Duy Ngã Độc Tôn

Chương 279: Chủ nhân Hoàng Kim Cung




Thật sự không thể trách Tần Lập là cái đồ quê mùa, vô tri. Tin rằng trên Huyền Đảo này cho dù là lão già đã sống mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm, có thực lực Chí Tôn, nếu nhìn thấy cảnh này cũng phải cả kinh đến rớt cả cằm, không chừng còn không bình tĩnh được như Tần Lập.
Tần Lập có được một cái ao linh khí ngưng tụ thành nước, cũng đã rất giỏi rồi, mà nơi này lại có một cái hồ linh khí ngưng thủy lớn đến hàng trăm mét, không biết sâu bao nhiêu nữa!
Tần Lập đã có phần mơ hồ thần trí rồi, dường như có một câu nói thế này:
- Ta chỉ muốn một than cây, ngươi lại cho ta cả khu rừng...Ách, rốt cuộc là có nói vậy hay không thì Tần Lập cũng không nhớ rõ.
Tóm lại, chính là ý tứ như vậy. Tận Lập trợn mắt há mồm nhìn hồ nước linh khí này, thậm chí còn có chút do dự có nên xuống tắm hay không, thật là con mẹ nó lãng phí mà! Do dự một chút lại nghĩ, quản mẹ gì, nhiều như vậy, ta lại mang không hết!
Nghĩ vậy, hắn lập tức xoạt xoạt cởi quần áo, ném qua một bên, ra vẻ muốn nhảy xuống, do dự một chút vẫn lắc đầu, vương hai tay, chặp bàn tay lại, vúc một hớp nước trong hồ lên, tưới xuống đỉnh đầu. Cái cảm giác linh khí nhập thể này thực là quá sung sướng!
Tần Lập càng nghịch càng hưng phấn, dường như được quay lại cảnh tượng chơi đùa trong nước thời gian trước đây. Vận hành nguyên lực trong cơ thể, linh khí cuồn cuộn không ngừng bị hút lên từ trong hồ nước, như một cái vòi tắm sen xả xuống cơ thể Tần Lập, sau đó dòng linh khí thuần khiết nhất chảy xuống đất, nhanh chóng bị hấp thu.
Nếu mà có người nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ vô cùng đau lòng mắng ầm lên chửi Tần Lập là một tên siêu cấp bại gia, linh thủy dù có nhiều, nhưng có thể dùng như vậy sao?
Trên đời này chỉ sợ trừ tên siêu cấp bại gia tử Tần Lập này ra thì không còn có ai dám dùng linh thủy để tắm rửa. Đương nhiên, việc này cũng khó xác định, có trời mới biết Hoàng Kim Cung thần kỳ này rốt cuộc là có chủ hay không.Nguồn truyện: Truyện FULL
Sau khi tắm rửa xong, Tần Lập cảm giác thực lực của mình lại tăng lên, thần thanh khí sảng. Đổi một bộ quần áo, sau đó tùy tiện đi tản bộ trong Hoàng Kim Cung hậu viện. Ngoài các loại cây không biết đã sinh tồn mấy vạn năm, những loại hoa cỏ mười phần linh tính, bùn đất là nguyên tố Mộc và Thổ ra, tất cả các khí cụ khác đều dùng hoàng kim chế thành!
Tùy tiện mở ra một căn phòng, trong đó cũng đều là khoảng không trống rỗng, nhưng còn bài trí một ít bàn ghế và một cái giường, tất cả đều không có ngoại lệ, đều dùng hoàng kim chế tạo thành!
Hậu viện Hoàng Kim Cung có ba con đường chính, rộng hai mươi thước, từ chủ điện của Hoàng Kim nối thẳng đến chỗ sâu trong hậu viện, đều phô ra hoàng kim, Bên cạnh ba con đường chính là một ít phòng ốc bằng hoàng kim nằm lẫn lộn, cửa sổ cũng toàn bộ được làm từ thủy tinh trong suốt. Trừ đó ra là các loại cây cỏ hoa lá vô cùng đắt giá.
Có thể nói, nếu không có phòng ốc và đường xá dùng hoàng kim chế thành, còn được xem là một trang viên tuyệt đẹp, đáng tiếc, đập vào mắt đều là một màu vàng óng ánh khiến mất đi hương vị này.
Tìn rằng người nào ở trong này cũng phải chịu áp lực cực lớn, cho dù là ẩn sĩ cao nhân coi tiền tài là cặn bã cũng không cách nào tránh khỏi áp lực này!
Tần Lập đi hết hậu viện, phát hiện cuối cùng có một căn phòng rất lớn, cao hơn hẳn các căn phòng khác, bị vây ở chính giữa. Căn phòng này đối mặt với Hoàng Kim Cung, không ngờ lại có hương vị hô ứng từ xa.
