Biên tập: Thủy Nguyệt
Chỉnh sửa: Zừaaa┃Đọc kiểm: Red Tea
“Không khỏe, đúng, anh…” Lăng Kiệt Sâm bối rối, chưa nói xong thì nghe thấy tiếng nói cười của mấy học sinh đi ngang qua, rõ ràng là nhân giờ ra chơi bắt nạt bạn học, học sinh ở giữa ôm đầu co ro, như con côn trùng nhỏ đáng thương né trái né phải những cú đấm đá của người khác.
“Ha ha ha, đánh nó đi, thể chất F rác rưởi cũng dám học chung phòng với chúng ta!”
“Thằng hèn! Khóc cái cứt! Rõ mất mặt!”
Lăng Kiệt Sâm siết chặt nắm đấm, quá khứ u ám ồ ạt tràn về, phân chia thể chất không chỉ là phân chia đẳng cấp rõ ràng, mà còn đại biểu cho việc cấp F dưới đáy là đối tượng mà tất cả mọi người chế nhạo.
Không phải ai cũng có thể dũng cảm chống lại kẻ mạnh, nhưng ức hiếp kẻ yếu thì chẳng mất chút sức nào đã làm được, kể cả người thể chất cấp E cũng không hề nương tình tác động vật lý lên cấp F.
Những kẻ càng thất bại càng thích dùng sự khổ sở của người khác tới giải tỏa cảm xúc của mình, đây là nguyên nhân chủ yếu của việc người thể chấp cấp D, E bắt nạt người thể chất cấp F.
Lăng Kiệt Sâm nhìn học sinh bị vây quanh kia như đang thấy bản thân mình năm đó, chỉ khác là lúc ấy anh ở trại trẻ mồ côi có thiên phú lắp ráp máy móc, thường xuyên nhặt linh kiện cũ hỏng về, chế tạo thành người máy có thể bảo vệ mình, chống lại những đứa trẻ khác.
Kiệt Sâm trời sinh thể chất cấp F, Lăng Kiệt Sâm là đứa trẻ yếu ớt nhiều bệnh, cả hai đều là kẻ yếu dễ bị đào thải, nhưng người trước bị bố mẹ bỏ rơi, cô độc sống hai mươi lăm năm nơi cô nhi viện, người sau lại được bố mẹ Lăng chăm sóc tỉ mỉ, cố gắng nuôi đứa trẻ năm đó suýt không giữ được thành người.
Mỗi đứa trẻ lúc ra đời đều hi vọng mình có một cơ thể khỏe mạnh, thể chất là cấp A, B, nhưng đây lại không phải thứ có thể chọn, vậy dựa vào đâu lại bắt những sinh linh ngây thơ non nớt trả giá vì phân loại thể chất chứ?
Lăng Kiệt Sâm mơ hồ lạc vào bóng ma, có cảm giác lạc lõng như vừa tỉnh khỏi giấc mộng đẹp, thậm chí sợ hãi nếu kết quả kiểm tra thể chất của Lăng Dục Cẩn rất kém thì anh phải làm gì để Bé Cẩn không phải chịu khổ đây!
“Tỉnh!” Lăng Thành Huyền bỗng từ phía sau ôm chầm lấy Lăng Kiệt Sâm, vỗ mạnh lên trán anh em sinh đôi của mình, khiến nửa bên mặt Lăng Kiệt Sâm đỏ ửng lên.
Đau thật nhưng cũng đánh tỉnh Lăng Kiệt Sâm khỏi vòng tuần hoàn cảm xúc tiêu cực, anh nhìn ánh mắt lo lắng của người nhà, bình tĩnh lại: “Con muốn nói chuyện với Bé Cẩn trước khi kiểm tra thể chất có được không?”
“Được thì được nhưng chúng ta có quản chuyện người ngoài không?” Lăng Thanh Huyền cao hơn Lăng Kiệt Sâm hai mươi phân, đè lên vai anh trai dễ ợt, cô chỉ tay vào hiện trường bạo lực học đường hỏi.
“Quản đi quản đi, học sinh sao lại bắt nạt lẫn nhau được!” Bố mẹ Lăng rất không đồng ý với cảnh tượng bên ngoài, nhìn quanh lại không biết nên ra ngoài ngăn lại kiểu gì.
Lăng Kiệt Sâm lấy trong túi mình đang đeo ra hai thứ như đèn led, quơ trước mặt người máy mấy cái, rồi ném thứ gì đó ra ngoài cửa sổ, vài giây sau bỗng nghe tiếng chuông cảnh báo vang lên gần đó, mấy học sinh đang bắt nạt bạn học bên ngoài hùng hổ bỏ lại vài câu rồi giải tán.
Đứa trẻ dưới đất lảo đảo đứng dậy, mờ mịt nhìn quanh, lúc định đi thì bị vấp, cậu nhặt đồ vật dưới đất lên, hướng về xung quanh không một bóng người cúi đầu, sau đó chạy đi.
“Trong trường cấm đánh nhau, tiếng chuông vừa rồi là nhắc nhở, đồ bạn đó nhặt là kích điện loại nhỏ, phòng thân rất tốt.” Lăng Kiệt Sâm chọn phương án thích hợp nhất, còn tặng đứa bé kia một món quà, hy vọng có thể giúp được cậu ấy.
Khác với giới thiệu chung chung của Lăng Điềm Điềm trước đó, Lăng Kiệt Sâm giải thích đơn giản rõ ràng cho người nhà rằng tất cả trẻ vị thành niên của Liên Bang cần tham gia kiểm tra thể chất, sau đó giải thích sáu loại thể chất từ A đến F một lượt, rồi nói ra lo lắng của mình: “Gen của người Liên Bang đã trải qua mấy ngàn năm sàng lọc mới ổn định lại, khác biệt rất lớn với thân thể của chúng ta nên con lo kết quả kiểm tra của Bé Cẩn không được lý tưởng.”
