Diệp Phàm hạ quyết tâm giết chết Hoa Vân Phi, chẳng nói một lời thừa, bàn tay khổng lồ màu vàng bao phủ thiên địa, đánh sụp hư không, khiến thiên địa rung chuyển. Uy lực của Thánh thể bất diệt bùng nổ toàn diện.
Dị tượng Tiên Vương Lâm Cửu Thiên hợp nhất với hắn. Chín tầng trời cao vời vợi, mây mù lưu động hiện ra dưới chân hắn, khiến hắn thoạt nhìn trông như một vị thần vương.
Mỗi một bước hắn bước ra đều khiến thiên địa lay động, có loại tiết tấu thần bí, khiến trái tim rất nhiều người đều đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, sắp sửa vỡ tung ra.
Toàn thân hắn giống như Thánh linh do thần kim luyện chế thành, hào quang tỏa ra vạn trượng, khí huyết màu vàng bùng lên, bàn tay khổng lồ đánh về phía trước che phủ cả đất trời.
Hoa Vân Phi bình thường không thể hiện gì nhưng thực lực cường đại tới cực độ. Hắn giống như thần tiên cười sóng, tốc độ di chuyển đạt tới cực hạn, lúc này thể hiện ra đại đạo.
Hắn vọt qua hư không, hóa thành một đạo lam quang, bên ngoài thân thể có đạo văn lưu chuyển, rất khó khăn ưáiủi né dị tượng Tiên Vương Lâm Cửu Thiên và bàn tay khổng lồ màu vàng đánh tới.
Ầm!
Diệp Phàm cười lạnh. Dị tượng Hỗn Độn Chủng Thanh Liên ép xuống, từng luồng sương mù cắt tan thiên địa. Thanh Liên mang ý cảnh Tam Sinh Vạn Vật lay động kịch liệt, giống như chuẩn bị khai thiên lập địa.
Keng!
Vào thời khác mấu chốt, mi tâm của Hoa Vân Phi hiện ra ngôi sao ngăn chặn Thanh Liên. Thân thể hắn nhoáng lên, giống như dung hợp với hư không, trong khoảnh khác đã đi rất xa.
- Còn muốn chạy. Không có chuyện đó đâu.
Diệp Phàm quát lạnh, Âm Dương Đồ đánh ra giống như núi lửa bùng nổ, ù ù rung động, cắt đứt con đường phía trước, chém tan thiên địa.
Ầm
Dị tượng âm dương cường đại che phu đất trời, trấn áp Hoa Vân Phi trong đó. Dương đồ và âm đồ hợp nhất làm một, đồng thời ép xuống.
Keng.
Một tiếng vang nhỏ truyền ra. vẫn là ngôi sao kia bay ra đánh lên Âm Dương Đồ, chống đỡ sức mạnh to lớn của thể phong ấn trời đất này. Hoa Vân Phi quyết đoán bay ngược trở lại.
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra quá nhanh, người ngoài căn bản nhìn tới hoa cả mắt, khó có thể theo kịp tốc độ của bọn họ. Hai người đều di chuyển nhanh như hai đạo thần quang.
Ầm!
Dị tượng Sơn Hà cẩm Tú hiện lên. Đây là một vùng tiểu thế giới, Diệp Phàm đứng bên trong đó, mái tóc tung bay giống như một Ma Thần, trấn áp Hoa Vân Phi phía dưới.
Khóe miệng hắn nở nụ cười lạnh vô tình, bàn tay khổng lồ màu vàng hóa thành thiên bi giáng xuống, khiến hư không vỡ tung tóe. Một cái khe nứt màu đen rất lớn lan ra tận phương xa.
Ngôi sao kia của Hoa Vân Phi tỏa sáng chói mắt giống như một mặt trời bốc cháy, chiếu sáng cả Yên Đô, khiến cho mọi người không thể mở mắt.
Hắn kịch liệt ngăn cản dị tượng Sơn Hà cẩm Tú, bằng không khi rơi vào trong dị tượng của Thánh thể thì chắc chắn sẽ là cửu tử nhất sinh. Đây là nhận thức chung của rất nhiều người, đã từng có truyền thuyết vô tận.
Vút!
Dị tượng bị ngăn trở như bàn tay của Diệp Phàm lại giáng xuống. Hoa Vân Phi tránh không nổi, thần quang bùng lên bao trùm thân thể. Đạo Đồ hiện lên mạnh mẽ đối kháng.
Ầm!
