Duy Ngã Độc Tôn

Chương 607: Xuất sắc nhất từ Thái cổ tới nay




Đám người Cơ Ngữ Yên cùng Thượng Quan Thi Vũ vẫn chú ý chật chẽ chiến đấu trên bầu trời. Toàn bộ trời cao bị đập phá thành mảnh nhỏ. loại lực lượng này đã hoàn toàn vượt qua trinh độ nhận biết người thường có khả năng với tới. Toàn bộ dân chúng thương gia Tinh thành đều nghĩ rằng tận chế tới, sợ tới mức tất cả mọi người trốn vào trong nhà. Tòa thành to lớn như vậy, trên đường ngay cả một bóng người cũng không thấy.
Cũng có một ít người to gan. ở cửa sổ tửu lâu ngắm nhìn xem. nhưng trên bầu trời trừ bỏ hắc động vặn vẹo cùng vết rách thật lớn. bọn họ chăng nhìn thấy gì khác.
Hơn nữa tất cả mọi người đều cảm giác được cảm giác áp bách mãnh liệt kia. Đây còn là bọn Tần Lập chiến đấu trên trời cao. nếu là ở tẩm trung chỉ sợ toàn Tinh thành đã sớm bị san bằng phẳng.
Lúc thi thể lão tổ Đế vương Tử đồng từ trên trời cao rơi xuống. Cơ Ngữ Yên liếc mắt nhìn thấy, trong mắt lập tức hiện vẻ vui mừng, thở phào một tiếng.
Đám người Lãnh Bình Phong cùng Trương Phi ở bên kia đều ngừng hô hấp. nhìn thấy trên bầu trời có người rơi xuống, Bởi vì quá xa bọn họ căn bản không thể thấy rõ người kia là ai. Theo bản năng, liền cho rằng người đó là Tần Lập.
Người trẻ tuổi Thiếu môn chủ Hải Phái đứng cạnh Lãnh Bình Phong chỉ vào đám người Thượng Quan Thi Vũ cười ha ha. hướng về phía Lãnh Bình Phong ở bên cạnh nói:
- Phụ thân. Mấy nữ nhân kia là của ta!
Lãnh Bình Phong híp mắt. nhìn bóng người rơi xuống ở xa, cùng trên bầu trời tiếp tục truyền đến tiếng động chiến đấu. quát lạnh:
- Câm mồm -
Người trẻ tuổi không rõ tại sao, lúc này đột nhiên thấy thân hình Cơ Ngữ Yên như một đạo hào quang, nâng Thúy Trúc Trượng trong tay. Bảo Khí phát ra một luông hào quang màu xanh ngọc hung hăng quét về hướng người này.
Lãnh Bình Phong quát lớn một tiếng:
- Lui ra!
Rồi động thân đứng ra. che ở trước con trai mình. Là Chưởng môn Hải Phải. Lãnh Bình Phong cùng có thực lực Phá Toái Hư Không, nhưng làm sao là đối thủ của Cơ Ngữ Yên?
Nguyên bản hắn nghĩ rằng có ba vị đại nàng lão tổ Đế vương Tử đồng như vậy, Tần Lập chạy trời không khỏi nắng. Cho dù là mấy nữ tử này thực lực mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối không thể là đối thủ của ba vị lão tổ kia.
Nhưng hắn làm sao nghĩ đến. nữ tử này không ngờ không đợi chiến đấu trên trời chấm dứt. liền đột nhiên ra tay. Hơn nữa. cỗ uy áp từ trên người đối phương truyền đến cực kỳ khủng bố. khiến hắn có một loại cảm giác hoàn toàn không thể chống cự.
Ầm...