Thời không khác nhau, hoàn cảnh sinh tồn xa lạ, thân thể này liệu có thể thông qua được kiểm tra thể chất của Liên Bang không? Nhỡ kết quả là cấp F thì quá không công bằng với Bé Cẩn.
“Trường học căn cứ vào kết quả kiểm tra chia lớp à? Ở đây phân chia đẳng cấp rõ ràng như vậy, Bé Cẩn có muốn nhập học nữa không?” Không ngờ trường ở đây khác hoàn toàn trường mà họ biết, bố mẹ Lăng nhíu chặt mày, do dự không biết có nên để Bé Cẩn đi học tiếp không.
Đây đâu phải đi học, rõ ràng là đưa con trẻ vào một xã hội thu nhỏ! Bồi dưỡng đam mê, mở rộng thế giới đã nói đâu mất rồi?
Lăng Thanh Huyền cũng đang trầm tư, cô với Lăng Kiệt Sâm đã sống hai đời, gặp trường học ở Star World phân chia đẳng cấp cũng không quá bị động, nhưng Lăng Dục Cẩn là người Trái Đất trăm phần trăm, bỗng nhiên từ áp lực thi cử sang cạnh tranh thể chất, liệu chịu nổi không?
Nhân vật chính Lăng Dục Cẩn vẫn luôn chú tâm vào “Anh cũng từng là một người thể chất cấp F”, dù lúc nãy đã thấy một màn bạo lực học đường nhưng cậu lại thấy chẳng có gì, không riêng Star World mà ở trường cậu cũng gặp loại chuyện này, bắt chước phim kéo bè kéo phái chia địa bàn, hẹn đánh nhau vì anh em, học sinh choảng nhau là chuyện thường.
“Thể chất cấp F nhất định sẽ bị đánh sao?” Lăng Dục Cẩn muốn biết lúc anh mình là Kiệt Sâm có bị bắt nạt hay không.
“Lấy đâu ra, anh có người máy bảo vệ, ai dám nhắm vào anh cũng chuẩn bị tốt tinh thần bị đánh lại đi!” Đây là chuyện đáng khen nhất của Lăng Kiệt Sâm hồi vẫn còn ở trại trẻ mồ côi, anh là một người thể chất cấp F nhưng anh sẽ không để bất cứ ai đè đầu cưỡi cổ mình.
“Nên kể cả con có là cấp F thì con vẫn muốn đi học.” Lăng Dục Cẩn từ nhỏ đã lén học võ với Lăng Thanh Huyền nên hoàn toàn có khả năng tự vệ, sao cậu có thể ngồi chờ chết, im lặng để người ta bắt nạt, nếu vì nguy hiểm mơ hồ mà chọn bỏ qua thì cậu cùng người nhà tới Star World làm gì!
“Hai hôm nữa bọn con cũng làm thủ tục nhập học, học chung trường cũng dễ chăm sóc nhau, con cảm thấy quyết định của Bé Cẩn không có vấn đề gì cả.” Lăng Thanh Huyền với Lăng Dục Cẩn trao đổi với nhau một ánh mắt ‘hiểu mà’, cô đứng về phía Lăng Dục Cẩn, ủng hộ cậu làm kiểm tra nhập học.
“Đúng vậy, sao có thể tùy tiện từ chối được, đi, chúng ta đi kiểm tra.” Bố mẹ Lăng cũng cảm thấy con út nói có lý, vỗ vai Lăng Kiệt Sâm: “Đi cùng với Bé Cẩn không?”
Được, điểm khác nhau lớn nhất giữa Kiệt Sâm và Lăng Kiệt Sâm là có người nhà sau lưng, nếu Bé Cẩn gặp chuyện gì ngoài ý muốn thì vẫn còn có họ ở đây cơ mà!
Nghĩ vậy Lăng Kiệt Sâm cũng yên tâm hơn, anh gật đầu cùng người nhà đi kiểm tra với Lăng Dục Cẩn.
Người máy chờ lâu thật lâu cầm cái hộp nhỏ đi tới chỗ Lăng Dục Cẩn, lấy thông tin từ vòng tay sau đó cố định ba ngón tay trái, trong lúc người nhà họ Lăng nín thở chờ đợi, âm thanh điện tử vang lên.
[Báo cáo, kết quả kiểm tra thể chất vượt ngưỡng, mời tới Trung tâm Nghiên cứu thể chất Tinh hệ tiếp tục kiểm tra, thông tin đã được gửi, mời người sử dụng Lăng Dục Cẩn kiểm tra và nhận thư.]
Hờ, vượt ngưỡng.
Lăng Kiệt Sâm bỗng nhảy dựng lên, chạy tới bên cạnh người máy nhìn: “Đợi đã, mi đo được từ cấp bao nhiêu tới bao nhiêu?” Lăng Điềm Điềm chọn hành tinh khá xa, trẻ vị thành niên nhập học thể chất thường từ cấp C trở xuống, nói không chừng người máy này chỉ đo được từ cấp F đến C.
[Người máy kiểm tra có ngưỡng từ F đến A, tất cả quyền giải thích thuộc về Trung tâm Nghiên cứu thể chất Tinh hệ.]
Người máy trả lời câu hỏi xong thì im lặng lùi sang một bên chờ, để lại người nhà họ Lăng đứng đó tự hỏi, vượt ngưỡng từ cấp F đến A rốt cuộc là cấp gì?