Thiến Thiến và Bắc Bắc không nói chuyện quá lâu, cô nhìn Nam Nam đang hoang mang im lặng, mím môi cười, “Anh, em thấy bạn trai nhỏ của anh sốt ruột lắm rồi, tóm lại giờ chúng ta chưa có manh mối, không ấy anh giải thích rõ ràng với anh dâu của em trước đi!”
Dứt câu Thiến Thiến đứng dậy biến mất trong phòng, cùng tràng cười thiện ý xen chút trêu đùa.
Nam Nam xấu hổ, hai má hơi nóng, để che giấu sự bối rối cậu vội chuyển đề tài, “Anh gọi em đến đây làm gì? Nói nhanh coi.”
Bắc Bắc cười ẩn ý, “Hôm đó em lẻn vào phòng anh đúng không? Còn lục ngăn kéo của anh nữa chứ gì?”
“Hở?” Nam Nam không ngờ hành vi ‘Đầu trộm đuôi cướp’ của mình bị Bắc Bắc vạch trần như vậy, lắp bắp nói chẳng tròn câu, “Chẳng, chẳng phải hôm đó anh ngủ trong phòng em hả?”
Bắc Bắc khẽ hừ, “Nếu anh không ngủ ở phòng em thì sao em có cơ hội phát hiện bí mật của anh? Nhưng anh không ngờ, nhóc ngốc như em lại không chất vấn anh sau khi phát hiện vấn đề, còn giả vờ như chẳng có gì. Em tưởng anh không biết diễn xuất vụng về của em à?”
Nam Nam đâu có ngốc, cậu hiểu ngay, “Vậy là lúc ở thế giới bên trong, anh cũng biết em thức rồi nên cố ý nói mấy lời đó!”
Bắc Bắc thở dài, “May mà không quá ngốc.”
Sau khi xóa bỏ nghi ngờ, Nam Nam đỏ mặt, cả giận nói, “Mẹ sư, vậy mà anh còn mặt dày ép em? Lúc trước người đề nghị kết đội là anh, người ngấm ngầm thông đồng cũng là anh, sao từ đầu anh không giải thích rõ mà phải giấu?”
Bắc Bắc bất đắc dĩ, “Không biết cách sử dụng thì đừng dùng thành ngữ linh tinh, gì mà ngấm ngầm thông đồng… Chuyện này liên quan đến em gái ruột của anh mà, phải cẩn thận chứ? Quan trọng nhất là anh không chắc liệu em có muốn giết anh sau khi biết anh giữ em lại thế giới phán xét hay không… Em làm gì đấy?” Bắc Bắc ngừng nói, toát mồ hôi lạnh ngó Nam Nam và cái ghế đang giơ cao trong tay cậu.
Nam Nam nghiến răng, vẻ mặt dữ tợn đến mức ma nữ nhìn thấy cũng phải lùi ba bước, “Tào lao, ông đây giết anh!”
…
Giằng co hồi lâu, không chỉ Nam Nam mệt đứt hơi mà Bắc Bắc cũng thở hổn hển, áo sơ mi bị kéo rách một nửa, tóc như ổ gà, mất sạch hình tượng lịch lãm phong độ ngày nào.
Lửa giận của Nam Nam đã dập một nửa, nhưng cậu không thân thiện với Bắc Bắc nữa mà ngồi khoanh chân trên giường anh, nghiêm mặt chờ Bắc Bắc giải thích.
Bắc Bắc không phụ lòng cậu, anh cúi xuống lấy cái máy tính bảng lớn bằng bàn tay từ ngăn kéo đầu giường, chính là cái mà Nam Nam phát hiện khi lẻn vào phòng anh hôm đó.
Ở góc trái trên cùng máy tính bảng có khắc hàng chữ nhỏ: Thiết bị điều khiển của quản trị viên Hệ thống phán xét.
