Cẩn Tinh màu xám tro đồng tử nhìn nàng, hé ra vô hạn nhu tình "Muốn hay không tiếp tục làm chuyện lúc nãy".
Trát Vân Nghi chớp chớp mắt tỏ vẻ không hiểu "Chuyện gì đâu?"
-"Thì là... chuyện chúng ta đang làm đâu" Cẩn Tinh nói còn thật sự.
-"Ngươi đã quên ta điều kiện" Nàng nhàn nhạt lên tiếng.
-"Ta đủ điều kiện a, quay đầu ta liền cho ngươi chuyển khoản" Cẩn Tinh tự tin vô cùng.
-"Nhưng hiện tại ta không muốn tiếp" Trát Vân Nghi lạnh nhạt từ chối, nàng hiện tại tâm lãnh rồi, tiền cũng không thiếu, không cần phải lao động công ích chi cho mệt nhọc.
-"Nữ nhân, ngươi thật bạc tình" Cẩn Tinh rầu rĩ lên tiếng, bụi bặm tròng mắt không rõ cảm xúc "Ta đối với ngươi chỉ có như thế thôi sao?"
-"Đừng tưởng ta không biết ngươi nghĩ gì" Trát Vân Nghi khinh bỉ cười một chút, quay đầu liền không đợi nam nhân phản ứng đã muốn đi.
-"Nữ nhân... đợi ta a... ta đối ngươi là thật sự a" Cẩn Tinh lớn thanh vọng tới cho nàng nghe thấy, bất quá Trát Vân Nghi cũng không quan tâm hắn, bịch bịch tiếng giày rời đi rồi.
Rầu rĩ khuôn mặt đau thương vô cùng cùng với nữ nhân biến mất dạng dần chuyển thành xán lạn độ cong, nữ nhân a, ngươi càng như thế ta càng muốn cùng ngươi đùa giỡn đâu.
-"Có vẻ ngươi càng ngày càng thích nàng đâu?" Một cái thanh lãnh giọng nam đánh gãy Cẩn Tinh suy nghĩ.
Nam nhân một đầu tử sắc tóc ngắn, màu mật ong da thịt cực kỳ mê người, hắn mặc một thân tây trang áo sơ mi trắng cởi bỏ nút thắt lộ ra cơ ngực hoàn mỹ, màu hổ phách con ngươi cùng nét nào ra nét đó ngũ quan làm hắn giống như một vị minh tinh điện ảnh, chói mắt vô cùng.
-"Phí Lệ Y Tịnh, ngươi lại như thế theo dõi ta, ta còn tưởng ngươi thích nàng đâu" Cẩn Tinh ngữ khí tràn đầy nguy hiểm.
-"Ngươi hiểu lầm, ta chỉ là muốn cùng ngươi cạnh tranh công bằng" Phí Lệ Y Tịnh thủ vờ vịt phủi phủi hắn trên thân áo sơ mi, khóe môi khẽ nhếch.
-"Cạnh tranh công bằng?" Cẩn Tinh khó hiểu.
-"Chính là... ngươi không được dùng nàng làm mồi nhử" Phí Lệ Y Tịnh nghiêm túc thật sự.
Khả Cẩn Tinh chỉ đối hắn khinh miệt cười "Phí Lệ Y Tịnh, chẳng lẽ trước giờ ngươi chưa từng nghe câu, đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn sao?"
Cẩn Tinh nhìn Phí Lệ Y Tịnh môi khẽ nhếch lên, cố ý trưng ra đáng ghét khoe khoang vẻ "Ta với nàng chính là hợp tác".
-"Ngươi" Phí Lệ Y Tịnh nguy hiểm nhíu mi.
-"Nếu ngươi có bản lĩnh cứ việc kéo nàng đi hợp tác, chỗ đó liền có một ổ *con mồi* chờ ngươi xử lý đâu" Cẩn Tinh kéo dài thanh âm, cố tình trêu chọc Phí Lệ Y Tịnh.
-"Cẩn Tinh, đừng quên tổ tông lời dạy" Phí Lệ Y Tịnh ý vị thâm trường bỏ lại một câu, cũng tùy theo biến mất.
