Duyên Nợ Ba Sinh

Chương 26:




Cảnh Thần cảm nhận được ánh mắt nóng rực đóng đinh trên người mình, nhưng cô không quan tâm, vì đối với cô, ba cục cưng quan trọng hơn, và cô tin Phong Tế sẽ xử lý tốt mọi việc. Do đó cô không xoay đầu lại, cứ như vậy rời khỏi bữa tiệc, rời khách sạn Hoàng Triều.
Mà Phong Tế ở lại chiêu đãi mọi người cũng không bỏ qua chủ nhân ánh mắt nhìn chằm chằm vợ mình. Nhưng Phong Tế cũng không phải người hiếu chiến, nếu người kia an phận thì anh cũng sẽ không ra tay.
Đương nhiên nếu chủ nhân của đôi mắt đó không phải phụ nữ, Phong Tế sẽ không bỏ qua dễ dàng thế. Nếu Cảnh Thần bị một gã đàn ông nhìn, Phong Tế chắc sẽ từ bỏ ý đồ.
Mặc dù hôm nay là bữa tiệc tổ chức cho ba cục cưng, song bọn họ cũng chỉ là nhân vật chính trên danh nghĩa mà thôi, mục đích của bữa tiệc kiểu này là thiết lập quan hệ hợp tác giữa các gia tộc trong giới thượng lưu. Vì vậy trong bữa tiệc, đàn ông đã kết hôn sẽ mang vợ, còn chưa kết hôn thì mang theo bạn gái.
Dù sao đây cũng là trường hợp tương đối chính thức, tiệc đầy tháng của cục cưng người khác nếu mang phụ nữ không biết rõ thân phận tham dự, đương nhiên là một chuyện không thích hợp. Do đó lúc thấy Bạch Tước Vũ bên cạnh Đường Dương, rất nhiều người đều xoay đầu lại nhìn, biết Bạch Tước Vũ là em gái Bạch Yến Vũ nên ánh mắt mọi người không lấy làm lạ nữa, có điều hành động của Đường Dương và Bạch Tước Vũ khiến mọi người lại có đề tài bàn tán.
Hai người bọn họ thật sự không chú ý, hành động của bọn họ khác với quan hệ giữa anh rể và em vợ, ánh mắt nhìn nhau đầy mờ ám, động tác tay chân đều thể hiện bọn họ là người yêu.
Hành động của Đường Dương tất nhiên khiến Phong Hồng Thịnh và vợ chồng Cảnh Hoằng Hi rất tức giận. Hôm nay là tiệc đầy tháng của cháu trai, cháu gái bọn họ, mà Đường Dương dám mang phụ nữ không phải vợ mình đến, còn cùng cô ta anh anh em em, nhà họ Đường khinh thường hai nhà bọn họ sao?
Đường Minh Húc ở một bên trông thấy ánh mắt lạnh như băng của Phong Hồng Thịnh và Cảnh Hoằng Hi nhìn Đường Dương, chỉ có thể thở dài trong lòng. Xem ra cho dù Đường Dương có năng lực hơn Đường Miện, ông cũng chỉ có thể để Đường Miện ngồi vững vị trí người thừa kế rồi.
Đứa con út này của ông từ khi sinh ra luôn thuận buồm xuôi gió, có điều kể từ lúc gặp Bạch Yến Vũ thì sa sút không ngừng, vốn dĩ cho rằng nó hiểu những gì ông nói, biết giấu tài, kết quả lại trong bữa tiệc đầy tháng ba đứa bé của Phong Tế và Cảnh Thần làm ra chuyện thế này.
Cho dù nó đơn độc tham gia, cũng còn tốt hơn dẫn Bạch Tước Vũ theo!
Ngồi bên cạnh Đường Minh Húc, Đường Miện rất bình tĩnh, thân phận người thừa kế bất thình lình rơi xuống đầu hắn, làm hắn và vợ kinh ngạc rất lâu. Đường Miện hiểu rõ cha mình cưng chiều, coi trọng Đường Dương thế nào, nhưng hôm nay đứa em trai này đã đi sai một nước cờ hủy hết mọi việc!
Trong trường hợp này dám dẫn em vợ có tình cảm mờ ám với mình theo, còn không biết thu liễm chút nào.
Có lẽ vị trí người thừa kế này hắn ngồi chắc rồi. Trong lòng tuy rất cao hứng nhưng bề ngoài Đường Miện không tỏ vẻ gì. Dù cho năng lực của hắn không bằng Đường Dương, nhưng có một số chuyện Đường Dương chưa chắc bằng hắn!
Vợ chồng Đường Miện có tình cảm không tệ, xuất thân vợ hắn cũng tốt, còn có hai đứa con đáng yêu. Về điểm này Đường Dương kém hắn rất xa!
