Tại giải đấu mùa Xuân sau khi chiến đội GD 2:0 đánh bại KOC, tuyển thủ đi Rừng mới ra mắt là "Sóc Nguyệt" rất nhanh đã khiến các đại chiến đội khắp giới eSports chú ý.
Nhóm huấn luyện viên đều đang đào bới lai lịch của hắn, nhưng cho dù mọi người có tra thế nào cũng không tìm được ghi chép thi đấu của hắn.
Các huấn luyện viên trong nước đều mơ hồ: "cậu ta trước nay đều chưa từng tham gia thi đấu? Trên bảng xếp hạng cũng chưa từng thấy ID Sóc Nguyệt này, tình huống gì đây?" "Điều này không khoa học chút nào! thanh huấn sinh 21 tuổi, sao có thể chứ?" "Cậu ta hình như cũng không phải đi ra từ doanh trại huấn luyện thanh thiếu niên? Nghe nói là đột nhiên tới câu lạc bộ GD phỏng vấn, sau đó được chọn."
Các huấn luyện viên trong giới chấm hỏi đầy đầu.
Cho nên, Sóc Nguyệt này xem như một cao thủ "Trên trời rơi xuống"?
Bên cạnh sự nghi hoặc, huấn luyện viên của các đội cũng nhẹ nhàng thở ra.
Người mới rất dễ lâm vào hoàn cảnh khó đột phá. Thể hiện xuất sắc ngay từ lúc mới bắt đầu, nhưng vì kinh nghiệm thi đấu không đủ, tố chất tâm lý không đủ mạnh, về sau chỉ cần các đại chiến đội nắm rõ cách chơi của hắn, rất nhanh hắn sẽ bị nhắm vào, sau đó càng đánh càng kém, giống như bị một bức tường chặn hết ánh sáng, ở giới eSports đây còn được gọi là "bức tường của tay mơ".
Trong giới có rất nhiều người mới khi mới xuất đạo có biểu hiện ưu tú, nhưng người có thể chân chính vượt qua "bức tường của tay mơ" lại là lông phượng sừng lân (rất hiếm). Đặc biệt là Trì Sóc đã 21 tuổi, trạng thái, phản ứng, khẳng định đều không bằng những thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, không cần quá kiêng kị.
Huấn luyện viên của các chiến đội vẫn đặt mục tiêu lên trên người Diệp Thiếu Dương như cũ.
Gần đây tâm tình của Diệp Thiếu Dương rất tốt, không chỉ bởi vì cậu và Trì Sóc phối hợp càng ngày càng thông thuận, còn bởi vì cậu đã được gỡ thạch cao, cuối cùng cũng có thể đi lại bình thường. Vứt nạng đi, cậu cũng có thể tự mình tắm rửa.
Nói thật, trong khoảng thời gian này mỗi ngày đều phải nhờ Trì Sóc hỗ trợ chà lưng, cậu cũng có chút ngượng ngùng.
Tuy rằng anh em với nhau giúp nhau chà lưng một chút cũng không thành vấn đề, nhưng mỗi lần khi Trì Sóc đặt tay lên eo cậu, làn da nơi tiếp xúc với ngón tay của người con trai kia cứ luôn nóng lên một cách kì lạ, khiến Diệp Thiếu Dương nhịn không được mà nóng hết cả mặt.
Cũng may sau khi dỡ thạch cao thì không cần Trì Sóc hỗ trợ nữa, Diệp Thiếu Dương cũng coi như có thể nhẹ nhàng thở ra.
Tối hôm nay, khi Diệp Thiếu Dương đi ra sau khi tắm xong, Trì Sóc đúng lúc đi tới cửa phòng tắm. Người con trai thân hình cao lớn, ánh mắt nhu hòa, nhìn cậu thấp giọng hỏi: "Chân của cậu đã khỏi hoàn toàn chưa?"
"Yên tâm đi, gần như là khỏi hẳn luôn rồi." Diệp Thiếu Dương xoay người đi tới nhồi xuống sô pha ở phòng khách.
