[Esport] Đồng Đội Điên Hết Cả Rồi

Chương 43: Sắp bị phát hiện rồi!




Dịch: Bánh
Sau khi xác nhận Tần Phi và Hàn Lãnh không vào nhầm tài khoản của nhau mà là thật sự đổi vị trí cho nhau, hai bình luận viên đã bị sốc! Người xem cũng sốc nốt!
【 Trận đầu vòng bảng mà dám chơi vậy luôn?! 】
【 PG ấm đầu hết cả rồi! 】
【 MOMO: Con mẹ nó, cấm của Tần Phi hai con tướng, thế mà mấy người lại nói cho tôi biết rằng Tần Phi chơi trợ thủ?! 】
【 Ha ha ha, hay là do bị cấm hai tướng đi top nên Phi ca mới không vui chăng! 】
【 Thụy Thần chơi trợ thủ! Tui rất hóng trận này đó nha! Cơ mà tui cũng muốn xem Nguyệt Ảnh Tri Chu của Cá Vàng lấy Mega nữa ha ha! 】
MOMO xém chút nữa là hộc máu khi nhìn thấy nhìn đội hình cuối cùng của PG!
Tử Thần? Kính Hoa Thủy Nguyệt? Nguyệt Ảnh Tri Chu?!
—— điều này hoàn toàn nằm ngoài chiến thuật của bọn họ!
Phí mất hai slot cấm, những tướng đáng bị cấm thì lại thả ra, cả năm thành viên của MOMO bỗng có cảm giác như bị sét đánh.
Đúng thật là bọn họ đã lãng phí hai lượt cấm —— tướng mà Hàn Lãnh thuận tay nhất ở đường trên chính là Tử Thần, PG căn bản không muốn lấy Lilith cùng Satan.
Dù đều là những phần tử hung hãn trong PG, nhưng Hàn Lãnh lại không phải là kiểu chơi con gì cũng dữ giống như Tần Phi, y có hung dữ hay không hoàn toàn là do chất tướng quyết định.
Lúc trước y chơi xạ thủ thì vô cùng nhát chết.
Tuy chất tướng của Lilith là pháp sư kiêm tanker, nhưng máu của con tướng này không đủ nhiều, nó có thể sinh tồn là hoàn toàn nhờ vào khả năng hút máu xuất sắc của bản thân, lúc combat tổng thì thanh HP cứ lúc cao lúc thấp, rất dễ gây đau tim.
Satan thì lại càng khỏi phải nói, là một tướng mạnh chỉ sau Táng Kiếm, so với việc đỡ sát thương thì chất tướng của nó hợp với lối đánh ăn thịt hơn.
Thế nên, đối với Hàn Lãnh, một tướng tanker máu dày giáp dày như Tử Thần chính là sự lựa chọn tốt nhất để y sử dụng ở đường trên, và cũng chính là sự lựa chọn duy nhất trong giai đoạn này.
Mà giờ người đi đường trên chơi con gì cũng vô cùng dữ dội kia lại đang điều khiển Kính Hoa Thủy Nguyệt lượn lờ xung quanh Ngưng Phong của Lạc Nhất Minh.
—— Kính Hoa Thủy Nguyệt, một tướng trợ thủ thuần khống chế.
"Ha ha ha! Trận này mà được đánh offline thì tốt quá rồi! Em muốn xem biểu cảm của đội bên kia ghê!" Lạc Nhất Minh vô cùng phấn khởi —— đội trưởng nhà mình đi trợ thủ cho mình! Ôi cái đãi ngộ này!
Tần Phi vẫn bình tĩnh như vậy, thậm chí còn lười nhác mà ngáp một cái: "Ván này anh call nhé?"
Đúng là trợ thủ sẽ hợp để call team hơn là người đi rừng, Kinh Vũ "Dạ" một tiếng theo bản năng rồi mới sực nhớ ra điều gì đó, cậu có hơi ngập ngừng: "Anh làm được không?"