Thúy Trúc Trượng hung hăng đánh lên hộ thể cương khí của Lãnh Bình Phong. Hộ thể cương khí mà Lãnh Bình Phong vẫn kiêu ngạo trực tiếp bị đánh nát. Thúy Trúc Trượng dường như trực tiếp đánh lên thân thể hắn. một trầm muộn vang lên. đánh đứt tất cả kinh mạch trên người Lãnh Bình Phong, chết ngay tại chỗ.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Mà người trẻ tuổi phía sau Lãnh Bình Phong bị sát khí từ Thúy Trúc Trượng tỏa ra quét đến. cá người bị chém ngang eo. đến chết mắt còn trừng lớn, bên trong tràn đây hoảng sợ.
Ai có thể nghĩ đến nữ tử che mặt này không ngờ mạnh mẽ đến cảnh giới này?
Đồng thời bị sát khí cường đại do Thúy Trúc Trượng phát ra quét tới còn có hai ba mươi người, không một người may mắn thoát khỏi. toàn bộ bị một chiêu đánh chết.
Đương trường, máu chảy thành sông, từng cỗ huyết tinh bốc thẳng lên trời.
Bên trên có người âu yếm đang ở trong nguy hiểm, lấy một địch ba, hơn nữa còn là ba lão tổ Đế vương Tử đồng sống mười mấy vạn năm. trong lòng Cơ Ngữ Yên vốn hết sức nôn nóng.
Người trẻ tuổi này không ngờ còn không biết sống chết ở đó mà gây rối. không giết hắn còn chờ cái gì?
Xà Xà cùng Bạch Trung Tuyết vừa thấy Cơ Ngữ Yên động thủ. đều phát ra một tiếng kêu hưng phấn, trực tiếp nhào tới đám người Thiên Tiêu Các bên kia.
Hổ vào đàn dê là cái dạng gì. hiện tại chính là như vậy.
Nhìn qua người của Hải Phái cùng Thiên Tiêu Các rất nhiều. Bên Hải Phái chừng năm
trảm võ giả thực lực rất mạnh. Thiên Tiêu Các cũng có hơn một trăm người, hơn nữa hơn phân nửa đều là thọ nguyên sắp hết. nhưng thực lực cường đại. ở thế tục này. bọn họ quả thật gần như là Thần.
Nhưng ở trước mặt đám người Xà Xà. Bạch Trung Tuyết cùng Cơ Ngữ Yên. bọn họ chỉ là con kiến.
Không giết, không phải không thể giết mà là khinh không thèm giết.
Nếu muốn giết, chính như hiện tại. không kiêng nể gì.
Trương Du bên cạnh La Tín Nghĩa, hai mắt rơi lệ nắm chặt tay La Tín Nghĩa, trực tiếp quay mặt đi. Tuy rằng đã ân đoạn nghĩa tuyệt, nhưng nơi đó đều là người thân của nàng. Nàng thống hận bọn họ, nhưng cũng tuyệt không muốn bọn họ chết.
Nhưng không có biện pháp. Đây đều là do bọn họ tự tìm lấy.
Cái gọi là thiên đường có lối không đi. địa ngục không lối lại chui đầu vào chính là như thế. Nếu không phải bọn họ quá mức tham lam. chẳng những muốn giết Tần Lập. hơn nữa ngay cá ngôi vị Hoàng để của Tinh La Đế Quốc đều muốn chiếm. Trương Du có lẽ còn có thể van cầu cho bọn họ.
Mà hiện tại Trương Du bất kể thế nào cùng không thể lên tiếng. Bởi vì nàng rất rõ tính tình của Hoàng đế. hôm nay cho dù mấy nữ tử này không động thú. chỉ cần Tần Lập thắng lợi. hoàng thất cũng tuyệt đối không dễ đàng cho pháp Hải Phái cùng Thiên Tiêu Các tồn tại trên thế gian này.
Đã không còn nể mặt, cùng với hoàng thất của La Tín Nghĩa động thủ còn không bằng để những người này ra tay. ít nhất trong lòng Trương Du cũng không mâu thuẫn như vậy nữa.