Trì Sóc đi đến trước mặt Diệp Thiếu Dương: "để tôi xem chân của cậu." Hắn nói rồi đột nhiên ngồi xổm xuống, vươn tay, như mát xa mà nhẹ nhàng xoa bóp cẳng chân của Diệp Thiếu Dương, thanh âm trầm thấp ôn nhu: "Còn đau không?"
Diệp Thiếu Dương: "......"
Trì Sóc ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương: "Đau không?"
Trái tim Diệp Thiếu Dương như bị ấn vào nút tua nhanh, kịch liệt mà nhảy lên lên, cậu vội vàng dời tầm mắt, xấu hổ mà nói: "vẫn ổn, đi lại không bị ảnh hưởng. Cũng không quá đau."
Trì Sóc hòa nhã nói: "Chân của cậu đã bó thạch cao rất lâu, sau khi dỡ xuống cơ bắp sẽ có chút co lại, mỗi ngày tôi sẽ giúp cậu xoa bóp một chút, giúp tuần hoàn máu ở chân, có thể nhanh khôi phục hơn."
Hắn một bên nói, một bên giúp Diệp Thiếu Dương mát xa.
Ngón tay người con trai thon dài nhẹ nhàng xoa bóp trên cẳng chân của Diệp Thiếu Dương, động tác cực kỳ ôn nhu lại rất chuyên nghiệp, một chút cũng không đau, ngược lại còn có thể khiến cơ bắp ở chân được thả lỏng.
Chân Diệp Thiếu Dương được xoa rất thoải mái, trái tim lại đập càng lúc càng nhanh.
Cậu hiểu ý tốt của Trì Sóc, chân cậu bị thạch cao cố định hơn một tháng, sau khi dỡ thạch cao, cơ bắp trở nên cứng đờ, đi lại cũng không linh hoạt như trước.
Trì Sóc giúp cậu mát xa, cậu cũng không tiện trực tiếp cự tuyệt, chỉ có thể ra vẻ trấn định mà nói sang chuyện khác, cười trêu chọc: "thủ pháp này của cậu không tồi nha, còn rất là chuyên nghiệp."
Trì Sóc nói: "học trên mạng."
Diệp Thiếu Dương ngẩn người: "cậu học cái này làm gì?"
Trì Sóc ngẩng đầu nhìn cậu một cái, nhàn nhạt nói: "Chân của cậu sau khi dỡ thạch cao có thể sẽ cần mát xa mau chóng khôi phục, tôi liền đi học một chút phương pháp mát xa."
Trong đầu Diệp Thiếu Dương oanh một tiếng, trái tim lại càng đập nhanh đến thái quá.
Cho nên cậu ấy đây là...... vì mình mà học sao?
Diệp Thiếu Dương xem nhẹ trái tim đang đập càng lúc càng nhanh, ra vẻ hào sảng mà vỗ vỗ bả vai Trì Sóc, nói: "anh em, cậu đây cũng quá nghĩa khí rồi đó! anh em chí cốt!"
Trì Sóc cười khẽ ra tiếng: "ừm, anh em tốt giúp đỡ nhau."
Không biết vì sao, sau khi nghe tiếng cười trầm thấp của người con trai nọ, Diệp Thiếu Dương mạc danh có chút nóng mặt.
Tại sao lại cảm thấy Trì Sóc như đang chê cười mình vậy nhỉ?
Giọng của Trì Sóc rất dễ nghe, ngoại hình cũng rất đẹp trai. Diệp Thiếu Dương nhịn không được mà nghĩ, với chất giọng và giá trị nhan sắc này, chơi eSports làm gì nữa? Đi đóng phim thần tượng cũng có thể làm nam chính gì gì đó rồi. Càng khó có được chính là tính tình của Trì Sóc rất tốt, còn ôn nhu cẩn thận như vậy, vợ tương lai của cậu ấy khẳng định sẽ rất hạnh phúc ha?
Diệp Thiếu Dương miên man suy nghĩ một hồi.
Trì Sóc giúp cậu mát xa xong đùi phải, lại hỏi: "Bên trái cũng mát xa một chút chứ?"
Diệp Thiếu Dương lấy lại tinh thần, ho nhẹ một tiếng: "Như vậy có phải quá được một tấc lại muốn tiến một thước hay không."
