Dụ Hồ Nhập Hộ Khẩu

Chương 5:




Tiểu huyệt màu phấn hồng ngượng ngùng đóng chặt, sắc tâm Lang Nguyên nổi lên quá độ vội vàng nâng mông hắn lên, đem ngón tay xuyên vào.
Sau hậu huyệt đau xót, cảm giác bị dị vật tiến vào dò xét, Kim Ngọc ý thức được đó là thứ gì, vừa sợ vừa xấu hổ, lập tức kẹp chặt hai chân.
“Tiểu Ngọc Ngọc, thả lỏng nào, ta sẽ không làm cưng bị thương đâu.” Ngón tay bị kẹp trong tiểu huyệt, tiến thoái lưỡng nan, Lang Nguyên không khỏi nhăn đôi mày rậm, đánh mông hắn.
“Không nên, ta không muốn…” Lắc đầu như trống bõi, hắn vừa run vừa sợ.
Mới vừa rồi, lúc Phong Nhị nương cùng Lang Nguyên dây dưa, trong lúc vô tình hắn thấy qua cái thứ ở hạ thân Lang Nguyên, cái thứ đó không phải lớn bình thường nga...
Vừa nghĩ mình sắp bị cự vật đó xỏ xuyên qua, sắc mặt đã tái nhợt, ra sức giãy giụa…
Mặc dù, Lang Vương cùng tiểu đệ có vẻ rất nhiệt tình làm việc này, nhưng hắn không thích, hắn là Hồ Vương tương lai, sao có thể khuất phục dưới thân người khác?
Hắn sẽ không để y thực hiện được, tuyệt đối không!
“Còn nói không muốn, nhìn nơi này của cưng đã cương thành như vậy rồi a.” Vờn qua vờn lại ngọc hành đáng thương chưa được phát tiết, Lang Nguyên lại chưng ra bộ dạng ung dung tự tại.
Y biết Tiểu Ngọc Ngọc khẩu thị tâm phi, nhìn vẻ mặt cao ngạo của hắn, đoán là địa vị ở Hồ tộc cũng không thấp.
Nói như thế thôi, bất luận hình dạng tính tình gì, hay thân phận gì đi nữa, bé ấy cùng mình cực kỳ xứng đôi…
Tâm vừa động, nếu như Tiểu Ngọc Ngọc từ nay về sau nguyện ý theo y, y có thể đem vị trí Hổ Hậu cho hắn!
“Ô…” Không kịp phản kháng, hông run rẩy từng trận, phân thân ngóc đầu càng cao.
Nhiệt lưu không ngừng dâng lên làm hắn không thể suy nghĩ, tất cả cảm giác đều tập trung ở hạ thân.
Lang Nguyên nhân cơ hội rút ngón tay ra, tay trái nâng thắt lưng hắn, tay phải cầm ngọc hành, nhếch miệng cười, liếm liếm linh khẩu một chút, lập tức hé môi nuốt vào toàn bộ.
Lần này, toàn thân hắn vô lực đã không thể kháng cự tiến công của Lang Nguyên, hơn nữa hạ thân căng trướng đến khó chịu…
“A… Ô…” Dù cắn chặt môi dưới hồng nộn, cũng không thể ngăn tiếng rên rỉ trào ra khỏi miệng, cơ hồ còn to hơn tiếng thác nước.
Tiểu Ngọc Ngọc của y thật sự đẹp quá!
Ánh mắt nóng cháy nhìn toàn thân hình mê người không ngừng giãy giụa, một đôi chân dài sớm bị y kéo qua hai bên, toàn thân bởi vì tình triều dâng lên mà từ trắng nõn chuyển sang màu hồng lộng lẫy, tựa như quả chín mọng dụ dỗ y nhấm nháp.
Lang Nguyên không nhịn được nữa, nếu y cứ ôm lấy hắn như vậy, bị hai chân thon dài như ngọc gắt gao kẹp chặt bên hông, tư vị có biết bao nhiêu tiêu hồn thực cốt…
Gặp bộ dạng hắn quyến rũ mê người như thế, Lang Nguyên dĩ nhiên là ra sức mút mát, mỗi một lần đều nuốt sâu vào yết hầu, rồi chậm rãi nhả ra, tỉ mỉ liếng láp, một chỗ cũng không chừa.
“Uh…”
Cảm thấy hạ thân mình phảng phất như tan chảy, trước nay chưa bao giờ bị khoái cảm tập kích như vậy, trước mắt trống rỗng, chủ động luồn tay vào mái tóc bạc của Lang Nguyên, toàn thân chấn động.
Lang Nguyên có chút sửng sốt, trong lòng buồn cười, đắc ý thấy Tiểu Ngọc Ngọc mẫn cảm như vậy, mới chút xíu mà đã không chịu nổi khiêu khích, thấy tương lai mình nhất định sẽ hạnh phúc vô cùng nga~
“Aa… Aaa… A…” Rên rỉ một tràng dài, thắt lưng Kim Ngọc không ngừng run rẩy, đầu phân thân giơ lên thẳng tắp.
Lang Nguyên dĩ nhiên hiểu, miệng hút thật mạnh, ngoạm trọn phân thân đã nhẫn nại đến cực hạn, gầm nhẹ một tiếng, để người kia bộc phát trong miệng y.
Thời gian trôi qua hắn có chút thanh tỉnh, toàn thân vốn đã bủn rủn vô lực, chỉ thấy Lang Nguyên chưng vẻ mặt cười xấu xa nhìn mình, khóe miệng còn vương chất lỏng màu trắng, một tiếng nổ mạnh vang lên trong đầu hắn, thiếu chút nữa bất tỉnh nhân sự.
“Mùi thật nồng, đã bao lâu không phát tiết rồi?” Đem tất cả trọc dịch nuốt xuống, Lang Nguyên vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng, vẻ mặt thèm thuồng.
“Ngươi…” Hận không thể đào một lỗ tự chôn mình luôn, Kim Ngọc nâng cánh tay che mặt, thân thể run nhè nhẹ.
Xấu hổ quá a, rõ ràng nói không muốn mà, lại bị chiếm hết tiện nghi, cái tên đáng chết dám đem mình…
Cái thứ kia có dễ nuốt đâu cơ chứ, sao tên kia lại chưng cái vẻ vừa thưởng thức mĩ vị thế hả, thật muốn tiến lên, đánh y một trận!
“Mùi vị của cưng thật không tệ nga, cưng cũng nếm thử xem.” Kéo cánh tay hắn, bước lên hôn đôi môi kia, gắt gao đè thân thể hắn.
“Không nên.” Lắc đầu, Kim Ngọc lạnh mặt cự tuyệt.
Đáng tiếc là, Lang Nguyên đã giữ lấy cằm hắn, đưa miệng lại gần, hôn lên.
“Đừng…”
Hắn kinh ngạc khiến môi đỏ mọng khẽ nhếch, Lang Nguyên nhân cơ hội đem lưỡi tiến vào, không ngừng khiêu khích, xâm nhập khắp ngõ ngách…
Vừa mới phát tiết khiến thân thể hắn vô lực xụi lơ trong lòng Lang Nguyên, trong miệng không tự kìm hãm được phát ra tiếng thở dốc, trong lúc vô ý cũng nuốt không ít dịch của mình.
Một lúc lâu sau, Lang Nguyên mới lưu luyến mà rời đi cánh hoa ướt át đó, một đôi mắt đen lóe ra quang mang nóng cháy, giống như muốn nuốt hắn vào bụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.