Duy Ngã Độc Tôn

Chương 666: Bảo vật toả ra khí tức Hoang cổ!




- Mau nhìn kìa, Tần công tử cũng bị thương!
Xung quanh khán đài lập tức có người kinh hô.
- Trời ạ. Tần công tử quá cường đại, hắn lại chỉ một kiếm đã chém giết Địa Tiên đại năng!
- Tần Lập bị thương? Sao ta lại không phát hiện?
- Hắn hộc máu, đang mạnh mẽ áp chế! Tần Lập đã nỏ mạnh hết đà rồi!
- Không sai. hiện giờ lại có một Địa Tiên đại năng đi lên. cũng đã đủ để giết hắn rồi!
- Tần công tử quá nhiên là đại tài, tuyệt thế thiên tài mà! Có thể ở cảnh giới Lôi Kiếp một kiếm chém giết Địa Tiên đại năng, chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn thật sự mạnh mẽ như vậy sao?
- Nghe nói loại chiến kỹ này không phải ai cũng tu luyện thành công, người tu luyện hẳn phải chết. Hắn làm sao tu luyện được?
- Cảnh giới Lôi Kiếp cái rắm, Tần Lập tuyệt đối đã tiến vào cảnh giới Địa Tiên, trở thành đại năng chân chính rồi!
- Không thể nào! Hắn tuyệt đối không thể tăng lên nhanh như vậy!
- Trên đời này không có chuyện gì là không thể cả!
Trên khán đài trở thành một trận ẩm ỹ. mọi người đều xôn xao, tiếng kinh hô liên tiếp, cả đám như gà cắt tiết, hưng phán thậm chí không còn biết gì nữa.
Còn những sương phòng khách quý xung quanh, lại rơi vào một mảnh tĩnh mịch!
Bên trong sương phòng nguyệt Diêu Tiên Cung, đám tiền bối danh túc không xem trọng Tần Lập. lúc này toàn bộ mặt mũi tái mét. khó coi muốn chết. Bởi vì trận chiến vừa rồi. các nàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì.
Đối với việc Tần Lập cuối cùng làm sao hóa thật thành hư, sau đó lại hóa hư thành thật, lại căn bản không thể nào giải thích, càng không nhìn rõ ràng!
Điều này chẳng phải nói rõ: cảnh giới hiện tại của Tần Lập đã hoàn toàn vượt qua các nàng, những tiền bối danh túc sống mấy ngàn năm thậm chí cả vạn năm hay sao?
- Điều đó không thể nào! Nhất định Tần Lập có mang theo bí thuật!
Một tiền bối danh túc Nguyệt Diêu Tiên Cung lạnh lùng nói.
- Đây tuyệt đối là bí thuật Tần Lập tuyệt đối không thể ở trong thời gian ngắn như thế đã tăng lên cảnh giới Địa Tiên!
Một danh túc Nguyệt Diêu Tiên Cung lạnh lùng nói.
Minh Nguyệt Thượng Nhân nhíu mày, nàng đột nhiên nghĩ tới một ngày trước, phương hướng kia truyền đến trận trận tiếng sấm. Tuy rằng cách nhau rất xa. nhưng đối với người trên cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa mà nói. nghe được tiếng động này lại rất bình thường. Minh Nguyệt Thượng Nhân vẫn hoài nghi đó là Tần Lập đang độ kiếp, chẳng qua lúc này nàng cũng không nói ra. tránh cho kích thích những tiền bối danh túc này.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiền bối danh túc Nguyệt Diêu Tiên Cung nói trước đó cười lạnh:
- Các người không phát hiện một tia máu trên khóe miệng Tần Lập hay sao? Hừ. hắn cho rằng mình lau rất nhanh, người khác liền không nhìn thấy được?
Danh túc Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng cười lạnh theo:
- Lúc này Thánh Hoàng nhất mạch lại đi ra một Địa Tiên đại năng, cũng đủ để chém giết Tần Lập rồi!