Trì Sóc nói: "Không sao, cậu có thể nợ tôi một ân tình trước, sau này trả."
Sao cứ cảm thấy những lời này giống một cái hố, nhưng thủ pháp mát xa của Trì Sóc thật sự là quá thoải mái, cơ bắp cứng đờ ở chân đã hoàn toàn thả lỏng, Diệp Thiếu Dương liền tự giác mà vươn chân trái tới, để Trì Sóc giúp xoa bóp.
Trì Sóc thuần thục mà tiếp tục giúp cậu mát xa.
Một lát sau liền nghe thấy tiếng ngáy nhè nhẹ vang lên trên đỉnh đầu.
Nhóc này vậy mà thoải mái đến mức ngủ quên luôn tồi?
Xem ra là mệt muốn chết rồi. Trì Sóc có chút vui mừng lại có chút đau lòng. Vui mừng chính là cho dù là ở một thế giới khác, Dương Dương vẫn tín nhiệm hắn như vậy, có thể ở trước mặt hắn ngủ một cách không hề phòng bị. Đau lòng chính là, vì lấy được thành tích tốt ở mùa giải này, trong khoảng thời gian này Diệp Thiếu Dương đã cực kỳ vất vả.
Đừng nhìn trận thi đấu đầu đánh rất thuận lợi, trên thực tế, mỗi tối Diệp Thiếu Dương đều đang nghiên cứu đối thủ, nghiên cứu đến tận 3 giờ sáng.
Cậu luôn luôn là một tuyển thủ rất có cái nhìn đại cục và chiến thuật.
Tổ huấn luyện viên chỉ có thể quyết định chiến thuật và đội hình, khi thực sự tiến vào sân thi đấu, thế cục thay đổi trong nháy mắt, cụ thể phải làm thế nào, còn phải dựa tuyển thủ tới quyết định. Diệp Thiếu Dương thân là đội trưởng kiêm chỉ huy, áp lực phải chịu thật ra còn lớn hơn bất kỳ ai, cho nên, cậu cũng liều mạng hơn các tuyển thủ khác.
MVP của trận đầu chính là Trì Sóc, nhưng phụ trách chỉ huy vẫn luôn là Diệp Thiếu Dương.
Tất cả những điều này, thân là bạn cùng phòng Trì Sóc đều xem ở trong mắt.
Trì Sóc dừng lại động tác, nhẹ nhàng bế ngang Diệp Thiếu Dương đang ngủ lên, đi vào phòng ngủ đặt cậu lên giường.
Nhìn bộ dáng ngủ say của Diệp Thiếu Dương, Trì Sóc ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng sờ sờ gương mặt Diệp Thiếu Dương, thanh âm ôn nhu: "ngủ ngon, có anh ở đây rồi."
Có thể mệt mỏi toàn thân đều đã được giảm bớt nhờ Trì Sóc mát xa, đêm nay Diệp Thiếu Dương ngủ rất ngon, trong mơ cũng là hình ảnh Trì Sóc ôn nhu giúp cậu chà lưng, bóp chân.
Sáng hôm sau, Diệp Thiếu Dương tràn đầy tinh thần đi tới phòng huấn luyện mở phát sóng trực tiếp, còn kéo Trì Sóc theo cùng đánh chung. Cậu chủ động giới thiệu với các fan: "Hôm nay tôi và đồng đội sẽ cùng nhau phát sóng trực tiếp, mọi người đoán là ai nào?"
Trong phòng phát sóng trực tiếp điên cuồng nổ bình luận: "Có phải là Sóc Nguyệt không?" "xin anh đó! Để Sóc Nguyệt cũng lộ mặt đi mà, em có xem trận thi đấu trước rồi, anh ấy siêu đẹp trai!"
Diệp Thiếu Dương như đang giới thiệu bảo bối kéo Trì Sóc đến trước cameras, nói giỡn: "giới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là người đảm nhận giá trị nhan sắc của chiến đội GD bọn tôi —— Sóc Nguyệt."
Trì Sóc phối hợp mà chào hỏi với các fan trong phòng phát sóng của Diệp Thiếu Dương: "Chào mọi người, tôi là Sóc Nguyệt. Hôm nay tôi và đội trưởng sẽ cùng nhau phát sóng trực tiếp, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người với chiến đội GD."
