Duy Ngã Độc Tôn

Chương 277: Hoàng Kim Cung




Một cung điện bằng vàng vô cùng khổng lồ, khoảng chừng cao hơn ngàn thước, nóc cung điện giống như muốn chọc thủng bầu trời; lặng lẽ nằm ở nơi cao nhất của đỉnh Huyền Vũ!
- Hoàng...Hoàng Kim Cung!
Tần Lập nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, tòa cung điện to lớn trước mắt này có khí thế tràn đầy, trong nháy mắt đại não trống rỗng, gần như đánh mất tất cả năng lực suy nghĩ.
Hoàng Kim Cung cao ngàn thước, Tần Lập so với nó giống như một con kiến nhỏ bé. Cả tòa cung điện hoàn toàn được xây từ gạch vàng to lớn mà thành. Hơn nữa, mỗi một khối đều dài chừng hơn mười thước, dày hơn ba thước! Giữa mỗi một khối gạch vàng to lớn chỉ có thể nhìn thấy một sợi dây nhỏ to như sợi tóc! Chỉ sợ cũng giống như một lưỡi dao mỏng manh, căn bản cũng không thể tiến vào thân!
Chiều dài đại khái một ngàn năm trăm thước, cây cột chạm trổ cổ kính, lại hoàn toàn được chế từ hoàng kim, đích thị là một tòa thành hoàng kim!
Cứ như vậy, lặng lẽ nằm ở nơi cao nhất đỉnh Huyền Vũ, ánh mặt trời buổi sớm chiếu xạ ở trên Hoàng Kim Cung, phản xạ ra vùng hào quang màu vàng, đủ để khiến người không mở mắt ra được!
Tần Lập không kìm nổi thi triển ra Thê Vân Tung, thân thể từ từ bay lên, lướt qua phía cung điện cao cao phía trước, nhìn ra phía hậu điện không kìm nồi lại hút một ngụm khí lạnh, phía sau không ngờ kéo ra xa bảy tám dặm! Các gian phòng lớn nhỏ bố trí theo quy tắc, bên trong lại có đình đài lầu các, thủy tạ giả sơn. Tần Lập không ngờ còn trông thấy trong hồ nước kia, có nước lưu động, một ít hoa cỏ cây cối, dựa theo vị trí sinh trưởng tốt nhất. Hơn nữa, Tần Lập liếc mắt có thể nhìn ra, tất cả hoa cỏ cây cối này cũng không phải là vật phàm!
Đỏ, cam, vàng, lục, lam chàm, tím, các loại màu sắc, thứ gì cần cũng có. Nhưng bất luận là thực vật gieo trồng, đều giống như bằng ngọc, trong suốt trơn bóng, tản ra linh lực mãnh liệt.
Linh khí từ trên cỏ hoa cây cối truyền tới, bao phủ toàn bộ Hoàng Kim Cung, không ngừng đánh vào tâm thần của Tần Lập, làm cho tâm linh người ta lay động! Đây quả thực chính là một tòa hành cung đế vương to lớn!
Là ai mới có được cung điện hoàn toàn được xây bằng hoàng kim? Nhất là toà cung điện vô cùng to lớn này lại tràn ngập khí phách!
Để cho Tần Lập cảm thấy khó tin, Hoàng Kim Cung này rõ ràng là có từ xưa, nhưng hắn lại không thể từ trên cung điện này nhìn ra một chút hương vị cũ xưa nào, tới loại cảm giác lịch sự tràn ngập và tang thương, toàn bộ không có một chút nào! Giống như hôm qua mới được tạo thành!
Ánh mắt Tần Lập dừng ở phía trên cái đế cao chừng hơn trăm thước, lông mi không kìm nổi lại nhảy lên một trận. Cái bệ hoàng kim này rộng chừng ba dặm, dài bảy tám dặm, dày trăm thước, đủ để dốc hết tất cả vàng dự trữ của vô số quốc gia.
Mà song cửa sổ Hoàng Kim Cung, độ trong suốt giống như bảo thạch. Dưới sự chiếu xạ của ánh mặt trời, phát ra sắc thái làm cho người ta hoa mắt thần mê.
- Shyt!
Tần Lập nhìn nửa ngày, không kìm nổi phát ra một tiếng cảm thán. Thứ này "con mẹ nó" giống như bảo thạch, rõ ràng chính là thủy tinh to lớn mài thành, được khảm trên của sổ Hoàng Kim Cung!
Chờ một chút...Tần Lập nhíu mày, hắn bỗng nhiên nghĩ đến, trước đây mình nghe nói truyền thuyết về Hoàng Kim Cung, dường như...Không phải dạng này nha!
Nhưng cho tới bây giờ không ai nói qua, Hoàng Kim Cung giống như một tòa hành cung đế vương to lớn, trong tất cả truyền thuyết liên quan đến Hoàng Kim Cung, đều chỉ có cung điện vô cùng to lớn trước mắt, căn bản không có hậu viện to lớn kia nha!
