hồn: Huyền Vũ Quy, ba mươi bảy cấp phòng ngự hệ chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Ngự Phong, vũ hồn: Phong Linh Điểu, ba mươi sáu cấp mẫn công hệ chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Áo Tư La, vũ hồn: Quỷ Báo, ba mươi sáu cấp mẫn công hệ chiến hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Đội viên: Diệp Linh Linh, vũ hồn: Cửu Tâm Hải Đường. Ba mươi lăm cấp phụ trợ hệ khí hồn sư. Hồn hoàn: Hai hoàng nhất tử.
Tư liệu cũng không có nhắc tới hồn kỹ của đối thủ.
Phất Lan Đức nhìn tư liệu của bảy người kia, mũi hơi nhăn lên nói "Nếu ta đoán không sai, chi đội này tại Mỗ Toạ thành thị nhất rất có danh tiếng. Như thế nào đột nhiên tới Tác Thác Thành. Tiểu Cương, ngươi thật không nên đáp ứng bọn họ. Sợ rằng, chúng ta không phải đối thủ. "
Đại Sư lạnh nhạt nói:"Áp lực mới sinh ra động lực. Đối mặt khó khăn mà lùi bước, vĩnh viễn không thể trở thành cường giả. Phất Lan Đức, cái nhiệt huyết tuổi trẻ của ngươi đi đâu hết rồi? "
Phất Lan Đức bị Đại Sư hỏi, sắc mặt có chút khó coi. Triệu Vô Cực một bên không quên tiếp thêm dầu vào lửa, dáng vẻ có chút bá đạo nói: "Đại Sư, lời ngài vừa nói rất đúng. Chỉ có đối mặt với khó khăn mới có thể thu hoạch lớn. "
"Tốt, bất quá hết thảy cần phải đảm bảo an toàn." Phất Lan Đức trừng Triệu Vô Cực một cái, lúc này mới hướng Đại Sư nói. Đại Sư gật đầu, "Ta đã mơ hồ đoán được lai lịch của Hoàng Đấu Chiến Đội này, nếu ta đoán chính xác, bọn nhỏ sẽ không sẽ có chút nào nguy hiểm. Đường Tam! "Đại Sư khẽ gọi.
"Sư phụ. " Đường Tam rời đám người tiến lên gần Đại Sư đáp lời.
Đại Sư nói: " Lần này mặc dù cũng như trước yêu cầu các ngươi không thể sử dụng ám khí. Nhưng ta cho phép ngươi sử dụng Bát Chu Mâu. Không đến cuối cùng, quyết không cho phép nhận thua."
Một tháng đấu hồn rốt cục kết thúc, đánh bại Hoàng Đấu Chiến Đội, Sử Lai Khắc thu được đấu hồn chiến tích là hai mươi tám trận tòan thắng. Hơn nữa cũng hoàn thành chỉ tiêu cho các trận đấu đơn do Đại Sư đề ra. Bọn họ trừ bỏ Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh ra, mỗi người điều gia tăng bản thành tích đấu đơn lên không ít. Sau khi lấy được tích phân, bọn họ liền trở về tửu điếm.
Vừa vào tửu điếm, bọn họ chứng kiến Phất Lan Đức ba người đang ngồi ở phòng ăn uống rượu nói chuyện phiếm. Ba người trên bàn, rượu và thức ăn nhìn qua cũng không nhiều lắm.
"Shishishi, có đồ ăn ngon." Huyết Tử là người thứ nhất chạy đến.
Phất Lan Đức chiếc đũa trong tay vừa lộn, đập vào trên tay của nàng. Huyết Tử trên tay đau nhói. Ai u một tiếng. Vội vàng đem tay thu lại.
"Ăn ăn, suốt ngày cũng chỉ biết ăn rồi phá hoại thôi. Con có biết một tháng qua con đã làm điều tốt đẹp gì chưa. Con đã phá hủy 20 cái sàn đấu của người ta đấy."
Huyết Tử phồng má, nói " Con có phải cố tình đâu con chỉ cố ý thôi chứ bộ, với lại bọn họ cũng đâu bắt chúng ta đền tiền."
Tần Minh có chút nghi hoặc nhìn Huyết Tử đứng ở bên người Phất Lan Đức nói. "Sư phụ! Vị tiểu muội này cũng là đệ tử học viện sao? Chúng ta Sử Lai Khắc học viện, từ lúc nào có nhiều đệ tử như vậy?"
Phất Lan Đức quay sang nói " Đây là một trong Sử Lai Khắc Bát Quái, Bích Hải Triều Sinh hay còn là Hạ Huyết Tử, 33 cấp hồn lực"
Tần Minh trừng lớn hai mắt, cẩn thận nhìn tiểu cô nương trước mặt. "Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
Huyết Tử gật gù trả lời " Ta năm nay 2... 13 tuổi"
Lúc này, những người khác trong Sử Lai Khắc Bát Quái cũng đều đã đi tới, Tần Minh có chút ngẩn người khi nhìn thấy đại bộ phận đều là những đứa nhỏ xê xích mười lăm tuổi, trong một lúc, nhất thời không khỏi nói không ra lời.
