08
Phụ thân tiến cung không bao lâu thì trong cung đã truyền xuống một chiếu chỉ khiển trách Bùi Trạm, cũng giáng chức vị Uy Viễn Hầu của hắn ta xuống thành Uy Viễn Bá, tước đi quyền được kế thừa không giới hạn.
Tất cả mọi người đều không ngờ được hắn lại bị trách phạt nghiêm trọng đến như thế.
Lục Thanh Uyển vừa mới cầm lấy một trái nho, một thoáng run tay đã đánh rơi làm trái nho lăn ùng ục trên đất.
"Hắn, hắn sẽ hận chết ta mất!"
Ta không thèm để ý, nhặt trái nho lên ném cho nha hoàn rồi khuyên nàng ta: "Tỷ tỷ, đây vốn là sự trừng phạt mà hắn ta cần phải nhận lấy. Được rồi, bây giờ mọi trách nhiệm đều dồn hết lên đầu hắn ta rồi, tỷ có thể tiếp tục tham tuyển làm phi tử của Tam hoàng tử."
Lục Thanh Uyển rối rắm cười nhìn ta.
Ta biết nàng ta đang lo lắng chuyện gì, nàng ta sợ Bùi Trạm tức nước vỡ bờ sẽ lôi nàng ta đồng quy vô tận.
Kiếp trước, rõ ràng là nàng ta yêu thích gương mặt đó của Bùi Trạm, hắn vừa rót mật vào tai vài câu đã qua lại cùng với hắn.
Nhưng sau khi biết Lục gia có thể tranh cử làm phi tử của Tam hoàng tử thì nàng ta lại tiếc cái chức vị cao cao tại thượng kia, cho nên muốn quăng Bùi Trạm đi.
Bùi Trạm cũng không phải dạng người dễ trêu đùa, thế là Lục Thanh Uyển đã gài bẫy ta rồi biến mình trở thành người bị hại, điều đó khiến Bùi Trạm cam tâm tình nguyện để nàng ta đi làm phi tử của Tam hoàng tử nhưng vẫn luôn nhung nhớ khắc cốt ghi tâm với nàng ta.
Nếu không phải là ta làm lá chắn thay nàng ta, kiếp trước nàng ta sao có thể tự do tự tại như thế được?
Nhưng kiếp này, không chỉ không ai làm lá chắn thay cho nàng ta, mà nàng ta cũng lại hoàn toàn chà đạp lên mặt mũi của Bùi Trạm.
||||| Truyện đề cử: Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ |||||
Lục Thanh Uyển sắp đối diện với dáng vẻ ch.ó đ.i.ê.n đó của Bùi Trạm, không biết là nàng ta có thể chịu đựng nổi hay không đây!