Gặp được người muốn gặp, người mẫn cảm như Bạch Tước Vũ sao có thể không nhận ra ánh mắt khinh thường và miệt thị của những người trong bữa tiệc dành cho cô ta chứ. Do đó cô ta khuyên Đường Dương rời khỏi bữa tiệc, và việc này lại khiến hai người bọn họ có một vết nhơ trong giới thượng lưu.
“Sao vậy, sắc mặt em không tốt lắm?” Nhìn Bạch Tước Vũ ngồi ở ghế phụ, Đường Dương hỏi. Người phụ nữ này coi như biết nghe lời, làm việc xem như không tệ, để cô ta cảm thấy được cưng một chút, được quan tâm một chút cũng không có vấn đề gì.
“Không có gì a.” Bạch Yến Vũ vứt mọi chuyện ra sau đầu, sau khi im lặng một hồi, mới mang theo chút ghen tuông hỏi: “Anh rể, anh thật sự rất yêu chị em nhỉ, nếu không lúc trước cũng không chọn chị em mà hủy hôn với Cảnh tiểu thư. Hôm nay em thấy Cảnh tiểu thư rồi, cô ấy xinh hơn chị em, nhưng anh vẫn chọn chị ấy…”
Đường Dương nghe Bạch Tước Vũ nói thế, chỉ trầm mặc không nói.
Yêu sao?
Đường Dương có vài phần yêu thích Bạch Yến Vũ, nhưng hắn chỉ muốn cô ta làm tình nhân của mình, hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ vì người phụ nữ khác mà hủy hôn với Cảnh Thần. Mặc dù hắn không thích yêu chiều Cảnh Thần, nhưng Cảnh gia phía sau Cảnh Thần lại là thứ hắn luôn mơ tưởng.
Khi chuyện của hắn và Bạch Yến Vũ bị phơi bày, kết quả hôn ước của hắn và Cảnh Thần bị hủy bỏ. Trước kia hắn cảm thấy Cảnh Thần yêu hắn, chỉ cần tìm được cô giải thích đàng hoàng và dỗ dành cô thì cô sẽ trở lại bên người hắn.
Kết quả dưới áp lực của truyền thông hắn không thể không cưới Bạch Yến Vũ, mặc dù có vài phần không cam lòng, song sau khi kết hôn cuộc sống của hai người coi như hài hòa, do đó Đường Dương và Bạch Yến Vũ cũng coi như vợ chồng ân ái.
Nhưng Đường Dương không ngờ vì cuộc hôn nhân này mà mình bị tước đi quyền thừa kế Đường gia, sau đó từ Đường Minh Húc hắn mới biết Cảnh Thần và Cảnh gia tính kế hắn, do đó Đường Minh Húc chỉ có thể để Đường Miện trở thành người thừa kế nhà họ Đường.
Vốn Đường Minh Húc muốn Đường Dương lui về phía sau màn, chờ đợi thời cơ thích hợp để hắn lần nữa quay lại vị trí nòng cốt của Đường gia, có điều Đường Dương có năng lực xuất chúng, song trên phương diện phụ nữ lại giải quyết không rõ ràng.
Đường Dương kết hôn với Bạch Yến Vũ, ít nhất còn được cái danh ‘tình yêu đích thực’, tuy rằng trong giới thượng lưu mọi người đều biết chuyện gì xảy ra, bất quá ít nhất ở trước mặt công chúng, nên chừa chút mặt mũi cho Đường thị và Đường gia, nếu không trước đây Đường Minh Húc cần gì phải bắt Đường Dương cưới Bạch Yến Vũ chứ!
Gã Đường Dương này không quang minh chính đại tìm phụ nữ bên ngoài, song tình nhân vẫn có mấy người, giống như Chung Vấn vì hắn mà tìm Phong Tế gây phiền toái, cuối cùng rơi vào kết cục tha hương đấy. Những chuyện này tính là gì, chỗ không đánh tin cậy nhất của Đường Dương chính là dây dưa một chỗ với em gái của vợ mình.
Bất quá, đây đều là cách nhìn của người khác.
“Anh rể, anh đưa em về rồi mau chóng về nhà đi, chị em và các cháu còn đang ở nhà chờ anh đó.” Bạch Tước Vũ cười nói, nhưng nụ cười của cô ta rất khó coi.
Đường Dương nghiêng đầu nhìn cô ta, thản nhiên đáp, “Chúng ta về sớm đấy, anh không cần vội trở về. Sao nào, Tước nhi không muốn ở cùng anh hửm?”
“Đương nhiên không phải!” Bạch Tước Vũ lớn tiếng trả lời, sau đó rút về chỗ ghế phụ, xoay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, rất nhỏ giọng nói, “Em muốn một mực ở bên anh rể, nhưng anh là anh rể em…” Ảnh ngược trên cửa kính xe phản chiếu vẻ mặt cô ta rất đau khổ, đây là một cô gái đang rối rắm giữa tình yêu và tình thân.