Phất Lan Đức đã quen với tính tình của hắn, khàn khàn phát ra tiếng cười mang chút cảm giác âm hiểm. "Như thế nào, Tần Minh, ngươi quên truyền thống học viện của chúng ta rồi sao? Chúng ta chính là chỉ lấy đệ tử dưới mười hai tuổi. Mã Hồng Tuấn lúc mười một tuổi vào học viện, Đường Tam, Tử nhi, Tiểu Vũ còn có Vinh Vinh cùng Trúc Thanh đều là năm nay vào học, này đã là số đệ tự thu vào nhiều nhất trong những năm qua. "
Tần Minh miễn cưỡng nuốt vào một ngụm nước bọt: "Nói như vậy, bọn họ đại đa số chỉ có mười ba tuổi?"
Phất Lan Đức gật đầu.
Tần Minh ánh mắt phân biệt lướt qua trên người Sử Lai Bát Quái. Cười khổ nói: "Ta bây giờ mới biết được các ngươi tại sao lại đeo mặt nạ. Các ngươi thật sự là cho ta rất nhiều kinh ngạc. Ta vẫn tưởng rằng Hoàng Đấu Chiến Đội thiên phú đã là rất tốt nhưng trước mặt các ngươi, căn bản cũng không là cái gì. Nếu tuổi giống nhau, bọn họ hẳn là không có cơ hội chiến thắng."
Đới Mộc Bạch hỏi: "Học trường, ta có thể mạo muội hỏi ngài một chút không? Ngài bây giờ hồn lực đã bao nhiêu cấp?"
Tần Minh hạ ý thức rồi đáp: "Sáu mươi hai cấp, vận khí cũng không tệ lắm."
Sử Lai Bát Quái mọi người nhìn nhau, đồng thời nhớ cái danh ngôn kia của Phất Lan Đức: Sử Lai Khắc học viện chỉ lấy quái vật, không thu người bình thường.
"Được rồi! đừng thổi phồng lẫn nhau nữa, các tiểu quái vật kia cũng ngồi xuống đây đi. Ăn một chút gì đi. hôm nay các ngươi đã tốn không ít sức lực, đừng nể mặt ta, cứ tự nhiên." Triệu Vô Cực nhìn Phất Lan Đức đang đắc ý, lớn tiếng gọi bọn họ ngồi xuống.
Phất Lan Đức trên mặt tươi cười, nhất thời trở nên cứng ngắc, còn Huyết Tử đôi mắt sáng như ánh sao nhanh chóng dùng Lăng Ba Vi Bộ vọt vào bàn gọi tiểu nhị.
"ĐỒ ĂN! ĐỒ ĂN!"
Huyết Tử cùng Mã Hồng Tuấn...trước lấy mấy món đồ ăn. Đem đồ ăn bỏ vào trong miệng không biết cô có nhai hay không mà cứ thấy nuốt lia lịa, món ăn chỉ có ba dĩa, tay cô tại một dĩa đồ ăn điểm điểm vài cái, ý bảo tiểu nhị làm thêm một dĩa. Đường Tam ngồi bên cạnh lắc đầu cười trừ, vỗ nhẹ lưng nàng sợ nàng bị nghẹn.
Phất Lan Đức mặt đen như cục than, hai cái đứa này bụng chúng nó được làm từ lỗ đen vũ trụ hay sao mà ăn không biết no thế.
Tần Minh vẻ mặt lúc này đã khôi phục lại bình thường. Mỉm cười nói: "Có thể nào lại để các vị sư phụ thanh toán. Nhiều năm như vậy mới gặp lại, hai vị sư phụ, hãy để ta có cơ hội cảm tạ công lao mà nhị vị đã dạy dỗ. Không nhờ các sư phụ đây cũng không có Trần Minh này. "
Triệu Vô Cực ha ha cười, nói: "Tiểu Minh, ngươi vẫn như vậy hiểu chuyện. Vốn ta còn muốn nhìn một chút bộ dáng xuất huyết của lão Đức. Bây giờ thì không có cơ hội rồi. "
Tần Minh nhìn Sử Lai Khắc Bát Quái ngồi xuống một lượt, cuối cùng đem ánh mắt tập trung ở Đường Tam, Mộc Bạch cùng Trúc Thanh. "Thật sự đáng tiếc, nếu học đệ, học muội không phải đệ tử của Sử Lai Khắc chúng ta, ta nghĩ dù cố hết sức cũng phải đem các ngươi cho tới Hoàng Gia học viện, nếu có thêm các ngươi gia nhập. Nói không chừng......"
Tần minh mới vừa nói, một thanh âm quen thuộc đột nhiên từ cách đó không xa vang lên, "Cho dù bọn họ là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện, nghĩ là ngươi cũng có thể đem bọn họ mang về Hoàng Gia học viện."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.