Gặp Mặt Offline Gặp Trúng Boss Phải Làm Sao

Chương 21:




Lộ Dương nói trường học có việc là bởi vì hôm nay C đại sẽ cùng các xí nghiệp lớn, công ty liên doanh tổ chức buổi tuyển dụng tại trường, thông báo tuyển dụng chính thức bắt đầu vào 9h sáng, Lộ Dương phải đến sớm để hỗ trợ, cùng cán bộ học sinh và sinh viên tình nguyện chuẩn bị tốt việc hội trường.
Nhằm giúp sinh viên C đại sau khi tốt nghiệp nhiều thêm một cơ hội đi làm, hằng năm trường đều gửi thiệp mời đến các công ty xí nghiệp lớn nhỏ trong thành phố để kết hợp tổ chức buổi tuyển dụng này. Nó là hoạt động của tất cả các đại học trọng điểm toàn quốc, mỗi khoá đều có vô số nhân tài ưu tú, rất nhiều công ty sẵn lòng tổ chức loại sự kiện thế này, thậm chí có nơi còn ngỏ ý tham gia.
Chỉ cần sinh viên tốt nghiệp thuộc khoá này đều có thể tham gia tuyển mộ, trực tiếp cùng các đơn vị trao đổi, song phương cùng có cơ hội chọn lựa.
Lần giao lưu này mời tổng cộng hai mươi lăm hãng xí nghiệp lớn nhỏ, ngành nghề liên quan tương đối rộng, từ nhà đất, đầu tư tài chính, quán bar, du lịch bách hóa, kiến trúc, công nghệ thông tin, thiết kế, hậu cần đủ cả. Cơ hội cho sinh viên lựa chọn rất nhiều, tất nhiên trong khi các sinh viên chọn lựa, những đơn vị ở đây cũng đang cân nhắc.
Càng gần đến thời gian nộp đơn, người đại diện các nơi càng đông, học viên đứng ở cổng đón khách có nhiệm vụ dẫn họ đến vị trí đã được sắp xếp, bởi vì giai đoạn trước chuẩn bị hợp lý nên hiện trường phi thường trật tự, tất cả sinh viên rất chuyên nghiệp quy củ cầm tờ đơn xếp hàng, chờ tuyển mộ bắt đầu.
Sau khi Lộ Dương và lớp trưởng hướng dẫn các bạn cùng lớp xong, thấy người chỗ sân khấu kí tên tương đối đông, liền chạy tới hỗ trợ ký tên, tiếp đó lại bố trí tiếp đón các vị khách mới đến vào chổ ngồi.
“A, Tiểu Lộ?”
Lộ Dương đang giúp những người khác đối chiếu danh sách, chợt nghe tiếng kêu có tí giật mình, ban đầu cậu cũng không nghĩ là gọi mình, bởi vì bạn học và giáo sư đều kêu thẳng tên cậu, có lẽ cậu quen bị gọi Dương Dương rồi, bạn học bên cạnh đẩy tay cậu một cái, cậu mới ngẩng đầu, phát hiện hai nữ một nam đứng ở trước bàn.
Lộ Dương vẫn nhớ rõ cô gái đi đầu kia là người phòng Kế hoạch của công ty “Gia Đạt”, chính là đại mỹ nữ trả tiền lần trước cậu đi giao hàng.
“Xin chào, là công ty Gia Đạt đúng không ạ, hoan nghênh các vị tới tham gia.” Lộ Dương đặt bút xuống, người thẳng tắp, lộ ra một nụ cười lễ phép đúng mực với bọn họ, sau đó mới bắt chuyện với cô gái gọi cậu, “Không ngờ chị vẫn nhớ rõ em, vô cùng vinh hạnh.”
Cô gái khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, không còn xoã tóc như ở công ty lần đó, mà là tỉ mỉ búi cao, mang kính viền vàng, thoạt nhìn ưu nhã lại tràn đầy tự tin.
Cô hơi nhướng mày với Lộ Dương, “Thì ra em là sinh viên C đại, chị cứ nghĩ em đi làm rồi chứ.”
“Đó là tiệm của sư huynh, em rảnh rỗi sẽ qua đấy phụ giúp một chút.” Lộ Dương cười nói, một bên cầm bản nghề nghiệp đưa cho từng người một, “Đây là bảng ngành nghề của anh chị, chỗ ngồi đã được sắp xếp ổn thoả, mời bên này.” Nói xong tỏ ý mời đi hướng đó.
