Gen Di Truyền

Chương 34: Kinh hiện phụ nữ




Edit: Vi Vi
Beta: Tiểu Tuyền
La lị này còn hấp dẫn đàn ông hơn so với phụ nữ xinh đẹp ngực to, chính bản thân anh cũng minh chứng cho việc gặp thiếu nữ như cô thì trong lòng khó tránh khỏi rung rinh. Huống chi thấy đại thống soái cũng rất thích, điều đó chứng minh đàn ông chưa chắc cứ nhìn mặt và dáng người.
Vẻ mặt ngây thơ và ngốc nghếch của thiếu nữ này càng dễ dàng khiến đàn ông có ý muốn bảo vệ, lạ là, trước đây sao anh ta không nghĩ ra điều này chứ?
Nhưng mà anh nhanh chóng nghĩ ra, bởi vì đã rất lâu thế giới này không có bé gái hoặc con gái rồi, cho nên bọn họ đã quên mất các cô trông thế nào, nên có vẻ mặt thế nào rồi.
Nghĩ đến đây anh càng cảm thấy hẳn nên dùng người máy này làm mẫu, hiện tại trong đầu anh đã tràn đầy cơ hội kinh doanh. Nếu như loại người máy này xuất hiện nhất định sẽ gây ra phản ứng không nhỏ, nhất là đàn ông thành công sẽ không có sức miễn dịch với loại như cô này. Nếu như người máy theo mẫu này xuất xưởng, quần thể tiêu dùng nhiều nhất không chừng chính là đàn ông thành công của giới quý tộc.
Thế thì phải đặt giá cao một tí, dường như anh đã nhìn thấy vô số tinh tệ đập vào cửa nhà mình, sao có thể bỏ qua cơ hội này chứ, nói đến mức khiến người đàn ông trước nay bình tĩnh cũng phải nhíu mày.
Đại thống soái Cesar tất nhiên sẽ không đồng ý, cảm thấy vô cùng không thoải mái cứ như quần áo trắng phau mà mình thích bị người ta dùng móng vuốt đầy bùn sờ vào.
Nhưng chẳng ai ngờ Achilles lại chấp nhất với tiền tài đến thế, anh theo sát đại thống soái rồi nhõng nhẽo cứng rắn năn nỉ, Cesar bị tức đến suýt nữa thì ra tay đánh người.
Ngay cả Hân Hân cũng cảm thấy người này thật lạ lùng, Cesar là hạng người gì tất cả mọi người đều biết rõ, tinh thần lực này khiến cho tất cả người muốn khiêu khích anh ta có thể tránh thì tránh thật xa.
Nhưng người đàn ông này cho dù trán đổ mồ hôi rồi mà vẫn lảm nhảm vào tai họ, thỉnh thoảng còn chú ý đến động tác của Hân Hân.
Điều này khiến cô cảm thấy đáng sợ như mình bị X quang xuyên thấu, vô thức lôi kéo cổ áo nhích tới gần Cesar hơn. Thế giới bên ngoài quả nhiên đáng sợ, dù mình có thể giấu giếm rất tốt, nhưng cứ cảm thấy những người đàn ông này cũng không phải mù, hoặc là nói có cái gọi là trực giác đi!
Cho dù không biết cô là phụ nữ, nhưng không hiểu sao cứ tới gần cô.
Lúc vừa ăn cũng thế, có rất nhiều người tới nhìn cô, nếu không phải vì cô được đại thống soái dẫn tới lại sai bảo cô ăn cái gì thì có khi cô đã bị bắt đi để nghiên cứu rồi.
Không được, nhất định phải ôm chặt không buông bắp đùi vừa to vừa mập là Cesar này. Cô không dám ôm bắp đùi thật sự, chẳng qua là ôm lấy một cánh tay của Cesar thôi.
Động tác đột nhiên này rất thân mật, mà người máy bầu bạn cũng có loại chức năng duy trì độ thân mật với chủ nhân bất cứ lúc nào này.
Cesar ngẩn ra, sau đó nhìn cô đang ngẩng đầu nhìn mình dường như rất muốn rời đi sớm thì không khỏi khẽ mỉm cười. Ánh mắt người máy này cứ như biết nói, có đôi khi anh nhìn thôi cũng biết cô muốn làm gì.
Thật ra thì anh cũng cảm thấy Achilles thật phiền quá, cho nên kéo Hân Hân chuẩn bị rời xa thương gia đáng ghét này.
Đột nhiên hội trường vang lên tiếng báo động, Cesar vô thức bảo vệ Hân Hân ở phía sau cau mày nói: “Xảy ra chuyện gì?”
Lúc này, trong phòng kiểm soát hội trường, một người đàn ông cực kỳ kích động nói: “Các vị khách mời đáng kính, vừa rồi hệ thống tính toán thấy xuất hiện một vị khách dư thừa, hơn nữa còn là phái nữ. Bởi vì chỉ quét hình mang tính hệ thống nhiệt độ và gen nên cũng không biết thân phận thực sự và vào hội trường cùng với ai. Để đảm bảo an toàn cho người phụ nữ này, xin vị nam sĩ đưa người phụ nữ kia tới bảo vệ tốt cô ấy, cũng che chở cô ấy đi khỏi đúng lúc, cám ơn đã hợp tác.”