Tần Phi: "Ừ?"
Kinh Vũ: "Anh sẽ không ngủ gật lúc đánh chứ?"
Tần Phi: "......"
Kinh Vũ: "Em thấy anh có vẻ buồn ngủ." —— ngáp luôn cơ mà!
Tần Phi: "......"
Buồn ngủ..... thì đúng là buồn ngủ thật, nhưng cũng đâu tới mức ngủ gật trong lúc thi đấu đâu.
Dù sao cũng là thi đấu mà.
Nhìn Tần Phi như thế thôi, thật ra anh cũng có chấp niệm đối với chức vô địch, đó cũng chính là lý do khiến anh sáng lập nên PG.
Nhưng mà, vẻ mặt đầy ghét bỏ mang theo ý "Mọi người đừng ngăn ông đây đến với cúp vô địch" của Kinh Vũ là sao đây?
Tần Phi nhướng mày, bỗng nổi hứng muốn trêu cậu: "Trước khi anh ngủ thì cứ để anh call, còn lúc anh ngủ rồi thì em call nhé."
Kinh Vũ nhíu mày, vẻ không bằng lòng hiện lên trên gương mặt kia, nhưng miệng thì vẫn đáp lại rất ngoan ngoãn: "Ok, cứ thế đi."
"Nếu mình thua vì anh ngủ quên thì em tính sao đây?" Tần Phi bỗng cảm thấy tò mò.
Kinh Vũ không quay đầu lại, đáp: "Em sẽ không để chuyện đó xảy ra."
Tần Phi: "Nếu nó xảy ra thật thì sao?"
Kinh Vũ im lặng một lúc, khi cậu mở miệng nói thêm một lần nữa, không biết có phải do ảo giác hay không, Tần Phi bỗng cảm thấy giọng của người này còn trầm thấp hơn cả lúc trước: "Em sẽ không để anh ngủ." Cậu gằn từng chữ một, "Nếu anh buồn ngủ quá thì...."
Cậu nghiêng đầu, mặt đối mặt với Tần Phi, "Em sẽ đấm anh ó ~~"
Giọng nói lẳng lơ ngả ngớn bỗng nhiên vang lên, Lạc Nhất Minh đang ngồi ở một bên lập tức cười ra thành tiếng, Diệp Hồng cùng Hàn Lãnh cũng phải phì cười.
Bọn họ đều nghĩ rằng Kinh Vũ đang nói giỡn, chỉ có Tần Phi - người ngồi kế bên cậu - mới biết, lúc cậu nói ra những lời này, trong ánh mắt kia có bao nhiêu nguy hiểm —— người này đang rất nghiêm túc.
Ai cũng không thể ngăn cản Kinh Vũ thắng trận, dù là tuyển thủ chuyên nghiệp mà cậu thích nhất cũng đừng hòng!
Sau khi uy hiếp Tần Phi xong, Kinh Vũ lập tức quay người lại nhìn vào màn hình máy tính của mình, ngây ngẩn một lúc.
Tự nhiên trái tim lại đập nhanh như trống bỏi —— tự mình dọa mình sợ luôn.
Con bà nó, thế mà mình lại đi uy hiếp Phi ca! Chắc là ảnh ghét thế lắm......
Nhưng mà mình cũng không muốn thua!
Tần Phi yên lặng nhìn cậu một lúc rồi phì cười, nhẹ nhàng nói ra một câu: "Yên tâm, anh sẽ không ngủ."
Còn câu tiếp theo là: "Dù có ngủ thì anh vẫn gánh được!"
Không biết sự tự tin này đào ở đâu mà ra nữa......
Thế nhưng, nghe anh nói xong, Kinh Vũ cũng yên tâm hẳn, nếp nhăn giữa hai mày cũng giãn ra —— Phi ca nói không ngủ thì chắc chắn sẽ không ngủ! Anh ấy nói gánh thì chắc chắn là sẽ gánh!
Sự thật đã chứng minh, đã là fan thì hay mù quáng!
