[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái

Chương 49: Phòng đấu giá




Một hồi phong ba như vậy lắng xuống, nhưng Đường Tam cũng khiến cho không ít đệ tử hứng thú. Đám nam đệ tử không ngừng nhìn kỹ hắn, cũng có không ít nữ đệ tử cảm thấy hứng thú. một cái thiếu niên nhìn qua mới chỉ mười mấy tuổi đã đánh ngã đệ nhất cao thủ học viện, có thể hình dung được tiền đồ trong tương lai của hắn sẽ vinh quang cở nào.
Đáng tiếc là Đường Tam và Huyết Tử ngồi ở hàng đầu, các nàng liếc mắt đưa tình như thế nào cũng vô pháp thu hút được sự chú ý của Đường Tam.
Chế độ giáo học của học viện cũng không phải là nghiêm khắc, cũng giống như đại đa số các hồn sư học viện, buổi sáng đi học, buổi chiều để cho các đệ tử tự hành tu luyện. Rất nhanh, chương trình học buổi sáng đã kết thúc.
"Ca, Tử nhi, chúng ta đi ăn cái gì bây giờ? Thiên đấu thành có rất nhiều món ăn ngon, chiều nay chúng ta đi dạo có được không? "
Nhìn ánh mắt thiết tha của Tiểu vũ, Đường Tam mỉm cười gật đầu nói: "Hảo, vậy thì đi dạo. Bọn Mập mạp, Áo tư tạp không biết có đi hay không."
Tiểu vũ hừ một tiếng nói: "Mặc kệ bọn họ, hai người chúng ta đi thôi, gọi bọn họ làm gì. Tên mập mạp kia mặc dù không còn tà hỏa uy hiếp nhưng là bản tính vẫn không thay đổi. Đại hương tràng thúc thúc hèn mọn bỉ ổi như vậy, ta cũng không nguyện ý đi dạo phố cùng hắn. " 
Tiểu vũ thanh âm cũng không nhỏ, ngồi ở cách đó không xa, Mã Hồng Tuấn và Áo tư tạp đều nghe được hết, Áo tư tạp tức giận nói: " Tiểu vũ, cho dù ngươi sợ chúng ta phá hư mỹ cảnh của các ngươi thì cũng không nên làm tổn thương ta như vậy đi. Ta anh tuấn tiêu sái......"
Áo Tư Tạp chưa nói hết câu đã ngậm miệng, bởi vì hắn thấy được đôi mắt cất chứa đầy sát khí của Huyết Tử đang nhìn hắn. Đúng lúc này, thanh âm không hữu hảo lần nữa vang lên:
"Đường Tam! Theo ta."
Thái long mang theo mấy tên tay chân đi tới, chỉ tay vào Đường Tam rồi lại chỉ ra ngoài, sau đó quay đầu bước đi.
Huyết Tử vẫn điềm nhiên dọn dẹp sách vở, ngày nào cũng đánh nhau cuộc sống cổ đại quả nhiên không dễ sống, đặc biệt là cái nơi tu tiên. Làm cô nhớ tới những tháng ngày trước đây, không hiểu tại sao dạo này cô rất hay nhớ nhà. Ôi thời học sinh, sao tự dưng thèm bánh tráng trộn với trà sữa quá đi mất.
Đang ngơ ngác Huyết Tử đã bị Tiểu Vũ kéo đi xem đánh nhau. Thái long đối diện với Quỷ Ảnh Mê Tung và Khống Hạc Cầm Long của Đường Tam thì căn bản là không có bất cứ cơ hội nào. Thật ra thì thân thể lực lượng của hắn mạnh hơn Đường Tam, nhưng không có cách nào phát huy được mà hoàn toàn bị Đường Tam áp chế.
Cuối cùng vì không muốn tiếp tục dây dưa với hắn cho nên Đường Tam đã dùng cầm nã thủ mà đánh trật các đốt xương ngón tay của hắn thì trận đấu mới kết thúc.
Tiểu Vũ cùng Huyết Tử từ trong rừng cây đi ra, Huyết Tử có phần ca ngợi nói:
" Thái long này mặc dù phiền toái, nhưng khả năng chịu đòn đúng là mạnh mẽ, bị đánh ngã cả trăm lần vẫn còn có thể đứng dậy."
"Hắn tính cách cũng rất ương ngạnh. "
Đường Tam đi sau Huyết Tử nói: "Nếu ta không đánh trật các đốt xương ngón tay hắn thì không biết hắn còn dây dưa đến bao giờ. " 
Tiểu vũ kéo tay Huyết Tử: "Chúng ta mau đi ăn cơm đi!"
"Ừm! Đường Tam đi thôi."