Cô gái cầm tờ ngành nghề, cùng cậu trò chuyện, “Em bận rộn nhiều việc vậy à? Lần đầu tiên chị tham gia thông báo tuyển dụng trường em tổ chức, nên có một số việc muốn tìm hiểu rõ một chút.”
Lộ Dương vốn không phụ trách công việc ký tên, chỉ là chuyện trên tay đã xong, thấy bên này nhiều người mới chạy sang hỗ trợ mà thôi, cô gái nói như vậy cậu đương nhiên không ý kiến, mang theo ba người vào trong.
Trong quá trình chuyện trò cậu được biết cô gái này là quản lý bộ Trù hoạch Khương Duyệt, người nam là Phó phòng Thị trường, người nữ còn lại chuyên phụ trách chủ quản bộ Tuyển dụng nhân viên, có thể nhìn ra được trong ba người làm chủ chính là Khương Duyệt.
Lộ Dương song song đi cùng cô, hai người nhẹ giọng tán gẫu, Khương Duyệt hỏi một vài sự việc liên quan tới thông báo tuyển dụng, cũng hỏi thêm Lộ Dương về quan điểm thị trường ngành nghề sinh viên hiện nay, Lộ Dương không ba hoa khoác lác, tương đối thận trọng phát biểu một vài quan điểm đơn giản của bản thân.
Sau khi dẫn người đến vị trí được bố trí, Khương Duyệt lại hỏi cậu, “Ngành em chọn là gì?”
“Quản lý tài chính ạ.” Lộ Dương đáp.
“Em cũng là sinh viên nộp đơn lần này à? Có ý định đi công ty không? Hoặc là suy nghĩ xin vào cái nào chưa?”
“Em đã quyết định học nghiên cứu, nếu như đi làm thời gian công tác cũng không dài, phỏng chừng rất nhiều công ty đều muốn tuyển một nhân viên dài hạn, mà không phải loại công tác tạm thời như em.” Lộ Dương cười cười, cậu kỳ thực cũng định nhân khoảng thời gian trống trải này tìm một công ty nào đó thực tập, bất quá tình hình của bản thân quả thật có chút phiền toái.
“Em đối với tìm việc làm chuyên ngành đối ngoại thấy thế nào?”
“Nếu như có thể làm chuyên ngành đối ngoại rất tốt, nhưng đó cũng không phải nguyện vọng thực sự, cá nhân em càng thích lựa chọn thị trường hơn.”
Khương Duyệt gật đầu, mỉm cười với cậu, “Được rồi, cảm ơn em dẫn bọn chị vào, em đi phụ giúp đi.”
“Vâng, có vấn đề gì có thể tìm nhân viên công tác của bọn em.” Lộ Dương gật đầu, xoay người rời đi.
“Chị Duyệt, tiểu ca này thật không tệ nha.” Cô nương bộ Nhân viên nói.
“Tính cách không tệ, ăn nói không tầm thường, cái nhìn với thị trường cũng có quan điểm riêng của mình.” Khương Duyệt gật đầu, đổi đề tài, “Quan trọng là lớn lên xinh đẹp, chị đây rất yêu thích mấy đứa trẻ xinh đẹp.”
“Bà thím kì quái.” Người nam lắc đầu.
“Yên tâm, không thích cậu, một lão nam nhân chẳng ai hiếm lạ nhé.”
“…”
Sau khi người các công ty có mặt đông đủ, Hiệu trưởng bước lên đọc diễn văn bày tỏ sự cảm ơn với các công ty đã giúp đỡ tuyển mộ của nhà trường, nói một ít lời chúc mừng, mới tuyên bố buổi lễ chính thức bắt đầu.
Nhóm học viên cầm hồ sơ và số thứ tự trật tự chú tâm nghe các công ty đang tiến hành phỏng vấn, tuyển mộ trước sau thuận lợi, trong suốt quá trình không xuất hiện bất kỳ tiếng động lớn xôn xao hoặc hiện tượng tranh chấp các loại.
Tuyển dụng bắt đầu Lộ Dương cùng nhân viên công tác khác không vội vàng như trước nữa, thỉnh thoảng còn được qua một bên nghỉ ngơi.
Nhìn vẻ mặt kích động của các sinh viên, trong lòng Lộ Dương có phần rục rịch, kỳ thật ra ngoài thực tập là một chuyện tốt, nếu như không phải học nghiên cứu cậu cũng muốn ra đời trải nghiệm một phen.
