Người trên khán đài đều vô cùng hưng phấn, loại chiến đấu trình độ này không phải dễ dàng xem được như vậy. Chiến đấu giữa cường giả chân chính, có thể chỉ trong một chiêu sẽ phân ra thắng bại, thời gian cực kỳ ngắn ngủi. Hơn nữa, trên cơ bản sẽ không chiến đấu trước mặt nhiều người như thế.
Cũng chính là bởi nguyên nhân này, Lang Gia Đại Bỉ mới trở thành một lần thịnh hội trên Lang Gia Đại Lục. Cũng chỉ có ở trên Lang Gia Đại Bỉ, mới có thể xem được chiến đấu đặc sắc như thế.
Bởi vì giữa hai bên không có thù hận bình thường chỉ cần không đánh ra lửa giận, trên cơ bản sẽ không chết người. Khán giả tất nhiên sẽ căng thẳng, nhưng nói cho cùng thì tâm tình vẫn tương đối thả lòng.
Còn mỗi một tuyển thủ dự thi, cũng đều đồng ý thi triển, ra tuyệt học cực mạnh của mình, ít nhiều có chứa một chút tính biểu diễn, bởi vậy Lang Gia Đại Bỉ mới đặc biệt thú vị.
So sánh với khán giả tâm tình sảng khoái, trong lòng các Thánh tử Thánh nữ bốn siêu cấp đại phái đang trình diện nơi này, lại không nhẹ nhàng như thế.
Nhìn thấy Tần Lập đã đánh xong mười trận giai đoạn một, tiếp theo sẽ là trận đấu giai đoạn hai. Những Thánh tử Thánh nữ này làm tuyển thủ hạt giống, cùng những người xếp hạng cao ở Lang Gia Đại Bỉ lần trước, đều sẽ bắt đầu xuất hiện ở giai đoạn hai này.
Còn trình tự thanh niên, giai đoạn hai tối đa sẽ không vượt quá năm ngàn người, bởi vậy không ai dám nói mình nhất định sẽ không gặp phải Tần Lập. Căn cứ biểu hiện của Tần Lập, bọn họ càng không dám nói gặp phải Tần Lập thì nhất định có thể chiến thắng!
Bởi vậy, lỡ như bắt đầu giai đoạn hai liền đụng phải Tần Lập, sau đó bị loại bỏ, vậy thì sẽ không chỉ là vấn đề mặt mũi nữa. Bởi vì gặp phải Tần Lập quá sớm mà bị loại bỏ, thì có thể không lấy được một thứ tự nào ở Lang Gia ĐạiBi lần này!
Điều đó thật là quá buồn bực!
Bởi vậy, những Thánh tử Thánh nữ này, cùng với các tuyển thủ hạt giống, sau khi xem xong trận đấu của Tần Lập hôm nay, trong lòng mỗi người đều bắt đầu nghiên cứu làm sao có thể đánh bại được Tần Lập khi đụng phải hắn!
Rất nhiều người đều hoài nghi, kỳ thật Tần Lập tu luyện thần thông bí thuật chủ yếu là loại phòng ngự bị động, một khi làm cho hắn chủ động ra tay, như vậy có thể Tần Lập sẽ không chịu được một kích!
Kỳ thật những người này có ý nghĩ như thế cũng không kỳ quái, như là nói những người lấy pháp thuật công kích là chủ yếu, một khi ngươi đột phá khoảng cách an toàn của hắn, vậy thì trên cơ bản ngươi thắng chắc rồi. Bởi vì phòng ngự trên người bọn họ, đều yếu đuối hết chỗ nói!
Từ biểu hiện của Tần Lập trên trận thứ mười này, làm cho người ta không khó có một loại suy đoán. Mười trận đấu giai đoạn một Lang Gia Đại Bỉ, Tần Lập bày ra chiêu thức mạnh nhất chính là Tam Hoa Tụ Đỉnh cùng Ngũ Khí Triều Nguyên, hai loại này tuy rằng tính là tuyệt đỉnh thần thông, uy năng kinh người, nhưng cuối cùng là thần thông bị động. Chỉ cần không tới gần hắn, mà là chọn công kích tầm xa, như vậy rất có khả năng sẽ phá đi phòng ngự của Tần Lập!
