Hà Bất Ngộ Như Ca

Chương 76:




Sau khi các fan quay xong, ban đầu họ chỉ chú ý đến Tống Như Ca, có hai fan CP "Như Ý" nhìn thấy Hà Ngộ Ngộ bên cạnh, hai cô cười gian xảo, giống như con hổ đang vồ mồi hướng đến chỗ Hà Ngộ Ngộ.
"Cảnh sát Hà!" Họ đồng thanh, và Hà Ngộ Ngộ biết họ chắc chắn đã theo dõi Weibo của cô.
Hà Ngộ Ngộ cười, nhàn nhạt chào hỏi: "Chào!"
"Tôi có thể chụp ảnh của bạn và Ca Ca được không~" một cô gái với đôi mắt to, lông mi cánh bướm nói.
Hà Ngộ Ngộ liếc nhìn Tống Như Ca bên cạnh, suy nghĩ hai giây, Tống Như Ca tiến lên hai bước, đem Hà Ngộ Ngộ ôm vào trong lòng: "Chụp đi, nhớ chỉnh sửa cho đẹp nha."
"Không... không cần chỉnh sửa cũng đẹp." Cô gái có đôi lông mi bướm lắp bắp nói. Bề ngoài cô rất bình tĩnh, nhưng lòng thì phấn khích như có 10.000 con bò lớn phi tới, xung quanh là bong bóng màu hồng.
Ôi trời! Đường! Cắn tới CP rồi!
Sau cơn hạn hán kéo dài, cơn mưa ập đến! Có mạng nhện khắp nơi!
Cuối cùng họ cũng có đường mà ăn rồi! Làm sao mà không chia sẻ cho chị em cùng biết!
Má ơi! A!
Sau khi đám người hâm mộ rời đi, Hà Ngộ Ngộ thì thầm vào tai Tống Như Ca, "Chúng ta có nên quay về không?"
Tống Như Ca cũng nghĩ như vậy, có rất nhiều người, họ không biết nơi nào lại sẽ có một người hâm mộ chạy đến khi họ đang đi đạo.
"Được." Tống Như Ca mỉm cười, cô ấy nhướng mày và nắm tay Hà Ngộ Ngộ.
Khi họ sắp đến dưới nhà Hà Ngộ Ngộ, nhìn thấy bên phía quảng trường có các bác gái đang nhảy, nhạc không biết là thứ gì mà ca từ thì phóng đãng "Mấy anh chị em ơi tới đây khiêu vũ... Đêm nay không ngủ."
Tống Như Ca dừng lại, cô nhìn nhóm người trước mặt, sau khi tưởng tượng ra đến lúc cô và Hà Ngộ Ngộ đã già đi, họ cũng sẽ khiêu vũ trên quảng trường. Người khác thì một đôi nam nữ nhảy, còn hai người bọn họ một đôi bà bà ở trên quảng trường chị chị em em tay nắm chân nhảy.
Khi Hà Ngộ Ngộ thấy Tống Như Ca không động đậy, cô nhìn các bác gái phía trước.
"Chị coi trọng ai hả?" Hà Ngộ Ngộ nói đùa.
Lông mày Tống Như Ca cong thành từng đợt: "Em đang nói bừa gì vậy."
Hà Ngộ Ngộ nhướng mày, cô nhìn Tống Như Ca từ đầu đến chân, thân hình này thích hợp nhảy múa trên quảng trường.
"Đi! Đến quảng trường nhảy đi." Hà Ngộ Ngộ mỉm cười và kéo Tống Như Ca đi qua, và nhảy theo nhịp điệu.
Cô dùng tay múa, chân một bước rồi hai bước, theo bước nhảy của bác gái mặc váy xanh lá, đỏ, xanh, vàng trước mặt, hoàn toàn hòa nhập với các bác.
Tống Như Ca di chuyển cánh tay của cô ấy một cách máy móc. Cô ấy không thể bắt kịp nhịp điệu. Này xem như chuẩn bị trước sao?
Hà Ngộ Ngộ nhìn động tác của Tống Như Ca, một nữ minh tinh người đầy ánh sáng, bây giờ tóc tai rũ rượi, lông mày xoắn như bánh quai chèo, cánh tay có hình logo Nike, đến động tác múa xoay tròn, nhìn sao thì cũng thấy buồn cười.
"Hahahaha!" Hà Ngộ Ngộ không kìm được mà bật cười.