Nhưng mà, chuyện Tần Phi có thể gánh cũng là sự thật.
Tần Phi: "Nhất Minh lên!"
Ngưng Phong của Lạc Nhất Minh lao về phía Nhân Mã của bên kia như một phản xạ tự nhiên, sau đó, Kính Hoa Thủy Nguyệt của Tần Phi tung CC, giữ chân cả Nhân Mã cùng Nhân Ngư ngay trong trụ.
Tuy sát thương của Ngưng Phong không quá cao, nhưng nó lại là xạ thủ có sải tay dài nhất trong dàn xạ thủ, từ lúc mới bắt đầu mở giao tranh đến lúc Nhân Mã bị dính khống chế, rồi ngay cả khi hắn Tốc biến để bỏ chạy sau khi hiệu ứng khống chế biến mất —— Nhân Mã đều nằm trong tầm bắn của Ngưng Phong.
Tầm của chiêu thức Phong Nhận còn to hơn cả trụ phòng thủ, dù Nhân Mã có dùng Tốc biến cùng chẳng tài nào chạy nổi.
Chiến công đầu!
Hệ thống: 【 Ngưng Phong, Chiến công đầu! 】
Hệ thống: 【 Nhân Mã bên địch đã bị tiêu diệt! 】
Sau khi giết Nhân Mã, Ngưng Phong vẫn tiếp tục xả sát thương, Phong Nhận bắt đầu chuyển qua tấn công Nhân Ngư!
Tần Phi: "Lùi về sau!"
Lạc Nhất Minh điều khiển Ngưng Phong lùi lại, né được CC của Nhân Ngư.
Tần Phi: "Băng trụ này!"
Kính Hoa Thủy Nguyệt vào trụ trước, Ngưng Phong cũng vào theo, tấn công Nhân Ngư một cách điên cuồng.
Nhân Ngư cũng dùng Tốc biến, nhưng vẫn không thể trốn khỏi tầm bắn của Ngưng Phong.
Hệ thống: 【 Ngưng Phong, Double Kill! 】
Hệ thống: 【 Nhân Ngư bên địch đã bị tiêu diệt! 】
Tần Phi: "Flash ra ngoài!"
Lạc Nhất Minh làm theo, gần như cùng lúc đó, Kính Hoa Thủy Nguyệt cũng ra khỏi tầm bắn của trụ, cả hai đều còn lại một nửa máu, sau khi farm xong một turn lính thì cùng nhau về tế đàn để hồi HP.
Lối dẫn dắt này...... Sự sùng bái của Kinh Vũ dành cho Tần Phi lại được tăng lên thêm mấy bậc: "Phi ca đỉnh quá!"
Tần Phi cười: "Mới thế mà đã khen đỉnh?"
Kinh Vũ: "Nhất Minh chưa bao giờ nghe lời em cả!"
Tần Phi: "Không sao, đánh nó một trận thì nó nghe ngay."
Lạc Nhất Minh: "???"
Lạc Nhất Minh tỏ vẻ oan ức: "Có khi nào mà em không nghe lời anh hả?"
Kinh Vũ không muốn nói nhiều về vấn đề này: "Thôi được rồi, là do anh gà. Không hiểu tại sao nữa, nhưng thật là anh không thể phối hợp với em được."
Tần Phi: "Anh bảo rồi, đánh nó đi."
Kinh Vũ dở khóc dở cười.
Lúc này đây, Kinh Vũ sẽ không bị Tần Phi lừa nữa, vì cậu biết rất rõ, đúng thật là Lạc Nhất Minh có nghe theo lời của mình, thế nhưng cả hai lại không bao giờ đạt được hiệu quả như mong muốn cả, mà vấn đề này không phải là loại vấn đề cứ đánh một trận thì sẽ giải quyết được.
