Gen Di Truyền

Chương 40: Thời gian quan sát




Edit: Vi Vi
Beta: Tiểu Tuyền
Người máy chắc là không biết nói dối, cho nên Achilles chẳng biết tại sao lại thương xót cho đại thống soái bề ngoài vô cùng cứng rắn kia.
Thì ra trên thực tế anh ta là một tên cuồng chịu ngược mà không ai có thể nhìn thấu, nếu không sao lại huấn luyện một người máy bề ngoài la lỵ lại mang tính cách nữ vương?
Nhưng mà như thế cũng tốt, có vài người dùng phương pháp này để giảm áp lực. Achilles càng ngày càng cảm thấy tính cách người máy này rất hiếm thấy, cho nên không tức giận mà nói: “Vốn dựa theo điều kiện trao đổi tôi hẳn phải tẩy chương trình trí nhớ của cô đi rồi thay đổi ngoại hình, nhưng tính cách cô được huấn luyện ra này thật khiến người ta ngứa ngáy, vì thế tôi sẽ giữ cô một thời gian, trong khoảng thời gian này cô phải cố gắng biểu hiện tính cách của mình ra biết chưa?”
“Biết rồi chủ nhân.” Hân Hân nghe xong thì cảm thấy rất vui, chỉ cần anh ta có thể giữ mình một thời gian ngắn thì cô sẽ có cách truyền tin cho đại thống soái, chỉ cần anh nhận được tin thì nhất định sẽ tới cứu mình.
Làm một thiếu nữ vừa trao thân cho người khác, nếu như cô sống ở hiện đại sẽ có thể không có tự tin với đàn ông, nhưng Cesar sống trong xã hội này vốn rất chấp nhất thậm chí là cố chấp với yêu, bằng không cũng không từ bỏ người phụ nữ thực sự có thể sinh con dưỡng cái cho anh.
Điều đầu tiên cô phải làm chính là nghe theo, dĩ nhiên cũng không thể quá nghe theo. Bởi vì Achilles muốn tính cách, cô còn phải cho anh ta vài bất ngờ. Thật khiến người ta khó xử, Achilles nhốt cô trong một gian phòng, một mình, nhưng không có cái ăn, không có nhà cầu.
Như vậy sao được, cho dù không ăn không uống cũng phải đi nhà cầu chứ!
Không được, nhất định phải nghĩ biện pháp để mình có thể nhận được phúc lợi nên có, nếu không sớm muộn sẽ bị nghẹn chết hoặc là lòi.
“Chờ đã, tôi không thể ở phòng nhỏ này, theo cách sống trước kia thì tôi không nên ở nơi hạn chế thế này.” Cô nói hùng hồn, trái tim lại đập thình thịch không ngừng.
“Hử? Vậy cô muốn chỗ thế nào?” Achilles cảm thấy buồn cười.
“Một gian phòng thoải mái, có một giường rộng, có thể rửa người, có gương to để soi, còn phải có ngày ba bữa cơm, trước đây ngài ấy nuôi tôi như loài người.” Hân Hân to gan nói ra, nhưng không biết anh ta có thể đồng ý hay không.
Không ngờ Achilles ưng ý việc cô mạnh dạn nói ra chuyện, liền nói: “Được.” Coi như chiêu đãi một người khách.
Nhưng mà người máy này khó phục vụ thật, cô lại đưa ra lắm yêu cầu thế.
Đại thống soái Cesar lạ thật đấy, nhưng đàn ông đều như vậy, bọn họ thích coi người máy của mình thành loài người để nuôi. Cho nên anh ta không quá ngạc nhiên thật sự chuẩn bị cho Hân Hân một gian phòng rất thoải mái, nhưng mà bên trong bị theo dõi!
Hân Hân vào rồi chạy vội tới phòng vệ sinh, xem xét nơi đó không có những phương tiện theo dõi kia mới yên lòng.
Yên tâm rồi thì phải nghĩ cách liên lạc với Cesar, cô biết bảng tên có thể thông qua máy tính thông minh tra được ghi chép công việc trước kia của cô, nhưng ghi chép công việc phủ thống soái không thể bị tra, nếu không thì chính là phạm tội. Nếu cô thăm dò thì người của phủ thống soái sớm muộn gì cũng sẽ tra được nơi này qua máy tính thông minh.
Chẳng qua là hiện tại nếu cô mở máy tính thông minh trong phòng thì nhất định sẽ bị phát hiện, nhất định phải chờ bọn họ buông lỏng cảnh giác mới được.
Loài người ở đây bình thường chín giờ tối mới đi ngủ, muộn nhất không quá mười giờ. Nếu như có thể kiên trì đến hơn mười hai giờ thì có thể thăm dò trong thời gian rất ngắn.
Về sau Achilles chỉ ghé qua một lần, anh ta nói chuyện phiếm với cô như người bình thường, cụ thể là một số việc về đại thống soái và phủ thống soái. Cô nửa thật nửa giả nói cho anh ta biết một số việc trong phủ thống soái.