Diệp Phàm liên tục đánh xuống, uy lực khiến người ta sợ hãi, khiến rất nhiều người xem trận chiến ở xa xa cũng đều kinh khiếp. Loại lực lượng này dù là tu sĩ Hóa Long Bí Cảnh cũng có thể bị đập thành thịt nát.
Vút vút vút...
Những tiếng vang rung trời truyền ra. Diệp Phàm đánh ra chín chưởng, Hoa Vân Phi liền phun một ngúm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thân thể sắp sửa vỡ nát, bị thương không nhẹ.
Nhưng Diệp Phàm lại kinh hãi. Địch thủ này đúng là rất khủng bố. Dù là trưởng lão Hóa Long Bí Cảnh mà bị hắn đánh ở cự li gần như vậy thì chắc chắn cũng phải chết.
Nhưng Hoa Vân Phi lại vẫn còn sống, thân thể cũng không bị đánh nát, không ngừng kéo giãn khoảng cách, bắt đầu điều động pháp lực ngập trời.
Ầm!
Ngôi sao kia lóe sáng, giống như một quái vật lớn vừa thức tình, như một Vương của thái cổ sống lại, tràn ngập khí tức khủng bố.
- Trời à, chí bảo Thái Huyền Tinh Phong, phong ấn được giải tầng đầu tiên rồi.
Có người xem cuộc chiến cả kinh kêu lên.
- Bảo bối này vô cùng khủng bố, đúng là một ngôi sao thật được luyện hóa, có thể trấn áp cường giả kinh thế.
Rất nhiều người đều biến sắc.
Hoa Vân Phi rút lui rất nhanh, sắc mặt hắn trắng bệch như tuyết, phun ra mấy ngụm máu tươi. Pháp lực ngập trời như đại dương mênh mông tràn ra mãnh liệt, bao phủ lấy Diệp Phàm.
Nhất là ngôi sao kia lại ngăn cả Sơn Hà cẩm Tú, tỏa ra ức vạn luồng sáng sao, ngăn cách bầu trời, chân Diệp Phàm ở bên ngoài, không thể áp tới gần.
- thân thể Thánh thể rất khủng bố, địch thủ cường đại nào mà bị hắn tới gần cũng đều phải nuốt hận. Hoa Vân Phi có thể kháng cự đúng là rất kinh người.
- Hoa Vân Phi này mặc dù có tiếng tăm nhất định nhưng cũng chưa từng nghe nói có chiến tích kinh người bao giờ, thế mà lại chặn được Thánh thể, đúng là khiến người ta sợ hãi.
Rất nhiều người đều cả kinh kêu lên, có một số còn không thể tin được điều này.
Hoa Vân Phi mặc dù liên tục phun ra mười ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ nhưng mọi người đều không cảm thấy hắn rơi vào thế hạ phong. Bởi vì thân thể của Thánh thể thế gian vô song, có thể đánh cận thân với hắn mà sống sót đã được coi là kỳ tích rồi.
Diệp Phàm khẽ thở dài một tiếng. Sự cường đại của Hoa Vân Phi vượt ngoài tưởng tượng của hắn. Dưới tình huống ẩu đả cận thân mà hắn cũng không tử vong, chỉ hộc máu rồi chạy thoát.
- Diệp huynh, ngươi có ý gì đây. Ta và ngươi xưa nay không có thù oán, tại sao lại phải giết ta?
Trên áo lam của Hoa Vân Phi nhuốm đầy máu tươi, tuy nhiên hắn vẫn xuất trần thoát tục như trước, ngay cả dưới tình huống này cũng thật bình thản.
- Diệp Phàm ngươi rốt cục muốn gì? Hoa sư huynh nghe nói ngươi sắp tiến vào cẩm địa Thái cổ nên đi mấy vạn dặm tới Yên Đô, tất cả đều là vì đưa tiễn ngươi, vậy mà ngươi lại muốn giết hắn...
Lý Tiểu Mạn đứng đằng xa cũng chất vấn.
- Ngươi tránh ra, ở đây không có chuyện của ngươi.
Diệp Phàm liếc nhìn Lý Tiểu Mạn một cái, sau đó bước từng bước về phía trước. Thiên địa đều nằm dưới gót chân hắn, theo tiết tẩu bước chân mà chấn động. Khí tức cường đại khiến người ta phải run rẩy.
- Ngươi...
Lý Tiểu Mạn khó có thể giữ bình tĩnh nổi.
Có rất nhiều tu sĩ đã tới Yên Đô. Thánh thể đại chiến với người khác hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Mà thời gian gần đây Diệp Phàm lại luôn nổi bật trên đầu sóng ngọn gió.
