Duyên Tới Là Lang Quân

Chương 1: Nhậm chức Nhân Duyên Ty




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1: Nhậm chức Nhân Duyên Ty.
Xèo - oành. Pháo hoa trong trời đêm nổ vang, từ bên trong tỏa ra một trăm hoa, đám người ngẩng đầu nhìn trên mặt cũng hiện ra ngũ sắc rực rỡ. Đây là Thất Tịch lần thứ một trăm của Phong Lâm quốc. Thất Tịch gì đó, vốn là một trong những ngày lễ khiến lòng người sôi trào, lại là thái bình thịnh thế, quốc thái dân an, đây đúng là lần náo nhiệt chưa từng có.
Trên đường dòng người như sóng triều, dọc đường bày đủ loại sạp hàng, khách điếm quán trà ngươi đến người đi, phóng tầm mắt nhìn trời đêm như ban ngày, đèn đuốc huy hoàng, du thuyền trên hồ phiêu động tiếng hót như oanh như yến, trong cảnh an bình phồn hoa lộ ra xa hoa mê hoặc.
Các thiếu nữ cõi lòng đầy ước ao đem hoa đăng đặt trên mặt hồ, chờ mong người trong lòng mình ngưỡng mộ ở bờ kia có thể vớt nó lên, biết được nỗi lòng mà mình không dám biểu lộ. Bên cạnh cây cầu đá là một gốc cây Hòe cổ thụ, trên cây treo đầy dây lụa đỏ. Tương truyền cây cầu này thông với phủ đệ của Tiên Quân nhân duyên, ở Thất Tịch kỳ duyên, chỉ cần tâm chân thành, Tiên Quân sẽ nghe thấy.
Vì lẽ đó, hàng năm đều có vô số nam nữ si tình đi đến nơi này cầu nhân duyên. Dưới tàng cây, một thiếu nữ vừa treo dây lụa đỏ có sanh thần của mình trên cành cây kéo tay người bên cạnh, vẻ mặt thấp thỏm. "Văn Lang, ngươi nghĩ Tiên Quân sẽ nghe được nguyện vọng của chúng ta sao?". "Sẽ." Nam tử nắm chặt tay người thương, "Tiên Quân chắc chắn sẽ phù hộ chúng ta."
"Chậc, chậc, tâm chân thành tất sẽ linh a." Cách họ không xa trên gác lửng, nữ tử áo đỏ cong khóe môi. "Tình cảm sâu nặng, thời cơ đã đến." Nói xong nâng tay phải lên, ngón tay xoa nhẹ, trong hư không hiện ra một ấn phù, dưới mắt cá chân của đôi nam nữ kia liền hiện ra một sợi dây đỏ. Phảng phất như cảm ứng được điều này, họ nở nụ cười nhìn nhau, chậm rãi ôm nhau, trong không khí tràn đầy mùi vị hạnh phúc. Gió đêm mang theo sự vui vẻ này lan xa.
Trường váy khẽ lay động, ám hương lan tỏa, trường váy màu đỏ bên trên có mẫu đơn tơ vàng mang theo hỏa diễm chợt sáng chợt tắt. Nữ tử đứng lặng trước cửa sổ, giống đóa hỏa liên trong đêm tối nở rộ. Vài sợi tóc theo gió lướt nhẹ trên chiếc cằm tinh xảo, đôi mắt nữ tử hơi híp lại, nhẹ nhàng đem sợi tóc trêu chọc ra sau tai, vung tay nhấc chân khí chất trời sinh, có một phen phong lưu ý nhị. Giai nhân như vậy, người thấy tất nhiên sẽ ái mộ, đương nhiên nếu không nghe người này nói...
"Chậc chậc, vừa đến Thất Tịch, bổn tiên đã muốn mệt gần chết, ngay cả thời gian đi dạo phố cũng không có. A, hiện tại cả người ta tiều tụy, sắc mặt trắng bệch, làm sao đi gặp những muội muội thần tiên kia đây. Nhân Duyên Ty gì đó thật đáng ghét nhất mà..." Được rồi, vị nữ tử Hồng y xinh đẹp này chính là Nhân Duyên Ty mới nhậm chức của Phong Lâm Quốc - Tư Đồ Ngu. Nhớ đến làm sao nhậm chức Nhân Duyên Ty này, Tư Đồ Ngu thở dài, nhìn pháo hoa rực rỡ ngoài cửa sổ, bắt đầu nhớ lại chuyện cũ không chịu nổi.
