"Tiểu Sanh, em nói hết ba ngày sẽ quay về." Giọng nói truyền qua videocall có chút tủi thân và không thoải mái, Tạ Du Sanh vừa mới tắm xong lau tóc ngồi trước điện thoại di động, áy náy nhìn Sở Tình Từ. Mấy ngày trước, Tạ Du Sanh đi đàm phán một hạng mục rất lớn, phát sinh đủ loại nguyên nhân khiến cô phải đích thân tới thành phố Hoài Hải ngay bên cạnh thành phố Lang Kỳ để công tác, cũng vì dạo gần đây Sở Tình Từ cũng có công việc bận bịu của riêng nàng, khiến cho hai người không thể không tách nhau ra mấy ngày.
Vốn dĩ nói sau ba ngày sẽ quay về, chẳng ngờ hạng mục tạm thời phá sinh vẫn đề, Tạ Du Sanh cũng không khỏi ở lại đây thêm mấy ngày. Lần này, Sở Tình Từ trở thành người bị hại lớn nhất. Thói quen ôm Tạ Du Sanh ngủ mỗi đêm, thói quen ăn một ngày ba bữa đối phương làm, cũng đã quen với ngôi nhà có Tạ Du Sanh, nỗi cô đơn xảy đến bất ngờ khiến cho Sở Tình Từ đổ tất cả tội lỗi lên người yêu, bắt đầu thể hiện chút tính xấu của bản thân.
"Dì Sở, em cũng không muốn mà, dì cũng biết, hợp tác lần này rất quan trọng, em không dám sơ sót." Tạ Du Sanh dùng hết sức dỗ dành Sở Tình Từ nhưng hiệu quả rất ít, cả quá trình nói chuyện phiếm, Sở Tình Từ cũng không nhiệt tình nổi. Hai người tách ra đã mấy ngày, nói chuyện video buổi tối ngày thường cũng nói mấy tiếng, trong thời gian này, Sở Tình Từ làm chuyện của mình, Tạ Du Sanh vội vàng xử lý công việc, mặc dù chia tách hai nơi nhưng chỉ cần có thời gian rảnh nào đó hai người sẽ gọi video cho đối phương, nhìn chung đều có cảm giác ngọt ngào.
Nhưng hôm nay thì khác, cả quá trình, Tạ Du Sanh không nghe được tiếng Sở Tình Từ nói chuyện với mình từ đầu dây bên kia, chỉ có thể thấy Sở Tình Từ thức dậy đi lấy cái gì đó, lúc trở lại, bên cô xuất hiện tiếng âm nhạc êm dịu, sau đó là giọng nói của hai người phụ nữ ngoại quốc. Mới đầu Tạ Du Sanh chỉ cho rằng Sở Tình Từ đang xem phim, sau đó nghe được âm thanh trong phim càng lúc càng kì quặc, mãi đến khi một tiếng rên rỉ kiểu Châu Âu truyền tới từ phía bên kia, Tạ Du Sanh mới bất ngờ ý thức được Sở Tình Từ đang xem cái gì.
Rất nhiều lần đầu của Tạ Du Sanh đều dành cho Sở Tình Từ, cũng bao gồm cả lần đầu tiên xem phim người lớn. Cho tới lúc này, Tạ Du Sanh đều giữ hình tượng lạnh lùng ít nói, thành tích của cô tốt, tướng mạo xuất chúng, dù tính cách có hưi lạnh lùng một chút nhưng trong mắt tất cả mọi người, cô chính là con của người khác. Ai cũng không nghĩ Tạ Du Sanh sẽ xem những thứ như vậy, ngay cả Sở Tầm cũng rất ít khi mở khoang vàng (*), phàm là người biết Tạ Du Sanh đều sẽ cảm thấy ở trước mặt một người như vậy mở khoang vàng không bị coi thường mà sẽ bắt gặp ánh mắt không thể nào hiểu nổi của Tạ Du Sanh.
(*) nguyên văn 开黄腔: giống kiểu sexjoke.