Cô ta rũ mắt xuống nên không thấy nụ cười châm chọc của Đường Dương.
Hai chị em nhà này tưởng hắn là kẻ ngốc à?
Đường Dương rất rõ chỉ cần có Phong Tế với tập đoàn Cảnh Phong và Cảnh Hoằng Hi với Cảnh thị thì hắn không thể thừa kế Đường thị, cho dù ba hắn - Đường Minh Húc coi trọng hắn, cũng không có khả năng. Vì hắn không muốn làm ba đau lòng, nên mới ngoan ngoãn dừng làm chuyện quá giới hạn.
Song hắn không ngờ sau khi hắn mất đi quyền thừa kế Đường gia, Bạch Yến Vũ chẳng có chút ý định ly hôn với hắn! Hắn nên cười cô ta thông minh hay nên cười cô ta ngốc đây, cô ta nghĩ lấy hắn lại sinh hai đứa con, thì có thể có được quyền thừa kế đời kế tiếp sao?
Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc là Bạch Yến Vũ không những không ly hôn, mà còn vô tình hữu ý đưa Bạch Tước Vũ đến trước mặt hắn. Cô nàng Bạch Tước Vũ kia cũng rất ngốc, chỉ vì hắn đẹp trai, có tiền liền đưa mình tới tận cửa. Đối với một playboy như Đường Dương mà nói, đồ ăn dâng đến tận miệng sao hắn có thể không ăn.
Dù gì đời này hắn cũng không thể thừa kế nhà họ Đường, vậy hắn sẽ để mình thỏa mãn trên người rất nhiều phụ nữ.
Về phần cuộc hôn nhân kia….
Vẻ mặt Đường Dương lạnh như băng, trong tay hắn có chứng cứ Bạch Yến Vũ khuyến khích em gái mình quyến rũ chồng mình, nếu thực sự ầm ĩ đến mức đó, thì đừng trách hắn không nể mặt cô ta.
Nét mặt xấu hổ của Bạch Tước Vũ làm Đường Dương âm thầm cười lạnh, không hổ là chị em, vận dụng vẻ mặt điềm đạm đáng yêu rất tự nhiên. Có phải lúc trước hắn cũng bị vẻ mặt này của Bạch Yến Vũ mà đưa ra quyết định sai lầm không, Cảnh Thần nên là vợ hắn, mà hắn cũng sẽ trở thành gia chủ hai nhà Cảnh - Đường!
Hắn biết mình không thể chống lại Cảnh gia và Phong Tế, nhưng ngay cả người phụ nữ của mình cũng muốn tính kế mình, sao có thể!
***
Cảnh Thần tựa vào đầu giường đọc sách, Phong Tế mặc áo choàng tắm bước ra, lấy quyển sách trên tay cô, “Thân thể còn chưa hồi phục mà nửa đêm còn đọc sách, em muốn về sau cả người đều khó chịu ư?”
Nở nụ cười bất đắc dĩ, Cảnh Thần nói, “Chẳng phải tại em đang đợi anh hả?”
“Không phải bảo em ngủ trước rồi sao, hôm nay mệt lắm đấy.” Phong Tế ngồi xuống giường ôm cô vào lòng. Tuy nói Cảnh Thần chỉ lộ mặt một chút trong bữa tiệc liền về nhà, nhưng buổi chiều cô và bảo mẫu luôn một mực chăm sóc ba đứa bé.
“Buổi chiều em có ngủ với ba cục cưng, không sao đâu ạ.” Cảnh Thần lắc đầu nói, sau đó nhìn Phong Tế, nét mặt muốn nói lại thôi.
“Sao thế, muốn hỏi cái gì?”
“Hôm nay người nhìn em chằm chằm là ai?” Vì ôm con gái nên cô không tiện thăm dò, song Cảnh Thần tin Phong Tế chắc chắn biết.
“Bạch Tước Vũ, em gái Bạch Yến Vũ.”
Cảnh Thần nhíu mày, “Sao cô ta lại nhìn em?”
Vấn đền này khiến Phong Tế cười lạnh, “Đương nhiên do cô ta nhìn thấy người phụ nữ trong lòng người đàn ông của mình, nên cô ta ghen tị.”
“…” Cảnh Thần không nói gì nhìn Phong Tế một lúc lâu, sau đó cả người trượt một cái nằm xuống, “Ngủ.”
“Tiểu Thần có người mến mộ, không vui hửm?” Giọng Phong Tế mang theo chút ghen tuông.
Cảnh Thần lườm anh một cái: “Anh cảm thấy em nên vui vẻ hả? Hơn nữa, người mến mộ anh hình như cũng không ít nha?”
Phong Tế cười khẽ, cũng nằm xuống, lại ôm chặt cô vào lòng.
“Em yêu, thi thoảng ghen tuông sẽ có ích cho tình cảm vợ chồng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.