Gái Ngành

Chương 10:




Vừa dắt xe ra khỏi cửa, Hạnh nhìn thấy một chiếc xe hơi sang trọng đậu trước cổng nhà mình,nơi Hạnh thuê cũng chỉ thuộc dạng thường dân, thấy chiếc xe hơi đậu ở đây cô cũng ngạc nhiên,lại đậu trước cổng nhà cô, Hạnh nhìn qua chiếc xe,cô đang định khóa cổng rời đi thì nghe trong xe tiếng người đàn ông gọi mình:
- Chào em! Buổi sáng tốt lành.
- Lại là anh, sao anh cứ theo tôi hoài vậy? mà... Mà sao anh biết nhà tôi?
- Em hỏi nhiều vậy sao anh trả lời hết?Anh muốn thì biết thôi,còn theo em đương nhiên là...
Anh ta cố ý kéo dài rồi nói tiếp
- ... thích em rồi...
Nói xong Tài cười ha ha mặc cho Hạnh trừng mắt nhìn mình cùng gương mặt đỏ bừng vì tức giận và xấu hổ.
- Nè anh kia, tôi không rảnh để đứng đây đùa giỡn với anh, người như anh mà cũng rảnh quá hả? Còn thích tôi nữa... Xin lỗi tôi không dám nhận tình cảm này của anh đâu.Tôi có việc,tôi đi trước đây chào anh.
Nói rồi Hạnh lên xe định chạy đi thì Tài đi nhanh tới kéo Tay cô lại:
- Anh bị khùng hả, buông tay tôi ra.
Tài nheo mắt nhìn cô đầy vẻ nguy hiểm,khuôn mặt Tài nghiêm lại anh ta nói:
- Nhớ không lầm thì em chửi anh khùng hai lần rồi, e to gan lắm, em là cô gái đầu tiên dám từ chối cũng như khiêu khích tôi như vậy.
Thấy Tài đột nhiên thay đổi thái độ với cô, Hạnh cũng hơi sợ nhưng cô nghĩ đây là ban ngày lại không phải ở chỗ làm anh ta làm gì được mình chứ,cô hất tay Tài ra nhưng Tài vẫn giữ chặt không buông,Hạnh tức giận nói:
- Thì sao, tôi đâu kêu anh thích tôi, tại anh tự thích mang phiền phức cho mình,giờ thì BUÔNG TAY.
Câu cuối Hạnh hét lên thật to.
Tài không ngờ Hạnh lại tỏ thái độ gay gắt như vậy,quả nhiên con nhím nhỏ đang xù lông rồi đây,anh cười ha ha đầy thích thú nhìn cô.
Thấy anh ta đột nhiên cười lớn, Hạnh thấy lo lắng vội nói:
- Nè anh cười gì chứ, tôi nói không đúng sao, tự nhiên anh làm phiền tôi từ đêm qua tới giờ, anh không mệt nhưng xin lỗi tôi rất mệt, không có thời gian để chơi đùa với những ông chủ lớn như anh đâu.
Nghe Hạnh nói một hơi,Tài mới hiểu thì ra là cô cho rằng mình đang đùa giỡn với cô,mà cũng đúng,hai người mới gặp nhau chỉ được ba lần mà anh hành động như vậy thì hơi vội, anh nói với cô:
- Em hiểu lầm anh rồi, thật ra thì anh cũng thấy em rất thú vị,ngay từ lần đầu tiên gặp anh đã chú ý tới em rồi.Đêm hôm qua gặp em anh càng xác định hơn mình có lẽ thích em. Anh biết em khó tin, nhưng có thể cho anh thời gian chứng minh lời anh nói được không Hạnh?
Tài nhìn vào mắt Hạnh nói lời thâm tình khiến cô thấy bối rối,cô nghĩ người như ANH ta thì thiếu gì những cô gái xinh đẹp xếp hàng vây quanh, cần gì phải để ý đến cô.Như biết được Hạnh đang nghĩ gì Tài lại nói:
- Anh thật lòng em đừng nghĩ ai cũng giống ai,trước giờ anh chưa từng có cảm giác với ai như em, trừ người con gái đầu tiên anh yêu.
Tài vừa nhắc tên người cũ,Hạnh thấy mắt anh ta toát lên vẻ đượm buồn, thì ra người như anh ta cũng biết đến yêu thương thật sự.
- Cám ơn anh đã dành tình cảm cho tôi, nhưng tôi nghĩ mình không hợp với anh đâu, anh thấy rồi đó tôi là cô gái bị vấy bẩn,làm sao dám nhận tình cảm của anh.
- Đừng nói vậy, nếu em chấp nhận hãy cho anh cơ hội được chăm sóc yêu thương em.
Không ngờ Tài có thể nói ra những lời này,mà cũng lạ Tài nắm Tay Hạnh nãy giờ nhưng cô không thấy bài xích anh ta, ngược lại bàn tay anh ta vô cùng ấm áp làm Hạnh tham luyến cứ muốn được chìm đắm trong sự dịu dàng này.