Đường Tam gật đầu, ánh mắt hắn chiếu vào người Huyết Tử, thoáng có chút thất thần.
"Làm sao vậy? Có chuyện gì sao? " Huyết Tử nhíu mày nghi hoặc nói.
Đường Tam vội vã lắc đầu, che dấu sự xấu hổ, "Đi thôi, chiều nay các ngươi muốn đi đâu ta cũng sẽ đi cùng hai ngươi. "
Học viện tại giữa thành thị quả thật hết sức tiện lợi. Ra khỏi đại môn là ngã tư đường. Thiên đấu thành không hổ là thủ phủ của thiên đấu đế quốc, ngã tư đường rộng rãi sạch sẽ, hàng quán san sát. Ngã tư đường rộn ràng tấp nập dòng người qua lại liên miên.
Bởi vì thái long làm chậm trễ, Đường Tam, Huyết Tử cùng Tiểu vũ liên tục đi vào mấy khách điếm đều phát hiện bên trong đã chật kín. Không có cách nào, bọn họ lại tiếp tục đi tới khu phố trung tâm.
"Ca, Tử nhi. Bên kia là chỗ nào vậy?" Tiểu vũ chỉ vào một tòa kiến trúc mái vòm ở không xa phía trước mà hỏi.
Tòa kiến trúc trông rất kỳ lạ, là một cái bạc hình bán nguyệt, giống như là nửa hình tròn chụp trên mặt đất, trước mặt không có bất kỳ cái tiêu bài gì, chỉ có một cái đồ án hình cái búa.
Huyết Tử trong lòng vừa động, chợt nghĩ tới cái gì nói: " Có vẻ như là phòng đấu giá đi."
Tiểu vũ nhãn tình sáng lên: "Phòng đấu giá? Chúng ta đi xem một chút có được không? Ta nhớ kỹ là đại sư có nói rằng chỉ có tại thủ đô của hai đại đế quốc mới có phòng đấu giá cao cấp, thậm chí ngay cả hồn cốt cũng có bán. " 
Huyết Tử biết phòng đấu giá, đương nhiên cũng biết hồn cốt.Đó là bảo bối mà tất cả hồn sư đều mơ tưởng. Từ một góc độ nào đó mà nói thì chỉ cần hồn lực thăng cấp là tất cả hồn sư đều có thể nghĩ tới hồn hoàn, chỉ là chất lượng khác nhau mà thôi. Nhưng hồn cốt thì lại không như vậy.
Hồn cốt vốn đã ít mà nó lại là đề tài cấm kỵ trong giới hồn sư, bất kỳ kẻ nào mang hồn cốt trên người đều hết sức che dấu, tránh bị người khác phát hiện. Những chuyện bởi vì hồn cốt mà phát sinh đầu rơi máu chảy nhiều không kể xiết. Cho dù chỉ là một khối hồn cốt bình thường nhất cũng có thể bán với giá trên trời.
Đường Tam đối với phòng đấu giá này cũng rất cảm thấy rất hứng thú: " Tử nhi, Tiểu vũ, chúng ta đi ăn cơm cái đã. Ăn xong rồi tới xem một chút."
Ăn xong bữa ăn nhanh, ba người đi tới phòng đấu giá. Phải đến gần thì mới có thể chính thức cảm nhận được quy mô kiến trúc hình bán nguyệt của phòng đấu giá.
Căn cứ theo quan sat của Huyết Tử, đường kính của nhà vòm bán nguyệt này ít nhất cũng có đến gần năm trăm thước, chỗ cao nhất cũng có ngoài tám mươi thước, mặc dù hắn cũng đã từng thấy qua đại đấu hồn tràng còn lớn hơn, nhưng cũng nên nhớ rằng nơi này chỉ là phòng đấu giá, căn bản cũng không có nhiều người tới xem như đấu hồn tràng.
Hơn nữa, Thiên đấu thành chính là thủ đô của Thiên đấu đế quốc, có thể dùng từ tấc đất tấc vàng đế hình dung sự đắt đỏ của cái vị trí đắc địa này, từ đó có thể thấy được, phòng đấu giá tại thiên đấu thành này địa vị trọng yếu ra sao, bối cảnh thâm sâu khôn lường cỡ nào.
Đại môn của phòng đấu giá cũng được kiến tạo theo hình bán nguyệt, theo cùng một chỉnh thể kiến trúc với phòng đấu giá, đều được sơn phủ một mầu trắng. Ở ngoài cửa có bốn cô gái cao ráo đang đứng.
