Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 37: Trùng Khiếu




Hai ngày sau Chu Trường Linh vẫn chưa trở về nhà. Trong hai ngày này Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh vẫn cùng Phạm Thiên đi ra ngoài chơi và mỗi lần bị hắn bắt lấy thì sự phản kháng lại càng giảm bớt.
Có lẽ không bao lâu nữa hai tiểu cô nương sẽ đồng ý trao thân cho Phạm Thiên nhưng vấn đề là hắn không có ý định ở lại Chu Võ liên hoàn trang lâu thêm nữa.
Tố Tố* và Chu Chỉ nhược đã ở trong thị trấn dưới chân núi chờ Phạm Thiên hơn 1 tháng rồi nên hắn định hôm nay sẽ xuống núi. Tất nhiên là trước khi đi Phạm Thiên còn phải làm một chút chuyện.
* Từ giờ viết là Tố Tố thôi nha, viết bằng google docs nên chữ lúc copy ra toàn bị mất thôi.
Mấy ngày gần đây Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh say mê Phạm Thiên nên hắn đã dò hỏi ra rất nhiều chuyện. Ban đêm, Phạm Thiên mò vào bên trong thư phòng của Chu Trường Linh và tìm thấy được một cái lỗ bí mật.
Bên trong chứa rất nhiều thư sách cổ và còn có một rương vàng cùng đá quý nữa. Trong này chứa toàn bộ tài sản tích lũy của Chu gia được Chu Trường Linh cất giữ cẩn thận. Nếu không phải Chu Cửu Chân trong một lần đi dạo ban đêm thấy cha mình tiến vào đây thì dù có Phá Vọng Chi Nhãn Phạm Thiên cũng khó mà biết được.
Thu lại toàn bộ những vàng bạc châu báu này thì hệ thống liền hiện ra con số 5800 kim nguyên bảo.
Số vàng bạc châu báu này vậy mà lại đáng giá gần 6 vạn kim tệ, chuyến này Phạm Thiên quả thực là kiếm lớn rồi.
Vốn đang đi quay đầu bỏ đi thì Phá Vọng Chi Nhãn của Phạm Thiên lại lóe lên, hắn liền nhìn về phía một quyển sách mỏng đặt tại một góc khuất của căn phòng này.
Nhất Dương Chỉ!
Phạm Thiên kinh ngạc, không ngờ mình lại thấy được môn tuyệt học của Đại Lý Đoàn thị ở nơi này. Nhất Dương Chỉ là một môn tuyệt thế chỉ pháp của Đoàn gia thời đại lý được sáng tạo ra cùng lúc với Lục Mạch Thần Kiếm. Mặc dù sự quỷ dị thua xa Lục Mạch Thần Kiếm nhưng bản thân Nhất Dương Chỉ lại sở hữu khả năng điểm huyệt và chữa thương rất mạnh cùng với lực sát thương không kém. Nhất Đăng đại sư từng dựa vào môn chỉ pháp này mà đứng hàng Thiên Hạ Ngũ Tuyệt.
Nhất Dương Chỉ được chia ra làm cửu phẩm, luyện đến cao nhất là nhất phẩm thì uy lực mặc dù chưa thể bằng Huyền Cấp võ kỹ nhưng cũng cao minh hơn Hoàng Cấp võ kỹ thông thường.
Tiện tay nhét quyển bí kíp võ công vào hành trang Phạm Thiên liền lặng lẽ rời khỏi thư phòng của Chu Trường Linh.
Đi tới trước gian phòng của Chu Cửu Chân thì Phạm Thiên liền lặng lẽ tiến vào bên trong và nhìn tiểu mỹ nhân đang say ngủ trước mặt mình.
Phạm Thiên liền lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh lên Chu Cửu Chân.
“Ký chủ Tỏa Linh thất bại”
Mặc dù Chu Cửu Chân không quá bài xích hắn nhưng phải đến lần thứ 3 Phạm Thiên mới Tỏa Linh thành công và biến nàng thành thuộc hạ của mình.
- Chân tỷ!
Phạm Thiên khẽ gọi Chu Cửu Chân dậy.