Ngay cả Hà Đan Đằng Thánh tử Lang Gia Thần Giáo được đánh giá đứng đầu tổ thanh niên Lang Gia Đại Bỉ lần này, cũng có suy nghĩ như thế, càng đừng nói những người khác.
- Phượng Hoàng, huynh thấy Bất Động Như Sơn này chính là một con rùa lớn. Đến lúc đó mà gặp hắn, chỉ cần sử dụng phương thức công kích tâm xa, ví dụ như vận dụng Chấn Thiên Cung trong môn phái...
Hà Đan Đằng vừa nói, vừa lưu ý biểu tình của Hoa Phượng Hoàng, lúc nói đến Chấn Thiên Cung, thấy tròng mắt Hoa Phượng Hoàng quả nhiên hơi co rút lại, trong lòng Hà Đan Đằng cười lạnh: Ngươi lo lắng cho hắn, ta càng muốn giết hắn!
- Chấn Thiên Cung? Vậy không hay lắm, Lang Gia Đại Bỉ chỉ là một trận tỷ thí mà thôi, có cần sử dụng thần khí hay không?
Hoa Phượng Hoàng sắc mặt bình tĩnh nói.
Đáng tiếc, bình tĩnh của nàng lúc này bị Hà Đan Đằng coi thành giả vờ bình tĩnh, trong lòng thâm mắng: Hoa Phượng Hoàng à Hoa Phượng Hoàng, Hà Đan Đằng ta luôn nghĩa nặng tình sâu với ngươi, ngươi lại làm như không thấy. Trước đó là một thanh niên tu sĩ, sau lại là Bất Động Như Sơn Tần Lập, ngươi nhìn bọn hắn đều thuận mắt hơn ta. Ta quen biết với ngươi nhiều năm như thế, cùng lớn lên từ thuỡ nhỏ, địa vị trong lòng ngươi còn không bằng một người xa lạ, ngươi giỏi lắm, Chấn Thiên Cung, ta nhất định sẽ dùng!
- Phượng Hoàng nói vậy không đúng, mục đích Lang Gia Đại Bỉ là gì? Chính là vì khích lệ mọi người, đột phá trình tự càng cao hơn. Không trải qua chiến đấu sinh tử, làm sao có thể đột phá tầng cao hơn? Đây không phải là chỗ cho con nít đùa giởn. Sợ chết, có thể không tham gia!
Hà Đan Đằng nói như đinh đóng cột, không có một chút đường sống.
Lại không biết trong lòng Hoa Phượng Hoàng đang cười lạnh không thôi: Ngươi cho rằng thủ đoạn công kích của Tần Lập rất kém? Thật là cười chết người mà, đối với người không biết chi tiết, có thể phán đoán sai, nhưng quyết không thể tự cao tự đại. Tần Lập mạnh nhất căn bản không phải là Bất Động Như Sơn gì cả, mà là thủ đoạn công kích vô cùng sắc bén, ngay cả Giáo chủ siêu cấp đại phái cũng khó mà chống lại được!
Chẳng qua Hoa Phượng Hoàng sẽ không nói với Hà Đan Đằng những lời này, nàng không ngờ tới Hà Đan Đằng lại biến thành như bây giờ. Đầu tiên là nổi lên sát tâm với tu sĩ thanh niên do Tần Lập hóa thân, hôm nay lại nổi sát tâm với Bất Động Như Sơn Tần Lập, mà đơn giản chỉ là do mình sinh ra chút hảo cảm với hai người kia...Điều này làm cho Hoa Phượng Hoàng vừa cảm thấy buồn cười, lại cảm thấy vài phần bi ai. Nàng gần như có thể dự kiến trước, một khi Hà Đan Đằng thật sự quyết ra tay sát thủ với Tần Lập, sẽ có một loại kết quả như thế nào.