Hân Hân nghe xong thì trán lập tức đổ mồ hôi, cô cảm thấy người đàn bà kia chính là mình. Lập tức sẽ bị phát hiện ư, thế cô phải làm sao bây giờ? May mà tay bị Cesar nắm, nếu không đã sớm sợ hãi đến xoay người bỏ chạy rồi.
Loại sinh vật đàn ông này mặc dù rất đáng sợ, nhưng có lúc cảm giác an toàn anh ta cho bạn cũng chân thực, mạnh mẽ, cho nên dù bối rối nhưng Hân Hân không mất bình tĩnh.
Ôi!
Cũng không biết là ai hô lên một tiếng, đám sinh vật toàn hóc môn giống đực cực mạnh xung quanh lập tức nôn nóng, trong phút chốc xuất hiện tin tức kinh người thế này khiến hiện trường nổ tung rồi, mọi người bắt đầu chú ý nữ người máy bầu bạn bên cạnh để cảm nhận xem ai trong số câc cô là người phụ nữ lẫn vào đây.
“Thậm chí có người đưa phụ nữ đến, thật to gan......” Có người huýt sáo nói.
“Mau, tìm xem là ai?” Có người hưng phấn nói.
Ngay cả Achilles vốn đang quấn lấy đại thống soái cũng ngừng lại, nhìn khắp nơi xem. Anh là thương gia, dù làm ăn rất lớn nhưng lại không có chiến công gì, cho nên còn lâu mới đợi được đến lúc quốc hội phân phối phụ nữ cho anh.
Mà những người máy bầu bạn kia thì gặp họa rồi, bị bọn họ kéo đi kéo lại, thậm chí còn có người kích động cởi quần áo kiểm tra. Hiện trường rất hỗn loạn, Hân Hân đã sợ và ngây dại, mặc dù có Cesar bảo vệ, nhưng người nơi này cũng quá nhiều rồi......
Nếu thật kéo rồi cởi cô thì cô chết chắc rồi!
Đang lúc cô giật mình thì người tên Achilles kia lại bước lên kéo lấy Hân Hân, cười nói: “Cũng phải kiểm tra người máy bầu bạn của Đại thống soái chứ nhỉ?”
“Buông cô ấy ra, các người tìm phụ nữ của các người, nếu như ai dám động đến cô ấy cũng đừng trách ta hạ thủ không lưu tình.” Cesar nói rất lạnh, cảm xúc thay đổi khiến tinh thần lực của anh tăng vọt, thật sự không người nào dám nhích tới gần anh.
Nhưng cảnh tượng vẫn không được khống chế, tất cả mọi người khá nhạy cảm với cái từ phụ nữ này. Mà vào lúc này Cesar nói: “Người của Quốc hội ở lại điều tra xem ai đưa phụ nữ tới nơi này, hay thật sự cho là mình có năng lực bảo vệ được cô ta?”
Con cừu nhỏ trong bầy sói đấy!
Hân Hân sợ đến tay đều sắp run lên, nhưng cô biết càng vào lúc này càng phải bình tĩnh, nếu không mình khẳng định bị sói bắt được. Nhân dịp loạn cô hất tay Achilles ra, trong lòng nghĩ Cesar nhất định có thể bảo vệ mình, cô lại đi tới bên cạnh anh yên lặng mà bất lực kéo ống tay áo anh.
Cesar không biết tại sao cảm thấy số 78 của mình đang bất an, có thể là cảnh tượng quá rối loạn, anh bảo người ta khống chế cục diện rồi nói: “Chờ tôi đi ra ngoài, cứ là người đi qua cửa phải kiểm tra nghiêm ngặt, dù là đàn ông hay người máy.”
Sau đó anh lôi kéo người máy của mình đi, một đám binh sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh vây quanh anh. Đối với bọn họ Cesar là người bọn họ tôn kính nhất, cho nên trong tình huống thế này, người mà bọn họ phải bảo vệ trước hết chỉ có anh.
Hân Hân cứ thế được đưa ra, không trải qua bất kỳ kiểm chứng nào. Cho đến khi ngồi lên phi thuyền rồi trái tim cô mới trở về đúng vị trí.
Nhìn nơi đã loạn như tơ vò phía sau, cô cảm thấy sâu sắc về sau mình ít ra ngoài thôi, tình hình này thật đáng sợ.
Cũng may lúc ấy mình giả làm người máy rồi ôm bắp chân to mập Cesar này, nếu không, không biết hiện tại sẽ biến thành gì? Sau khi sợ hãi cô thấy Cesar đang liên lạc với phía quốc hội qua máy truyền tin, biết mọi người lục soát khắp nơi rồi mà không phát hiện tung tích của phụ nữ.
Bọn họ nghi ngờ có người đã giam lỏng phụ nữ, đang tìm xem có người đàn ông nào mất tích.