Achilles nghe một lát cảm thấy rất hứng thú, thật ra thì anh cũng cảm thấy hứng thú với người máy nhỏ này, nhưng Calvin cố ý căn dặn, nếu như anh dám động vào cô vậy sau này anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho mình.
Dù Calvin chỉ là quản gia của phủ đại thống soái, nhưng Achilles biết anh ta cũng không dễ chọc, trong phủ thống soái lại có mấy người dễ chọc chứ?
Thấy anh ta đi rồi Hân Hân giả vờ ngủ, nửa đêm thức dậy mở Máy tính thông minh, lại phát hiện Máy tính thông minh căn phòng này lại bị đóng cửa.
Achilles này thông minh đấy, hiện tại phải làm sao đây?
Hân Hân trở lại trên giường ngủ, cô rõ ràng hoảng hốt nhưng không dám biểu hiện ra, bởi vì cô không muốn bị phát hiện, hiện tại nếu như bị Achilles biết rồi, không biết đời này cô có thể gặp lại Cesar nữa không.
Ngày hôm sau cô bị hỏi việc tự mình mở Máy tính thông minh, Hân Hân đã sớm nghĩ kỹ cớ rồi.
“Đại thống soái hi vọng đêm khuya hàng ngày tôi học tập chuyện trên kênh mười.” Cô cảm thấy da mặt mình có thể dùng tường thành để đo đạc rồi, nhưng vì có thể trở về bên cạnh Cesar, cô hoàn toàn bất chấp vấn đề thể diện.
Achilles nghe xong đầu tiên là ngẩn ra, sau đó cười ha hả, nói: “Không ngờ đại thống soái còn thích đa dạng hóa, cô nói cho tôi biết, một lần anh ta được bao lâu?” Anh ta hỏi quang minh chính đại, tự nhiên cứ như hỏi một ngày cô ngủ mấy tiếng.
Một loài người như anh ta đã tự nhiên thế rồi, Hân Hân làm một người máy lại không tiện nhăn nhó đi, cho nên cô nói nghiêm trang: “Đại khái năm mươi phút tới chừng hai tiếng.”
Mặt Achilles hơi xanh, nói: “Vậy bình quân bao lâu anh ta có thể khôi phục đấu lại lần thứ hai?”
Hân Hân bấm mu bàn tay ở sau lưng mình, trên khuôn mặt rất bình thường  nói: “Ngắn nhất đại khái năm phút đồng hồ, dài nhất đại khái nửa tiếng.”
“Tôi xin...... Không hổ là đại thống soái.” Achilles cảm thấy mình vô lực, xem đại thống soái người ta giỏi chưa kìa, khó trách muốn người máy của anh ta học tập tiết mục đêm khuya trên kênh mười, xem ra là có nhu cầu!
Hân Hân cũng cảm thấy đại thống soái rất mạnh, mặc dù cô cố ý nói thời gian khôi phục ngắn đi chút ít, nhưng tin tưởng rằng thời gian thực sự đã đủ khiến người đàn ông này sốc rồi.
Thật ra thì người đàn ông này không tồi, thần thái hơi yêu nghiệt, cả người trông rất đẹp trai, nhưng thấy thế nào cũng không giống người tốt, toàn thân cao thấp không hề có chính khí.
Anh ta là thương gia, cho nên khí chất cũng giống như thương gia.
Rất ít đàn ông trên thế giới này bỏ đi khí chất quân nhân, kiểu thương gia thuần túy như người này đúng là rất ít. Dù là Bin Sur bị giam nhiều năm cũng không thể hoàn toàn lột bỏ khí chất quân nhân, đáng tiếc hiện tại anh ta đã mất.
Nghĩ đến Bin Sur Hân Hân có chút đau lòng, một người đàn ông thực thụ như thế lại chết đi, hơn nữa còn chết vì mình.
Anh ta chết rồi thì người máy kia phải làm sao bây giờ, sẽ bị đưa đi bãi rác sao?
Achilles nhìn cô, cảm thấy người máy này dường như phân tâm rồi. Anh ta gõ mặt bàn, bắt đầu mở Máy tính thông minh ghi chép tính cách và phản ứng của cô.
Hôm nay anh ghi chép vẻ mặt cô trả lời vấn đề, thái độ phục vụ chủ nhân, nhưng có nhiều vẻ mặt anh cảm thấy vô cùng mới mẻ, vốn định ghi chép hai ngày rồi sửa chương trình cho cô, nhưng không ngờ cô lại khác thường như thế.
Đúng vậy, nếu không thì sao đại thống soái lại thích cô đến thế chứ? Hiện tại canh phòng toàn thành chỉ vì có thể tìm ra người máy này, cô rất quan trọng với anh ta, quan trọng đến mức không tiếc vì cô khiến cho toàn bộ tinh cầu hỗn loạn theo.
Thật là một người đàn ông làm loạn, nhưng mà cô cũng đáng giá.