Tần Phi cũng biết rất rõ, để Kinh Vũ có thể phối hợp với Lạc Nhất Minh thì vẫn còn một chặng đường dài ở phía trước —— để kết hợp với một xạ thủ thần kinh thô như Lạc Nhất Minh, ngoại trừ việc tùy cơ ứng biến thì còn đòi hỏi phải có trực giác nữa, thế nên anh sẽ không dạy cho Kinh Vũ phải làm như thế nào khi bọn họ vẫn đang trong trận, mà từ từ rồi tập sau cũng không muộn.
Huống hồ gì anh cảm thấy Kinh Vũ cũng đã làm rất tốt trong việc gank đường dưới rồi.
Kinh Vũ mà đã xuống thăm đường dưới thì không phải là để bắt xạ thủ mà là để bắt người đi rừng.
Nấp trong bụi cỏ, kiên nhẫn chờ đợi, nắm được lối di chuyển của rừng bên kia rồi chờ thời để lao ra kết liễu!
Đó không phải là lần đầu tiên Kinh Vũ đi làm chuyện này, theo lý thuyết thì người đi rừng của bên địch chắc chắn phải có đề phòng từ trước mới đúng.
Nhưng Kinh Vũ vẫn thành công, có một chiêu thôi nhưng lần nào cũng dính!
Hệ thống: 【 Nhện Nguyệt Ảnh, One Kill! 】
Hệ thống: 【 Táng Kiếm bên địch đã bị tiêu diệt! 】
【 Hay! 】 A Bán không khỏi hét lên, 【 Cá Vàng dụ ra để giết, không sai sót dù chỉ một chút! 】
【 Dụ ra để giết......】 Đường Quả không biết mình nên khóc hay nên cười.
A Bán: 【 Dùng xạ thủ nhà mình làm mồi nhử để giết người đi rừng của bên kia, gọi tắt là dụ ra để giết! 】
【 Anh thấy vui là được. 】 Giọng điệu của Đường Quả có chút bất lực, nhưng cô vẫn bình tĩnh đón nhận cách gọi của A Bán, 【 Chiến thuật dụ để giết của Cá Vàng đúng là có thể thành công xuất sắc với mọi vị tướng! 】
A Bán: 【 Đúng vậy, thế nhưng Kính Hoa Thủy Nguyệt của Tần Phi cũng là một điểm sáng trong trận này. 】
Đường Quả: 【 Chủ yếu là do đường dưới đang giữ một nhịp độ rất ổn định, ONE cũng ít mắc lỗi di chuyển hơn so với những trận đấu trong vòng loại. 】
A Bán: 【 Thay vì nói là ONE ít mắc sai lầm thì nên nói là Tần Phi phối hợp quá tốt, dù ONE có chơi tới cỡ nào đi chăng nữa thì người này vẫn có thể theo sát, dù bên kia có nắm được cơ hội nào thì cậu ấy cũng có thể outplay ngay. 】
Đường Quả: 【 Uầy, đầu tiên là đi rừng, sau là đi đường trên, giờ lại là trợ thủ —— sao đường nào Tần Phi cũng chơi được thế nhỉ? 】
Những lời này có thể được coi như là nói hộ tiếng lòng cho tất cả mọi người đang theo dõi trận đấu, một đống bình luận phụ họa nhảy lên liên hồi trên màn hình, Phương Lạc Phàm nhíu mày, đành phải tắt bình luận đi một lúc.
【 Nhắc mới nhớ, chúng ta hãy xem đường trên nào. 】 A Bán nói, hình ảnh lập tức chuyển lên đường trên.
Trên màn hình, Tử Thần của Hàn Lãnh đã ép cho Cuồng Cốt phải trốn vào trong trụ, y còn thường xuyên dùng chiêu để kéo đối phương ra ngoài để trêu một chút, hình ảnh này.....