Nhưng thực tế thì không như những tiểu thuyết ngôn tình, Hạnh -cô chỉ là cô gái bị người đời cười chê thôi, cô không nên hi vọng mơ tưởng đến những thứ hảo huyền xa vời.
Nói Hạnh không cảm động là giả, vì được một người đàn ông ưu tú như Tài thổ lộ tình cảm là điều mà biết bao cô gái mơ ước,nhất là đối với một người luôn thiếu thốn tình cảm như Hạnh.
Ba cô ruồng rẫy khi cô chỉ là một bào thai chưa tượng hình,mẹ cô lại điên loạn,chỉ có Kiều là người duy nhất trên đời đối tốt với cô.
Cô không trách Kiều đã đưa cô đến với Nghề, thật sự cô phải cảm ơn Kiều đã giúp cô rất nhiều.Từ lúc bị mất đi thứ quý giá nhất của người con gái trong sự tủi nhục Hạnh nghĩ cô cũng chẳng còn gì để mất, từ việc tiếp thị rượu,sống trong môi trường phức tạp dễ sa ngã có lúc Hạnh tưởng chừng như đã đánh mất mình.
Nhưng không hiểu sao mỗi lần bị đụng chạm Hạnh nôn còn hơn khi người có thai bị nghén, cảm giác ghê tởm khiến cô không thể tiến xa hơn được.
Vì hoàn cảnh khó khăn túng thiếu,để có tiền điều trị cho mẹ, điều gì Hạnh cũng chấp nhận đánh đổi, nhưng vẫn thiếu một bước để Hạnh trở thành một con ĐIẾM chính thức.
Đây cũng là lý do mà Hạnh vẫn là cô gái được rất nhiều đại gia săn đón.Công việc DJ của cô cũng kiếm được một ít tiền nhưng chủ yếu vẫn là số tiền típ Hạnh nhận được khi ngồi tiếp rượu nói chuyện với khách. Hạnh được gọi nôm na là đào,,,chứ chưa phải Điếm.
Tài thấy Hạnh đăm chiêu suy nghĩ, anh ta lay tay Hạnh khiến Hạnh giật mình,cô vội nói với Tài:
- Được rồi, anh về đi, xem như tôi chưa nghe thấy gì.
Hạnh vẫn cố chấp trong suy nghĩ của mình,Tài biết anh cần thời gian để lay chuyển suy nghĩ của cô, nếu như Hạnh đồng ý chấp nhận anh ngay thì cũng chỉ là cô gái ham mê vật chất mà những gái loại đó anh không thiếu điển hình như Đào.
Anh nói với Hạnh
- Sáng giờ anh chưa ăn gì hết, em đi ăn sáng cùng anh được không?Anh chờ em từ từ suy nghĩ, e không cần vội,còn bây giờ với tư cách là một người bạn em không từ chối anh chứ?
- Hôm nay tôi thật sự có việc, hẹn khi khác tôi sẽ mời cơm anh.
- Tiếc thật. Anh thực rất đói bụng nha.
Tài vừa nói vừa đưa tay xoa bụng,nhìn anh như một đứa trẻ đáng thương,thấy vậy Hạnh cũng không đành lòng nói:
- Thật ra tôi đi chùa cầu phúc cho mẹ tôi, nếu anh.....
Hạnh chưa nói hết cÂu Tài vội chen ngang như sợ Hạnh từ chối anh
- Hôm nay anh rảnh, anh đi cùng em nha, lâu rồi anh cũng không lên chùa, cũng muốn cho tâm thanh tịnh một chút, em cũng biết rồi, những người như anh....
Lần này đến lượt Hạnh cướp lời, cô biết những người như anh, như cô xã hội pháp luật không chấp nhận được.
- Tôi chưa nói hết, anh biết tôi muốn nói gì không...thôi được rồi anh chờ tôi cất xe vào trong nhà đã.
Hạnh mở khóa cổng đang tính dắt xe vào nhà Tài nhanh chân chạy tới cầm xe anh nói:
- Để anh...
Ra xe, Tài mở cửa để Hạnh ngồi ghế phụ gần anh,anh mỉm cười chuyên nghiệp quyến rũ,Tài còn làm động tác mời:
- Mời...người đẹp.
Hạnh đánh vào tay Tài một cái rõ đau
- Anh mà cà chớn tôi xuống xe đó.
Tài cười thật tươi chọc cô
- Tuân lệnh cô chủ Nnhỏ.
Hạnh thiệt bó tay với Tài,cô cười ngồi lên xe.
Chiếc xe Tài vừa đi thì phía sau một chiếc Lambogri đậu ở đó nãy giờ quan sát thấy hết mọi hành động của hai người họ,nhất là nụ cười của Hạnh khi bước lên xe,nụ cười tươi chân thành tự nhiên không chút giả tạo thường thấy của cô khi trong quán bar.
Trong xe một người đàn ông đeo kính đen,ngồi trên ghế lái tay cầm điếu thuốc rít mạnh, khuôn mặt hắn ta toát lên sự lạnh lùng,âm trầm đáng sợ....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.