Tần Lập nào biết rằng, giờ phút này hắn trông thấy Hoàng Kim Cung, là Hoàng Kim Cung chưa phát động trận pháp. Từ xưa đến nay, trên Huyền Đảo này, người may mắn gặp tòa Hoàng Kim Cung thì hắn là người thứ nhất!
Hơn nữa khiến Tần Lập cảm thấy hồi hộp chính là Hoàng Kim Cung này một vùng tĩnh mịch giống như không có chút sinh khí nào. Như vậy, nó làm cách nào cứ bảy mươi năm xuất hiện trên đài Huyền Vũ? Cứ sau mỗi lần thi đấu giải Chí Tôn, nó như thế nào rời đi?
- Này, có người không?
Thân hình Tần Lập hạ xuống từ không trung, đứng ở chỗ cách Hoàng Kim Cung mấy trăm trước, hô một tiếng thật cẩn thận.
Một vùng yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh gì. Tần Lập lắc đầu, quay đầu đi, vừa thoáng nhìn biển mây vô tận ở ngay dưới chân, nhìn phía chân trời xa xôi. Một loại cảm giác muôn đời thê lương đột nhiên nảy lên trong lòng.
Đây là một thế giới nào chứ? Tần Lập có chút tự giễu lắc lắc đầu, xoay người lại, thần sắc kiên định đi tới Hoàng Kim Cung.
Vào đến bảo sơn, nào có đạo lý tay không quay về?
Ai biết, khi cách Hoàng Kim Cung còn có năm mươi thước, Tần Lập cũng thấy khó đi nửa bước!
Một luồng lực lượng vô cùng êm dịu, nhưng vô cùng cứng cỏi khiến Tần Lập bộc phát ra toàn bộ thực lực trên người, cũng căn bản không thể đi tới nửa bước!
Tần Lập vô cùng kinh hãi trong lòng, đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Hoàng Kim Cung này còn có kết giới bảo hộ hay sao?
Nghĩ vậy, Tần Lập đột nhiên tán đi lực lượng toàn thân, sau đó dùng thần thức tìm kiếm trong này, Thần thức giống như thủy ngân chảy, trái lại đi qua vùng kết giới vô hình không hề bị cản trở, chẳng qua khi thần thức vừa mới chạm vào bậc thang hoàng kim thật dài kia, giống như là có một cây búa tạ ngàn cân, hung hăng nện lên trên thần thức. Loại chấn động đến từ tinh thần thức hải, khiến thân thể Tần Lập nháy mắt như bị sét đánh, sắc mặt tái nhợt liên tiếp lùi vài chục bước, sau đó tràn ngập hoảng sợ nhìn Hoàng Kim Cung điện yên tĩnh trước mặt. không ngờ cường đại như thế! Lấy thực lực ngày trước của Tần Lập mà xem, cho dù võ giả có cảnh giới Chí Tôn bình thường, cũng vị tất có thể có được thần thức cường đại như hắn. Nhưng ngay cả bậc thang của Hoàng Kim Cung còn không thể nào vào được! Nếu không phải Tần Lập phản ứng cực kỳ nhanh, chỉ sợ lần này phải biến thành trọng thương!
Sắc mặt Tần Lập tái nhợt lấy tay xoa đầu, lần vừa rồi, đủ ác, hắn còn chưa từng bị qua đả kích nghiêm trọng như vậy, nếu không phải vừa rồi đột phá đến cảnh giới Dung Thiên, thương thế chỉ sợ càng thêm nghiêm trọng hơn!
Tần Lập cười khổ, đi đến bên cạnh Hoàng Kim Cung, chung quanh đều là vách tường cao hơn năm mươi thước, nhìn qua cực kỳ đại khí, phía trên vách tường còn tạo hình một số bút pháp xinh đẹp, chỉ chẳng qua là nét bút này, Tần Lập hoàn toàn khó hiểu ý.
Thử vài lần, phát hiện từ bên kia cũng không thể tiến vào, Tần Lập không khỏi cảm giác được mấy phần uể oải, vì thế bay lên không trung, muốn thử một chút có thể di vào hậu viện tòa Hoàng Kim Cung này từ không trung được không? Các loại chiến kỹ, đan dược, đan phương, binh khí, cái gì cần có đều có. Cứ mỗi bảy mươi năm, người may mắn có thể tiến vào Hoàng Kim Cung, đều có thể đạt được ba loại trong đó.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tần Lập từ bên cạnh Hoàng Kim Cung, bay lên giữa không trung, khi rớt xuống phía dưới, lại gặp vấn đề như trước, dùng hết biện pháp, liền ngay cả Tiên Thiên Tử Khí vô cùng thần kỳ, cũng căn bản không thể dung nhập vào trong kết giới Hoàng Kim Cung.
Cho dù Tần Lập có tính tình kiên nghị trầm lắng, cũng không khỏi bị làm cho tức giận vài phần, lấy ra Ẩm Huyết thần kiếm. Một luồng kiếm khí màu tím hung hăng đánh ở trên kết giới Hoàng Kim Cung.
Ầm!