Diệp Thiếu Dương cười ra tiếng: "cậu cũng chuyên nghiệp quá nha."
Mặt hai người ghé sát gần nhau, các fan sôi nổi thét chói tai chụp lại màn hình: "A a a tui die rùiii! Hai người này chung một khung hình, thật sự quá xứng!" "Có cần giết tui để trợ hứng chút chút cho hai người hong?"
Trì Sóc về lại chỗ ngồi của mình, mở phòng phát sóng trực tiếp, lập tức có không ít fans tiến vào, hai người một bên nói chuyện phiếm một bên đấu rank, phối hợp ăn ý mà thắng liên tiếp 3 trận.
Các fan phát hiện, Diệp Thiếu Dương rõ ràng rất vui.
Trước kia khi phát sóng trực tiếp, Dương Dương tuy cũng sẽ thường xuyên nói giỡn, nhưng khi cùng Sóc Nguyệt phát sóng trực tiếp, không khí có chút khác biệt, cái loại thân mật, cảm giác ăn ý này thật khó diễn tả thành lời.
Quan hệ của hai người bọn họ nhất định rất tốt?
Các fan sôi nổi suy đoán.
Không bao lâu sau, GD gặp đối thủ thứ hai tại giải đấu thường quy.
Huấn luyện viên cho rằng Trì Sóc chỉ là có sự hiếu chiến của người mới nên mới biểu hiện xuất sắc như vậy, cho nên ván này thả Rừng, ban Mid và Ad trước, kết quả, Trì Sóc lấy dã hạch giết đông giết tây, đánh còn trôi chảy hơn cả trận đầu, tại đợt giao tranh cuối cùng dưới sự phối hợp của các đồng đội trực tiếp thu về penta kill!
Hiện trường vỗ tay như sấm dậy, kỹ thuật sắc bén cùng giá trị nhan sắc xuất sắc của Trì Sóc rẩ nhanh liền hút vô số fans.
Phỏng vấn sau trận đấu, phóng viên tò mò hỏi: "Sóc Nguyệt, tôi rất tò mò, vì sao cậu lại lấy cái tên này? Liệu có liên quan đến Liệt Dương hay không?"
Sóc Nguyệt, Liệt Dương, nhìn thế nào cũng không giống trùng hợp.
Trì Sóc nhìn về phía màn ảnh, bình tĩnh mà nói: "Đương nhiên là có liên quan. Thật ra tôi là fans của Liệt Dương, trong lòng tôi, Liệt Dương là tuyển thủ eSports ưu tú nhất, tôi gia nhập chiến đội GD cũng là vì cậu ấy."
Các fan đang xem phỏng vấn la hét chói tai.
Fan cứng số một!
Đuổi theo bước chân của thần tượng, tới chiến đội GD, giúp thần tượng đoạt giải quán quân?
Trên Weibo lập tức xuất hiện rất nhiều fan CP Nhật Nguyệt, sôi nổi tỏ vẻ đã cắn được đường từ đợt phỏng vấn này.
Sau khi kết thúc phỏng vấn trở lại hậu trường, Diệp Thiếu Dương ngăn Trì Sóc lại, bất đắc dĩ nói: "cậu nói như vậy, khả năng sẽ ảnh hưởng đến nhân khí của bản thân, ở trong giới tôi có rất nhiều anti-fan......"
Trì Sóc nhìn chăm chú vào đôi mắt của cậu: "tôi chỉ nói sự thật. Trong lòng tôi, cậu chính là tuyển thủ ưu tú nhất."
Diệp Thiếu Dương: "......"
Mấy năm nay cũng nghe qua không ít rắm cầu vồng, từ khi xuất đạo tới nay những lời khen cậu có thiên phú, có cái nhìn đại cục mạnh, năng lực chỉ huy xuất sắc, kiểu gì cũng có, thậm chí có anti-fan cố ý khen cậu là đường giữa mạnh nhất thế giới.
Nhưng những lời này của Trì Sóc lại khiến trái tim của Diệp Thiếu Dương nhảy dựng.
Sự công nhận của Trì Sóc chiến thắng sự thổi phồng của phóng viên truyền thông.