Hắn sẽ không thèm dùng mồi nhử, hắn vẫn có thể đem đám người nọ bắt lấy... nhưng là sâu trong hắn thâm tâm, Phí Lệ Y Tịnh thầm nghĩ nếu có mồi nhử sử dụng, cũng là không sai. 𝐓𝑟u𝒚ện ha𝒚 luôn có 𝐭ại ﹛ 𝐓 RU𝘔𝐓RUYỆN.vn ﹜
-"Tổ tông lời dạy" Cẩn Tinh bạc môi khẽ phun ra nhàn nhạt mấy chữ, khóe môi trào phúng tươi cười. Hắn mới không tin mấy thứ đó.
Nếu là tin tưởng, hiện tại hắn đã không đứng tại nơi này mà ở lại nơi nào đó rừng rú săn bắt đi.
Trát Vân Nghi, ta chưa từng nghĩ sẽ có ngày phải thay đổi kế hoạch vì một cái ma cà rồng. Khả khi gặp ngươi... mọi thứ lại khác đi.
Là do ta thay đổi? Hay do ngươi tác động?
Nhớ tới đó lạnh lẽo môi cùng hắn thiếp hợp, chỉ là một cái chuồn chuồn lướt nước hôn, tại sao bất giác hắn lại nhớ đến.
Nhiều người như thế nhìn đến, thật sự quăng mất mặt a.
Cẩn Tinh nghĩ như thế mặt liền đỏ, một bên chạy nhanh trở về nhà.
Hình ảnh chuyển dời đến một cái hiện đại văn phòng, một cái nam tử cao ngạo bắt chép chân tại ghế giữa, một đầu tóc ngắm tử sắc bắt mắt, hổ phách con ngươi mang theo ma mị, khuôn mặt như khuôn mẫu đúc ra, đặc sắc giống một cái Hy Lạp thần phương Đông, nam tính cương dương thập phần.
-"Như thế nào, đã tìm ra địa chỉ chính xác số tài khoản?" Quách Ân lạnh nhạt mang theo ma mị thanh âm lên tiếng.
-"Quách tổng, này tài khoản đã bị đóng băng" Đại diện nhân viên ngân hàng thận trọng bẩm báo.
-"Làm sao có thể?" Quách Ân ngữ khí mang theo không hờn giận.
-"Quách tổng, này tài khoản mấy ngày trước vẫn hoạt động bình thường, khả đột nhiên lại bị đóng băng không rõ lý do".
-"Vậy có hay không điều tra địa chỉ kê khai?" Hổ phách con ngươi khí thế bức người, vô cùng lạnh lùng.
Đại diện nhân mặc dù quen thuộc Quách Ân như thế khuôn mặt vẫn là nuốt một ngụm nước miếng, cẩn thận mở miệng "Này...địa chỉ là giả" Nói hoàn không dám cúi đầu nhìn Quách Ân, khả lạnh như băng áp lực không khí làm cho hắn xúc động muốn chạy ra ngoài.
May mắn lúc này bên ngoài đã đến một cái khác nam tử, hắn có một đầu hạt dẻ màu tóc mang theo khỏe khoắn hơi thở, con ngươi như thủy tinh xanh lam giống như một cái yêu nghiệt chuyển thế, tỷ lệ hoàn hảo khuôn mặt có chút nhỏ nhắn lại góc cạnh gợi cho hắn một chút thư sinh dáng vẻ lại không giấu được hắn thông minh tiềm chất, phu rất bạch, một thân sơ mi trắng chỉ cài một cúc áo khoe ra hắn hoàn mỹ cơ bụng.
-"Đại ca, ngươi đừng quá nóng giận" Quách Phú Kỳ đi đến dỗ ngọt Quách Ân, tại hắn lưng khẽ vuốt.
-"Ngươi đi ra ngoài đi" Quách Ân ra lệnh cho người nọ khom lưng mỏi gối, hắn liền như được đặt xá chạy ra ngoài.
-"Quách Phú Kỳ, ngươi có hay không cần một chút giáo sư hình tượng" Quách Ân ngữ khí là la mắng, khả vẫn mang theo sủng nịch.
-"Ai da, đại ca... đừng nóng giận, nóng giận liền bị bệnh a" Quách Phú Kỳ yêu nghiệt lên tiếng.
-"Quách Phú Kỳ đến có việc gì?" Quách Ân bày ra tư thế nghiêm nghị, nào có đại ca hình tượng ôn nhu.
-"Đại ca, ngươi liền như thế đối xử ta, thật thương tâm a" Quách Phú Kỳ ngã ngớn vô cùng.
-"Ta chính là muốn nói cho ngươi, ta vừa tìm được tin tức của nàng".