【 Người đi đường trên là dễ để ăn hiếp nhất nhỉ, dù sao thì lượng máu cũng rất dày mà. 】 A Bán nhìn Cuồng Cốt đang run như cầy sấy trong trụ nhà mình khi bị Tử Thần ức hiếp, cảm thấy có chút buồn cười, 【 Chất tướng của Cuồng Cốt cùng Tử Thần đều giống như nhau, nhưng trong giai đoạn đi đường thì Cuồng Cốt lép vế hơn là cái chắc. 】
【 Xem ra các đội khác sắp sửa phải cấm Tử Thần rồi đây, và lúc đối đầu với PG lại càng phải ưu tiên cấm Satan cùng Lilith. 】 Đường Quả không khỏi cảm thán, 【 Khi một tuyển thủ đã quá mạnh thì sự chênh lệch về mặt chất tướng đã không còn quan trọng nữa. 】
A Bán: 【 Chính xác, những tướng sát thủ của Cá Vàng chính là một ví dụ điển hình cho câu nói đó! 】
Khi bọn họ nói chuyện, Nguyệt Ảnh Tri Chu đã ra tới đường giữa, lao thẳng vào trong trụ địch giết chết Scarlet Wrath rồi đi ra ngoài.
Trên màn hình của buổi tường thuật trực tiếp, một đống bình luận 【Đỉnhhh】 nhảy lên, tất cả những ai đang theo dõi trận đấu đều không thể kiềm nén sự phấn khích từ tận đáy lòng.
Hầu như ai cũng cảm thấy Nguyệt Ảnh Tri Chu của Kinh Vũ mạnh hơn so với Băng Tuyết Chi Tâm, đó là bởi vì, lúc chơi Nguyệt Ảnh Tri Chu, cậu sẽ dùng nó băng trụ giết người nhiều hơn lúc chơi Băng Tuyết Chi Tâm.
Một vị tướng càng máu giấy thì sẽ có lượng sát thương càng khủng, huống hồ gì là một con tướng "yếu máu sẽ tiến ngay vào trạng thái cuồng nộ" như Nguyệt Ảnh Tri Chu, lối chơi đổi máu của nó đã được Kinh Vũ tận dụng ở mức tối đa.
Táng Kiếm vừa nhìn thấy người yếu máu thì phản ứng đầu tiên chính là phải đuổi theo vét máng bằng được mới thôi!
Cơ mà nhìn thấy Nguyệt Ảnh Tri Chu yếu máu thì? Thôi, bái bai nha, em giỡn cho vui thôi à.
Sau đó là pha combat tổng trước khi ăn Rồng.
"Lão Hàn, mở combat!"
Sau chỉ thị của Tần Phi, Tử Thần trong tay Hàn Lãnh là người xồ tới đầu tiên, lưỡi hái đen nhánh móc lấy Cuồng Cốt, khiến y phải lọt vào giữa vòng vây của PG, ngay sau đó, Tần Phi dùng Tốc biến, Mê Tung Huyễn Tượng, khống chế được toàn bộ các thành viên của bên địch!
【 Khống chế nguyên team! 】 A Bán không thể tin nổi vào hai mắt của mình, 【 Tốc biến dùng đúng lúc quá, quá chuẩn chỉnh! Thế nhưng MOMO cũng phản ứng rất nhanh, ai cũng đã bấm giải khống chế rồi..... Nguyệt Ảnh Tri Chu đã xuất hiện! 】
Cùng với Tử Vong Thâu Cát của Tử Thần, Nguyệt Ảnh Tri Chu - với một lượng máu ít ỏi - dùng Ảnh Thiểm để lao vào giữa đội hình của MOMO, ngay sau đó, Chu Võng —— Tỵ Giao —— Yêu Biến —— Thiên La Địa Võng —— Vạn Chu Phệ Thể —— Bạo Thực —— Nguyệt Ảnh Thu Cát......
*Tử Vong Thâu Cát: Dẫn đường cho cái chếtẢnh Thiểm: Tia sáng le lóiTỵ Giao: Cắn Xé, Vạn Chu Phệ Thể: Sự xâu xé của ngàn vạn con nhện.