Tần Lập đẩy cửa đi thẳng vào. Từ lúc bị truyền đến hậu viện Hoàng Kim Cung, Tần Lập cũng không niệm khẩu quyết chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, mà nơi này dường như đã yên lặng chấp nhận hắn, chỉ cần hắn nhẹ nhàng đẩy một cái, sẽ mở ra.
Mở cửa phòng ra, vốn Tần Lập đã chuẩn bị tâm lý rằng nơi này cũng rỗng tuếch, bỗng nhiên hắn sửng sốt. Căn phòng này có ba gian, hai bên trái phải của cánh cửa, Tần Lập nhìn không thấy. Trên mặt đất giữa phòng có khắc một đồ án cực kỳ phức tạp!
Đồ án hình tròn này đường kính chỉ có chừng hai thước, khắc giữa phòng. Trong đồ án là những đường vân như vân ngón tay của con người, nhưng so với vân tay thì còn phức tạp hơn nhiều. Tần Lập dường như có thể cảm giác được, có một sức mạnh nhàn nhạt đang tỏa ra từ hoa văn kia.
Mà ngoài vòng tròn kia ra, còn có một vết lõm rộng bằng một bàn tay, sâu nửa thước. Tần Lập phát hiện, trong vết lõm đó, không ngờ đều là...Cực phẩm linh thạch! Bởi vì trên bề mặt linh thạch kia phát ra linh lực cường đại, cực kỳ giống với cực phẩm linh thạch trong nhẫn trữ vật của Tần Lập!
Linh thạch này đã sắp nhồi đầy cả cái hốc kia. Bên cạnh cái hố đó có một lỗ nhỏ bằng ngón tay đang không ngừng có linh thủy chảy ra, rơi xuống một cái chén, không chảy ra ngoài nữa. Tần Lập đứng sững, trừng mắt cả nửa ngày cũng không phát hiện một giọt linh thủy nào tràn ra ngoài cả.
Lúc này, đột nhiên nghe thấy một tiếng đinh đang giòn tan, một khối cực phẩm linh thạch to bằng móng tay từ trên cái chén rơi xuống, giống như bị một sức hút vô hình hút lấy, nhắm thẳng vào cái hố tinh thạch kia bắn tới.
Khuôn mặt anh tuấn của Tần Lập kịch liệt co giật, bước vài bước đi tới cạnh cái chén đựng linh thủy, lại phát hiện cái chén đó không ngờ là bị phong kín, chỉ có một lỗ nhỏ hứng lấy linh thủy, cực phẩm linh thạch kia chính là hình thành như thế nào, căn bản là không nhìn ra được.
Tần Lập vươn tay, nghĩ muốn lấy lên một viên linh thạch. Tay vừa mới chạm tới linh thạch đột nhiên bị một cỗ lực vô hình ngăn cản, căn bản là không lấy được! Tình hình này so với lúc mới tiến vào Hoàng Kim Cung thì giống nhau như đúc.
Đúng lúc này, một lực lượng dịu dàng, mềm mại đẩy Tần Lập ra, sau đó trong phòng bỗng nhiên xuất hiện một khí tức thần bí. Tần Lập sợ hãi cả kinh, thân mình cấp tốc lui về sau. Khí tức thần bí mạnh đến mức khiến cho linh hồn Tần Lập lâm vào sợ hãi. Rõ ràng là một căn phòng không gian không lớn, nhưng đột nhiên lại như có nước từ biển rộng chảy vào, áp lực cực lớn khiến Tần Lập biến sắc, gần như hít thở không thông!
Tuy nhiên cảm giác này tới cũng nhanh, đi càng nhanh hơn. Chỉ trong phút chốc đã biến mất vô ảnh vô tung khiến Tần Lập thậm chí có phần hoài nghi, cảm giác bị tử vong bao phủ trong nháy mắt vừa rồi có phải ảo giác hay không?
Tuy nhiên, trong căn phòng lập tức xuất hiện ánh sáng rực lên, ngưng kết thành hình người, nói cho Tần Lập biết, tất cả những việc này, không phải ảo giác!
- Ngươi là ai?
Tần Lập cầm Ẩm Huyết Kiếm, chỉ hướng ánh sáng ngưng kết thành người.
Người này nhìn qua khoảng hơn năm mươi tuổi, thập phần nho nhã, đôi mắt sáng rọi mà cực kỳ có thần, ánh mắt thâm thúy xa xưa, lộ ra thê lương muôn đời, chậm rãi quay mặt về phía Tần Lập, mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Tiểu tử kia, ngươi, là truyền nhân mà ta tuyển chọn phải không?
- Truyền nhân, ngươi là...?
Tần Lập kinh nghi bất định hỏi, trước mắt người này, cho hắn một cảm giác rất quen thuộc, nhưng Tần Lập có thể xác định, hắn tuyệt đối chưa từng gặp qua người này! Những chuyện trong Hoàng Kim Cung đều thần bí vô cùng, khiến người ta khó thể tiếp thụ, rồi lại không thể không tin rằng đây là sự thật, không phải là vô căn cứ.