Thoáng liếc nhìn Hà Đan Đằng, người bạn vẫn lớn lên cùng nàng từ bé, Hoa Phượng Hoàng quyết định nhắc nhỡ hắn một câu.
- Ta cảm thấy coi như là chiến đấu sinh tử, làm người cũng phải lưu lại một đường thì tốt hơn ngươi nói sao? Ngươi cứ thế liền khẳng định rằng ngươi sử dụng Chấn Thiên Cung là có thể bắn chết hắn ư? Một khi trong lòng người có sát niệm, vậy thì kết quả chiến đấu, sẽ không ai dự liệu trước được.
Hoa Phượng Hoàng cố gắng làm cho ngữ khí của mình trở nên thành khẩn. Tuy rằng nàng rất chán ghét Hà Đan Đằng, nhưng cũng không có nghĩa là nàng hy vọng thấy Hà Đan Đằng chết đi như thế, lại càng không muốn Tần Lập cùng phụ thân Hà Đan Đằng, Hà Thanh Tùng Phó giáo chủ Lang Gia Thần Giáo kết thành thù hận.
Nhưng lời khuyên của Hoa Phượng Hoàng nghe ở trong tai Hà Đan Đằng, lại cực kỳ chói tai. Khuôn mặt anh tuấn của hắn thoáng cái đỏ lên, trợn mắt nhìn Hoa Phượng Hoàng, nhìn thoáng qua lão già sau lưng Hoa Phượng Hoàng, hít sâu một hơi, nói:
- Phượng Hoàng, ý ta đã quyết, muội không cần nói nhiều. Lang Gia Đại Bỉ lần này, ta chắc chắn sẽ đem nó thành một lần ma luyện lớn nhất đời ta, mỗi trận chiến đấu, ta đều sẽ toàn lực ứng phó, sẽ không nhắm vào một người nào!
Nói rồi, Hà Đan Đằng đứng dậy, nghênh ngang rời đi.
Hoa Phượng Hoàng khẽ thở dài một tiếng, lão già sau lưng nàng cười cười, truyền âm cho Hoa Phượng Hoàng:
- Nữ nhi, hắn muốn chịu chết, con quản nhiều như thế làm gì?
Nếu bị người khác nghe được, nhất định sẽ cả kinh trợn mắt há mồm. Đường đường Hoa Anh Hùng Giáo chủ Lang Gia Thân Giáo, lại đích thân đến đây, theo dõi một vãn bối trẻ tuổi chiến đấu, hơn nữa còn không dùng diện mạo thật xuất hiện. Cho nên ngay cả Thánh tử Hà Đan Đằng cũng cho rằng lão già sau lưng Hoa Phượng Hoàng chỉ là một vị tiền bối cấp bậc hoá thạch sống trong Lang Gia Thần Giáo, đến đây bảo hộ an toàn của Hoa Phượng Hoàng.
- Cha, ngài cũng đã nhìn ra, Hà Đan Đằng hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Lập, hơn nữa chỉ vì một chuyện bóng gió lại muốn giết người. Thật là quá đáng mà!
Hoa Phượng Hoàng thở dài một tiếng, truyền âm nói.
- Chuyện bóng gió thổi sao? Ha ha, ngay cả cha cũng nhìn ra. cảm giác của con với người thanh niên kia thật là khác biệt lớn so với những người khác. Đứa nhỏ Hà Đan Đằng này, từ bé đã có lòng hiếu thắng rất lớn, bây giờ có được thực lực không tệ, càng không để người khác vào mắt, chịu chút thiệt thòi, đối với hắn không có chỗ xấu.
Lão giá cười hà hà nói, thần thái rất tùy ý.