Không ai biết hai người vì sao lại đại chiến, tuy nhiên tất cả đều vô cùng chờ mong, hy vọng được nhìn thấy một hồi long tranh hổ đấu.
- Diệp huynh thực muốn đánh với ta một trận sao?
Hoa Vân Phi than khẽ, cởi bỏ áo lam nhuốm máu, hất bay ra ngoài.
- Ngươi tới Yên Đô không phải vì muốn giết ta sao? Làm bộ làm tịch làm gì. Tuy nhiên ngươi lại chưa có thời gian bố trí.
Diệp Phàm cũng rất bình thản nói.
- Diệp huynh vì sao lại nói vậy? Ta tại sao lại muốn giết ngươi?
Hoa Vân Phi lộ vẻ rất kinh ngạc và khó hiểu.
- Ngươi cho rằng không có sơ hở sao? Ta sớm đã biết mọi chuyện rồi.
Diệp Phàm cười lạnh, tạo thành áp lực rất lớn trong lòng đối phương.
- Ta không rõ ngươi đang nói cái gì. Tuy nhiên ta lại biết Diệp huynh đã hạ quyết tâm đấu với ta một trận. Hoa mỗ mặc dù bất tài nhưng cũng chẳng sợ bất luận kẻ nào.
Hoa Vân Phi bình thản nhưng lại vô cùng kiên cường.
- Đừng giả vỡ vô tội nữa. Ngày ngươi trở thành địch nhân của khắp thế gian không còn xa nữa đâu.
Diệp Phàm thản nhiên cười cười. Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Ầm
Hắn lại ra tay, nắm tay màu vàng chém ra, đánh xuyên bầu trời, ập tới Hoa Vân Phi trên cao. Đây là trận chiến sinh tử, mọi người đều có thể cảm nhận được sát ý lạnh tới tận xương.
Keng.
Tiếng đàn bỗng nhiên vang lên. Hoa Vân Phi cũng phát động tấn công. Anh khí của hắn tỏa ra bức người, vừa rồi còn bình thản như vậy, giờ đã ngồi xếp bằng trên hư không, đặt trong lòng một cây đàn cổ.
- Một khi đã như vậy thì ta đánh với Diệp huynh một trận.
Keng keng keng...
Tiếng đàn vang lên tận trời, ẩn chứa sát khí kinh người. Từng luồng sáng bắn ra từ dây đàn, đánh về phía nắm tay màu vàng của Diệp Phàm.
Vút!
Thứ này còn sắc bén hơn cả kiếm khí, có thể giết chết tu sĩ cảnh giới Tứ Cực đại viên mãn, khiển rất nhiều người nhìn thấy mà biển sắc.
- Hoa Vân Phi lại mạnh tới vậy sao. Tiếng đàn có thể giết người trong vô hình.
- Nếu không có thân thể mạnh mẽ như Thánh thể thì người bình thường dưới tiếng đàn này nhất định sẽ bị xuyên thủng nhưng cái sàng.
Ầm
Tinh khí trong cơ thể Diệp Phàm sôi trào, cả người giống như hoàng kim đúc thành, bừng sáng lên thần quang, ngay cả sợi tóc cũng tỏa ra màu vàng rực rỡ. Hắn hợp nhất với dị tượng Tiên Vương Lâm Cửu Thiên, vọt nhanh về phía trước.
Tiếng đàn như đao, tuy có vạn vạn đạo như dưới huyết khí màu vàng của hắn đều bị hóa thành hư vô, không thể đả thương được hắn chút nào.
- Diệp huynh khiến ta giật mình thật. Mới vừa tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh không lâu lại có thể ngạo thị những người đồng thế hệ.
Hoa Vân Phi nói khẽ, tiếp tục gay dây đàn, biến đổi tiết tấu, âm luật bất đồng hoàn toàn.
Tiếng phượng gáy vang động chín tầng trời.
Giờ khác này tiếng đàn biến mất, chỉ còn lại tiếng phượng kêu vang vọng Yên Đô, xuyên qua trời cao. Có thể thấy rõ ràng chín con thần phượng từ bên trong đàn cổ vọt ra.
Chúng giương cánh bay lượn, tuy rằng vô cùng tuyệt đẹp nhưng lại phát ra khí tức khủng bố tới cực độ, giống như tiên linh chân chính giáng sinh thế gian.
- Đây là cổ khúc - Cửu Kiếp Phượng Khúc đã thất truyền, có thể nói là thần âm, trực tiếp đánh tan căn nguyên của người ta, phá hủy tất cả sinh cơ, ảo diệu khó lường.
