Trước khi làm lễ
đăng cơ còn phải thực hiện một đống nghi thức khác, khiến ta với
Menfuisu vô cùng mỏi mệt. Ngày hôm qua,Menfuisu đi thị sát công trường,
Minue cũng đi theo. Lúc này, Carol hẳn là đang ở nhà trọ của Sechi. Bà
Sephora hẳn cũng đã mang Carol đi theo làm việc, đem Carol biến thành bộ dáng đen thui kia. Người ta nói bạch che tam xấu, không biết người Mỹ
mà đen thui thì không biết là hình dạng gì. Người ở đây cũng là kiểu
người mũi cao thâm mục, trừ bỏ màu da, màu tóc cùng mắt xanh, thì nàng
vẫn có thể giả dạng được.
Minue hẳn là đã nhìn thấy màu tóc vàng
của Carol. Hắn là người ôn hòa, một lòng chỉ nghĩ đến bảo hộ Menfuisu.
Chỉ cần là người không gây tổn thương đến Menfuisu thì hắn sẽ không chú ý quá nhiều.
Đột nhiên, một trận choáng váng mắt hoa xông đến. Ari một phen đỡ lấy ta. Ta liền bất tỉnh nhân sự.
Trong mơ, một giọng nữ thanh lãnh truyền đến: “Ngươi là ai? Tạo sao lại ở
trong thân thể của ta?” Ta theo hướng thanh âm truyền tới mà nhìn lại,
chỉ thấy đối diện xuất hiện một bóng dáng thanh diễm tuyệt luân, đó mới
là Asisu chân chính. Ta hưng phấn bước đến, lại phát hiện không động
được tới nàng. Nguyên lai, nàng ta chỉ là một linh hồn. Qủa nhiên ta
đoán đúng. Khi Asisu đến hiện tại tìm xác ướp của Menfuisu, ta bị một
thế lực nào đó kéo tới đây nhập vào thân thể của nàng. “Ta muốn trở về,
ta muốn đem thân thể trả lại cho ngươi. Ngươi có cách nào không?”
Asisu tựa hồ sợ hãi, nàng không rõ, bản thân ở hiện đại sống lại sau, không
hiểu sao không về được thân thể mình. Không được, ta còn muốn vĩnh viễn
yêu Menfuisu, ta còn muốn ở lại Ai Cập. Ngươi này loại quỷ hồn, cút ra
ngoài cho ta.
(Tojikachan: Lưu ý nha, “ta” ở đây là tiếng lòng của Asisu thật, không phải Tô Vinh)
Asisu sắc mặt thay đổi, giờ trở nên dữ tợn. Nàng ý đồ kéo ta ra khỏi cơ thể,
nhưng nàng cũng giống ta, không thể chạm vào đối phương. Đầu óc choáng
váng nặng nề, tất cả là hình ảnh Asisu hồi nhỏ.
Menfuisu bé nhỏ
người đầy bụi bẩn sau khi trở về, tiểu Asisu ôn nhu cầm khăn tay giúp
hắn lau đi. Nhìn đệ đệ môi đỏ hồng, nhịn không được cúi xuống hôn.
“Menfuisu, sau khi lớn lên ta nhất định sẽ làm tân nương của ngươi”
Mẫu hậu đã qua đời, Menfuisu mặt đầy nước mắt, Asisu ngơ ngác đứng
cạnh,không ngừng nói cho hắn “Menfuisu, người còn có ta, chúng ta sẽ
vĩnh viễn ở cùng một chỗ. Ta vĩnh viễn sẽ không rời đi ngươi”
Liên tiếp bị ám sát, tiểu Menfuisu cùng tiểu Asisu luôn ôm chặt nhau, sưởi ấm cho nhau
…
Mở mắt ra, ta chớp chớp đôi mắt sũng nước. Asisu thật tiêu thất, nàng rốt
cuộc không về được. Thực xin lỗi, ta tu hú chiếm tổ chim khách, ta thế
thân ngươi. Ta sẽ không giống như ngươi, luôn tâm tâm niệm niệm phải gả
cho Menfuisu, nhưng ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ thay ngươi hảo bảo hộ Menfuisu. Khiến hắn cả đời này hạnh phúc khoái hạt cùng Carol một chỗ.
