Già Thiên

Chương 444: Kỳ Lân tam biến (thượng)




Thần Vương chống đỡ không nổi nữa. Tịnh thổ cũng khó có thể tồn tại, sắp sửa tiêu tán, không còn trên đời nữa.
Vèo!
Một cơn gió nhẹ thổi tới, lá khô trong tịnh thổ bay loạn, bách hoa toàn úa, trong nháy mắt đã bất đi sinh khí.
Nhìn khắp nơi lúc này chỉ thấy sự tịch mịch, linh tuyền róc rách đã cạn khô, hoa cỏ thơm ngát khô mục, không khí trầm lặng.
Sinh cơ xanh tốt không còn chút nào, khắp tầm mắt chỉ có mặt đất hoang vu và khô cằn. Tịnh thổ biến thành tử địa, không hề có ánh sáng, nhanh chóng u ám đi, trở nên lạnh như băng.
Thứ ánh sáng duy nhất lúc này chính là ở trung tâm của tịnh thổ. chỉ có cổ thụ của Thần Vương là chưa ngã xuống nhưng từng phiến lá vàng đang rụng xuống, tràn ngập vẻ hiu quạnh.
Cổ mộc này tên là Thần Vương thụ, đồng mệnh với Thần Vương. Nếu nó khô mục thì có nghĩa là sinh mệnh của Thần Vương đã đi tới điểm kết.
Thần Chi Tự Khúc vang vọng khiến tinh thổ u ám lại hơi thê lương. Thần Vương cổ thụ gần như trơ trụi, xung quanh toàn lá khô bay múa.
người của Khương gia bi thiết, rất nhiều người khóc thảm nhưng cũng không thể ngăn cản được.
Đạo Đồ bên trong tịnh thổ dần dần bị xóa tan, chậm rãi biến mất, cuối cũng không còn chút bóng dáng. nguyền rủa của Thánh thể bị đánh vỡ, Thần Vương đã nghịch thiên nối lại con đường bị cắt đứt cho hắn.
Nhưng chính hắn lại mất đi sinh cơ, con ngươi mất đi ánh sáng, ngửa đầu nhìn cổ mộc. Trên đó đã không còn lại nổi một phiến lá.
Thần Chi Tự Khúc vốn mở ra con đường thông tới thần linh, nhưng lúc này không phải là vì Thần Vương mà là muốn trợ giúp Diệp Phàm phá tan gông cùm xiềng xích.
Tiên Thiên Đạo Đồ hoàn toàn biến mất, vĩnh viễn không còn bóng dáng. Thiên địa không tiếp nhận hắn nhưng Thần Vương nghịch thiên mà đi, biến đổi tất cả.
- Thần Vương.
Diệp Phàm rốt cục cũng có thể cử động, vọt tới gần đó, lệ nóng tuôn trào. Hắn lấy hạt giống Bất Tử Thần Dược ra, muốn cho Thần Vương dùng nhưng cũng không được như ý.
Đôi mắt Thần Vương áo trắng tuy đã ảm đạm đi nhưng lại rất kiên quyết, chậm rãi đứng dậy, vẫn có khí thế oai hình thiên hạ như trước, không hề kém đi chút xíu nào.
- Ta bây giờ còn chưa thể chết.
Hắn nói nhanh một câu rồi từng bước bước ra ngoài.
Diệp Phàm đi theo phía sau. bước ra đại thiên địa, cùng đứng với Thần Vương dưới bầu trời đêm.
Xôn xao.
Thần Thành sôi trào, tiếng ầm ĩ vang lên tận trời xanh.
đã mười mấy vạn năm Thánh thể Thái Cổ mới đánh vỡ được nguyền rủa, tương lai có lẽ sẽ có Thánh thể đại thành tái hiện trên thế gian.
Khi mọi người nhìn về phía Diệp Phàm thì thần sắc đều thay đổi, nhất là thế hệ thanh niên, đều cảm nhận được một loại áp lực vô hình.
Một loại thể chất có uy danh vô thượng từ thời hoang cổ, sau khi trưởng thành có thể so với Đại Đế cổ đã chân chính được tái hiện, khiến dù là đám giáo chủ vô tận của Trung Châu cũng khó có thể bình tĩnh được.
Sát ý vô tận tràn ra mênh mông như đại dương nhằm về phía Diệp Phàm, vô biên vô hạn bao phủ lấy hắn.
giờ khắc này hắn cảm nhận được rằng mình có địch nhân ở khắp thế gian.