- Nhưng mà...Cha, ngài thật sự không biết tính tình của Tần Lập, tuyệt đối là loại người mà ngươi kính ta một thước, huynh ấy trả cho ngươi một trượng. Nếu có người muốn giết huynh ấy...huynh ấy sẽ tuyệt đối không hạ thủ lưu tình! Thông Thiên Đại Đế nơi Thần Vực năm đó, ngay cả phụ thân cũng từng nói hắn rất lợi hại mà? Còn không phải thua trên tay Tần Lập, thần hồn câu diệt!
Hoa Phượng Hoàng nói.
Lão già khẽ nhíu mày, trầm tư một lát, nhìn bóng người áo trắng đã xuống khỏi lôi đài, trầm ngâm truyền âm nói:
- Không sao cả, nếu như đứa nhỏ Đan Đẳng không hiểu chuyện đến mức này, vậy thì cái chết cũng chỉ là một bài học cho hắn mà thôi! Chỗ Thanh Tùng, đến lúc đó sẽ có cha đi nói! Nhưng mà nữ nhi, cha giúp con nhiều như thế, con phãi biết cha muốn cái gì...
Lão già nói rồi, vẻ mặt hiền lành cười to nhìn Hoa Phượng Hoàng.
- Cha...
Hoa Phượng Hoàng sắc mặt hồng lên, kêu sẳn một tiếng, sau đó nhắn nhắn nho nhỏ nói:
- Huynh ấy đã có mười mấy thê tử rồi, hơn nữa cảm tình đều rất tốt.
- Không sao cả, nữ nhi bảo bối, chỉ cần con thích hắn, dù là cha có mời mười mấy lão tổ tông cấp bậc hoá thạch sống ra, cũng phải trói hắn tới thành thân với con!
- Ngài càng nói càng quá đáng mà!
Hoa Phượng Hoàng đạp chân nhỏ, xoay người nhanh chóng rời đi.
Lưu lại lão già đứng trên khán đài, yên lặng trầm tư điều gì, lẩm bẩm một câu: Người thanh niên này cái gì cũng tốt, chỉ là...qua lại với người Thủy gia, không lẽ cũng là vì chuyện này? Nếu thật như thế, hôn sự của Phượng Hoàng thật là sẽ phái bàn bạc kỹ hơn rồi...
- Tần huynh, chúc mừng huynh thành công tiến vào Đại Bỉ giai đoạn hai, trong những trận tiếp theo, chúng ta đã có thể sẽ gặp phải Tần huynh đến lúc đó ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu!
Nhạc Văn Quân cười, nâng ly rượu nói với Tần Lập.
Vẫn là ở Như Ý Tiên Phường, vẫn ở gian phòng kia, chỉ là lần này, người trên tiệc rượu đã thay đổi.
Nhạc Văn Quân cùng Tuyết Phi Phi vẫn ở đây, nhiều thêm Lang Gia Cổ Giáo Thánh tử Cổ Kiếm Phong, Thánh nữ Phong Tiêu Tiêu, thiếu mất Lang Gia Phi Tiên Phái Thánh nữ Đỉnh Linh cùng Thánh tử lâu Minh Vũ.
Đỉnh Linh là thật sự ngại ngùng đến đây, chuyện lần trước, nói tới tuy rằng không có liên quan gì đến nàng, nhưng nàng cũng có phần trách nhiệm.Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Lâu Minh Vũ căn bản là không muốn gặp Tần Lập, nghẹn một hơi, chuẩn bị gặp phải Tần Lập trên Đại Bỉ liền lập tức chém hắn xuống lôi đài.
Lần này khác với lần trước, sẽ không có người gây sự ở bên ngoài Như Ý Tiên Phường. Trong sự kiện lần trước, Thủy Sinh Liên biểu hiện ra mặt cứng rắn. Ban đâu còn có người không để ý, không bao lâu sau, tất cả những người đó đều mặt mũi bầm dập. Tuy rằng không gãy tay dứt chân, nhưng điều đó cũng không nói rõ Thủy gia sợ ai, ngược lại Thủy gia bày ra thực lực mạnh mẽ này, làm cho người ta run sợ!