Ta là Asisu, nhưng là một Asisu khác với trước kia. Ta muốn đi con đường của ta.
“Ta – Menfuisu thề, đầu đội bạch quan Thượng Ai Cập cùng hồng quan Hạ Ai Cập, thống nhất thượng hạ Ai Cập!”
“Như hi vọng của thần, thống trị toàn bộ lãnh thổ Ai Cập!”
“Hoàng đế Menfuisu vạn tuế!” “Hoàng đế Menfuisu anh minh!” “Bệ hạ Menfuisu!”
Ta vui mừng nhìn Menfuisu mặc trang phục hoa lệ, đem hai quyền trượng giao nhau đặt trước ngực, bày ra tư thế Hoàng đế oai hùng
“Asisu! Asisu!” Khéo mắt ta nhìn xuống dưới đài, thấy một bóng dáng nhỏ giữa
đám người. Ta xác định được, kia đúng là quang mang màu vàng. Carol đã
xuất hiện.
Ta không rảnh quan tâm đến nàng “Đi thôi, Hoàng đế Menfuisu. Bên trong còn có rất nhiều sứ giả các nước đến chúc mừng chúng ta”
Menfuisu bĩu môi “Hừ, đều là một lũ bụng dạ khó lường”. Ta nghe thế mỉm cười, cùng hắn đi vào
Khóe mắt hìn thấy Kaputa đầu bóng lưỡng đang vươn cổ nhìn xuống dưới đài.
Hừ, kẻ yêu hoàng kim như hắn phỏng chừng cũng thấy được Carol đi. Tùy
ngươi đi đi. Dù sao ngươi cũng không tìm thấy Carol.
Carol không
nghe Sechi khuyên, nàng cố gắng đi vào cung điện. Một vệ binh canh gác
phát hiện tiếng động khác thường liền hét lớn một tiếng “Là ai?” Mitamun của Hitaito đúng lúc này đang đi tới, vô tình giải vây giúp Carol.
Mitamun quen nhìn ca ca anh tuấn của mình nên trong lòng luôn xem thường tân
Hoàng đế Ai Cập này. Nàng tuy khinh thường nhưng cũng tò mò muốn biết
tân hoàng đế kia là cái dạng gì nên mới trốn cha tới đây
Đi đến
tiếp khách đại sảnh, không đợi thị vệ tuyên bố, nàng kiêu ngạo bước lên
lớn tiếng tự giới thiệu “Ta là công chúa Mitamun của vương quốc
Hitaito!”
Minue nhẹ giọng nói bên tai Menfuisu:”Nàng tới quốc gia chúng ta để hư thực”
Khá lắm cô công chúa không quy củ. Menfúiu kiềm chế, cố gắng kiên nhẫn đeo
lên bộ mặt hòa ái khách sáo nói “Hoan nghênh công chúa Mitamun, lệnh tôn có gửi thư hi vọng nàng ở lại Ai Cập vài ngày”
Ánh mặt trời
chiếu đúng vào khuôn mặt tươi cười anh tuấn nhất thời hấp dẫn ánh mắt
Mitamun, trên mặt nàng liền hiện lên hai rặng mây đỏ, hai mắt lấp lánh.
Đây là hoàng đế Menfuisu, cỡ nào thiếu niên anh tuấn a. Mitamun tiến lên vài bước, nhẹ nhàng nắm tay Menfuisu hôn một cái. “Ta rất thích khi
được vua cha cho phép ở đây thăm quan thắng cảnh”
Ta nhàn nhạt
nhìn Mitamun đối Menfuisu có ý đồ, cười cùng Menfuisu nói thầm “Công
chúa Mitamun giống như đối với ngươi có cảm tình nha!”
Menfuisu bưng ly rượu, hăng hái nói nhỏ “Đem nàng cưới về cũng tốt. Tỷ tỷ, như vậy chúng ta có thể cướp Hitaito về tay”
Ta mỉm cười nhìn hắn. Người trẻ tuổi quả nhiên hay bốc đồng. Người hoàng
gia Hitaito còn đang muốn gả nữ nhi lại đây để có cơ hội đem Ai Cập sát
nhập với Hitaito đâu!