Nhưng Sở Tình Từ không giống vậy, Tạ Du Sanh tình nguyện tiếp nhận tất cả của nàng, đương nhiên bao gồm cả chuyện Sở Tình Từ muốn xem phim. Lần đầu tiên xem cái loại phim đó, Sở Tình Từ tìm phim hai người đàn bà đóng, hai người họ quấn quít trước ống kính, rên rỉ rất khoa trương, dù dung mạo vóc người của họ đều rất tốt nhưng Tạ Du Sanh xem phim như vậy cũng chẳng thể mang tới cho cô bất cứ kích thích gì về sinh lý, thậm chí chẳng bằng một ánh mắt nóng như lửa của Sở Tình Từ.
Nhưng Sở Tình Từ hình như rất thích xem loại phim này với cô, mỗi lần xem, nàng sẽ học theo những lời trêu ghẹo của diễn viên trong phim, sẽ học những động tác vuốt ve trong đó. Lúc này, hai người đang gọi video nhưng Sở Tình Từ lại quang minh chính đại bật phim người lớn lên xem ở đầu bên kia, Tạ Du Sanh thừa nhận, lòng mình đã bị Sở Tình Từ kéo đi mất, cô ngẩng đầu nhìn điện thoại, thấy Sở Tình Từ lười biếng dựa người trên giường, điện thoại đặt trên bàn nhỏ.
Trên người nàng mặc một chiếc váy ngủ màu đen mỏng, cổ váy rất thấp cũng rất sâu, cố ý thiết kế thành chất liệu ren lưới, nhìn từ góc độ của cô, khuôn ngực trắng nõn của Sở Tình Từ đập vào mắt, hai bầu ngực trắng nõn không bị đồ lót bó buộc nhưng vẫn tụ lại rất chặt, quyến luyến không thể không dựa sát vào đồng loại của nó, hình thành rãnh sâu sâu xa mê người.
Tạ Du Sanh không có cách nào tiếp tục thản nhiên như thường giải quyết công việc nữa, cô có chút tủi thân, bởi vì ngày thường Sở Tình Từ tuyệt đối không tự mình xem những loại phim kiểu này, lần nào cũng sẽ tìm cô rồi xem cùng nhau. Nhưng giờ, nàng bất chấp xem một mình, lại còn nghiêm túc như vậy, khiến cho Tạ Du Sanh có chút ghen tị.
"Dì Sở." Tạ Du Sanh nhỏ giọng gọi tên Sở Tình Từ, giọng còn cố ý trộn thêm chút điềm đạm đáng yêu, Sở Tình Từ nghe thấy cô gọi nhưng cũng chẳng để ý gì tới cô. Người đàn bà dựa vào đầu giường, lắc lắc ly rượu vang màu nhạt, đôi môi nhếch nhẹ, màu đỏ ửng tươi đẹp quyến rũ người khác mà không cần son môi hỗ trợ hiện lên.
Tạ Du Sanh vẫn luôn biết, sắc tố môi của Sở Tình Từ tương đổi đậm, môi dưới của nàng đầy đặn hơn môi trên một chút, dù qua thời gian dài, coi như không thoa son thì cặp môi kia vẫn hấp dẫn khiến người ta muốn hôn. Hoặc nói cũng không phải vì nó hấp dẫn nên mới có thể thu hút cô, khiến cô muốn hôn, mà đơn giản vì đó là môi của Sở Tình Từ, mới có thể khiến cô có ham muốn và thôi thúc hôn môi.
"Ừ..."Ngay lúc Tạ Du Sanh nhìn đôi môi Sở Tình Từ tới mức thất thần, đối phương đột nhiên phát ra một tiếng hừ nhẹ. Chuyện này đối với Tạ Du Sanh mà nói cũng không phải chuyện gì xa lạ, mỗi lần cô vuốt ve Sở Tình Từ, lúc nàng hơi thoải mái sẽ phát ra tiếng như vậy. Tạ Du Sanh nhìn sang, liền thấy Sở Tình Từ không biết từ lúc nào đã uống xong một ly rượu, tửu lượng của nàng không tốt lắm, có lẽ là bởi vì ngày còn trẻ uống quá nhiều, sau khi cai rượu thì chỉ uống chút ít cũng sẽ váng vất.
Gò má trắng nõn bắt đầu xuất hiện sắc hồng nhạt, đôi con ngươi màu đỏ cuối cùng cũng chịu bố thí cho cô một cái liếc mắt. Đôi mắt ẩm ướt của cô nhìn sang, hơi nước đang dâng lên trong tròng mắt giống như những vì sao lạc, bay vào trong lòng Tạ Du Sanh.