Nói đến hai tháng trước, Tiên giới cũng náo nhiệt giống thế này. Chấn Nam Thần Quân ở quý phủ mở yến hội chúc mừng sanh thần nhi nữ thiên tuế ( ngàn tuổi), đồng thời cũng chúc mừng vị này thọ tinh độ đến Cửu lôi thiên kiếp, sắp được phong Thần. Nói đến nữ nhi của mình, Chấn Nam Thần Quân - Tư Đồ Diệu Minh tự hào vô cùng, tuy rằng bình thường nàng thường không khuôn phép, thích gây chuyện thị phi, nhưng ở phương diện tu hành lại thiên tư hơn người. Tư Đồ Ngu tuổi nhỏ đã bị phóng tới nhân gian tu hành rèn luyện, chịu không ít khổ, Tư Đồ Diệu Minh cùng phu nhân Hoa Tiên tử của mình mặt ngoài nói "Ngọc bất trác bất thành khí" ( có tôi luyện mới thành tài), bên trong lại đau lòng, áy náy vô cùng, cũng may thời gian không phụ khổ tâm của người làm phụ thân, Tư Đồ Ngu sau khi độ được Cửu lôi thiên kiếp thì thay da đổi thịt, phi thăng về Tiên giới. Chờ được phong Thần sẽ trở thành thần Quân thứ hai trong Lang tộc... Ạch, nói chung, Lang phụ thì không thể có cẩu nữ a haha... Tư Đồ Diệu Minh như mở cờ trong bụng, đuôi Lang cũng sắp lộ ra ngoài.
"Chấn Nam Thần Quân chúng mừng a."
"Haha, gia đình Thần Quân có thể nói là song hỉ lâm môn a."
"Thần Quân, với tu vi hiện tại của lệnh thiên kim, tương lai vô hạn a."
"Thần Quân a, lệnh ái tài mạo song toàn, không biết đã có người trong lòng hay không a?"
"Đúng đúng! Chấn Nam Thần Quân, tiểu nữ đối với lệnh ái là vừa gặp đã yêu a!"
"A, khuyển tử..."
✂━━━━━━
Tư Đồ Diệu Minh giật giật gương mặt vì cười mà cứng ngắt, nhìn đám Tiên Quân, Thần Quân trở thành bà mối, thì cảm thấy đau đầu. Tuy nói bây giờ ở Tiên giới nam nữ có thể tự do hôn phối, chỉ cần không phải người phàm là được, thế nhưng các vị thần tiên cũng không cần thiết phải gấp gáp như vậy tự thúc nữ nhi thành thân đi. Chẳng lẽ Tiên giới quá mức tẻ nhạt cần phải có chuyện vui để mọi người vui vẻ a, hay do hiện tại người tu tiên quá ít cũng như tư chất cũng không cao dẫn đến Tiên giới nhân số ít ỏi cần bổ sung gấp? Trong lòng đang kêu than, Chấn Nam Thần Quân cảm giác có người giật giật ống tay áo của mình, quay đầu lại thì thấy là phu nhân Hoa tiên tử của mình, thấy trên khuôn mặt xinh đẹp, dịu dàng của nàng có chút lo lắng, liền hiểu là đã xảy ra chuyện, nên theo nàng đi qua một góc.
"Nhan Nhan, xảy ra chuyện gì?"
"Ngu nhi...không thấy nàng."
"Cái gì?!" Tư Đồ Diệu Minh nghe thế lập tức có dự cảm xấu, " Mấy canh giờ nữa thánh chỉ phong Thần sẽ đến, trong lúc quan trọng này, đừng để xảy ra chuyện gì mới được."
"Đừng vội a, có lẽ là buồn bực nên ra ngoài thông khí đi, chúng ta phái người tìm kiếm." Tiên tử vỗ vỗ tay phu quân an ủi.
Ôi, cũng chỉ có thể như vậy.
Cùng lúc đó, trên ngọn Tiên Sơn cách phủ Thần Quân không xa, đã vào cuối thu, không gian yên tĩnh, vắng vẻ. Khắp núi đều là cành vàng lá đỏ, trong không khí ánh sáng chớp động, thỉnh thoảng có tiếng chim chót, vang vọng trong rừng sâu.
Tận trong rừng sâu có một cái hồ, cạnh hồ thạch đá lởm chởm, hình thù kì lạ, che lại tầm mắt, cũng đem hồ ngăn thành mấy chỗ. Mỗi nơi hồ nước đều mang màu sắc khác nhau, sóng nước lấp loáng như thủy tinh bảy màu trông rất đẹp mắt. Nhưng nhìn kỹ bên dưới, bên cạnh mặt nước có một đầu bạch lang đang nằm úp sấp!
Tư Đồ Ngu mang theo ba phần men say đi ra cửa. Trước kia tu hành cai rượu được bảy trăm năm, vừa vượt qua Thiên kiếp thân thể chưa hoàn toàn khôi phục, bây giờ lại bị mấy vị Thần tiên của quý phủ mời mấy chén, lập tức cảm thấy đầu óc choáng váng vô cùng, đám người đó còn ồn ào, nhiệt tình nhắc tới cái gì nhi nữ chưa lấy chồng, nhi nữ ngươi không ai thèm lấy liên quan gì đến ta? Nên thừa dịp mọi người không chú ý chạy ra ngoài, tìm một chỗ yên tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.