Trong sương phòng thành Thông Thiên. Lý Long Xuyên triệt để ngây người ngồi ở đó. hai mắt có chút thất thần. Một lúc lâu mới thở ra một hơi dài, lẩm bẩm:
- Người ứng vận quả nhiên là tụ tập đại số mệnh thiên hạ. thật mạnh!
Lão tổ thành Thông Thiên vẫn ngồi ở chỗ kia nhắm mắt dưỡng thần, khóe miệng hiện một ý cười nhàn nhạt, không nói gì thêm.
Còn Lý Uyển vẻ mặt đang hâm mộ nhìn sương phòng chỗ các nàng Thượng Quan Thi Vũ. trong lòng nghĩ:
- Tần công tử mới là đại anh hùng đại hào kiệt đội trời đạp đất chân chính mà! Cũng chỉ có nam nhân như Tần công tử mới xứng đôi với Lý Uyên ta! Đáng tiếc. Tần công tử lại không thích ta...
Trong sương phòng Tần Lập, Bạch Trung Tuyết kinh hô một tiếng:
- Nha. công tử bị thương rồi!
Lão vượn Bạch Trung Sơn ánh mắt đảo một vòng, suy nghĩ một chút, không nói gì.
Tào Hồng chớp chớp mắt. cũng không lên tiếng.
Bạch Trung Hỏa có vẻ lo lắng:
- Đúng vậy, công tử bị thương, Địa Tiên đại năng quả nhiên vô cùng mạnh mễ!
Kim Điêu táo bạo đứng dậy, đi tới đi lui, trong miệng lầm bầm:
- Vì sao ta không phải Địa Tiên đại năng, băng không ta có thể phân ưu vì công tử. Vạn năm qua...ta sống thật uổng phí mà!
Lãnh Dao. Thượng Quan Thi Vũ cùng Xà Xà đều có vẻ cỗ quái, liếc nhìn lẫn nhau, cười cười, cũng không ai lên tiếng.
Bên phía Lãnh Thu Cung, một số đệ tử Lãnh Thu Cung trong lòng đều rất phúc tạp. Một mặt, người trên lôi đài ra tay chém giết Cung chủ bọn họ. muốn nói trong lòng không có chút oán niệm là chuyện tuyệt đổi không thể nào. Nhưng một mặt khác, người kia hiện giờ là Vương giả bộ tộc tử đồng. Bộ tộc tử đồng từ Thái cổ đến nay chỉ xuất hiện duy nhất một Vương giả này. nếu chết đi như vậy, đối với cả chủng tộc tử đồng mà nói là một đả kích rất lớn.
Mấy người Mặc Ly Mặc Thuận Lãnh Hồi Tử Huyên đều cau mày. nhìn Tần Lập trên lôi đài thật không rõ ràng. Bọn họ cảm thấy nghi ngờ. công tử thi triển ra đích xác rất giống bí thuật, nhưng lại không hoàn toàn giống. Hơn nữa theo bọn họ thấy, hãn không bị thương quá nghiêm trọng.
Đương nhiên Bởi vì đối phương là người Thánh Hoàng nhất mạch, là Địa Tiên đại năng, Tần Lập có thể bị ám thương gì đó thì cũng không chắc. Cho nên bọn họ đều lo lắng, sợ Thánh Hoàng nhất mạch lại xuất hiện Địa Tiên đại năng.
Cho nên bọn họ đều đang chuẩn bị. cấm chế lôi đài vừa triệt xuống, bọn họ lập tức lên đài. Cho dù mình chết, cũng không thể để Vương giả chết trên lôi đài này được.
Chỉ có Tử Huyên cau mày nhìn Tần Lập. nàng hết sức hoài nghi Tần Lập bị thương là giả vờ! Nàng không nói rõ được loại phán đoán này căn cứ vào đâu, có lẽ đó là trực giác của nữ nhân.