- Thật đúng là Cửu Kiếp Phượng Khúc rồi. Trời ạ, nó lại một lần nữa tái hiện trên thế gian. đã biến mất cả mấy vạn năm, hợp nhất với đạo, uy lực khôn cũng, có thể hủy diệt mọi địch thủ.
Rất nhiều người cả kinh kêu lên, đều lộ vẻ vô cùng hoảng sợ.
Chín con thần phượng phát ra dao động khiến người ta không kìm nổi mà sợ run, có uy lực cực kỳ cường đại, làm cho người ta cảm thấy không thể chống lại.
Trong lòng Diệp Phàm cũng nghiêm hẳn. Chín còn thần phượng này có pháp lực ngập trời, hóa thành những chùm sáng vọt tới đây, đánh thẳng tới căn nguyên sinh mệnh của Thánh thể.
Giờ khác này Khổ Hải màu vàng của hắn cũng sôi trào. Chín còn thần phượng lại có thể chìm sâu vào trong thân thể hắn, phát động tiếng gáy chấn động chín tầng trời, phá hủy tất cả sinh cơ.
Vút vút...
Diệp Phàm dùng thân thể chống lại, bàn tay màu vàng có văn lạc tiên thiên lóe lên, đại chiến với chín con thần phương, sát khí bốc thẳng tận trời cao.
ầm!
DỊ tượng Sơn Hà cẩm Tú lao ra. Diệp Phàm không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp giam cầm chín con thần phượng lại, sau đó dùng một quyền đánh nát toàn bộ thành bột mịn.
Điều này khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ. Đây chính là Cửu Kiếp Phượng Khúc trong truyền thuyết, thần uy khó dò, thế mà lại bị hắn dùng một quyền đánh nát.
Hoa Vân Phi than nhẹ, giống như một vị thần linh đầy ưu thương, sau đó liên tục gảy đàn. Một luồng lực lượng kỳ diệu to lớn tràn ra. Cả thiên địa giống như bị xé rách.
Cửu Kiếp Phượng Khúc lúc này mới chân chính xuất hiện. Chín cánh cửa của tiểu thế giới mở ra, tỏa ra khí tức diệt thế mãnh liệt.
- Thần khúc, diễn biến ra thần khúc thiên kiếp rồi.
Chín đạo thiên kiếp hóa thành chín còn Phượng Hoàng, dẫn động chín tiểu thế giới nối liền thiên địa, giáng xuống trấn áp Diệp Phàm.
Đây là sát khí tuyệt thế, trên thế gian này có mấy người có thể chống lại nổi chín đạo thiên kiếp chứ? Không ai không biến sắc.
Đương nhiên ngoại trừ Diệp Phàm ra. Hắn đã trải qua không ít thiên kiếp, thế gian có lẽ chỉ có mỗi hắn là có thể không sợ thiên kiếp nhất.
- Nếu là người khác thì hẳn phải chết chứ không còn nghi ngờ gì nữa. Hoa Vân Phi này thật đáng sợ.
- Người này rất ẩn nhẫn, không thể tưởng tượng lại cường đại tới vậy, chỉ sợ có thể so với đám người Thần Vương thể.
ầm!
Diệp Phàm lao ngược chín đạo thiên kiếp mà lên, tạo thành những dấu chân màu vàng trên bầu trời, rất nhanh bức về phía trước Hoa Vân Phi.
- Diệp huynh thật sự muốn chiến đấu sinh tử sao?
Hoa Vân Phi than khẽ, sau đó hai tay đặt trên hư không chậm răi chuyển động, tạo thành quỹ tích huyền ảo khó lường.
Cánh cửa của chín tiểu thế giới lay động kịch liệt, giống như có chín vị thần sắp sửa lao ra vậy. Dao động khủng bố ngập trời cuồn cuộn giáng xuống.
Ầm!
Đột nhiên một đại dương màu vàng mênh mông tràn ra từ thân thể Diệp Phàm, bao phủ lấy Hoa Vân Phi. Loại dị tượng này cho tới bây giờ Diệp Phàm chưa từng thi triển ra lần này, đều là chuẩn bị đều về sau dùng tới.
Một gốc Thanh Liên chìm nổi trong đại dương màu vàng này. Sương mù hỗn độn cuồn cuộn, cố định cánh cửa của chín tiểu thế giới, áp bức về phía Hoa Vân Phi.
Ầm!
Diệp Phàm áp sát, tất cả dị tượng đồng thời xuất hiện, hợp nhất với thân thể, trấn áp Hoa Vân Phi bên trong.
- Diệp Phàm ngươi không thể giết người vô tội...
Lý Tiểu Mạn kêu lên...
-o0o-