Tống Như Ca thấy Hà Ngộ Ngộ đang cười vui vẻ nên càng nhảy càng hăng.
Mấy bác gái bên cạnh chú ý đến hai người bọn họ, tưởng rằng bọn họ tới làm trận battle, liền khinh thường nhìn hai người bọn họ.
"Chỉ có hai đứa thôi à?" Bác gái dẫn đầu đoàn đi tới, bà ấy nhìn Hà Ngộ Ngộ và Tống Như Ca.
Tống Như Ca khóe miệng giật giật, lúc này mọi người đều quay đầu nhìn bọn họ.
Xong rồi, tiêu rồi, bắt đầu rồi sao?
Hà Ngộ Ngộ còn chưa nhảy xong hết một bài, đã khoanh tay đứng nhìn.
Bác gái thấy thế đi tới, "Cháu múa cái gì vậy, chân sai rồi tay cũng sai nốt."
Bác gái thể hiện trước Hà Ngộ Ngộ, tay bà ấy đặt trên đầu, chân bắt đầu tạo hình dáng, làm tư thế "Đỉnh bông tuyết", lạnh lùng trừng mắt với Hà Ngộ Ngộ, "Nhìn thấy chưa, như thế này mới là nhảy."
Hà Ngộ Ngộ gật đầu: "Cảm ơn bác gái, bác gái thật tốt bụng!"
Tống Như Ca đứng bên cạnh cô nhịn cười, nhưng mà không biết sao nụ cười trên mặt càng rõ ràng.
Hai người khiêu vũ trong nửa giờ, đến khi trời tối gần khuya rồi mới về nhà.
Mẹ Hà ở nhà chuẩn bị phòng cho Tống Như Ca, bà thấy hai người lúc đi ra ngoài vẫn còn ổn, sao lúc về người đầm đìa mồ hôi, thở hồng hộc, chẳng lẽ là...
"Đi dạo lâu như vậy?" Mẹ Hà đang ngồi trên sô pha gặm lê, bà đã thay đồ ngủ rồi.
Tống Như Ca nở nụ cười chào hỏi Mẹ Hà: "Khiêu vũ cùng với mấy bác gái ở bên dưới, dì vẫn chưa đi ngủ sao?"
Mẹ Hà xua tay: "Bây giờ, dì đi ngủ, hai đứa đi tắm đi."
Hà Ngộ Ngộ cũng có ý định này, cô kéo Tống Như Ca vào nhà tắm.
"Sao chị cảm thấy dì nhìn hai chúng ta cứ là lạ sao đó?" Tống Như Ca vừa đánh răng vừa nhìn Hà Ngộ Ngộ thông qua gương.
Hà Ngộ Ngộ không cảm thấy có gì đó không ổn: "Là sao?"
Tống Như Ca cũng không biết nói sao, có thể là do có tật giật mình chăng?
Mà ở trong phòng ngủ bên cạnh, mẹ Hà đang lấy một chiếc cốc giấy dùng một lần, đục một cái lỗ nhỏ rồi đặt lên tường, dán tai lên nghe hai người nói chuyện, mấy cái trò trong phim là giả! Có nghe được cái gì đâu.
Lúc bà ngồi buồn chán, đột nhiên muốn lên Weibo xem, chủ yếu là xem Tống Như Ca.
Không ngờ, lại nhìn thấy một cái hot search ở trên đó.
#Tống Như Ca xuất quỹ #
#Tống Như Ca, Hà Ngộ Ngộ #
Mẹ Hà nhấp vào và thấy đó là ảnh của Tống Như Ca và Hà Ngộ Ngộ. Hai người vẫn đang mặc quần áo của ngày hôm nay. Bối cảnh — đó là bên nhà của họ!
Mấy cái bình luận đều chúc hai người trăm năm hạnh phúc.
Mặc dù Mẹ Hà ít tiếp xúc với khía cạnh này, nhưng bà vẫn biết nó có ý nghĩa gì.
Vốn dĩ bà định để Tống Như Ca và Hà Ngộ Ngộ ở chung một phòng, dù sao hai cô gái ngủ chung cũng bình thường, phòng khách đã lâu không được dọn dẹp. Nhưng sau khi biết tin, mẹ Hà liền vứt điện thoại, cầm giẻ lau nhà, vào phòng dọn dẹp, thay ga trải giường đã giặt sạch sẽ.
Sau khi mẹ Hà đã làm xong mọi việc, bà thấy Hà Ngộ Ngộ và Tống Như Ca vẫn chưa về, cho nên cầm điện thoại lên gọi cho ba Hà nói về chuyện này.
