Tác giả: Công Tử Như Lan
Chỉnh sửa: Lỗi Lỗi
Biên tập: Goblin
Thời điểm Lộ Dương giúp giảng viên chân chạy khắp nơi xong, quay về KTX thì thấy Chu Minh Sinh đang chơi game, một tay điên cuồng ấn ấn chuột, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, nét mặt căng thẳng, Lộ Dương tới nhìn mới biết là đang cùng người khác PK, nên đứng sau lưng xem anh ta.
Chu Minh Sinh chơi Cái Bang, ưu thế Cái Bang chủ yếu là cận chiến, lấy quyền pháp và côn pháp làm chiêu thức trọng yếu, lực bộc phát mạnh mẽ, những cái còn lại không quá trội, cũng không quá nhiều khuyết điểm, trong game thuộc môn phái tương đối tự tại, mặc dù sở hữu một cái ‘sân bay’ trên đầu, nhưng bù lại nhan sắc không tệ, nên người luyện Cái Bang không ít, ở trò chơi một đôi giày cỏ rách, một bầu hoa tửu cũng có thể đạp khắp thiên hạ.
Chu Minh Sinh bỏ ra rất nhiều tâm huyết cho kỹ năng Cái Bang, mọi thao tác đều phi thường nhuần nhuyễn, ngay cả lúc khai chiêu cũng làm đối thủ trở tay không kịp, bắt đúng thời cơ một chiêu chế địch.
Qua hai phút sau PK kết thúc, Chu Minh Sinh thắng hiểm đối phương.
Hoàn thành trận thi đấu PK, Chu Minh Sinh thở phào nhẹ nhõm, tối nay liên tiếp thắng 3 trận, uy vọng tăng không ít.
“Nhị ca thật lợi hại.” Lộ Dương tán thưởng, lúc nào cậu mới được lên đài PK cùng người khác giống vậy đây.
“Luyện nhiều một chút là được thôi, vả lại game này anh chơi cũng lâu rồi.” Chu Minh Sinh cười nói, “Onl à, dẫn cậu đi hạ bản.”
“Được, tôi đi tắm đã.” Lộ Dương lấy máy tính khởi động, đợi trò chơi đăng nhập còn bản thân đi tắm.
Lộ Dương tắm xong đi ra liền lao vào game, acc xuất hiện ở bờ sông lần trước logout, nữ hào Minh Tà mặc chiếc váy dài màu đỏ đang xếp bằng ngồi trên tảng đá, gió nhẹ thổi bay mái tóc đen dài của cô, hình ảnh thoạt nhìn an tĩnh mà xinh đẹp.
Lộ Dương phóng lớn màn hình, liền thấy trên đầu con gái nhà mình cài một cây trâm đỏ, màu sắc tiên diễm, kiểu dáng tinh xảo.
Khung cảnh cùng Quân Lâm ngày hôm qua thoáng hiện ra trước mắt, cậu từ tảng đá nhảy xuống, di chuyển góc nhìn giao diện xuống dưới, phát hiện ở đây cũng chỉ có một mình cậu, mở danh sách bạn tốt trong game tìm acc Quân Lâm, thì thấy đối phương không onl.
Trong lòng Lộ Dương nháy mắt có chút mất mát, cậu còn tưởng hôm nay vừa lên mạng có thể thấy Quân Lâm ngay chứ, nhớ tới tối qua lúc Quân Lâm logout có nói không nhất định onl, cậu đoán có lẽ anh rất bận, Cúc Hoa Hương không phải nói vậy sao, Quân Lâm là một kẻ cuồng công tác.
Thoáng lưỡng lự, Lộ Dương gửi một tin nhắn cho Quân Lâm.
“Dương Dương cậu ở đâu, anh qua tìm cậu, mang cậu hạ bản.” Chu Minh Sinh hỏi.