Tuy nhiên hắn cũng không sợ hãi, mái tóc đen tung bay, con ngươi thâm thúy, đứng thẳng trong hư không, nhìn quét bốn phương. Lúc này Diệp Phàm vô cùng chấn định và bình tĩnh.
Ánh trăng dịu dàng lấp lánh tràn ngập khắp nơi, thiên địa hoàn toàn sáng tỏ.
Thần Thành vô cùng mông lung, thoạt nhìn yên lặng mà an bình, giống như có một tầng sương mù màu bạc đang bao phủ vậy.
Nhưng tình huống thực sự lại không phải như vậy. Sát khí vô hình tràn ngập tới từ bốn phương tám hướng giống như sóng gió ngập trời, giống như mưa đá ầm ầm đổ xuống.
Diệp Phàm gian nan đột phá cửa ải, rốt cục tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh thành công, không gì còn có thể ngăn trở, thành thành người đầu tiên trong mười mấy vạn năm đánh tan được nguyền rủa cả Thánh thể.
Trong lòng mọi người đều sinh ra gợn sóng. Đây tuyệt đối là đại sự khiến tất cả các thế lực lớn kiêng kị, cảm thấy áp lực. Không ai bằng lòng để hắn quật khởi.
Đột nhiên bầu trời đêm bị người ta đánh rách. Có người vượt qua hư không tới, hiện ra bên cạnh Thần Vương và Diệp Phàm, giống như một con hung thú xuất thế, sát niệm tràn tới như nước.
người này là một cao thủ tuyệt đỉnh, hóa ra hai pháp thân cầm vũ khí ẩn chứa đạo và lý, lao về phía trước. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ầm!
Hư không rung chuyển giống như một tấm vải rách bị người ta đánh nát. Chiến lực của hắn ngập trời, huyết khí như rồng, chấn nhiếp thương khung, khiến người ta như rơi xuống vực sâu ngàn trượng.
Tất cả mọi người đều kinh hãi. người này có thể nói là to gan lớn mật, đồng thời đánh giết Diệp Phàm và Thần Vương, quyết đoán và vô tình.
Thần Vương áo trắng tuy rằng là cường giả tuyệt thế nhưng thần linh huyết đã mất hết, dùng sinh cơ bản thân tấu lên Thần Chi Tự Khúc, hiện giờ đã như đèn cạn dầu rồi.
người tới này không thể nói là không tàn nhẫn, nhân cơ hội này giết hắn, bằng không nếu là ngày thường thì ai dám có gan mà chống lại Thần Vương? Đây cũng hoàn toàn là nhân lúc Thần Vương yếu nhất mà ra tay.
- ngươi dám!
người của Khương gia gầm lên, bay vọt tới.
Con ngươi của tuyệt đại Thần Vương ảm đạm nhưng tư thế oai hùng vẫn không giảm, ống tay áo trắng như tuyết vung lên. Đạo pháp của hắn tự nhiên, Thiên Nhân Hợp Nhất, giống như thần linh hành tẩu trong thế gian, niết ấn khiến hư không chấn động.
Ầm!
Bầu trời lập tức sụp xuống. Cả vùng thiên địa này giống như bị hủy diệt, không có gì có thể ngăn cản, dường như bị một kích của thần linh nghiền nát vậy.
Ầm!
Lực lượng mãnh liệt giống như đại dương mênh mông tràn ra, khiến người ta hít thở không thông. Tất cả mọi người đều kinh hãi. ở xa xa có không biết bao nhiêu người bị chấn ngất đi, ngã lăn quay ra mặt đất.
Mọi người kinh khiếp vô cùng. Thần Vương áo trắng trên bầu trời giống như một vị thần, niết ấn chấn động khiến trăng sao thất sắc, thiên địa sụp đổ.
Phụt!
Tên tuyệt đỉnh cao thủ kia lập tức bị đánh thành tro bụi, pháp thân bị diệt toàn bộ, vũ khí ẩn chứa đạo và lý trở thành bụi bặm. không còn lại chút gì.
- Đây là...
Mọi người cảm thấy lạnh từ đầu tới chân. Thần Vương áo trắng đã như đèn cạn dầu mà còn có thần uy tới mức này, thật sự khiến người ta lạnh ngắt. Nhiều thế lực lớn cũng đều kinh hãi.
- Thần Vương cổ thụ đã khô héo, sinh mệnh của hắn đã tới điểm cuối, sao còn có chiến lực mạnh mẽ như vậy chứ?