Không biết có người công ty nào tuyển công ngắn hạn không nhỉ. Lộ Dương nghĩ thầm, tính toán nhân cơ hội này đi tìm hiểu.
Thời gian sau đó Lộ Dương thỉnh thoảng sẽ đi đi lại lại ở hội trường, chỗ nào cần giúp đỡ cậu liền chạy qua, làm vậy không chỉ giết thời gian, còn hiểu rõ một số chuyện công tác, cậu không biết lúc mình chạy ngược chạy xuôi, có một người đang chú ý quan sát cậu, đó chính là Khương Duyệt.
Khương Duyệt có ấn tượng rất tốt với Lộ Dương, qua cuộc trò chuyện ngắn ngủi ban nãy, cô cảm thấy Lộ Dương rất có ý tưởng, với xu hướng phát triển thị trường cũng hiểu biết đôi chút, hơn nữa không giống những sinh viên tự cao tự đại ngày nay, đúng là một hạt giống tốt khó tìm.
Cho nên vừa rồi cùng chủ nhiệm nhà trường phụ trách tuyển mộ chuyện phiếm trên trời dưới đất, cô lơ đễnh nói đôi câu, phát hiện đối phương nhận xét Lộ Dương vô cùng tốt, điều này làm cô càng thêm xác định suy nghĩ trong lòng.
Thế là lúc kết thúc buổi trao đổi, cô đưa Lộ Dương một tấm danh thiếp, “Nếu không ngại công ty bọn chị không đủ lớn, tổ Trù hoạch đúng lúc thiếu một thực tập sinh, suy nghĩ xong có thể liên lạc cho chị hoặc nộp lý lịch lên trang web công ty cũng được.”
Lộ Dương hơi sửng sốt, rồi mới nhận danh thiếp của cô, “Cảm ơn.”
Khương Duyệt cười cười, rời đi cùng đồng nghiệp.
Nhìn bóng lưng họ đi khuất, bạn học mới hỏi Lộ Dương, “Dương Dương, cậu khi nãy có đi phỏng vấn à, sao bọn họ chủ động đưa danh thiếp cho cậu vậy?”
“Không có.” Lộ Dương lắc đầu, trầm tư chốc lát, khổ não nói, “Đại khái có lẽ là do tớ quá suất chăng.”
Bạn học: “…”
Nhóm Khương Duyệt sau khi lên xe, cô nàng bộ Nhân viên tò mò hỏi, “Chị Duyệt, em không biết tổ Trù hoạch các chị tuyển thực tập sinh đấy, không phải chị chỉ nhận người có kinh nghiệm nghiệp vụ à?”
“Tâm trạng chị đang tốt.” Khương Duyệt cười nói.
“Không phải chị coi trọng tiểu tử nhà người ta đó chứ?” Phó phòng Thị trường trêu ghẹo.
“Đúng vậy, chị thích mấy đứa trẻ đẹp mắt, tuy A Kỳ lớn lên siêu siêu đẹp trai, nhưng ngày ngày lại trưng ra khuôn mặt lạnh lùng, chị đây nhìn chán rồi, đổi cái mới rửa mắt.” Khương Duyệt đáp, “Đứa nhỏ này cho chị cảm giác rất tốt, nếu cậu ta có nộp lý lịch nhớ chuyển cho chị.”
Hai người ngồi nghe muốn cười lại không dám cười, có can đảm nói Trâu tổng như vậy, cũng chỉ mỗi Khương Duyệt, dù sao cô cũng là dì nhỏ của Trâu tổng mà.
“Tuân mệnh chị Duyệt, đúng rồi, chị buổi chiều có đến nữa không?” Cô nàng nhân sự hỏi, sau buổi trưa tuyển mộ còn một đợt nữa.
“Không đi, có phần văn kiện hạng mục chưa sửa xong, hai ngày nữa A Kỳ phải đi công tác rồi, chị sớm làm xong cho nó đã.”
“Được, vậy buổi chiều em với phó phòng Lâm qua đó.”
“Ừa, bữa ăn tối cùng trường học mấy đứa đi đi, chị về công ty.”
“Ồ, được.”

Tác giả: 
Xem ra tất cả mọi người rất muốn Lộ Dê Dê cùng sư huynh gặp mặt! Phỏng vấn cũng tới rồi, đi làm còn có thể xa sao?! Mấy thớt không phải than chưa gặp tận mặt sao? Chương sau chúng ta liền cho hai trẻ gặp tận mặt!! Ngày mai 11h không gặp không về, moa moa ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.