Làm phụ nữ thật khó khăn, khó trách tất cả đàn ông đều nói phụ nữ nhốt trong nhà mình không để cho các cô đi ra ngoài. Ở cái thế giới này tìm bạn gái thân thiết quá khó khăn, cô cảm thấy mình chỉ có thể coi người đàn ông bên cạnh này làm bạn trai lại làm bạn thân rồi.
Cesar cảm thấy số 78 đang nhìn anh, hai người đối mắt trên không trung thì bất chợt anh nảy ra ý nghĩ, nói: “Số 78, cho cô cơ hội có tên của mình, cô cảm thấy tên gì hay?” Trong thế giới này phụ nữ cho dù trí thông minh có thấp nữa cũng có tên, trải qua đợt xôn xao vừa rồi anh cảm thấy số 78 này chính là phụ nữ của mình, hẳn nên có một tên.
Hân Hân ngẩn ra, mà Raymond ở bên cạnh cười nói: “Người máy không cần tên.”
Cesar trừng anh ta một cái, anh ta lập tức ngậm miệng lại.
“Calvin cậu cảm thấy nên gọi là thì hay?” Cesar mở miệng hỏi, bản thân cũng đang suy nghĩ.
Calvin ngồi vào chỗ tài xế, suy nghĩ một chút nói: “Lấy tên sủng vật Tiểu Hắc gì đó rất đáng yêu.”
Cesar vừa nghe đáng yêu thì con mắt sáng lên, Hân Hân lại vô cùng đau trứng, mình không phải cún con sao gọi là Tiểu Hắc?
Cô nhìn Cesar, nhưng anh rõ ràng bị Calvin lừa đi.
Tên nhất định phải tranh thủ, dù sao thật vất vả mới thoát khỏi mấy chữ số.
“Hân Hân, tên phương Đông.” Vì tên cô mạnh dạn lên tiếng, cho dù bị nghi ngờ cô cũng hi vọng Cesar gọi Hân Hân một lần.
Cesar lại do dự nói: “Không hay, không bằng gọi tiểu khả ái.”
Cô không phải là cún con, ánh mắt hiện tại của Hân Hân có thể dùng ‘rất bị tổn thương’ để biểu thị, Cesar bị điện giật bởi ánh mắt này của cô, hơi chóng mặt.
Hân Hân nhân cơ hội lặp lại: “Hân Hân?”
“Tốt, gọi Hân Hân. Sau này tôi gọi cô là Hân Hân, Calvin lúc trở về đổi bảng tên của cô ấy thành Hân Hân.” Cesar sờ đầu cô, nuôi phụ nữ sao mà thú vị như nuôi một người máy như cô, vừa manh vừa đáng yêu, lại biết đặt tên cho mình.
Mà Calvin ở phía trước thì lại suy nghĩ nhiều hơn, trước kia anh ta chưa từng nghĩ tới, nhưng hôm nay trải qua chuyện đột nhiên phát hiện phụ nữ thì anh ta cảm thấy, trong số nữ người máy bầu bạn này thì người máy số 78 hiện tại tên Hân Hân này là giống loài người nhất.
Hôm nay cô còn có thể tự mình đặt tên, hơn nữa không chút lựa chọn mà nói ra cái tên Hân Hân hơi phục cổ này, cứ như cô vốn tên như thế.
Nhưng không thể nào, phụ nữ thế giới này bởi vì trải qua tạo dòng rất nhiều lần nên bề ngoài thì giống bảy tám phần, mà trí thông minh và năng lực tự lo liệu lại giảm bớt rõ ràng.
Nhưng số 78...... Hân Hân thì sao, so với người máy bình thường, ngốc hơn rất nhiều, nhưng nếu như là phụ nữ loài người thì trí thông minh của cô quá ngầu rồi, ít nhất mạnh hơn phụ nữ tạo dòng kia.
Có thể là bản thân mình nghĩ nhiều, Calvin lái phi thuyền bình an đến phủ đại thống soái.
Sau khi trở về Cesar lại liên lạc với hiện trường, kết quả bên kia nói không tra ra phụ nữ, cô hầu như đã trở thành một điều bí ẩn. Cuối cùng mọi người cho rằng là Máy tính thông minh xuất hiện trục trặc —— phải sửa.
Đại thống soái vì chuyện này còn khiển trách người bên quốc hội, ngay cả Máy tính thông minh cũng có thể tùy tiện mắc lỗi, thế nếu như người ngoài hành tinh xâm lược thì bọn họ chỉ có thể chờ chết.
Mà Hân Hân thì bị sợ thật lâu, lấy cớ nạp điện để trốn mãi trong phòng mình mà run run rất lâu, cho đến khi đại thống soái Cesar mở cửa gọi: “Hân Hân......” Cô cảm thấy hoa mùa xuân nở rộ trong nháy mắt, cái gì sợ hay không đều bị vứt ra sau đầu. Tới thế giới này, rốt cuộc tên cô đã được người khác gọi lên, hơn nữa còn là người mà mình tín nhiệm nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.