"Tiểu Sanh, tôi thực sự rất tức giận, tôi chuẩn bị phim mới, quà mời, còn có rượu ngon tốt như thế này muốn dùng cùng với em, đáng tiếc, giờ cũng chỉ có một mình tôi hưởng thụ." Giọng Sở Tình Từ có chút lơ lửng, nàng nâng tay lên, bất ngờ kéo nút thắt hai mép cổ áo chéo nhau của váy ngủ ra, phần trước mặt bằng chất liệu ren cợt nhả rất dễ bị tách ra. Sau đó, hai bầu ngực trắng nõn đầy đặn nhảy ra, chóp đỉnh đã cứng lên.
"Tiểu Sanh, hôm nay tôi rất muốn, từ lúc thức dậy vào buổi sáng, chỗ đó vẫn khao khát em mãi. Đáng tiếc Tiểu Sanh thật sự xấu xa, cũng không quay lại tìm tôi, em nói, tôi có nên phạt em không?" Ý thức của Sở Tình Từ nửa tỉnh táo nửa mơ màng, mà nàng như vậy là rù quến người khác nhất. Cô đã tắt phim, cả căn phòng chỉ còn tiếng vuốt ve thân thể rất nhỏ của nàng, còn có tiếng rên khe khẽ.
Tạ Du Sanh ngơ ngác nhìn người đàn bà trong điện thoại di động, cô không biết cách một màn hình, dùng góc độ này nhìn lại Sở Tình Từ cũng đẹp như vậy. Lúc động tình nàng mê khêu gợi không giống với bình thường, nàng đang cố ý dụ dỗ cô, rõ ràng miệng còn đang hỏi có nên trừng phạt hay không nhưng hình phạt đã sớm bắt đầu.
"Dì Sở, em xin lỗi, em sẽ nhanh chóng quay về." Tạ Du Sanh khàn giọng, hai tròng mắt cũng trở nên nóng như lửa vì Sở Tình Từ trong video, thật giống như có một bình dầu được hất vào trong đó, khiến cô nóng lại càng nóng. Sở Tình Từ nghe được lời xin lỗi của Tạ Du Sanh, hừ nhẹ một tiếng rồi lại bật cười.
"Tiểu Sanh có nói xin lỗi cũng vô ích thôi, dì muốn phạt em, phạt em mất đi một lần lên đỉnh của dì, em phải biết, lần cao triều này vốn để lại cho em." Sở Tình Từ nói đơn giản như không, nhưng sức nặng của những lời này lại nện vào lòng Tạ Du Sanh. Cô thừa nhận, bản thân mình cũng có chút mong chờ, cô có thể đoán ra Sở Tình Từ định làm gì, loại chuyện này đối với hai người bọn họ mà nói còn chưa từng xảy ra.
"Dì Sở..."
"Đừng nói chuyện, Tiểu Sanh, chỉ nhìn dì là được."
Sở Tình Từ giơ ngón tay lên, nhẹ nhàng đặt ở chính giữa môi nàng, ngay sau đó, một tay của người đàn bà cho vào trong váy ngủ, một tay khác cầm lấy đồ vật đặt ở đầu giường, nó thoáng qua trước ống kính. Đó là một cây gậy đấm bóp màu hồng nhạt, là Sở Tình Từ dùng thẻ của Tạ Du Sanh mua, cho tới khi Tạ Du Sanh liếc lại một lần nữa, nhận ra nó là cái gì.
Cây gậy đấm bóp xinh xắn là mẫu mới nhất, cảm nhận toàn thân rất tốt, chung quanh cây gậy có 18 loại hạt mát xa khác nhau, dùng vạch phân chia tinh vi để mở ra. Gậy đấm bóp có tính chất vừa mềm vừa nhỏ dài, trong cùng còn có kiểu hơi vểnh lên, là dáng vẻ Sở Tình Từ sẽ thích. Tạ Du Sanh nghe thấy tiếng gậy đấm bóp được khởi động, rất nhỏ, thậm chí nếu không cố ý nghe thì chẳng thể nào nghe được.