Chuỗi combo độc quyền khiến mỗi người trong MOMO đều không thể thở nổi, thao tác nhanh đến mức không quay chậm thì sẽ không hiểu nổi vừa có chuyện xảy ra, chỉ thấy trên màn hình giờ chỉ còn lại đống thông báo mạng hạ gục của hệ thống, thê thảm tới mức không nỡ nhìn.
Hệ thống: 【 Nguyệt Ảnh Tri Chu, One Kill! 】
Hệ thống: 【 Nhân Mã bên địch đã bị tiêu diệt! 】
Hệ thống: 【 Nguyệt Ảnh Tri Chu, Double Kill! 】
Hệ thống: 【 Scarlet Wrath bên địch đã bị tiêu diệt! 】
Hệ thống: 【 Nguyệt Ảnh Tri Chu, Triple Kill! 】
Hệ thống: 【 Cuồng Cốt bên địch đã bị tiêu diệt! 】
Hệ thống: 【 Nguyệt Ảnh Tri Chu, Quad Kill! 】
Hệ thống: 【 Nhân Ngư bên địch đã bị tiêu diệt! 】
【 Quad Kill! Nguyệt Ảnh Tri Chu đã có Quad Kill! 】 A Bán hưng phấn đến mức lạc cả giọng, 【 Chỉ còn lại một mình Táng Kiếm cũng đang rất yếu máu! Táng Kiếm di chuyển vị trí bỏ chạy rồi! 】
Táng Kiếm của MOMO thấy tình hình không ổn, hiệu ứng khống chế vừa biến mất, hắn lập tức quay người bỏ chạy, nhờ vào bộ chiêu thức vô cùng cơ động của bản thân mà biến mất không thấy tăm hơi chỉ trong nháy mắt.
Còn bên PG, ngoại trừ Nguyệt Ảnh Tri Chu thì thanh HP của mọi người đều còn hơn một nửa, vô cùng an toàn.
"Ăn Rồng!" Tần Phi ra lệnh, mọi người đi về phía Rồng Hắc Ám, còn anh thì check hết những bụi cỏ ở xung quanh.
Lúc này, Táng Kiếm đang nấp trong bụi cỏ, sợ tới mức nín thở.
【 Táng Kiếm ở trong bụi cỏ! Tần Phi có thể phát hiện ra hắn không? 】 Đường Quả còn sợ hơn cả Táng Kiếm, 【 Hắn đang ở rất gần con Rồng, đang định cướp Rồng à! 】
【 MOMO rất giỏi trong việc cướp rồng, nhưng mà liệu họ có làm được điều này khi phải đối đầu với một đội tuyển đến từ top 8 như PG không? 】 A Bán nói, hắn nhìn Kính Hoa Thủy Nguyệt của Tần Phi đang dần đến gần Táng Kiếm, 【 Sắp bị phát hiện rồi! 】
Nhưng mà, ngay lúc Kính Hoa Thủy Nguyệt sắp bước vào trong bụi cỏ mà hắn đang đứng, Táng Kiếm lại Tốc biến vào trong một bụi cỏ khác mà Tần Phi đã check trước đó.
【 Hay! 】 Dù là người nghiêng về phía PG, A Bán vẫn không khỏi kinh ngạc trước hành động của Táng Kiếm —— Tốc biến từ một bụi cỏ này sang bụi cỏ khác thì sẽ không bị phát hiện nữa.
Quả nhiên, Tần Phi hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của Táng Kiếm, check bụi xong, anh cho là đã an toàn rồi, thế nên cũng quay về vị trí của Rồng Hắc Ám để phụ đồng đội mình ăn Rồng.
Ngay khi Rồng Hắc Ám chỉ còn lại đúng một chấm máu, Táng Kiếm lao tới!
【 Táng Kiếm lên rồi! 】 Đường Quả thốt lên đầy sợ hãi, cô nhìn Táng Kiếm băng qua bức tường mà tiếp cận với Rồng Hắc Ám và sử dụng Trừng Trị gần như là cùng một lúc với Nguyệt Ảnh Tri Chu của Kinh Vũ.
Kết quả là?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.