Giáo Sư: Trái Tim Em Vẫn Luôn Hướng Về Anh

Chương 64: Tặng quà cho bạn gái




Quân Hiên đến tiệm thuốc tây mua thuốc mỡ bôi vùng kín và bao cao su. Người đàn ông này đã không mua thứ thôi,chứ mỗi lần mua thì phải lấy sỉ mới chịu …
Nhân viên nhìn anh rồi nở một nụ cười nhẹ,sau đó thì mới đưa biên lai tính tiền …
" Hoá đơn của anh "
Quân Hiên nhìn vào hoá đơn, rồi mở ví lấy tờ 100 tệ đưa cho nhân viên và bảo không cần thối lại.
" Hừ, người giàu sao "
Chiếc xe nhanh chóng chạy trên phố,túi đồ thủ được đặt ở ghế phụ.Lúc này anh liếc sang bên đường thì thấy một cửa hàng trang sức, hình như từ trước giờ anh chưa tặng gì cho cô ấy cả.Anh nghĩ ngợi một hồi lâu rồi cũng tấp vào rồi đi vào trong.
Nhân viên thấy khách hàng bước vào thì nhẹ giọng cười mỉm,sau đó thì lên tiếng giới thiệu sản phẩm …
" Anh …anh muốn tặng dây chuyền cho bạn gái sao "
" Vâng,"
Quân Hiên nhìn đến nhìn lui thì thấy cái nào cũng đẹp cả cho nên anh chọn hai sợi dây chuyền kim cương và hai lắc tay đính đá ruby đỏ …
" Đây là hoá đơn của anh "
" 360 vạn tệ "
Anh đọc lên con số rồi chuyển khoản cho nhân viên,sau đó thì nhanh chóng rời khỏi đây …

Ở trong khách sạn,sau khi ăn uống no nê thì cô lên giường nằm rồi bấm điện thoại …
[ Buổi chiều mình mới về được ]
[ Cậu đó mê trai bỏ bạn ]
[ Haha…cậu đừng có ghẹo mình mà ]
[ Ừm! vậy mình không làm phiền cậu nữa,đi chơi vui vẻ ]
Cạch, tiếng cửa phòng đẩy vào, cuối cùng thì anh ấy cũng đã trở về.Cô quay lại nhìn thì thấy anh mua khá là nhiều đồ,hèn chi lại mất nhiều thời gian đến như vậy.
" Anh,anh mua gì mà nhiều thế"
" Em mở ra xem đi "
" Ồ,vậy để xem anh mua những gì "
Ái Niên nhìn thấy anh nở nụ cười quỷ dị làm cho cô có chút khó hiểu, nhưng cuối cùng cũng mở ra xem.Cô đổ mọi thứ ra giường thì thấy có 1 tuýp thuộc mỡ,còn mấy hộp còn lại là bao cao su với nhiều mùi hương khác nhau.
Lập tức gương mặt của Ái Niên đã đỏ ửng,hai mắt liếc sang nhìn anh.
" Quân Hiên,sao anh lại mua cái này chứ "
" Thì đương nhiên là để làm em rồi "
Đúng là không biết nên nói anh biến thái hay vô sỉ nữa.Sau đó cô mở mấy túi đồ ở bên cạnh,theo sự quan sát của cô thì đây là trang sức thì phải bởi vì ở bên ngoài có nhãn hiệu cho nên cô mới biết được.
" A …dây chuyền…còn có cả lắc tay nữa "
Ái Niên quơ lên trước mặt rồi nhướng mày nhìn anh.
" Anh mua cho em sao "
" Ừm,tất cả điều là của em "
Sau đó anh cầm dây chuyền lên rồi đeo vào cổ cho Ái Niên,dây chuyền kim cương cho nên nó vô cùng phát sáng với lại da của cô rất là trắng cho nên mọi thứ rất là nổi bật.
" Em muốn đeo lắc tay không"
" Thôi em không đeo đâu,em đeo 1 sợi dây chuyền là được rồi"
" Quân Hiên,cảm ơn anh.Chắc trang sức này đắt tiền lắm "
" Không đắt chút nào,anh giàu mà "
" Anh tự kiêu vừa thôi "
" Anh nào có, chỉ là anh nói đúng sự thật mà thôi "
Sau đó thì Quân Hiên lấy hai cái lắc tay bỏ vào trong túi sách cho Ái Niên,bao cao su cũng bỏ vào trong đó luôn.Bởi vì anh không có gì để đựng cho nên đành để tạm vậy.
Giờ này nắng cũng lên đỉnh đầu rồi,ở bên ngoài chắc sẽ không có gì để chơi.Cho nên hai người họ vẫn ở trong phòng nghỉ ngơi,dù sao thì Ái Niên vẫn còn mệt ở trong người.
Khi mà anh thoa thuốc xong thì Ái Niên đã lăn ra ngủ,cô nằm trên cánh tay của anh rồi hít hà mùi hương nam tính của Quân Hiên.Mọi thứ diễn ra vô cùng ngọt ngào,hương vị của tình yêu nồng nàn …
Người đàn ông nghiêng người ngắm nhìn cô ngủ,anh đưa tay sờ lên mặt dây chuyền rồi đưa mắt nhìn cô. Người đẹp thì làm gì cũng đẹp,ngay cả ngủ cũng xinh đẹp như thế nữa …
Anh nhẹ nhàng hôn lên trán của Ái Niên,bàn tay thì vỗ về lên tấm lưng mảnh khảnh của người con gái.Đã lâu rồi anh mới có cảm giác như thế này, đúng là thích thật….Tình yêu mà đâu ai biết trước được những gì,anh cũng không ngờ bản thân lại thích cô bé này,cô bé hàng xóm dễ thương của anh đây mà.
Tình yêu này thì anh đã có được rồi, nhưng nếu nói tiến đến hôn nhân thì chắc chẳng sẽ lâu.Mẹ của cô ấy có nói là khi ra trường mới cho phép yêu đương,chắc có lẽ anh đành phải đợi cô ra trường có công việc ổn định rồi mới tính đến chuyện cưới sinh. Nhưng hơn 3 năm nữa thì anh cũng gần 35 tuổi rồi, nhưng mà thôi kệ chỉ cần lấy được người mình yêu thì có chờ đợi cũng xứng đáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.