- Hắn đã mất hết Lữ Tử Hạo, tấu lên Thần Chi Tự Khúc, sinh mệnh phải khô kiệt mới đúng.
- Không hổ là tuyệt đại Thần Vương, dùng lực lượng bản thân chém nhân quả của Thánh thể, sắp sửa qua đời còn có uy thế như vậy, quả nhiên không thể khinh nhờn được.
Rất nhiều tu sĩ kinh hãi. người của Khương gia bi thương, bay rất nhanh về phía trước.
Ầm!
Đột nhiên bầu trời ảm đạm xuống. Một bàn tay khổng lồ che cả bầu trời đêm, chặn hết ánh trăng sao xuất hiện.
Nó giống như một đám mây đen cuồn cuộn ập tới, áp lực khổng lồ khiến người ta không thể hít thở, dao động khủng bố khiến nhiều người ngất đi.
Lại một vị cao thủ tuyệt đỉnh khác xuất kích, còn đáng sợ hơn cả người vừa rồi, muốn gạt bỏ Thần Vương áo trắng và Diệp Phàm. Sát ý khôn cùng mênh mông cuồn cuộn, mặt đất không ngừng vỡ tung tóe.
Đôi mắt Thần Vương áo trắng không chút ánh sáng nhưng thân thể vẫn đứng thẳng tắp. Tay phải hắn tác động tới đại đạo, vẽ lên quỹ tích huyền ảo khó lường. Đó là đại đạo hiển hóa ra, đánh lên bầu trời.
Ầm!
Vòm trời sụp đổ, bàn tay khổng lồ màu đen bị đánh tan thành nhiều mảnh, sau đó trong nháy mắt đã trở thành tro tàn. Tinh không sáng sủa lại xuất hiện, ánh trắng như nước lại chiếu xuống, giống như chưa hề phát sinh chuyện gì vậy.
Mọi người đều bị rung động sâu sắc. Tuyệt đại Thần Vương ngay cả chết cũng không tha cho kẻ nào dám mạo phạm. Hai đại cao thủ lần lượt nuốt hận, trấn áp mọi người.
Lúc này dù là tiếng kim rơi cũng có thể nghe rõ, không ai còn dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Thần Vương đứng đó mang thần uy áp đảo vạn quân, áo trắng tung bay ẩn chứa khí tức của thần linh, chẳng kẻ nào dám đối mặt, khiến tất cả mọi người đều hết hồn hết vía.
- Thần Vương...
người của Khương gia vọt tới vây quanh Thần Vương. Tất cả đều vô cùng bi thương. Cuộc sống của Thần Vương sắp kết thúc khiến bọn họ vô cùng đau đớn.
Ầm!
Đúng lúc này thì tiếng sấm sét đánh tan sự yên lặng trong thiên địa. Sinh linh nhỏ màu vàng vượt qua ba lượt thiên kiếp, sau chút yên tĩnh ngắn ngủi thì thiên kiếp lần thứ tư đã giáng xuống.
Cả người nó đã sớm cháy đen, thân thể màu vàng bị tổn thương nghiêm trọng, không ngừng lau nước mắt. khóc lớn oa oa, bất lực nhìn về phía mọi người. Đôi mắt to sáng ngời đầy nước mắt, trong vô cùng đáng thương.
- Con Thần Tàm xui xẻo này liên lụy tới Diệp Phàm, không ngờ cũng vượt qua tam trọng kiếp.
Đồ Phi thở dài.
- Trong những năm tháng Thái Cổ, Thần Tàm cửu biến là vô địch trong thế gian. Nó tối thiểu cũng có ngù trọng thiên kiếp, không biết có thể vượt qua hay không.
Ầm!
Thiên kiếp đánh xuống, lại là lôi quang ngũ sắc. Ngũ hành Thần Lôi liên tiếp giáng xuống, đáng cho toàn thân sinh linh nhỏ màu vàng rách nát. Nó thương tâm khóc lớn.
- Dùng tất cả thần thuật thiên phú của ngươi chống cự đi. ở thời đại Thái Cổ, tộc nhân của ngươi khẳng định để lại ấn ký sinh mệnh kế thừa cho ngươi.
Diệp Phàm truyền âm.
Sinh linh nhỏ màu vàng này được hắn cắt ra từ bên trong Thần Nguyên, không đành lòng để nó mất mạng. Đây là thứ hắn cho Đại Hạ hoàng triều "thuê", một khi vượt qua tam biến thì sẽ phải trả lại cho hắn.
-o0o-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.