“Cậu ở Kỳ Lân sơn đào tinh thạch.”
“Cậu ngồi cùng đại thần ở Khô Lâm.”
“Cậu mãn cấp rồi.”
“Cậu mặc Nghịch Thủy Dao.”
Lộ Dương ngơ ngẩn không rõ, ngay cả thanh âm Triệu Bằng và Chu Minh Sinh nói chuyện cũng mơ hồ, trong đầu đều là thông tin Quân Lâm song khai luyện acc trong mấy ngày cậu trốn tránh anh.
Chỉ ngắn ngủi vài ngày, đã mãn cấp rồi sao? Trong lòng Lộ Dương kinh ngạc, chẳng nhẽ mấy ngày này sư huynh đều lên đấy luyện cấp sao?
Triệu Bằng thấy cậu khác thường, vỗ vỗ bả vai cậu hỏi, “Sao vậy Dương Dương? Không tập trung gì hết.”
“A?” Lộ Dương lấy lại tinh thần, đứng phắt dậy, “Tôi chợt nhớ mình có chuyện gấp, lão đại, nhị ca lần sau tôi mời hai người ăn cơm, các anh ăn trước đi, tôi về đây.” Vừa nói vừa rời khỏi chỗ ngồi, chạy thẳng ra cửa.
“Chuyện gì mà gấp vậy? Còn chưa ăn cơm xong mà?!!” Triệu Bằng đứng dậy gọi với theo cậu.
“Nhân sinh đại sự!! Không kịp ăn rồi! Trở về sẽ bồi thường hai người.” Lộ Dương đã đi xa, chỉ còn tiếng vọng truyền tới.
“Chuyện gì thế không biết.” Triệu Bằng sờ đầu một cái, liếc nhìn chén cơm Lộ Dương mới ăn một nửa, “Ngay cả cơm cũng không quan trọng bằng, đúng là, không phải chuyện xấu gì đó chứ?”
“Có lẽ là có việc gấp thật, nhìn bộ dạng cũng không giống chuyện xấu, đừng lo lắng nữa, chúng ta ăn cơm đi.” Chu Minh Sinh khuyên giải.
Triệu Bằng gật đầu ngồi xuống.
Sau khi vọt chạy khỏi nhà hàng, Lộ Dương băng qua đường đón xe, đợi một lúc không thấy chiếc xe nào lại băng đến đường đối diện chờ, thấy có xe dừng lại liền vội vàng nhảy lên bảo tài xế chạy về trường học.
Bên trong xe bật chương trình phát thanh, một giọng nữ ngọt ngào êm tai tự thuật câu chuyện tình yêu nơi đô thành, sau khi kết thúc, giai điệu trầm bổng vang lên, Lộ Dương nghe được giọng nữ êm ái cất tiếng hát.
“♫ ♪ Đã bao lâu rồi em không gặp anh, cứ tưởng như anh đang ở nơi nào? Nào ngờ anh vẫn đang ở sâu trong trái tim này, hoà cùng với hơi thở em. Khoảng cách là bao xa? Cứ nghĩ không còn nghe thấy hơi thở của anh, nào ngờ hình bóng anh lại dài đến thế, chỉ cần quay đầu lại là đã có thể nhìn thấy. Quá khứ cứ thế trôi đi, đã không còn kịp để yêu anh lại từ đầu… ♩♪♫“
*đây là bài Rung động (心動) do ca sĩ Trần Khiết Nghi thể hiện. Do văn chương cụt mịt nên mình xin mượn bản dịch của bạn Bùi Hồng Ngọc
Quá khứ cứ thế trôi đi, đã quá muộn, để yêu anh lại từ đầu.
Lời bài hát như dòng tự bạch đánh sâu vào nội tâm Lộ Dương. Khoảng thời gian bên cạnh Quân Lâm lần nữa ùa về.
“Tên rất đại thần, thao tác lại thật ngốc * bức.”
“Chơi nhân yêu không có gì mất mặt, dù sao cũng là đặc sản Sư Môn Quật.”
“Là cậu bảo tôi nghìn vạn lần đừng động.”