Lúc này Tần Lập đã lau khô vết máu trên khóe miệng, sau đó mỉm cười nhìn Lý Trường Kim hơi thở mong manh, truyền âm nói với lão:
- Ta nói rồi. chém giết ngươi rất dễ dàng!
Hai mắt Lý Trường Kim khoảng khắc bắn ra hai đạo quang mang, sắc bén như đao, đáng tiếc là lão đã nò mạnh hết đà. ngay cả nói cũng không nên Lời được.
Tần Lập lại truyền âm nói:
- Có phải là đang nghĩ ngươi liều mạng đôi lấy ta bị thương, cũng đáng lắm?
Khóe miệng Tần Lập hiện lên một tia cười quái dị:
- Ngươi sai rồi. ta chỉ là đang giả vờ. Ngươi nói một lát nữa huynh đệ thực lực không kém ngươi đi lên báo thù cho ngươi, phát hiện ta lại không bị thương, có thể cảm thấy kinh ngạc hay không? ừ. chờ lúc lại giết xong huynh đệ ngươi, ta lại ói hai ngụm máu nữa là được.
- Ư...
Thân thể Lý Trường Kim bỗng nhiên dựng lên. oa một tiếng phun ra một ngụm máu lẫn lộn nội tạng, hai mắt trừng to chỉ vào Tần Lập. ầm một tiếng té trên mặt đất, triệt để chết đi!
Mặc dù vốn lão đã không được nữa. nhưng một hơi thở cuối cùng cũng bị Tần Lập mạnh mẽ tức đến không còn!
Cả lôi đài đã bị đánh biến mất. hiện giờ Tần Lập đang đứng trong hố sâu mấy thước, nhìn Lý Trường Kim cười cười, sau đó chậm rãi bay lên không, lớn tiếng nói:
- Trận chiến tiếp theo, ai tới?
Đây gần như rõ ràng là hắn muốn ở trên lôi đài tiếp tục khiêu chiến người Thánh Hoàng nhất mạch!
- Ta tới!
Một tiếng quát lớn, nổ vang như sấm giữa trời cao. chấn động đến mức màng tai đau đớn. Lão nhị trong bốn lão tổ Thánh Hoàng nhất mạch phóng ra như chớp.
Đi tới gần kết giới, hai tay xé ra. lại mạnh mẽ xé ra một vết nứt. cả người nhanh chóng lao vào. Tuy rằng kết giới cấm chế khôi phục cực kỳ nhanh chóng, nhưng chiêu thức ấy vẫn đủ làm mọi người chấn động!
Còn người này sau khi lao vào. liền quát lớn một tiếng:
- Tần Lập. Lý Trường Phong ta tới giết ngươi!
Hai tay vừa mở ra. một con rồng lửa đỏ to lớn. đài chừng trăm thước, cả người rừng rực
lửa đỏ nóng cháy, giông như ánh mặt trời chói chang giương nanh múa vuốt đánh về phía Tần Lập!
Trên khán đài đã thành một mảnh tĩnh mịch, trên thân con rồng đỏ lửa kia mang theo một mảnh ánh sáng chói chang, làm cho không ít người trợn mắt nhìn xuống. Nhưng mọi người thà rằng hai mắt muốn khóc, cũng phải cố trừng mắt to nhìn tràng diện này, chỉ sợ là thời đại Thái Cổ huy hoàng nhất cũng không gặp được nhiều lắm!
Quả thật quá kinh người!
Lão tổ thành Thông Thiên bỗng nhiên mở to mắt gắt gao nhìn chằm chằm con rồng lửa kia, trong ánh mắt phát ra thù hận nồng đậm. Đột nhiên, lão phát ra một tiếng hét lớn:
- Năm đó chính là gian tặc ngươi đánh lén ta. Tần Lập. giết hắn, ngươi sẽ là ân nhân lão tổ thành Thông Thiên ta!