“Tôi ở…” Lộ Dương dừng lại một chút, bờ sông cậu đứng tương đối vắng vẻ, hôm qua đến giờ chẳng thấy người nào khác hết, chắc nơi đây là chỗ bí mật của Quân Lâm, liền nói “Chỗ tôi ở hơi hẻo lánh, tôi đi thương điếm bán vài thứ không cần rồi qua tìm anh sau ha.” Còn không đi bán mấy thứ này túi cậu liền không chứa được nữa luôn.
“Cũng được, cậu muốn đi thương điếm hay bày sạp?” Chu Minh Sinh hỏi.
“Đi thương điếm, trong túi tôi không có đồ gì tốt.” Lộ Dương mở bao cho Chu Minh Sinh xem, chợt nhớ ở Thạch gia trang mò được bí tịch Cái Bang bèn hỏi, “Nhị ca, cái này anh dùng được không?” Cậu chỉ vào bí tịch trong túi.
“Cái này anh luyện qua rồi, cậu có thể cầm đi bày sạp, giá tiền bán được không tệ đâu, cậu đánh Thạch Gia Trang rồi sao?” Chu Minh Sinh có chút bất ngờ, hắn còn cho rằng Lộ Dương đang trong giai đoạn làm nhiệm vụ chứ, không ngờ đã bắt đầu phá quán rồi.
“Mới đi một lần, Quân Lâm đại thần mang.”
“…” Đại thần đây là đem việc mình nên làm làm mất rồi. Chu Minh Sinh có phần xấu hổ, anh chỉ chỉ hai bản bí tịch cùng hai khối đá trong bao, “Vậy chút nữa mang cậu đi Thạch Gia Trang, cậu đi thương điếm đem vụn vặt gì đó bán đi, mấy cái này giữ lại khoan hãy bán.”
“Được.” Lộ Dương di chuyển nhân vật, vào thành tìm thương điếm đem vật nhỏ bán hết, nhưng vì đẳng cấp đồ quá thấp, không đáng bao nhiêu tiền, nhìn số tiền trong túi, Lộ Dương sâu sắc cảm nhận được bản thân là một kẻ nghèo túng.
Đem đồ vật bán xong Lộ Dương theo Chu Minh Sinh đi tụ họp, khi cậu chạy tới phát hiện ngoại trừ Chu Minh Sinh, còn có ba nhóc Hồ Lô Oa và Thiên Sơn Sư Tỷ cũng ở đấy, Lộ Dương giờ mới để ý cấp bậc ba anh em bọn họ cũng không cao, chỉ 50+, cao hơn cậu vài cấp thôi, cấp bậc Sư Tỷ cao hơn một chút, cấp 97.
Lộ Dương vừa đến Chu Minh Sinh nhanh chóng kéo cậu cào đội.
[Đội ngũ] [Thiên Sơn Sư Tỷ]: Hè lô, Dương Dương muội muội (*^▽^*)ノ
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Một]: Ha ha ha ha, chào Dương Dương tỷ tỷ ∼
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Hai]: Ha ha ha ha, chào Dương Dương tỷ tỷ ∼
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Ba]: Ha ha ha ha, chào Dương Dương tỷ tỷ ∼
Lộ Dương phì cười, ba anh em Hồ Lô Oa nhà này sẽ không tụm chung một chỗ cùng chơi đó chứ, phản ứng đồng đều như vậy.
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]: Chào Sư Tỷ, xin chào các tiểu đệ đệ ∼
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Một]: Có kinh nghiệm đợt trước, câu tiểu đệ đệ của Dương Dương tỷ tỷ luôn làm em nghĩ đến chuyện không tốt
Ha ha, Lộ Dương đoán chắc là chuyện mình nói về nhà lấy gạo đem tiểu đệ đệ nuôi lớn rồi.
[Đội ngũ] [Đời Đời Kiếp Kiếp]: Chuyện gì?
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]: Không có gì, Nhị ca không cần để ý, chúng ta đi đâu đây?
[Đội ngũ] [Đời Đời Kiếp Kiếp]: Phá quán.