“Chuyện bang phái tôi không muốn biết, các người sai ở chỗ động người không nên động.”
“Sau này có việc cứ trực tiếp hỏi tôi.”
“Qua đây, theo tôi.”
Từ lần đầu Quân Lâm ngộ sát cậu, rồi bản thân không biết lượng sức gửi quyết đấu, vì Quân Lâm gia nhập Minh Tà cốc, đến việc bản thân chạy đi thăm Quân Lâm ở ngục giam… Ngoảnh lại, hoá ra hai người đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện như vậy.
Lộ Dương tựa lưng vào ghế ngồi, đưa tay che lấy đôi mắt, khóe miệng cong lên, im lặng nở nụ cười. Bao nhiêu mờ mịt do dự những ngày này đều bị cuốn sạch, thay thế bằng khát vọng muốn được nhìn thấy Quân Lâm.
Taxi ngừng lại ở cửa trường học, Lộ Dương vừa xuống xe đã chạy nhanh về KTX. Sau khi đến mở cửa, bật máy tính, nhập QQ, ngay cả thở cũng quên mất.
“Nhanh lên, nhanh lên!!” Lộ Dương nhìn chằm chằm cái vòng không ngừng xoay tròn, đến phiên cậu liền nhanh chóng đăng nhập tài khoản, nhấn Enter. Trong nháy mắt bước vào trò chơi cậu tinh tường nghe thấy tiếng vang chấn động trong lòng, kế đó thấy bản thân đứng cạnh dòng suối tại Khô Lâm.
Đẳng cấp hiện thị trên đỉnh đầu là cấp 108, trên người mặc bộ [Nghịch Thủy Dao], cẩm bào màu đỏ tinh xảo biến cô bé thanh tú trở thành thiếu nữ đoan trang xinh đẹp, phóng to màn ảnh còn có thể nhìn thấy hoá văn lấp lánh ánh sáng trên trang phục, trường bào màu đỏ tung bay tựa như giá y diễm lệ tuyệt luân, khiến người ta nghẹt thở.
Lộ Dương đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo đáy lòng dâng lên muôn vàn mùi vị. Cậu hấp hấp mũi, sử dụng kỹ năng trở về môn phái, sau đó gửi tin cho Quân Lâm.
Trâu Kỳ từ thương khố trở về Khô Lâm, xuống tọa kỵ nhưng không nhìn thấy Lộ Dương đâu, chỉ thấy một thông báo nhỏ “Tài khoản được đăng nhập từ nơi khác, ngài đã bị cưỡng chế logout.”
Nơi khác đăng nhập? Phản ứng đầu tiên của Trâu Kỳ chính là Lộ Dương onl, mở danh sách bạn tốt liền thấy tin tức đối phương.
[Hảo hữu] [Nhất Lộ Du Dương]: Sư huynh, tôi về thực hiện lời hứa, chờ anh ở đàn tế môn phái.
Tay nắm chuột của Trâu Kỳ dừng lại, trầm mặc vài giây, đóng cửa sổ trò chuyện, điểm truyền tống.
Sau khi đến môn phái Trâu Kỳ không dừng lại, trực tiếp triệu hồi tọa kỵ đi đàn tế.
Đàn tế Minh tà cốc nằm ở trung tâm cốc, được xây dựng theo hình vòng tròn lớn, xung quanh dựng bốn cột đá cao vút, mỗi một cột có kích thước vô cùng to lớn, bên cạnh đặt hoả lò với ngọn lửa xanh nhạt, toàn bộ đàn tế rộng lớn lại uy nghiêm, thoạt nhìn thiêng liêng bất khả xâm phạm.
Trâu Kỳ đi qua đã thấy Lộ Dương đứng giữa tế đàn, Nghịch Thủy Dao màu đỏ tiên diễm mà chói mắt.
Lộ Dương đứng ở trung tâm tế đàn, thấy Quân Lâm xuống ngựa mới chậm rãi đến gần, cách anh vài bước thì ngừng lại.
[Lân cận] [Nhất Lộ Du Dương]: Sư huynh, anh đến rồi. yoyo04
[Lân cận] [Quân Lâm]: Ừ.