Mà khi lão giả này xuất hiện, lại càng khiến cho Hoàng Kim Cung vỗn tràn ngập thần kỳ, thần bí và cổ quái, được bít kín một tầng khăn che mặt, làm cho Tần Lập như một con mèo con gãi đầu, tràn ngập tò mò.
- Ta là ai, ngươi không nên biết, ngươi chỉ cần nhớ kỹ những lời ta sắp nói cho ngươi, là được!
Lão giả cười lạnh nhạt, lời nói thê lương, dường như tồn tại mãi mãi. Vẻ mặt Tần Lập không đổi, nhìn lão già nói:
- Ngươi muốn nói gì với ta?
- Giải đấu Chí Tôn này, đã kết thúc! Từ giờ trở đi, ngươi, chính là chủ nhân của Hoàng Kim Cung này!
Lão giả thản nhiên nói, ánh mắt nhìn Tần Lập cũng tràn ngập ôn hòa:
- Bằng thực lực hiện tại của ngươi, còn chưa thể khống chế Hoàng Kim Cung, chờ khi nào ngươi đạt tới cảnh giới Toái Đan thành Anh, ngươi mới có thể hoàn toàn khống chế nó! Cho nên, thời gian kế tiếp, ngươi cần cố gắng!
- Toái Đan thành Anh?
Tần Lập đối với một màn khí hiểu trước mắt kinh ngạc không thôi. Giờ phút này hắn không nhịn được tự giễu, thầm nghĩ ta ngay cả Chí Tôn còn chưa đến, ngươi còn nói cái gì toái Đan thành Anh, lão đầu, muốn nói đùa cũng không cần nói lớn thế chứ!
Lão già cười ảm đạm:
- Tiểu tử, không nên mất tin tưởng vào bản thân, là người có Tiên Thiên công pháp, hơn nữa còn có chiến kỹ thần kỳ nhất trên đời này Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, không có gì là không có khả năng!
Trong lòng Tần Lập dâng lên một hồi sóng to gió lớn, vẻ mặt khiếp sợ nhìn lão giả, khuôn mặt anh tuấn không kìm được kịch liệt co giật.
- Ngươi không cần lo lắng, bí mật này, chỉ sợ trên đời này cũng chỉ có mình ta có thể nhìn ra.
Lúc lão giả nói ra những lời này, không khỏi toát ra vài phần ngạo nghễ, sau đó nói tiếp:
- Thế giới này, cường giả như mây trên trời, mà giờ phút này, trong mắt cường giả thì ngươi chỉ như con kiến! Hoàng Kim Cung này chính là một bảo vật tuyệt thế, người dòm ngó nó trên thiên hạ đếm không hết, cho nên ngươi nhất định phải mau chóng tăng thực lực lên! Võ giả trên Huyền Đảo này, không phải mục tiêu của ngươi!
- Ngài nói, ca Cực Tây sao?
Tần Lập ngẩng đầu, nhìn lão giả, chậm rãi nói.
- Ngươi cũng biết Cực Tây giới? Không tệ không tệ!
Khóe miệng lão giả hiện lên nụ cười, sau đó nói:
- Hãy nhanh chóng tỉnh ngộ đi, ta không có nhiều thời gian giải thích. Ngươi là người có thiên phú tuyệt hảo, chính là bản thân ngươi lại không phát hiện được tự bản thân ngươi đang chất chứa tài phú ra sao, ngược lại lại nơi nơi tìm kiếm ngoại vật. Những thứ đó đối với người khác thì có công hiệu, nhưng đối với ngươi mà nói, là không dùng được! Ngươi là truyền nhân mà ta đã chọn, ta không ngại nhắc nhở ngươi một câu: công pháp và chiến kỹ mà ngươi tu luyện mới là chỗ dựa lớn nhất của ngươi!
Tần Lập híp mắt, thật sự lắng nghe từng câu từng chữ lão giả nói. Hắn biết, bản thân mình không nằm mơ, cũng không phải là ảo giác. Vốn vẫn cảm thấy công pháp mình tu luyện và đan phương mình có không hợp với thế giới này. Hiện giờ cuối cùng Tần Lập cũng đã ẩn ẩn có chút hiểu được. Thì ra mấy thứ này căn bản không thuộc nơi này!
- Tốt lắm, phải nói, ta đều đã nói cho ngươi. Kế tiếp, liền xem ngươi; là truyền nhân Hoàng Kim Cung, ngươi nhận được rất nhiều, nhưng ngươi cũng sẽ gặp phải vô số khảo nghiệm! Vẫn là câu nói kia, trên đời này, kẻ dòm ngó Hoàng Kim Cung có thực lực hơn ngươi đếm không hết. Cho nên, ngươi phải nhanh một chút nắm giữ lực lượng cường đại! Vì vậy, ta sẽ kế thừa cho ngươi rất nhiều thứ mà ngươi muốn biết, hiện tại...bắt đầu đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.