Một tiếng nổ như sấm, lập tức vang lên, một luồng lực lượng vô cùng to lớn, hung hăng phản kích về, đánh cho thân thề Tần Lập lập tức lên trời cao. Tần Lập bởi vì tránh né nhanh, cũng không có bị thương tổn gì, nhưng trái tim lại không ngừng đập mạnh.
Thứ này quả thực quá cường đại, nếu mình có một nơi như vậy, thì sợ gì sự trả thù của Thôi gia...Nếu không phục, trực tiếp điểu khiển Hoàng Kim Cung này đè tới, quản hắn Chí Tôn hay là gì, đè chết tất cả!
Tần Lập ảo tưởng trong lòng, sau đó có chút bất đắc dĩ lui trở lại phía trước cổng chính Hoàng Kim Cung, cau mày, bắt đầu suy tư.
Rất hiển nhiên, Hoàng Kim Cung có lẽ là một pháp bảo to lớn có được trận pháp cường hãn! Mặc dù là một mảnh kiến trúc chân thật nhưng trong lòng Tần Lập, liền cho rằng đây là một món pháp bảo!
Nào có kiến trức nào có thể tự di động? Cho dù tòa đại thành mà Ô Quận Vương tu kiến năm xưa, cũng không có loại này...Ồ?
Trong giây lát hai mắt Tần Lập mở ra, sau đó bắn ra thần sắc khó tin, hắn đột nhiên có loại ảo giác, tòa thành đá to lớn mà Ô Quận Vương tu kiến, dường như vô cùng tương tự với Hoàng Kim Cung!
Vì nghiệm chứng suy nghĩ của mình, Tần Lập vận hành chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, cầm trong tay Ẩm Huyết thần kiếm, lại một lần nữa đi tới Hoàng Kim Cung.
Cách vùng kết giới kia càng gần, trong lòng Tần Lập cũng càng lộ ra vẻ khẩn trương, vừa rồi hắn thử nhiều lần, nhưng vẫn không thử qua vận hành chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn.
Nếu như điều này còn không thành, vậy thì Tần Lập cũng liền hoàn toàn mất hết hy vọng, có lẽ thành thành thật thật đi xuống vách đá này thì tốt hơn. Người nhà mình cũng đều chờ đến nóng nảy.
Ba bước...Hai bước...một bước!
Tần Lập đi vào kết giới Hoàng Kim Cung, sau đó...Đi qua không hề cản trở!
- Phù! Thành công rồi!
Một luồng vui sướng to lớn, đánh vào tâm Tần Lập, cũng khiến Tần Lập đang kinh hỉ nghi hoặc không thôi:
- mình tu luyện, rốt cục là chiến kỹ gì? Vì sao ngay cả loại kết giới vô cùng cường đại của Hoàng Kim Cung, đều có thể tiến vào?
Trong lòng nghĩ, chân Tần Lập lại không có dừng bước, vẫn đi tới phía dưới bậc thang rất dài. Tần Lập do dự một chút, rốt cục nâng chân lên, theo bậc thang rất dài này, chậm rãi đi tới.
Trong lòng vẫn luôn nhớ kỹ khẩu quyết chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, đi lên mấy trăm bậc thang Hoàng Kim Cung, đi vào trước đại môn Hoàng Kim Cung cao hơn mười thước, rộng hơn hai mươi thước...Cửa không tiếng động mở ra.
Hiện ra ở trước mặt Tần Lập, là một đại sảnh hoàng kim tráng lệ!
Tần Lập lững thững đi vào, cánh cửa lại lặng lẽ đóng không một tiếng động. Đại môn hoàng kim kia dày chừng hơn một thước, nhưng không có phát ra một chút âm thanh, sau khi cửa đóng, trên khe hở cánh cửa, không một hút hào quang bắn vào!
Nhưng phía xa trong đại sảnh, lại cũng không tối, cửa sổ thủy tinh to lớn được mài có ánh sáng xuyên qua vô cùng tốt. Đại sảnh cao chừng trăm thước, người đi bên trong, cảm giác vô cùng nhỏ bé.
Tần Lập dẫm lên mặt đất hoàng kim dưới chân, cảm nhận có loại cảm giác không chân thật. Đại sảnh này chiều ngang hơn năm trăm thước, hoàn toàn là cảnh tượng Tần Lập thấy ở bên ngoài, thọc sâu cũng hơn năm trăm thước, toàn bộ một tầng, đều là khoảng không trống rỗng, không có cái gì! Nơi bên trái Tần Lập hơn năm mươi thước, có một thang lầu xoay tròn, nối thẳng lên một tầng. Chẳng lẽ nói, người có được bảo vật, đều tìm ở lầu hai?
Tần Lập đang suy nghĩ, đột nhiên vô số vách hoàng kim, không biết từ nơi nào, lấy tốc độ làm người ta hoa cả mắt, đều từ trên trời giáng xuống!
Gần như trong nháy mắt, đại sảnh ngang ba dặm, sâu mười dặm được ngăn làm vô số phòng nhỏ, biến thành một...Mê cung!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.