Các cô gái này rõ ràng đều phải trải qua tuyển chọn kỹ càng, chẳng những thân cao trên một thước bảy mươi lăm mà hơn nữa vóc người đều cực kỳ cân xứng, mặc dù không thể nói là tuyệt sắc, nhưng là dung mạo rất hấp dẫn, tất cả nhìn qua, nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi đổ lại.
Thân mặc quần dài chấm đất, cách tay cũng đều ẩn giấu trong tay áo dài, không có lộ ra nhiều da thịt, nhưng là quần áo lao bó chặt lấy người, lồ lộ ẩn hiện những đường cong mỹ miều uyển chuyển.
Trên bộ quần áo trắng như tuyết thêu đính những viền hoa văn màu bạc, hoa văn mơ hồ ẩn hiện thành chữ, nhưng Đường Tam, Huyết Tử và Tiểu vũ đều không thể nhìn ra là chữ gì. Động tác của bốn cô gái là hoàn toàn giống nhau, hai tay chắp trước người, cùng mỉm cười chào khách, mặc dù đây chỉ là nụ cười mang tính chất nghề nghiệp nhưng vẫn rất dễ dàng khiến cho người khác phát sinh hảo cảm.
Thấy ba người trực tiếp đi tới, một trong bốn cô gái tiến lên mấy bước, hơi khom người, nói: "Ba vị, có cần phải trợ giúp gì không? "
Tiểu vũ: "Nơi này có phải là phòng đấu giá không? Chúng ta muốn vào xem."
Cô gái có chút ngạc nhiên, nàng mặc dù cũng không bởi vì thấy Đường Tam, Huyết Tử cùng Tiểu Vũ tuổi nhỏ mà coi thường bọn họ, nhưng hai người khách như thế này lại là lần đầu tiên họ thấy. Nhưng nàng vẫn kiên nhẫn nói: "Xin lỗi, hai vị khách nhân có thể xin cho hỏi một chút, các ngươi có chứng nhận đấu giá không? " 
Tiểu Vũ sửng sốt, "Chứng nhận đấu giá? Đó là vật gì vậy? "
Cô gái mỉm cười, nói: "Chỉ có khách nhân có chứng nhận đấu giá mới có thể tiến vào phòng đấu giá để tiến hành đấu giá. Chứng nhận tư cách chia làm mấy cấp độ khác nhau, trong đó thấp nhất là một vạn kim hồn tệ. Nói cách khác, cần phải có một vạn kim hồn tệ tư sản chứng minh, mới có thể tham dự đấu giá, đây là vì tránh có người ác ý đấu giá được rồi nhưng không có tiền trả, xin hai vị tha lỗi! "
Tiểu Vũ quay đầu nhìn về phía Đường Tam và Huyết Tử,"Ca, Tử nhi, các ngươi có một vạn kim hồn tệ không? "
Đường Tam cùng Huyết Tử có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn vẻ mặt thất vọng của Tiểu Vũ, Huyết Tử nhịn không được nói: "Ngoài ra không còn biện pháp nào có thể đi vào sao? "
Cô gái: "Còn có một cách khác để đi vào đó là nếu hai vị bán đồ vật thì có thể tiến vào bên trong phòng đấu giá. Nhưng vật phẩm muốn bán phải trải qua phòng đấu giá chuyên môn của chúng ta xem xét, giá trị vượt qua một ngàn kim hồn tệ mới có tư cách tham dự đấu giá. Nếu đấu giá thành công, chúng ta đem trích lấy một phần làm phí thủ tục. "
Bán đồ? Đường Tam cùng Huyết Tử liếc nhau, Đường Tam trong lòng vừa động. Lấy ra một vật.
Đó là một cái hộp nhỏ màu đen, dường như chỉ có kích cỡ gần bằng bàn tay, mặt trên cơ quan liên kết với một cái chốt nhỏ, cái hộp toàn thân đen nhánh, mặt trên có một tầng lỗ nhỏ.
"Chúng ta sẽ đấu giá cái này vậy." Đường Tam lắc lắc cái hộp nhỏ trong tay.
"Đây là cái gì? " Cô gái cũng không bởi vì Đường Tam xuất ra vật này mà coi thường, nàng đã làm việc ở đây khá lâu rồi nên nàng biết, càng là đồ kỳ quái thì có lúc lại càng có giá cao.
Huyết Tử ra vẻ thần bí nói: "Các ngươi không phải có người kiểm chứng sao? Ngươi biết cũng không có giá trị gì, Đưa cho người kiểm chứng nhìn xem có đáng giá tiền hay không là được rồi? " 
Cô gái lúc này mới phát hiện chính mình hơi thái quá, mới vội vàng khom người mời, "Hai vị xin vui lòng theo tôi." Vừa nói xong, liền xoay bước, hướng bên trong phòng đấu giá đi đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.