Bắc Bắc vừa chạm vào thì máy tính bảng tự động sáng lên, tia sáng tạo thành cái la bàn lơ lửng giữa không trung, la bàn chia thành nhiều mảnh, mỗi mảnh viết chức năng riêng: Quản lý thế giới; Đọc thông tin người chơi; Xem phó bản ký ức…
“Chắc em đã đoán được rồi nhỉ.” Bắc Bắc hít sâu rồi nhẹ nhàng thở ra, “Anh không phải người chơi, mà là quản trị viên thế giới phán xét.”
Nghe Bắc Bắc nói, những hiểu biết của Nam Nam về thế giới phán xét trước đây bỗng vỡ nát.
Cậu luôn cho rằng thế giới phán xét là một nơi huyền học ảo diệu không thể chạm tới, tương tự như Địa ngục mười tám tầng được tạo ra bởi quy luật nhân quả, các ma nữ ôm mối thù chưa báo tập trung ở đây với sự giúp đỡ của Hệ thống phán xét, tìm cơ hội trừng phạt kẻ thủ ác.
Nhưng thực tế, trên đời này làm gì có ma.
Hệ thống phán xét là sản phẩm đỉnh cao của công nghệ 3D và khám phá não bộ, công trình này đến từ nhóm nghiên cứu và phát triển ‘Thời gian’, trưởng nhóm nghiên cứu và phát triển chính là em gái của Bắc Bắc, Thiến Thiến.
Vốn dĩ Hệ thống phán xét có tên là ‘Hệ thống trò chơi trực tuyến thời gian 3D”. Nhóm nghiên cứu và phát triển đã cố gắng tạo ra một trò chơi 3D có thể chứa sóng điện não của hàng chục triệu người chơi. Trò chơi này sẽ phá vỡ ‘Giả thiết kho ảo’ truyền thống, chỉ cần bạn mua tài khoản trò chơi, khi muốn chơi, Hệ thống phán xét sẽ tự động tìm sóng điện não của bạn và đưa bạn vào thế giới trò chơi.
Đúng là một trò chơi trực tuyến 3D ‘nằm trên giường cũng có thể chơi được’.
Nhưng kế hoạch luôn không theo kịp những thay đổi. Ngay khi ‘Hệ thống trò chơi trực tuyến thời gian 3D’ sắp hoàn thành, một sự cố đã hủy hoại Thiến Thiến – trưởng nhóm nghiên cứu và phát triển, cô gái kiêu ngạo, giỏi giang và thông minh.
Một thành viên nổi tiếng của nhóm nghiên cứu và phát triển tên là Đống Đống đã theo đuổi Thiến Thiến suốt thời gian dài, sau khi Thiến Thiến từ chối nhiều lần, gã vẫn đeo bám cô, không tập trung vào công việc khiến Thiến Thiến nổi giận suýt đuổi gã ra khỏi nhóm nghiên cứu phát triển.
Nhưng trước sự van xin và ăn năn của Đống Đống, Thiến Thiến đã mềm lòng đồng ý giữ gã lại, tuy nhiên phải đảm bảo làm việc chăm chỉ, hơn nữa cô chỉ coi gã như đồng nghiệp.
Dường như Đống Đống đã gạt bỏ tình cảm ấy, ngày ngày lặng lẽ làm việc, không còn dán mắt vào Thiến Thiến làm cô thở phào nhẹ nhõm.
Sự cố xảy ra vào ngày nhóm nghiên cứu và phát triển tổ chức tiệc ăn mừng.
Với sự đồng lòng hợp tác của mọi người, rốt cuộc họ cũng vượt qua cửa ải cuối cùng của ‘Hệ thống trò chơi trực tuyến thời gian 3D’: Làm thế nào để tìm kiếm sóng điện não một cách độc lập và kết nối chúng an toàn.