Lão tổ thành Thông Thiên hét một tiếng kinh thế hãi tục. dù là hai mươi mấy vạn người bên ngoài, cũng đều nghe được rõ ràng!
Tần Lập ở trên lôi đài lớn giọng hô:
- Nhất định sẽ không phụ lão nhân gia nhắc nhờ. Tần Lập liều mạng cũng phải chém giết người này!
- Tiểu tử cuồng vọng, chết đi!
Lão tổ Thánh Hoàng nhất mạch Lý Trường Phong quát lớn một tiếng, cả người theo con rồng kia đánh tới Tần Lập.
Không gian trong lôi đài đã loạn đến mức tận cùng, nếu như lúc này triệt hồi kết giới cấm chế, phương viên trăm dặm đều sẽ bị ảnh hưởng. Người thực lực hơi yếu nhất định sẽ bị xé xác ngay lập tức!
Tần Lập vươn hai tay lên. Vũ một tiếng bay lên giữa không trang, trên người khoảng khắc hiện ra một con rồng vàng tòa ra quang mang màu trắng, đánh về phía con rồng lửa của Lý Trường Phong.
Hai con rồng to lớn nháy mắt cắn xé lẫn nhau, trên người con rồng trắng của Tần Lập quấn quanh vô số tia chớp, làn sừng rõ ràng, một cái đâu to dữ tợn. há miệng liên phun ra vô số tia chớp!
Con rồng lửa do Lý Trường Phong phát ra liền như gặp phải khắc tinh, tru lên một tiếng liền bị tia sét đánh thành vô số mảnh nhỏ. đánh lên kết giới cấm chế lôi đài, làm cho kết giới không thể phá vỡ lại run lên kịch liệt.
Loại tranh đấu cảnh giới này. nếu như không có tầng kết giới này tồn tại. sợ rằng sẽ phá nát trời cao phương viên trăm dặm. núi non cũng phải nghiền nát!
Lý Trường Phong trợn mắt há mồm. thân hình lao xuống cũng bị kiềm hãm. hắn hoàng sợ hỏi:
- Đây là bí thuật gì?
Tần Lập cười ha ha:
- Bí thuật giết người!
- Tiểu tử khinh người quá đáng!
Lý Trường Phong giận dữ, vung tay lên. một đạo khí diễm chém về phía Tần Lập. Đồng thời, trên tay kia lại xuất hiện một ấn chương cực kỳ cổ xưa. tế lên không trung, quát to một tiếng:
- Trấn!
Ấn Chương cỗ xưa cực điểm này, ẩn chứa oai lực vô thượng từ viễn cỗ xa xưa, giống như một tòa núi cao sông rộng, chỉ dựa vào nội tình lịch sử huy hoàng của nó cũng đã hình thành một khí tràng cường đại. kinh sợ thế nhân.
Chiếc ấn chương này vừa xuất hiện, lập tức trấn áp chặn đứng không gian hỗn loạn vô cùng trên lôi đài. Thiên đạo pháp tắc khôi phục trong nháy mắt, còn bản thân ấn chương này lộ ra khí tức như một tòa núi lớn đến từ Hoang cổ. trên núi như từng cỏ đại Thần Hoang cổ tu luyện!
Nó ép Tần Lập trong khoảng khắc này gần như không thở nổi!
- Đừng tướng rằng chỉ có ngươi mới có Bảo vật trong tay!
Lý Trường Phong hai mắt đỏ đậm. chày ra huyết lệ:
- Nếu ta sớm ra tay, tam đệ tứ đệ cũng không đến mức mất mạng. Tần Lập. ngươi chết một trăm lần cũng không đủ!
Tần Lập cắn răng, điên cuồng vận chuyển Tiên Thiên Tử Khí trong cơ thể. chống đỡ cỗ khí tức kinh khủng này. cười lạnh nói:
- Lão già kia. ai chết ai sống còn chưa biết được, bớt nói mạnh miệng đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.