Trương Phi vẫn biểu hiện kiêu ngạo nhất còn chưa kịp phát ra một tiếng kêu sợ hãi đã bị bảo kiếm Linh Khí trong tay Xà Xà một kiếm chém tới. Một cái đâu lăn xuống đất. mắt còn mở lớn. trong mắt có bàng hoàng, không cam lòng, sợ hãi. càng nhiều là hối hận thật sâu.
Nhưng lại trách được ai đây?
Có tâm giết người, thì phải có giác ngộ bị người giết.
Bởi vì. đây là giang hồ.
Thượng Quan Thi Vũ thủy chung đứng ở tại chỗ, chú ý chiến đấu trên bầu trời. Nàng không chút lo lắng đám người Cơ Ngữ Yên sẽ gặp nguy hiểm gì. Những nơi thân bí tự cho là đúng này. bọn họ đích thật có thực lực mạnh hơn những môn phái ở Huyền Đảo. nhưng đối với đám người Cơ Ngữ Yên mà nói lại không có bất kỳ uy hiếp gì.
Trên mặt đất giết chóc vẫn tiếp túc. chiến đấu trên không vẫn đang tiến hành.
Tần Lập sau khi dùng Thần niệm giết chết một lão tổ Đế vương Tử đồng, cũng không còn sức phát động công kích này lần thứ hai. một mức tích tụ lực lượng. Duy Ngã Cửu Kiếm cũng không thi triển ra.
Bởi vì Tần Lập cần, là một kích tất sát. mà không phải chiến đấu giằng co với hai lão tổ còn lại. Cho dù Tần Lập có Tin tưởng rất lớn vào thực lực bản thân mình, hắn càng rõ ràng một điểm, đó là lực lượng trong cơ thể hắn kỳ thật không hùng hậu bằng hai lão tổ Đế vương Tử đồng.
Cho dù Tần Lập có được nhiều kỳ ngộ đến đâu. bị người ta cho rằng cường đại đến mức nào. lực lượng trong cơ thể cùng không có khả năng vượt qua đám lão tổ sống mười mấy vạn năm.
Không biết vì sao bọn họ không đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, nhưng Tần Lập xem ra cho dù là Địa Tiên nếu bị ba lão già này vây công cũng rất khó chiếm được nửa điểm ưu đãi.
Ba tên này quả thực quá mạnh mẽ.
Nếu không phải lão tổ đã chết kia quá mức khinh địch, cho rằng thần niệm ngưng thật của hắn có thể một kích giết chết Tần Lập. mà là chọn trước vây công, rồi chậm rãi diệt trừ. Tần Lập nhất định phải thua.
Bởi vì ba lão già này, bất kỳ người nào đổi phó với hai. ba võ giả cảnh giới Lôi Kiếp bình thường đều dễ đàng.
Tần Lập cho dù cường đại đến đâu. cũng không đám đối kháng chính điện với công kích của mười võ giả Lôi Kiếp. Nhất là dưới tình huống trong tay đối phương còn có một món Bảo Khí.
Khúc Trực tức giận kêu lớn. chiêu thức hung ác vô cùng, một chiêu nối tiếp một chiêu. Cây gậy Bảo Khí trong tay bị hắn sử dụng không một kẽ hở.
Tần lập thì không ngừng tế xuất ba món Bào Khí: Ấn Chương, Nghiễn Thai cùng Bàn Long Thiên Tử Kiếm.
Lấy một địch hai. cho dù là có chút cố sức nhưng mượn uy lực Bảo Khí. Tần Lập cùng không rơi xuống hạ phong.
Trong lúc nhất thời chiến đấu lâm vào trạng thái giằng co.
Đôi mắt Khúc Trực như muốn nứt ra, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tần Lập. Hôm nay cho dù là tiêu hao. ta cũng muốn cho ngươi tiêu hao sạch mà chết ở đây. báo thù cho huynh đệ ta.