Tất cả thành viên đều hết sức phấn khích, còn rơm rớm nước mắt. Vì nếu vượt qua khó khăn này, thêm vài thử nghiệm và sửa chữa bổ sung nữa là hệ thống trò chơi sẽ được phát hành! Nhất định nó sẽ khiến giới công nghệ điên đảo, trở thành huyền thoại trong lĩnh vực game 3D.
||||| Truyện đề cử: Vĩnh Sinh |||||
Đêm đó, mười mấy thành viên nhóm nghiên cứu và phát triển uống say khướt, ngay cả Thiến Thiến luôn tỉnh táo lý trí cũng không ngoại lệ. Không ngờ, Đống Đống lợi dụng men say cưỡng hiếp Thiến Thiến đã say rượu bất tỉnh.
Thiến Thiến không thể chấp nhận cú sốc này, cô mặc kệ lời khuyên can của mọi người mà rời khỏi nhóm nghiên cứu. Tuy nhiên cô đã lấy đi con chip dự phòng của Hệ thống trò chơi trực tuyến thời gian 3D, tự nhốt mình trong phòng, ngoài nhu cầu sinh lý cơ bản thì cô không bao giờ bước chân ra khỏi phòng.
Bắc Bắc không muốn thấy đứa em gái cưng chiều từ nhỏ trở nên như vậy, nhưng dần dần Thiến Thiến bị trầm cảm nặng, cô ngày đêm cải tạo con chip, đổi tên nó thành ‘Hệ thống phán xét’. Và rồi vào ngày Hệ thống phán xét ra đời, Thiến Thiến đã chọn kết liễu cuộc đời.
Cô để lại một bức thư, giao vị trí quản trị viên thế giới phán xét cho Bắc Bắc và nói với anh rằng, cô sẽ trả thù cho bản thân trong thế giới phán xét, hy vọng Bắc Bắc có thể giúp cô.
“Lúc đó, anh thật sự không thể chấp nhận cái chết của em gái, mà anh cũng hiểu rằng Đống Đống sẽ không bị kết án hình sự nghiêm trọng. Hiếp dâm thì bóc lịch vài năm là cùng. Nên anh đã thuê người, muốn dùng cách phi pháp để trừng trị gã.” Bắc Bắc nói, “Nhưng anh đã thất bại.”
Bởi vì Đống Đống đã lường trước nguy hiểm, chả biết gã trốn đi đâu mà đến cảnh sát cũng không tìm được.
Quá bất lực, Bắc Bắc đã dùng thân phận quản trị viên để vào thế giới phán xét, gặp lại em gái được tổng hợp từ dữ liệu sóng điện não.
Nhưng Thiến Thiến cũng không trả thù thành công. Nói thẳng ra, Hệ thống phán xét chính là Hệ thống trò chơi trực tuyến thời gian 3D đã được cải tạo, Đống Đống cũng là thành viên trong đó, gã rất hiểu quy luật và điểm yếu của Hệ thống phán xét. Thậm chí gã còn thu thập và sửa đổi dữ liệu, phá tường thế giới con và thay đổi thân phận hết lần này đến lần khác khiến Thiến Thiến không thể trả thù.
Bắc Bắc miệt mài ngày đêm theo dõi sát sao sự biến động dữ liệu của từng thế giới con trong thế giới phán xét, sau khi phát hiện dao động dữ liệu bất thường anh sẽ lập tức khống chế, tiến vào thế giới con đó với tư cách người chơi, còn Thiến thiến là ma nữ tương ứng với anh, cùng nhau truy tìm Đống Đống.
“Anh cũng không ngờ Thiến Thiến sẽ sống lại bằng cách này.” Giọng Bắc Bắc hơi khàn, “Chờ đến khi tìm được Đống Đống và trả thù cho Thiến Thiến, anh sẽ nghiên cứu phát minh một bộ não nhân tạo có thể chứa dữ liệu sóng điện não trong thế giới thực, sau đó tạo ra con robot mô phỏng người thật để đưa Thiến Thiến trở về.”