Chu Cửu Chân thấy nửa đêm có kẻ đột nhập vào khuê phòng của mình thì hoảng hốt nhưng sau khi nhận ra là Phạm Thiên thì liền hờn dỗi nói:
- Vô Kỵ đệ đệ xấu, sao ngươi lại mò vào phòng ta lúc nửa đêm thế này.
Chu Cửu Chân thấy Phạm Thiên nửa đêm tới tìm mình thì bắt đầu suy nghĩ lung tung. Khi nghĩ tới Võ Thanh Anh thì nàng đắc ý.
- Hừ hừ… Vô Kỵ đệ đệ tới tìm ta chứ không tới tìm ngươi - Chu Cửu Chân thầm vui vẻ.
Phạm Thiên thấy thái độ mặc cho quân hái của Chu Cửu Chân thì trong lòng dâng lên một ngọn lửa nhưng nhanh chóng đè nén lại và nói:
- Chân tỷ, chúng ta cùng nhau rời khỏi đây đi.
Theo lời hệ thống thì một khi trở thành thuộc hạ của Phạm Thiên những nữ nhân này sẽ tuyệt đối trung thành và đặt lợi ích cùa hắn lên trên tất cả nên cho dù hắn có kêu Chu Cửu Chân tự sát nàng cũng lập tức nghe theo không chút do dự.
Xử lý xong Chu Cửu Chân thì Phạm Thiên mò tới tìm Võ Thanh Anh và mất thêm 2 tấm Tỏa Linh Lệnh nữa mới thu phục được vị tiểu mỹ nhân này.
Mang theo hai thiếu nữ xinh đẹp khi trời vừa sáng Phạm Thiên đã xuống tới thị trấn nơi chân núi Côn Lôn rồi.
Phạm Thiên đi tới căn nhà trọ mà Tố Tố và Chỉ Nhược đang ở thì liền thấy được hai nàng cũng chỉ vừa mới thức dậy.
Tố Tố nhìn thấy Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh xinh xắn trắng trẻo lại đi theo sau lưng con trai mình thì liền chú ý tới. Sau khi biết hai nàng bỏ nhà đi theo Phạm Thiên thì hai mắt Tố Tố liền cười híp lại mà đánh giá cả hai.
Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh biết thân phận của Tố Tố xong thì liền trở nên có chút câu nệ. Dù ở nhà có điêu ngoa thế nào thì đứng trước mặt mẹ chồng hai nàng cũng phải trở nên khép nép.
Thấy cảnh này Phạm Thiên cũng không nói gì, so với nữ ma đầu ma giáo Ân Tố Tố thì Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh cũng chỉ có thể coi là có chút bướng bỉnh mà thôi. Tin rằng rơi vào trong tay Tố Tố hai nàng sẽ bị mài sách đi tính cách cũ mà trở nên ngoan ngoãn hiền dịu.
Trên thực tế trong mắt Phạm Thiên hắn chỉ hai người Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh là hạng thiếp thất mà thôi. Điều duy nhất ở hai nàng hấp dẫn hắn chỉ đơn giản là sắc đẹp.
Phạm Thiên đương nhiên là sẽ không cho rằng tình cảm là thứ có thể chia đều ra. Mỗi người đều có lòng thiên vị của mình, ví dụ như hiện tại hắn coi trọng Chỉ Nhược nhất sau đó tới Tố Tố và cuối cùng mới là Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh.
……
Cửu Dương Chân Kinh được dung hợp vào khiến cho Vô Tự Thiên Thư được thăng cấp, và ngược lại Cửu Dương Chân Kinh cũng được nâng cấp theo.
Cửu Dương Chân Kinh vốn dĩ là dị bản được Đấu Tửu Thần Tăng sáng tạo ra sau khi đọc Cửu Âm Chân Kinh nên nó cũng mang theo rất nhiều đặc điểm giống với tiền thân của mình.
Môn thần công này mang theo khả năng cải tạo thân thể rất mạnh từ đó thay đổi thế chất cho người luyện nó.
Được dung hợp vào Vô Tự Thiên Thư đẳng cấp của Cửu Dương Chân Kinh được tăng lên từ đó tác dụng của nó cũng được gia tăng để cho phù hợp. Bây giờ Cửu Dương Chân Kinh lại có thêm một chương ghi lại bí pháp trùng khiếu mà Phạm Thiên đang cần nhất.