Bởi vì đó là sự công nhật xuất phát từ nội tâm.
Trì Sóc công nhận cậu, cho rằng cậu là tuyển thủ ưu tú nhất, cho nên mới dứt khoát đến bên cạnh cậu, thậm chí còn viết thư tự tiến cử, nói muốn trở thành cộng sự tốt nhất của cậu.
Diệp Thiếu Dương đột nhiên có chút cảm động.
Con đường này rất khó đi, có người vô điều kiện mà đánh giá cao mình, ủng hộ mình, nguyện ý bước tiếp cùng mình, đáy lòng dâng lên ấm áp, khiến Diệp Thiếu Dương luôn lanh mồm lanh miệng ấy vậy mà lại nói không ra lời.
Cậu nhìn về phía Trì Sóc, đúng lúc Trì Sóc cũng nhìn cậu.
Trong mắt hai người chỉ có ảnh thu nhỏ của đối phương.
Trong nháy mắt kia, Diệp Thiếu Dương đột nhiên có loại xúc động muốn ôm lấy người kia, mà Trì Sóc lại trực tiếp hành động. Tại một khắc được Trì Sóc nhẹ nhàng ôm vào lồng ngực kia, Diệp Thiếu Dương nghe thấy tiếng trái tim mình đập kịch liệt.
Bên tai vang lên âm thanh của Trì Sóc: "Dương Dương, tôi có thể gọi cậu như vậy không?"
Diệp Thiếu Dương tim đập như trống: "Xưng hô thôi mà, cứ...... cứ tùy tiện."
Người trong đội đều gọi cậu là Dương ca, đội trưởng, chỉ có huấn luyện viên lớn tuổi hơn cậu rất nhiều mới gọi cậu là Dương Dương. Trì Sóc gọi như vậy, mạc danh xuất hiện chút cảm giác thân mật khanh khác với các đồng đội còn lại.
Tone giọng của Trì Sóc trầm thấp từ tính, khi nhẹ giọng gọi "Dương Dương", Diệp Thiếu Dương chỉ cảm thấy sống lưng như có một dòng điện chạy qua, tim cũng đập nhanh hơn.
Trì Sóc cười khẽ nói: "Tin tôi đi, cậu là một người rất ưu tú, cậu nhất định sẽ thực hiện được nguyện vọng của mình."
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, đầu mũi có chút cay cay.
Cậu đã từng nghi ngờ bản thân, có phải mình không đủ tốt hay không? Không đủ năng lực?
Nếu không, vì sao cứ luôn bỏ lỡ vị trí quán quân?
Cậu có tên tuổi từ khi còn niên thiếu, thi đấu nhiều năm như vậy, thiên phú không kém, tâm thái cũng rất tốt, mỗi một ván đấu cậu đều rất nỗ lực, cũng sẽ nghiêm túc nghiên cứu chiến thuật và phương pháp chỉ huy, luyện tất cả các anh hùng đường giữa tới mức vô cùng thuần thục...... vẫn là chỉ kém một bước với chiếc cup quán quân.
Lúc ở Mỹ sau khi thua trận tại trận chung kết thế giới, trong nháy mắt bị chiếc xe vận tải to lớn kia đâm tới, cậu thậm chí đã nghĩ, nếu cứ như vậy chết đi, chắc hẳn cậu sẽ có rất nhiều tiếc nuối nhỉ?
Cả đời này của cậu cũng chỉ có một nguyện vọng là đoạt lấy quán quân, vậy mà đến ch·ết cũng không thể thực hiện.
May mắn cậu chỉ bị thương một chân, sau đó lại gặp được Trì Sóc.
Sự công nhận và khẳng định của Trì Sóc đối với cậu giống như rót vào một loại lực lượng ấm áp nhất vào lòng cậu.
Cậu rất ưu tú.
Trong lòng tôi cậu là tuyển thủ tốt nhất.
Cậu nhất định sẽ thực hiện được nguyện vọng.
Lời của Trì Sóc vọng ở bên tai, Diệp Thiếu Dương đột nhiên có động lực mạnh mẽ hơn, cậu nhẹ nhàng ôm ôm Trì Sóc, nghiêm túc mà nói: "Cảm ơn cậu đã tin tưởng tôi như vậy."