Một lão tổ Đế vương Tử đồng khác Bởi vì một tay bị phế, chiến đấu cũng giảm đi vài phần sức lực. làm cho người ta kinh ngạc chính là cổ tay máu thịt mơ hồ kia không ngờ đang chậm rãi mọc ra một bàn tay mới.
Tuy rằng tốc độ thật chậm nhưng Tần Lập cũng đã chú ý tới.
Tái sinh?
Tộc Tử đồng quả nhiên là mạnh mẽ vô cùng, không thẹn danh hiệu Vực ngoại Thiên Ma.
Tần Lập nghĩ thẩm trong lòng, nhưng trên mặt lại theo những lời này của Khúc Trực, lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Khúc Trực sửng sốt, quát to:
- Ngươi còn có gian kế gì hay sao? Tần Lập. Ngươi đừng mơ tướng. Hôm nay nếu không phải ngươi chết thì là ta chết.
Tần Lập cười lạnh nói:
- vẫn là ngươi chết đi!
Theo một tiếng hét to. Bảo Khí Án Chương, Nghiễn Thai, Bàn Long Thiên Tử Kiếm hóa thành ba tia chớp không ngờ đồng thời đánh về phía Khúc Trực.
Khúc Trực hoảng hốt. vung Bảo Khí trong tay lên. thân hình cũng không ngừng lùi ra phía sau.
Mà lão tổ còn lại thì cho rằng cơ hội tới. Trên người Tần Lập chỉ có ba món Bảo Khí này. bọn họ cũng không nghe nói tới lúc Tần Lập ở tân thành Hoàng Sa tiu sát võ giả Hải gia cùng dòng tộc Thánh Hoàng lại được hai món Bảo Khí.
Kỳ thật, cho dù là có nghe tới. bọn họ cùng tuyệt đối không tin Tần Lập có thể đồng thời khống chế ba món Bảo Khí.
Đồng thời khống chế ba món Bảo Khí đã là yêu nghiệt rồi. Võ giả cảnh giới Lôi Kiếp bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế hai món Bảo Khí. mà còn phải là một món bị động phòng ngự. một vũ khí tấn công.
Nếu là hai món vũ khí tấn công, võ giả Lôi Kiếp bình thường khó thể khống chế. Cho dù là miễn cưỡng làm được cũng không kiên trì được bao lâu.
Mà Tần Lập này tế xuất ba món Bảo Khí tấn công, đánh bọn họ điên cuồng như vậy nửa ngày, không ngờ không thấy khí tức Tần Lập hơi có nửa điểm suy nhược. Đây cũng đã khiến Khúc Trực cùng lão tổ còn lại tặc lưỡi kỳ quái.
Ai có thể nghĩ tới. Tần Lập là như thế nào kiên trì tu luyện dưới gấp trảm lần trọng lực ở Hoàng Kim Cung, nếu bọn họ biết, hôm nay khẳng định không đám chỉ có ba lão tổ đã nghĩ tru sát Tần Lập.
Lão tổ Đế vương Tử đồng kia phát ra một tiếng cười khặc khặc quái dị khát máu. trong tay bỗng nhiên có thêm một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa, bên trên năng lượng kinh người, là một món Linh Khí.
Trường kiếm bắn ra một đạo kiếm khí dài hơn ba mươi thước, hung hăng đánh về phía hậu tâm Tần Lập.
- Đi chết đi!
Theo tiếng hét kinh thiên của lão tổ này. cỗ lực lượng dường như có thể chém rách bầu trời. trong nháy mắt đánh tới gần Tần Lập.
Trên mặt Khúc Trực cùng lộ ra nụ cười lạnh, đắc ý, thầm nghĩ:
- Tần Lập. ngươi chết cũng không oan. Ba lão tổ Đế vương Tử đồng cùng giết ngươi, chúng ta còn thiệt hại một huynh đệ làm bạn hơn mười vạn năm, ngươi đã có thể được xưng là tuyệt thế cường giả xuất sắc nhất trong đám cùng lứa tuổi từ thời Thái cổ đến nay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.