Sau khi nói xong những nghi ngờ của mình, bà ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách gặm quả lê như không có chuyện gì xảy ra.
Chẳng lẽ trên mạng nói là thật? Nhưng mà Tống Như Ca là người nổi tiếng, sao có thể coi trọng con gái nhà bà?
Con gái nhà người khác tuỳ tiện đều có mấy cái túi, rẻ thì 10 hay 20 nghìn tệ, còn mắc thì hơn 100 nghìn nhân dân tệ. Con gái bà... khụ khụ, hình như không có cái nào cả.
Hà Ngộ Ngộ thì để mặt mộc, Tống Như Ca thì trang điểm tinh xảo, mẹ Hà nghĩ thế nào cũng cảm thấy giống như nhà bà đang ôm đùi nhà người ta, hơn nữa không biết Tống Như Ca có thật tình thích Hà Ngộ Ngộ không nữa, nếu hai đứa này là thật, lỡ đâu về sau Tống Như Ca không thích Hà Ngộ Ngộ nữa, chơi chán rồi bỏ, thì Hà Ngộ Ngộ làm sao bây giờ?
Suy cho cùng, Hà Ngộ Ngộ trước giờ cũng ít có các mối quan hệ thế này, nếu như bị đoạn tình cảm này làm cho tổn thương thì làm sao bây giờ?
Tống Như Ca thường xuyên đi công tác, liệu có thể quan tâm chăm sóc cho Hà Ngộ Ngộ không?
Nghĩ như vậy, mẹ Hà càng cảm thấy khó chịu, nằm ở trên giường trằn trọc.
Con người của Tiểu Tống rất tốt, nhưng mà con gái nhà bà cũng đâu có kém!
Bà cứ thế nghĩ rồi không biết ngủ lúc nào không hay.
Ngày hôm sau, mẹ Hà dậy sớm, định gõ cửa phòng Hà Ngộ Ngộ để đánh thức cô, nhưng bà nghĩ lớn trong đầu "hai chị em" ngủ chung với nhau, đi vào sẽ xấu hổ biết mấy?
Lỡ đâu, hai đứa nó đang lau súng cướp cò, khụ khụ, hai đứa con gái làm sao lau súng cướp cò được.
Tay của Mẹ Hà dừng lại, vừa xoay người lại thì thấy Hà Ngộ Ngộ rón rén bước ra khỏi phòng dành cho khách của Tống Như Ca, bốn con mắt nhìn nhau.
Hà Ngộ Ngộ tóc tai rối như ổ gà, xấu hổ gãi gãi đầu: "Mẹ, sao vậy?"
Mẹ Hà nhất thời không biết nói gì, nhiều lời nghẹn trong cổ họng.
"Sao con lại ra từ phòng của Tiểu Tống?" Mẹ Hà nhướng mi, dưới mắt có hai quầng thâm.
Hà Ngộ Ngộ không nói nên lời, cô chớp mắt: "Con qua gọi cô ấy dậy."
Mẹ Hà gật đầu rồi vào bếp nấu ăn.
Hà Ngộ Ngộ lập tức vọt vào trong phòng, sau khi làm vệ sinh cá nhân xong cô thấy Tống Như Ca chưa dậy, lại không tiện đi vào phòng lần nữa, cho nên gọi điện thoại cho Tống Như Ca, nhưng mà điện thoại Tống Như Ca tắt máy!
Hà Ngộ Ngộ ngồi vào bàn ăn, bốn bộ đồ ăn và đũa đã được đặt sẵn trên đó, còn có trứng chiên do mẹ Hà làm, sữa đậu nành, bánh quẩy, bánh bao.
"Mẹ, ba về rồi à?" Hà Ngộ Ngộ hỏi.
Mẹ Hà ở trong bếp múc tô cháo vừa nấu xong: "Ừ."
"Con đi nhìn Như Ca đây, không biết sao còn chưa thức." Hà Ngộ Ngộ đứng dậy khi nói xong. Mẹ Hà nhìn bóng dáng con gái, tâm trạng phức tạp.
Con gái nhà bà thế nào, bà còn không biết sao?
Hà Ngộ Ngộ gọi Tống Như Ca dậy, hai người họ ngồi bên cạnh như những kẻ tình nghi bị thẩm vấn.
"Tiểu Tống, ăn lúc còn nóng, cháo này nguội sẽ không ngon đâu." Mẹ Hà cười nói.
