Đánh giá: 8/10
từ 13539
lượt
Tác giả: Mạn Vu (曼芜)
Edit: Nhất Sinh Nhất Thế 一生一世
Văn án
Tôi mơ màng ngủ thiếp đi trên xe bus
Tôi tỉnh lại sau khi nghe tiếng mẹ nuôi gọi tôi:
"Tích Tích, đến trạm dừng rồi, mau tỉnh lại đi con."
Tôi mở choàng mắt, khung cảnh này sao quen thế?! Trong một khoảnh khắc não tôi như trống rỗng.
Tôi vừa mới nằm mơ.
Mơ thấy anh trai ruột Giản Mặc lái xe tông tôi. Tôi bị đụng bay ra xa khoảng bảy, tám mét, gãy tay.
Giản Mặc bước xuống xe, lạnh lùng nhìn tôi đang nằm sõng soài giữa vũng máu.
Mắt anh ta ngập tràn vẻ hận thù:
"Giản Tích, người nên chết đáng lẽ phải là mày mới đúng. Sao mày lại trở về làm gì? Trả Miên Miên lại cho tao!"
Tiếng đay nghiến của bố mẹ ruột như vẫn còn văng vẳng bên tai tôi: "Nếu như mày không trở về thì Miên Miên đâu có nghĩ quẩn."
Bọn họ hận tôi đến thấu xương.