Nghĩ đến hiện tại cô nằm trong tay mình, vậy nếu như anh ta làm gì với cô tin rằng Calvin cũng sẽ biết đi, cho nên anh ta ngoắc tay với  Hân Hân.
Hân Hân cảm thấy anh ta lúc này rất giống lúc Cesar hay gọi cô như gọi cún con, cô đã nhận ra nguy hiểm, không đi về phía trước ngược lại lùi về phía sau.
Achilles cuối cùng cảm thấy cô không đúng, liền nói: “Tại sao muốn né tránh?”
Hân Hân nói: “Bởi vì...... Chủ nhân chỉ ở với tôi mười ngày một lần.”
Achilles thấy lạ hỏi: “Tại sao?”
“Bởi vì, anh ấy cảm thấy như vậy mới có lợi cho sức khỏe.”
“Có lợi? Ha ha......” Achilles không hề nghi ngờ lời người máy nói, cho nên anh ta bắt đầu chê cười đại thống soái mít đặc.
Được rồi, vì sự an toàn của mình nên để anh dốt đi một chút, Cesar anh hẳn không có ý kiến chứ? Dù có ý kiến gì hay không cô đã nói rồi, cô chỉ có thể không ngừng xin lỗi Cesar ở trong lòng, dù sao mình cảm thấy anh tốt đẹp là đủ rồi.
Achilles chỉ lo cười, cho nên hoàn toàn quên mất chuyện muốn đi xâm phạm một người máy. Hơn nữa làm một người lính, anh ta hết sức vui vẻ khi nghe một chút bí mật nhỏ của lãnh đạo mình, mà người máy sẽ bất tri bất giác để lộ ra một chút.
Dĩ nhiên anh ta sẽ không ngờ rằng người máy kia đã đoán được ý của anh ta, cho nên mới phải thỉnh thoảng tiết lộ ra một ít, để có thể bảo vệ mình.
Mà vài bí mật bất nhã của Cesar  trở thành bùa hộ mệnh của cô, vì thế tối nào cô cũng phải nghĩ một đống để hôm sau kể cho Achilles nghe, kiên trì hơn mười ngày, cô mới có cơ hội dùng máy tính thông minh trong bếp để tra xét tin tức về bảng tên người máy bầu bạn của mình.
Bởi vì Achilles đã buông lỏng cảnh giác với cô, hơn nữa cô tìm tư liệu về cách làm thức ăn, cho nên mới không bị nghi ngờ.
Cesar, anh nhất định phải nhanh chóng phát hiện rồi tìm tới nhé!
Cô cảm thấy sắp không chịu nổi nữa rồi, gần đây người cô tiều tụy, sức lực như bị rút sạch đi.
Hơn nữa xem ra Achilles đã sắp ra tay với cô, bởi vì gần đây anh ta hay nói có chút không nỡ tẩy sạch chương trình cho cô.
Chỉ cần bị đưa vào, cô sẽ lộ tẩy.
Bởi vì quá sợ, lúc không có ai cô sẽ núp ở góc tường phát run. Cô chẳng hề quá mạnh mẽ, hiện tại cô rất cần Cesar bảo vệ, nếu như anh không đến thì nhất định mình sẽ sụp đổ mất.
Đột nhiên nghe thấy có người gọi số 178, cô đứng bật dậy lại phát hiện hơi choáng váng. Cố gắng vịn tường đứng vững thì thấy Achilles đi về phía cô, anh ta cau mày, nhìn chằm chằm cô thật lâu cuối cùng nói: “Đi cùng tôi.”
Hân Hân cảm thấy ánh mắt anh ta rất lạ, tuy không muốn đi cùng nhưng cô biết mình không thể chống cự chỉ có thể đi theo.
Không ngờ phủ của Achilles cũng có tầng ngầm, chẳng qua là một phòng làm việc rất rộng mà không phải phòng huấn luyện. Phòng làm việc bây giờ không có một ai, anh ta đưa cô đi vào bên trong, sau đó hất cằm về phía một bức tường trắng toát, nói: “Đi vào.”
“Xin hỏi, tại sao?” Hân Hân đặt câu hỏi đầu tiên sau khi đến đây.
Achilles giơ tay nâng cằm cô lên nói: “Biết sự đặc biệt của cô rồi thì đúng là không muốn sửa lại chương trình của cô, nhưng hết cách, anh ta gây áp lực quá lớn, nếu để cho anh ta phát hiện cô đang ở chỗ tôi thì chỉ sợ cái nhà này sẽ biến mất. Cho nên chỉ có thể thay đổi chương trình và ngoại hình của cô.”
Hân Hân sợ hết hồn, nhưng trong lòng thì nghĩ, ngày này cuối cùng đã đến. Vào lúc này cô vốn có thể hét to mình là loài người, nhưng làm như vậy sẽ xảy ra cái gì ngay chính cô cũng không biết được. Cô không ghét người đàn ông tên Achilles này, nhưng cũng không muốn trở thành đối tượng anh ta giam lỏng, vì thế cô thà rằng đến giờ khắc cuối cùng mới nói ra chuyện mình là loài người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.