Tống Như Ca nhìn bát đũa chưa ai đụng tới: "Bác trai còn chưa tới?"
"Ăn đi, hai đứa ăn trước đi." Mẹ Hà nói.
Hà Ngộ Ngộ gật đầu, cầm đũa lên và bắt đầu ăn, cháo do mẹ Hà nấu ăn khá ngon.
Tống Như Ca dùng thìa nhấp một ngụm, quả nhiên rất ngon.
Ngay khi họ bắt đầu ăn, có tiếng động ở cửa, đó là Ba Hà đã trở lại.
"Đông đủ nha!" Ba Hà nhìn ba người ngồi ở bàn ăn trong khi thay giày.
Tống Như Ca đứng dậy chào Ba Hà, Hà Ngộ Ngộ cũng đứng dậy, đi tới nhận lấy túi của ba.
"Ba, sao giờ ba mới về?"Hà Ngộ Ngộ ngoan ngoãn nói.
Tống Như Ca chào hỏi một cách lịch sự, bốn người ngồi vào bàn bắt đầu ăn sáng.
Bầu không khí có chút trang nghiêm.
Mẹ Hà đá ba Hà dưới bàn ăn.
Ba Hà ăn hết cháo trong chén rồi mới nói: "Hai đứa không có gì muốn nói sao?"
Hà Ngộ Ngộ vẫn đang nhai bánh quẩy, còn Tống Như Ca thì vừa rồi chỉ ăn mấy miếng rồi thôi.
"Gì ạ?" Hà Ngộ Ngộ mơ hồ hỏi, muốn nói cái gì?
Tống Như Ca liếc nhìn Hà Ngộ Ngộ, cô cũng không hiểu ý của ba mẹ Hà Ngộ Ngộ cho lắm.
Mẹ Hà đặt đũa xuống, giọng điệu tương đối thoải mái: "Mẹ thấy tin đồn của hai đứa rồi, ở trên hot hot Weibo phải không?"
"Hot search." Hà Ngộ Ngộ sửa lại cho đúng.
"Cái miệng thật là." Mẹ Hà liếc nhìn Hà Ngộ Ngộ rồi nói tiếp, "Khụ, trên đó nói hai đứa đang yêu nhau."
Tống Như Ca nghe thấy những lời này, cô ấy có chút chột dạ: "Dì."
Mẹ Hà giơ tay ra hiệu đợi bà nói xong, "Chúng ta không phản đối việc hai đứa yêu nhau."
Bà thu hồi ánh mắt, vui vẻ nhìn Ba Hà rồi nói tiếp: "Nhưng tại sao chúng ta lại biết trễ như vậy? Mọi người đều bắt đầu bàn tán trên mạng đã bao lâu. Nếu hôm qua không lên Weibo, còn không biết đứa con gái thân yêu đã yêu đương."
"Đúng vậy, chuyện lớn thế này mà không có cho chúng ta biết, thật mất hứng." Ba Hà nói.
Hà Ngộ Ngộ và Tống Như Ca đồng thời sửng sốt, đôi vợ chồng này muốn làm gì a? Cháo này có độc không?
"Ba, mẹ." Hà Ngộ Ngộ chớp mắt, này coi như xuất quỹ sao?
Tống Như Ca nắm lấy tay Hà Ngộ Ngộ, cô ấy nói, "Bác trai, dì. Đúng vậy, cháu và Ngộ Ngộ đang yêu nhau, cháu sẽ có trách nhiệm với em ấy."
Hà Ngộ Ngộ sửng sốt một chút, nhưng vẫn không có phản ứng.
"Hahaha, tuổi còn trẻ mà nói tới trách nhiệm rồi." Ba Hà cười nói.
Tống Như Ca nghiêm mặt nói: "Bác trai, cháu rất nghiêm túc. Cháu rất thích Ngộ Ngộ, cháu cũng sẽ chỉ đối tốt với một mình em ấy, từ lần đầu tiên nhìn thấy em ấy ở học viện cảnh sát, cháu đã thích rồi ạ."
"Đến giờ, cháu vẫn còn sợ, sợ hai bác không tiếp thu, hoặc là cháu vẫn chưa đủ xứng với Hà Ngộ Ngộ." Tống Như Ca nói xong thì cúi đầu, có đôi khi cô cũng nghĩ vậy.
Khi Mẹ Hà nghe thấy điều này, bà bắt đầu nghẹn ngào, sau đó khóc không có lý do.