[Lân cận] [Nhất Lộ Du Dương]: Thực sự xin lỗi, mấy ngày nay có một số việc khiến tôi do dự mãi, cho nên không onl.
[Lân cận] [Quân Lâm]: A?
[Lân cận] [Nhất Lộ Du Dương]: Nhưng hiện tại đã thông suốt rồi, nên tôi mới đến đây.
[Lân cận] [Nhất Lộ Du Dương]: Sư huynh, anh lùi về sau một chút đi.
Trâu Kỳ trong đầu biết cậu muốn làm gì, không nói gì, im lặng lùi ra sau, đem cửa sổ nhỏ phóng to toàn màn hình.
Lộ Dương hít một hơi thật sâu, khởi động các đầu ngón tay, mở hình thức khiêu vũ.
Thao tác khiêu vũ trong game không khó, phỏng theo trò chơi Huyễn Vũ*, chỉ cần ấn các phím trên dưới trái phải tương ứng xuất hiện trên màn hình là được. Sau khi Lộ Dương ấn xuống phím đầu tiên, Nhất Lộ Du Dương vốn bất động bắt đầu di chuyển, cánh tay xoè ra hai bên, lòng bàn tay ngửa, chậm rãi nâng lên cao, giao tại giữa đỉnh đầu, vị trí trung tâm đang đứng đột nhiên xuất hiện pháp trận, phát ra ánh sáng đỏ chói mắt.
Lặp lại vài lần thao tác của Lộ Dương đã linh hoạt rất nhiều, ứng phó các phím trên dưới trái phải tự nhiên không thành vấn đề, cậu ấn phím theo thay đổi của hệ thống, khi cậu thao tác Nhất Lộ Du Dương cũng nhảy múa theo âm nhạc.
Minh Tà thuộc môn phái trung lập, không chính không tà, đương nhiên vũ đạo sẽ không quá mức nghiêm ngặt, nhưng vẫn bảo đảm mỗi một động tác nhảy, xoay tròn, phất tay áo, lắc hông mang vô tận hàm súc. Chiếc chương nhỏ đeo trên cổ tay phát ra từng hồi âm thanh réo rắc vui tai, làn váy đỏ thẳm vẽ ra từng gợn sóng lăn tăn, có Nghịch Thủy Dao hổ trợ một số vũ đạo càng lộ sự thiêng liêng.
Đàn tế được thiết lập ngay trung tâm môn phái, xung quanh đương nhiên có không ít NPC, đệ tử và các người chơi, Quân Lâm vừa tới đã có người chú ý, dù sao hai chữ Quân Lâm trong Sư Môn Quật cũng là một truyền kỳ.
Lộ Dương dùng kỹ năng khiêu vũ với Quân Lâm lại càng dẫn đến nhiều con mắt hiếu kì, người vây xem quanh tế đàn mỗi lúc một đông, kênh lân cận nhất thời nhao nhao nghị luận.
[Lân cận] [Minh Tà Tiểu Hà]: Oh đệch!! Lại có con gái nhà ai tỏ tình với Quân Lâm!!
[Lân cận] [Hộp Nhạc Ma]: Là Nghịch Thủy Dao nha! Trang bị không tồi! Hắc, em gái à, nếu đại thần không cần em qua đây anh thu!
[Lân cận] [Minh Tà Cốc Lộ Lộ]: Hừ, lại thêm một đứa ảo tưởng ôm đùi lớn, trang bị tốt một chút thì đã sao, đại thần mới không phải người tuỳ tiện nhé! (một cô gái từng bị đại thần từ chối cho biết)
[Lân cận] [Đại Lý Đoàn Đại Gia]: Quả nhiên vũ đạo môn phái phối với Nghịch Thủy Dao mới là tuyệt sắc, chồi ôi, đẹp quá!!
[Lân cận] [Vitamin DD]: Tuy biết nói thế này là không phúc hậu, cơ mà đã không biết lần thứ mấy có muội tử khiêu vũ cho đại thần, cuối cùng đều bị to mặt*, chắc chắn đại thần là nam nhân cảo cơ.