Trì Sóc nở nụ cười: "ừm, cùng nhau nỗ lực."
Diệp Thiếu Dương vươn nắm tay, Trì Sóc cũng phối hợp mà vươn quyền, cùng cậu cụng tay.
Giống như mỗi một lần trước khi thi đấu ở thế giới ABO, tại thời điểm cổ vũ cho đối phương, hai người họ cũng sẽ nhẹ nhàng chạm vào quyền như vậy.
Diệp Thiếu Dương hoảng hốt cảm thấy hình ảnh này có chút quen thuộc.
Nhưng ánh nhìn của Trì Sóc khiến gương mặt cậu nóng lên, cậu cũng không nghĩ nhiều, xoay người cùng đồng đội đi lên xe buýt.
Thời gian kế tiếp, hai người tiếp tục nỗ lực luyện tập, chiến tích của chiến đội GD cũng càng ngày càng khiến người ta phải kh·iếp sợ.
Thắng liên tiếp 3 trận, thắng liên tiếp bốn trận......
Thắng liên tiếp mười trận!
Nhóm huấn luyện viên cũng đều ngốc luôn rồi.
"Người mới sẽ lâm vào hoàn cảnh khó đột phá" đã nói trước đó đâu?
Hoàn cảnh khó đột phá của Trì Sóc ở đâu vậy!
Cái tên người mới này con mẹ nó không hề có cái cảnh đó!
Cấm Rừng của Trì Sóc, Diệp Thiếu Dương có cả đống đường giữa hung hãn.
Cấm đường giữa của Diệp Thiếu Dương, Trì Sóc đi Rừng giết tứ phương?
Đi nhằm vào xạ thủ, Top, phụ trợ? Nhưng mùa giải trước chiến đội GD kết thúc với vị trí á quân thế giới, Top, xạ thủ và phụ trợ bản thân đã rất mạnh!
Mùa giải này bọn họ chỉ thay đổi vị trí Rừng, nhược điểm duy nhất là Rừng đã được thay thế. Kết quả, vị trí Rừng ngược lại lại trở thành ưu điểm? huấn luyện viên của các chiến đội khác cũng không biết phải làm sao.
Chiến đội GD lấy chiến tích toàn thắng đoạt quán quân giải mùa Xuân!
Lúc trước Thiên Hoàn còn có người mới không ổn định là Trình Tinh và Khúc Giang chuyển vị trí sang phụ trợ, con đường đoạt giải quán quân tràn đầy bấp bênh. Chiến đội GD bản thân chính là thực lực á quân thế giới, chỉ thay đổi một vị trí Rừng là Trì Sóc, phối hợp cực kỳ thuận lợi.
Nếu ở thế giới ABO thế giới Thiên Hoàn đoạt giải quán quân là khó khăn ác mộng, GD đoạt giải quán quân chính là khó khăn bình thường.
Hai người ăn ý như cũ, đồng đội đều có thực lực.
Sau khi kết thúc giải mùa Xuân Trì Sóc liền lén hỏi Diệp Thiếu Dương: "cậu có nghĩ tới việc quét sạch quán quân không?"
Diệp Thiếu Dương hai mắt sáng ngời: "cậu là nói, giải mùa xuân, giải giữa quý, giải mùa hè, trận chung kết thế giới, quán quân của cả một năm toàn bộ bắt về tay? Đây cũng quá khó khăn rồi đi."
Trì Sóc hỏi: "Không muốn thử chút sao?"
Diệp Thiếu Dương hưng phấn mà gật đầu: "được, vậy thử xem!"
Không có gì là không có khả năng.
Lần này, chúng ta cùng nhau tạo nên lịch sử.
____________
Editor: cảm ơn mọi người, dạo gần đây bản edit của mình được nhiều người biết đến hơn nhưng mình lại không thể ra chap ổn định được 🥹 mình đang khá bận với công việc cuối năm và mình cũng vừa mất một tuần ốm nữa 🥹🥹 giờ thì mình khoẻ lại rùi 🙆🏼♀️🙆🏼♀️🙆🏼♀️ i'm backkkkkk~~~~