"Chỉ cần hai đứa sống tốt là được, con đường về sau còn rất dài, không cần hứa hẹn, chỉ cần dùng hành động chứng minh là được." Ba Hà vừa nói vừa an ủi mẹ Hà.
Hà Ngộ Ngộ định an ủi mẹ nhưng lại bị ba Hà ngăn lại: "Mẹ con, bà ấy cảm động đó, không sao đâu, hai đứa sống tốt là được, sau này có thế nào, ba mẹ cũng không thể quyết định được, tương lai về sau phải xem hai đứa gắng sức ra sao."
"Ba mẹ, cám ơn."
Lời cảm ơn này chứa đựng rất nhiều cảm xúc.
Mẹ Hà gật đầu bảo Hà Ngộ Ngộ và Tống Như Ca ra ngoài mua đồ ăn, bà và ba Hà vào phòng ngủ.
Bà ấy bật khóc sau khi nghe thấy hai nguời đi ra khỏi cửa nhà: "Hô, kỹ năng diễn xuất của tôi vừa rồi có ổn không?"
Giọng nói mẹ Hà có chút khàn.
Ba Hà cau mày, ông nhẹ nhàng vỗ lưng mẹ Hà: "Thôi nào, bà đừng buồn, Tiểu Ngư có cuộc sống của con bé, chúng ta đã can thiệp vào cuộc sống của con bé hơn 20 năm nay rồi, còn lại để con bé tự đi."
"Hai đứa nó không nhìn thấy chứ?" Mẹ Hà vẫn rơm rớm nước mắt: "Tôi sợ nếu tôi biểu lộ cảm xúc không tốt thì hai đứa nhỏ sẽ không vui".
"Không thấy, nhìn hai đứa nó như vậy cũng tốt, bà cũng đã vất vả bao năm rồi, cũng nên tận hưởng cuộc sống này thôi." Ba Hà nắm lấy tay Mẹ Hà.
Đêm qua mẹ Hà không ngủ được, sau còn thương lượng với ba Hà, nếu hôm nay không nói chuyện với hai đứa nhỏ, nếu hai người cứ giả vờ không biết chuyện gì, nếu đã là thật, thì cũng nên chúc phúc, cố gắng không biểu hiện ra bất ngờ.
Xét cho cùng, đồng tính luyến ái ở trong cái xã hội này, sẽ có rất nhiều ánh mắt xem thường, nếu phát hiện ra con mình thuộc đồng tính luyến ái, làm cha mẹ mà để lộ ra ánh mắt và hành vi xem thường, như vậy sẽ tạo thêm thương tổn cho con cái.
Mẹ Hà hít một hơi thật sâu và nói: "Chuyện tình cảm thật quá khó. Tôi sống hơn nửa đời người còn chưa hiểu rõ, đừng nói chi hai đứa nhỏ."
Một lúc lâu sau, bà ấy tiếp tục, "Nhưng mà, Tiểu Ngư nhà chúng ta cùng với một cô gái xinh đẹp thế này, cứ cảm thấy chúng ta chiếm tiện nghi."
"Nếu bà cảm thấy chiếm tiện nghi, thì cứ lì xì cho Tống Như Ca nhiều vào!" Ba Hà nói khi thấy mẹ Hà có tâm trạng tốt hơn.
"Trời ạ! Tôi làm gì có nhiều tiền thế! Lấy tiền riêng của ông ra đi!" Mẹ Hà nói rồi đi xem qua chiếc cặp của Ba Hà.
Tống Như Ca và Hà Ngộ Ngộ bị sai đi siêu thị, không biết ba mẹ ở nhà đàm luận chuyện gì.
"Tôi luôn cảm thấy ba mẹ rất kỳ quái." Hà Ngộ Ngộ gãi gãi đầu, chẳng lẽ là bất ngờ quá nhanh, còn chưa kịp phản ứng: "Chị thì sao?"
Tống Như Ca dường như không nghe Hà Ngộ Ngộ nói chuyện, cô còn đang ngây người.
Hà Ngộ Ngộ hiếm khi nhìn thấy biểu hiện như thế của Tống Như Ca.
"Ba mẹ giả vờ trước mặt chúng ta." Tống Như Ca nói.
"Hả?" Trên tay Hà Ngộ Ngộ đang cầm quả dưa chuột, hôm nay dưa chuột ở siêu thị này rất tươi.