*mất mặt
[Lân cận] [Thiên Môn Tiểu Nguyệt]: Này, thớt nói nhăng gì đấy! Chỉ là đại thần chưa gặp muội tử mình thích thôi!
[Lân cận] [Cửu Thiên]: Yêu, có giỏi sao không tự mình lên nhảy.
[Lân cận] [Đại Lý Đoàn đại gia]: Em gái ơi! Đại thần chỉ là truyền thuyết, đừng quá si mê, nhìn anh nhìn anh nhìn anh!!
Quần chúng vây xem tôi một lời anh một lời tưng bừng xoát, Lộ Dương không để ý đến lời bọn họ, tập trung cao độ thao tác bàn phím, vũ điệu càng về sau tốc độ càng nhanh, cậu chỉ lơ là một chút sẽ trật phím ngay, như vậy nhân vật cũng sẽ dừng theo, toàn bộ vũ đạo xem như thất bại.
Theo giai điệu nhanh dần, pháp trận nơi cậu đứng càng đậm, trận hình tản mát ra tia sáng chói mắt, vũ đạo sau khi cộng thêm kỹ năng vầng sáng làm toàn bộ hiện trường rực rỡ không gì sánh được.
Cả điệu nhảy dài bốn phút hơn, ấn xuống phím cuối cùng, Nhất Lộ Du Dương hoàn thành động tác xoay tròn chậm rãi dừng lại trước mặt Quân Lâm, tư thế nửa cúi, đầu hơi nâng ngước mắt nhìn người nam nhân mặc hắc y tuấn mỹ, đỉnh đầu cà một hàng chữ.
[Lân cận] [Nhất Lộ Du Dương]: Hắc, thế nào sư huynh? Xem đến ngốc rồi à?”
Lộ Dương gõ xong câu này toàn bộ người chơi chung quanh đài ăn ý ngừng thảo luận, chờ xem phản ứng kế tiếp của Quân Lâm, ai cũng đoán rằng Quân Lâm sẽ trực tiếp bỏ đi, dù sao này cũng chẳng phải lần đầu, hiếm thấy đại thần đứng lại xem hết, đủ thấy nể mặt.
Song, phản ứng kế tiếp của Quân Lâm lại doạ họ ngây người. Chỉ thấy Quân Lâm chậm rãi đưa tay về phía cô gái đang cúi người trước mình, sau đó tay cô gái khoác lên tay anh, đứng dậy.
[Lân cận] [Minh Tà Tiểu Hà]: Đệch!!
[Lân cận] [Vitamin DD]: Đệch!!
[Lân cận] [Hộp Nhạc Ma]: Đệch!!
[Lân cận] [Cửu Thiên]: Đệch!!
[Lân cận] [Đại Lý Đoàn Đại Gia]: Ô đệch đệch đệch!!
Quần chúng: “Đây là chuyện gì, tình tiết phát triển không đúng a!!!!”
Lộ Dương mới vừa từ dưới đất đứng lên đã nhận được yêu cầu tổ đội Quân Lâm phát tới, cậu điểm đồng ý sau khi tiến đội thì thấy Quân Lâm gọi tọa kỵ, mời cậu đồng kỵ.
[Đội ngũ] [Quân Lâm]: Đi thôi.
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]: Đi đâu?
[Đội ngũ] [Quân Lâm]: Nguyệt Lão.
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]:!!!!!!
Nhìn hai người hỗ động đàn tế ai nấy cũng ngây như phổng, cứ tưởng lại thêm một em gái bị đại thần làm mất mặt, thế mà lần này lại tiếp nhận?!
[Lân cận] [Quần chúng]: Tôi nhìn thấy cái gì đây a!!!!