[Phá quán] là một hình thức phó bản rất được người chơi và tân thủ ưa chuộng trong Đế Thích, bởi vì nó không hạn chế cấp bậc, có thể tự do tổ đội, các tiểu hào đều được phép ôm đùi đại hào cọ kinh nghiệm, lần Lộ Dương đi theo Quân Lâm đánh Thạch Gia Trang chính là một loại phá quán.
“Chúng ta đi chỗ nào?” Lộ Dương hỏi Chu Minh Sinh.
“Đi Long Tinh Cung, nếu cậu còn muốn đi Thạch Gia Trang lát nữa chúng ta đi.” Chu Minh Sinh nói, “Long Tinh Cung độ khó cao hơn một chút, nhưng phần thưởng khá giá trị, nếu số đỏ còn có thể mò được trang bị tốt, nên định mang bọn cậu đi xoát một lần.”
“Ok.” Lộ Dương không ý kiến.
[Đội ngũ] [Đời Đời Kiếp Kiếp]: Chuẩn bị xuất phát.
[Đội ngũ] [Thiên Sơn Sư Tỷ]: Mấy bạn nhỏ, có sư tỷ ở đây, bao mấy đứa có sữa uống, mẹ mấy đứa cũng không cần lo lắng mấy đứa chơi game bị đánh chết!
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Hai]: Bú sữa mẹ có thể cao lớn không?
[Đội ngũ] [Thiên Sơn Sư Tỷ]: Cái này còn tuỳ vào cưng, cưng có lớn nữa cũng chỉ là một Hồ Lô Oa thôi.
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Một]: Tỷ tỷ không nên phân biệt chủng tộc.
Chu Minh Sinh trước đã nói với đám Hồ Lô Oa nơi muốn đi, mọi người không ai phản đối, sau khi tìm được người truyền tống đến Long Tinh Cung liền nhanh chóng bước vào truyền tống trận.
Phó bản Long Tinh Cung so với Thạch Gia Trang khó hơn và khá phiền toái vì boss có kỹ năng phục sinh, nhưng may mà có Chu Minh Sinh cùng Thiên Sơn Sư Tỷ, hành trình phá quán của bọn họ rất thuận lợi, thương tổn trọng yếu đều bị Chu Minh Sinh chặn lại, Thiên Sơn Sư Tỷ để cho bọn cậu có dịp rèn luyện, giao bốn người phụ trách triệu hoán tiểu quái của boss, bốn con gà chỉ việc luân từ sóng tiểu quái này đến sóng tiểu quái khác.
Thời điểm boss ngã xuống Lộ Dương thở phào nhẹ nhõm, điều này khiến cậu nhận ra kỹ thuật của mình rõ tệ, xem ra nên cố gắng rèn luyện kỹ năng thêm mới được.
[Đội ngũ] [Đời Đời Kiếp Kiếp]: Trong các cậu ai đi muốn mò boss nào?
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Một]: Em không đi đâu, lần trước cứ nghĩ tay hên sờ vào liền biến thành thúi hoắc!!!
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Hai]: Em cũng không đi!! Buổi sáng không cẩn thận nắm tay anh hai rồi!!
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Ba]: Em làm chứng!
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Một]: … Vốn là cùng cội nguồn, sốt ruột như vậy làm gì.
[Đội ngũ] [Thiên Sơn Sư Tỷ]: Vậy thì để Dương Dương mò đi.
[Đội ngũ] [Hồ Lô Oa Số Ba]: Dương Dương tỷ tỷ go go ∼
[Đội ngũ] [Đời Đời Kiếp Kiếp]: Ừm, vậy Dương Dương đi đi.
“Có kì lắm không?” Lộ Dương hơi chần chờ hỏi Chu Minh Sinh.
“Không sao đâu, đi đi.” Chu Minh Sinh nói.
Nếu Chu Minh Sinh đã lên tiếng, Lộ Dương cũng không từ chối, cậu tiến lên mò boss.