Tống Như Ca sờ sờ má Hà Ngộ Ngộ: "Hai người bọn họ hẳn là đã bàn bạc chuyện tối hôm qua. Tối hôm qua, tôi đã nói nhìn dì không thích hợp mà."
"Hả? Gọi là ba mẹ." Hà Ngộ Ngộ sửa lại cho đúng.
Nói như vậy, mẹ Hà ngày hôm qua thật sự không ổn, cộng thêm hành vi sáng nay của bà.
Hai người mua một đống đồ trong siêu thị rồi về nhà, trên đường về nhà, Tống Như Ca xem Weibo, quả nhiên những bức ảnh và tin đồn về cô và Hà Ngộ Ngộ tràn ngập.
Hà Ngộ Ngộ đi phía trước với một túi rau, trong khi Tống Như Ca cầm một túi thịt, cô ấy đưa tay lên trước máy ảnh và chụp ảnh phía sau của Hà Ngộ Ngộ.
Đương nhiên là Tống Như Ca chụp chính diện, còn Hà Ngộ Ngộ chỉ thấy bóng dáng, có chút nghịch ngợm.
Tống Như Ca kèm theo nội dung.
"Đã có tình yêu, phụ huynh đồng ý."
[hình ảnh]
Các bình luận ngay lập tức đầy ắp, và một số người nổi tiếng đã đến bình luận và tham gia cuộc vui.
Một đoạn thời gian sau, trên mạng có một khuôn mẫu, "Đã có tình yêu, xx đồng ý."
Thực ra, khi Tống Như Ca gửi câu này, câu đầu tiên là để đáp lại những lời đồn đại trên mạng, câu thứ hai là để ngăn chặn miệng của các anh hùng bàn phím, cha mẹ hai bên đều đồng ý, liên quan gì đến mấy người chứ?
Tiêu Nhã gần như làm nổ tung điện thoại của Tống Như Ca, dù sao thì trong tấm ảnh, cái bóng lưng kia là của phụ nữ.
Tưởng chỉ cho vui thôi nhưng giờ cả thành phố ai cũng biết rồi, nếu sau này chia tay thì sẽ xử lý như thế nào đây?
Tống Như Ca nắm tay Hà Ngộ Ngộ về nhà, khi họ quay lại thì thấy ba Hà đang uống trà ở phòng khách, mẹ Hà ở trong phòng ngủ bù.
"Ba, bọn con về rồi." Hà Ngộ Ngộ thay giày bước vào nhà, cô ngang nhiên nắm lấy tay Tống Như Ca, không biết từ khi nào cô đã trở nên can đảm như vậy.
Tống Như Ca tươi cười chào ba Hà: "Bác trai, lát nữa cháu xuống bếp, hai bác chỉ cần ăn thôi."
Hà Ngộ Ngộ gật đầu: "Như Ca và con vào bếp, ba ngồi ở đó đợi đi."
Ba Hà liền nói: "Khoan đã, con vừa gọi ta là gì?"
Là nói với Tống Như Ca.
"Bác trai ạ?" Tống Như Ca gọi lại một tiếng.
Ba Hà lắc đầu bất mãn: "Còn phải khách sáo vậy sao, còn không sửa lại đi?"
Tống Như Ca cười nói: "Không, không, không, sính lễ còn chưa mang đến, vậy không hợp lý đâu ạ."
Ba Hà rất hài lòng, xem ra Tiểu Tống rất ý tứ.
Trong phòng ngủ, mẹ Hà vừa rời khỏi Baidu, bà đang tìm một nơi có thể kết hôn đồng tính. Mẹ Hà nhìn thấy tấm lưng của con gái trên Weibo của Tống Như Ca, bà có chút lo lắng, không có giấy đăng ký kết hôn, cứ cảm thấy bất an, còn nhà thông gia bên kia khi nào gặp mặt?
Bà ấy ngay lập tức gia nhập đội thúc giục kết hôn, bình luận trên Weibo của Tống Như Ca [Kết hôn đi! Khi nào kết hôn chứ! Dưới đây là các nước kết hôn đồng tính:xxxx]
Bình luận này ngay lập tức được nhiều người thích và phản hồi.
@Nội y bên người Ca Thiếu: Ca ca mau xem này, đây là tư liệu mà các chị yêu đã sửa sang lại! oooooooo!
@Hóng: Kết hôn đi! Từ lúc chào đời đến giờ mới căn đúng CP, thật kích động mà.
@Nhìn một cái đã trả lời @Hóng: Tôi có thể thấy rằng bạn rất kích động 233333

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.