Dõi theo bạch mã chở hai người đi xa dần, sau mấy giây ngây dại, toàn bộ người trong hiện trường xôn xao náo động, giờ phút này trong đầu mọi người đều có cùng một suy nghĩ, chính là đại thần đã có đối tượng!! Sau khi kinh ngạc qua đi, có người chơi bắt đầu cà kênh thế giới: Quân Lâm đại thần có đối tượng rồi, nhìn tình huống thì sắp sửa kết hôn rồi ∼
Kênh thế giới vốn đang ồn ào chuyện phiếm vẩn vơ bị tin tức bất ngờ này làm kinh hãi, bỗng nhiên lặng im bặt, chỉ có dòng chữ “Quân Lâm đại thần sắp sửa kết hôn” ở đấy, trầm mặc vài giây mọi người mới kịp phản ứng, nhốn nháo tỏ ý không tin.
[Thế giới] [Bá Đạo Một Con Rồng]: Ở đâu ra tin này, không sợ nổ chết à?
[Thế giới] [Toàn Chức Vú Em]: Nam thần lòng tôi đã treo biển cô độc suốt đời, kết hôn gì gì đó đừng có giỡn, toàn server này ai có thể sánh cùng nam thần chứ.
[Thế giới] [Thuỷ Thanh Vô Ngư]: Đại thần sắp kết hôn?!! Chuyện vui mà, mấy em gái mau chết tâm đi, sống tiếp đời chó độc thân
[Thế giới] [Tiện Phong Chỉ]: Nói bậy là bị đau trứng nhé! Lão đại chúng tôi sớm có chị dâu rồi, kết hôn cái beep.
[Thế giới] [Gió Bắc Từng Cơn]: Đứa nào đồn bậy, đại thần sao có thể kết hôn!
[Thế giới] [Danh Dương Tứ Hải]: Thu Tử Huân Thảo giá cao!!!
[Thế giới] [Em Muốn Thành Tiên]: Tiện Phong đại hiệp nói gì, đại thần đã có chủ?
[Thế giới] [Hộp Nhạc Ma]: Biểu thị đã tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình đại thần bị cầu hôn!!! Địa điểm tế đàn Minh Tà cốc chúng ta!!
[Thế giới] [Toàn Chức Nãi Ba]: Thật sao?
[Thế giới] [Minh Tà Tiểu Hà]: Tuyệt đối sự thật! Tận mắt thấy đại thần hai người bỏ trốn!!
Quần chúng: “Tôi thật bối rối!!”
Ngay khi tất cả người chơi nhao nhao thảo luận, đương sự Lộ Dương đang ngây ngốc nhìn hai người cưỡi trên lưng ngựa trong màn hình, cảm thấy tiết tấu này có gì đó không đúng! Dù đã thông suốt, nhưng cậu chưa từng nghĩ thu phục Quân Lâm lại đơn giản nhường này, thậm chí còn chuẩn bị tâm lý trường kỳ kháng chiến!
Nhưng hiện tại là tình huống gì? Miếu Nguyệt Lão?! Đây chính là nơi kết hôn buộc tơ hồng!
Ngựa phi nước đại đến cổng miếu Nguyệt Lão thì dừng lại, cả hai rời toạ kỵ, Lộ Dương đứng ở cổng nhìn tấm bảng màu đen khắc chữ đỏ, mặt trên ghi ba chữ to “Miếu Nguyệt Lão”, còn treo một đoá hồng lớn phía trên.
Trâu Kỳ đi vào trong mấy bước, phát hiện cậu không cùng vào thì quay lại.
[Đội ngũ] [Quân Lâm]: Làm sao vậy?
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]: Sư huynh, chúng ta vào trong đó làm gì?
[Đội ngũ] [Quân Lâm]: Kết hôn, cậu không đọc chữ?
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]: Đương nhiên tôi biết là kết hôn!!
[Đội ngũ] [Quân Lâm]: Vậy cậu còn khúc mắc gì nữa?
Lộ Dương sờ mũi một cái, cảm giác có chút không tự nhiên đánh một hàng chữ.
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]: Tôi muốn nói tại sao chúng ta phải kết hôn.
[Đội ngũ] [Quân Lâm]: Làm nhiệm vụ ẩn tàng củacậu.
[Đội ngũ] [Nhất Lộ Du Dương]:...
Vì nhiệm vụ ẩn tàng!! Cậu cũng biết tự mình đa tình! Lộ Dương xúc động muốn quăng luôn bàn phím!!!