Nhưng giờ đây, dì Sở thuộc vể cô lại từ bỏ cô, dùng gậy đấm bóp đạt được cao triều ở địa phương mà cô không chạm tới được. Tạ Du Sanh thừa nhận, trừng phạt như vậy đúng là rất hữu hiệu, còn chưa bắt đầu, cô đã chua như quả chanh, hận không thể trở về bên cạnh Sở Tình Từ ngay lập tức để cướp lấy nó.
"Tiểu Sanh, nhìn dì, ừ... dì chợt phát hiện, làm như vậy cũng rất thoải mái." Chỉ có nửa người trên của Sở Tình Từ xuất hiện trên màn hình, nàng cũng không kéo hết váy ngủ. Quần áo nàng mặc trong ống kính vẫn nguyên vẹn, Tạ Du Sanh chỉ có thể nhìn thấy tay nàng đang phập phồng trong váy ngủ, xoa phần đẩy đặn trong đó, đại khái khiến váy nhô lên.
Chính vì không thấy được mới có thể khiến cho cảm giác dâm mỹ khêu gợi này tăng thêm gấp bội. Mắt và mặt Tạ Du Sanh đều đỏ, cô nghiêm túc nhìn dáng vẻ của Sở Tình Từ, rất đẹp, khiến cô chẳng thể nào rời mắt được. Trong lòng điên cuồng ghen tị nhưng vẫn muốn thấy tư thái nở rộ của Sở Tình Từ. Tạ Du Sanh không thể không thừa nhận, mâu thuẫn của thời khắc này đã hòa vào mình.
"Dì Sở, dì... bỏ vào sao?" Tạ Du Sanh hỏi nhỏ, cô cảm thấy bụng của mình hơi căng lên, hạ thể âm thầm ướt đẫm, quần lót mới thay xong bị thấm ướt. Cô kẹp hai chân lại thật chặt, kẹp một tay vào giữa, va chạm qua lại, sự sảng khoái được mang tới khiến cô há miệng, múi môi hé mở, phát ra một tiếng than khẽ.
"Còn chưa, vẫn va chạm bên ngoài âm đế, nhưng cũng rất thoải mái, Tiểu Sanh cũng làm ở đó sao? Tôi muốn nhìn Tiểu Sanh, cho tôi nhìn một chút." Sở Tình Từ không thèm để ý chút nào tới sự bất bình đẳng trong yêu cầu của mình, rõ ràng nàng chỉ có nửa người trên nhưng lại muốn xem nửa người dưới của Tạ Du Sanh. Nhưng đối mặt với yêu cầu của Sở Tình Từ, cho tới tận giờ Sở Tình Từ chưa hề từ chối.
Cô đưa điện thoại dời xuống một chút, lộ ra người dưới mặc quần lót màu trắng, còn có hai cái chân thon dài. Video rất rõ ràng, Sở Tình Từ cũng thấy Tạ Du Sanh kẹp tay thật chặt, còn cả lúc cô tách hai chân ra, giữa quần lót màu trắng có vết ướt.
||||| Truyện đề cử: Nhật Ký Hôn Nhân Của Tô Đường |||||
"Nhìn tôi làm có vậy mà cũng có cảm giác hay sao? Quần lót ướt đến mức như vậy, Tiểu Sanh cũng là một người đàn bà xấu xa," Sở Tình Từ cười nhưng tầm mắt vẫn rơi vào mảnh đất ướt át của Tạ Du Sanh. Nàng phát hiện, thân thể mình sau khi nhìn thấy sự ướt át của Tạ Du Sanh cũng trở nên nhạy cảm hơn.Âm đế bị gậy đấm bóp rung động theo tiết tấu chậm đã sớm sưng đỏ cả lên, Sở Tình Từ thậm chí còn không dám dừng lại ở âm đế lâu, sợ giữ lại nhiều hơn một chút thì mình sẽ không nhịn được. Đã đủ ướt át rồi, có thể bắt đầu.
"Tiểu Sanh, tôi muốn đi vào, tôi đã tưởng tượng nó là ngón tay của em, đúng rồi, cả hai đều thích chậm rãi, đè ép vách tường bên trong tôi từng chút một, dò đến chỗ sâu hơn nữa... Em cũng vào đi, Tiểu Sanh, giờ em cũng đưa ngón tay vào tiểu huyệt đi."