Phần thưởng boss Long Tinh Cung vẫn luôn không tồi, Lộ Dương lấy ra vài vật phẩm vừa vặn thích hợp thuộc tính mấy người bọn họ, Chu Minh Sinh không lấy thưởng, anh chỉ định mang bọn Lộ Dương thăng cấp đánh trang bị thôi, Thiên Sơn Sư Tỷ tùy tiện chọn một món trang sức, những thứ khác cũng để lại cho nhóm Lộ Dương.
Rời Long Tinh Cung, ba anh em Hồ Lô Oa nói phải làm bài tập nên logout sớm, Chu Minh Sinh mang Lộ Dương làm nhiệm vụ thăng cấp, đem nhiệm vụ hằng ngày hôm nay hoàn thành đẳng cấp của Lộ Dương lại tăng lên.
Sau khi xong nhiệm vụ Chu Minh Sinh điểm giao dịch, cho Lộ Dương không ít đồ.
“Nhị ca không cần cho tôi đâu!” Lộ Dương nhìn tinh thạch cùng dược liệu trên giao dịch vội vã nói với Chu Minh Sinh.
“Cầm đi, không phải cậu muốn học chế tạo sư và nhưỡng rượu sư sao, những tinh thạch kia phần lớn đều do anh thu thập được, giữ lại cũng để đấy, vừa lúc lấy cho cậu dùng, dược liệu tự anh chế cũng không tốn tiền, đừng cùng anh khách sáo.” Chu Minh Sinh bâng quơ nói, một trong các sở thích của hắn chính là thu thập tinh thạch, trong thương khố tồn không ít.
“Nhưng cũng không cần nhiều vậy, với lại tôi hiện tại mới bắt đầu học, cấp một còn chưa dùng tới đâu, hiện tại đều dùng khoáng thạch thôi.” Lộ Dương nói.
Muốn giành được tinh thạch có ba cách, một trực tiếp đi thương điếm mua, song, tinh thạch cấp ba trở lên đều không rẻ, hai là đi lượm khoáng thạch luyện chế, cái này thành phẩm thấp lại tốn nhiều thời gian, chỉ có kiểu người chơi sinh hoạt mới dư thì giờ đi luyện thôi.
Tinh thạch là vật phẩm trọng yếu tăng thuộc tính vũ khí, cấp bậc tinh thạch càng cao, thuộc tính vũ khí luyện chế ra càng tốt, thành thử kênh thế giới Đế Thích thường xuyên có tin tức thu mua tinh thạch.
Tinh thạch Chu Minh Sinh cho cậu từ cấp một đến sáu đều đủ cả, tổng cộng mười tám viên, một đống đá phát ra màu sắc rực rỡ khiến cậu hoa hết cả mắt.
“Cứ cất vào thương khố giữ lấy mà dùng, đã nói không cần khách sáo với anh mà, tài liệu ôn tập kiểm tra cùng tài liệu luận văn hồi đó cũng nhờ cậu giúp bọn anh chỉnh sửa cả, đưa cậu mấy món này có là gì, về sau cần thêm cứ đến tìm anh, đừng có lấy tiền mua đó.” Chu Minh Sinh cười nói, xoa nhẹ tóc Lộ Dương, từ trên ghế đứng lên, “Anh tắm đây, cậu đừng chơi khuya quá.”
“Ừm, cảm ơn Nhị ca!!” Lộ Dương gật đầu, trong lòng thầm đem việc Chu Minh Sinh đối tốt với mình nhớ kỹ.
Tiếp theo Lộ Dương làm thêm vài nhiệm vụ mới logout, trước khi logout còn đặc biệt mở bạn tốt xem ảnh đại diện của Quân Lâm, phát hiện đối phương vẫn không login.
“Bận rộn vậy sao….” Lộ Dương lẩm bẩm một câu, hoá ra muốn được đánh cũng cần thiên thời địa lợi nhân hoà.
♥
Tác giả: Chương sau
Lộ Dương: Đại thần anh ở đâu, tôi đi tìm anh nha!
Quân Lâm: Ngục giam Từ Châu.
Lộ Dương: …
Chương này chỉ viết một chút cuộc sống hằng ngày, mai lại tiếp tục cùng đại thần tương thân tương ái.