Nguyên bản Khí Hồn Quyết và Chiến Linh Quyết là công pháp của Thiên Thế đại lục nên cực kỳ chú trọng vào võ hồn mà bỏ qua cơ thể. Ngay cả Chiến Linh Quyết cũng chỉ coi thân thể là thứ phụ trợ, lý do nó ghi có phương pháp luyện thể chỉ để cơ thể tiếp nhận được thêm sức mạnh của võ hồn thôi.
Nhưng tâm pháp của thế giới võ hiệp lại chủ tu thân thể nên tại giai đoạn Hậu Thiên Tam Cảnh công dụng vượt xa công pháp của Thiên Thế đại lục.
Vốn dĩ với Chiến Linh Quyết Phạm Thiên có thể tiến hành khai thông 99 khiếu huyệt trong cơ thể nhưng khi có thêm Cửu Dương Chân Kinh thì phương pháp trùng khiếu bên trong Vô Tự Thiên Thư đã lên tới 365 khiếu huyệt.
Vốn dĩ số lượng khiếu huyệt của Phạm Thiên hiện tại là 70 cái có thể coi là thất tinh Võ Sư trung kỳ và có thể sánh bằng bát tinh Võ Sư hậu kỳ thông thường nhưng theo phương pháp trùng khiếu ghi bên trong Vô Tự Thiên Thư thì chỉ mới là nhị tinh Võ Sư hậu kỳ mà thôi.
Nhưng sức mạnh của hắn không hề giảm sút trái lại còn tăng lên. Hiện giờ Phạm Thiên hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu, Võ Sư cảnh đã ít người là đổi thủ của hắn. Nếu nói không ngoa chính là vô địch cùng cảnh giới.
Đạt được Cửu Dương Chân Kinh thì Phạm Thiên yên lòng tìm một nơi tĩnh lặng để tu luyện. Để đả thông 365 khiếu huyệt cần một thời gian rất dài, cũng may là còn thời gian hắn rất thoải mái.
……
Thu qua, đông tới, thời gian thấm thoắt mà đã trôi qua 2 năm. Hai năm này thân thể của Phạm Thiên cũng đã trở lại như bình thường. Nếu không phải bản thân hắn mặt mày trắng trẻo non nớt thì không ai nghĩ rằng đây là một thiếu niên mới 15 tuổi.
Hai năm này Phạm Thiên đã một lần nữa tu lên tới cảnh giới cửu tinh Võ Sư, số lượng khiếu huyệt của hắn đã tăng lên tới 212 cái.
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: 33 (38%)
Cảnh giới: Cửu tinh Võ Sư
Lực Đạo: 203
Nội Kính: 294
Thể Phách: 238
Cân Cốt: 233
Ngộ Tính: 129
Cảnh giới của Phạm Thiên đã sớm đạt tới cửu tinh Võ Sư rồi nhưng do chưa hoàn thành trùng khiếu nên tạm thời hắn chưa muốn đột phá. Phạm Thiên tin nếu mình khai thông đủ 365 khiếu huyệt thì sức chiến đấu của hắn tuyệt đối sẽ bay lên cực cao.
Ngày hôm nay Phạm Thiên liền ngừng việc tu luyện lại không tiếp tục nữa mà đứng dậy ra khỏi nhà.
- Vô Kỵ, thiếp mang nước rửa mặt cho chàng đây.
Phạm Thiên vừa mở cửa ra thì liền thấy Chu Cửu Chân tay mang theo chậu nước ấm ở bên ngoài. Hắn liền tránh ra cho nàng đi vào.
Trong hai năm này dưới sự dạy dỗ của Tố Tố hai nàng tiểu thư điêu ngoa Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh đã trở thành những vị tiểu thiếp cực kỳ ngoan ngoãn của Phạm Thiên.
Phạm Thiên cũng dần quen với việc được hai người hầu hạ và thầm biết ơn Tố Tố.
- Bây giờ trời đã vào đông, cũng đã tới lúc ta nên tới Hồ Điệp Cốc rồi.
Phạm Thiên sau đó liền gọi mấy người Tố Tố vào để nói cho họ biết về ý định của mình.
- ------☆☆☆☆-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.