Hắc Hóa Thánh Kỵ Sĩ

Chương 9: Đang chiến đấu cũng phải giả ngầu!




Alex Edith, một trong những nhân vật của cốt truyện, độ hung tàn tiềm ẩn: 5000, độ hung tàn hiện tại: 900.
Giản Lục lướt nhanh phần giới thiệu nhân vật phía dưới, có đôi chút ngạc nhiên.
Đây chẳng phải là Nhị Vương tử của đế quốc Edith đó sao, vì để hợp tác với Thần điện Ánh Sáng, lôi kéo Thần điện về phe mình nên sau này sẽ cưới Thánh nữ Amelia, tiếc thay hắn đã được định sẵn là vật hi sinh, vị Quốc vương đế quốc Edith bỏ bao công sức để leo lên ngai vàng, cuối cùng lại không giữ được đất nước của mình.
Cùng là vật hi sinh, đối tượng diệt trừ hắn là Đại Vương tử đế quốc Edith – Grantham Edith, một người trong hậu cung của nữ chính, tương lai sẽ vì nữ chính xóa bỏ hiệp ước với Thần điện Ánh Sáng, rồi huy động lực lượng toàn đế quốc Edith giúp nữ chính tấn công Thần điện Ánh Sáng.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, hơn nữa hắn còn là chồng tương lai của Amelia, phải liều thôi!
“Hynes!”
Nghe Giản Lục gọi, Hynes sững người, đoạn rút kiếm phép Giản Lục vừa mua cho ra, chân đạp đất lấy đà nhảy lên.
Alex là tên xui xẻo đến nỗi chỉ ra ngoài cũng bị đuổi giết, thị vệ đi theo chết gần hết, chỉ còn lại Đội trưởng đội thị vệ đang dốc lòng bảo vệ hắn, khi bị dồn vào ngõ nhỏ tăm tối này, hắn đã tuyệt vọng lắm rồi, biết hôm nay ắt sẽ dữ nhiều lành ít, không chừng một giây sau hồn đã lên trời.
Sau khi hắn chết, các anh em trong cung chắc chắn sẽ cố gắng ra vẻ đau lòng mất mát với cái chết của hắn trước mặt Phụ vương, để tranh thủ ấn tượng tốt. Phụ vương hắn sẽ tức giận khi biết hắn chết, sẽ cho người điều tra, nhưng có lẽ hắn chết rồi, mọi bằng chứng đều bị xóa sạch, không tài nào điều tra được, sau đó không chừng sẽ có người đổ tội cho kẻ thù của hắn, nhân cơ hội diệt trừ kẻ chống đối mình…
Nghĩ thế, hai mắt hắn lóe sự căm thù tột độ.
Hắn là Vương tử được Vương hậu thứ nhất của đế quốc Edith sinh hạ, là người thừa kế hợp lý hợp tình nhất, hắn có một người anh lớn tuổi hơn, Grantham Edith, được một tình nhân của Quốc vương giở thủ đoạn sinh ra trước khi Quốc vương lấy Vương hậu, dù Quốc vương không thích đứa con riêng này, nhưng có câu hổ dữ không ăn thịt con, bèn đưa hắn ta về vương cung nuôi dưỡng. Dưới hắn còn có năm, sáu người em, trong đó em ba và em năm là con trai của Vương hậu thứ hai, còn lại đều là con riêng.
Phải, Mẫu hậu vì sinh hắn nên sức khỏe suy nhược, nửa năm sau thì mất, chẳng bao lâu sau, Quốc vương cưới vị Vương hậu thứ hai.
Thế nên, kẻ sai người ám sát hắn lần này, quanh đi quẩn lại cũng chỉ mấy tên kia thôi, không có gì kỳ lạ cả.
Khi đang xót xa cho sinh mạng đã đến đường cùng của mình thì chợt nhìn thấy hai cậu bé xông ra từ một ngôi nhà thấp bé trong ngõ, Alex kinh ngạc.
“Chạy mau!” Alex lạnh lùng quát, không muốn hai người vô tội bị cuốn vào ân oán của vương thất.
Không ngờ đứa trẻ chỉ tầm bảy tám tuổi nhào tới như một cơn gió, kiếm phép được bao quanh bởi đấu khí vàng kim lướt qua mặt hắn, bỏng rát và đau đớn.
Ngay sau đó, hắn bị đẩy ra ngoài, thấy đôi tay của thiếu niên khoảng mười tuổi phía sau nhanh chóng tạo ra những ấn quyết, một luồng sáng rực lên trong tay cậu, kẻ ám sát phía sau họ chợt trượt chân ngã lộn nhào, sau đó bị cậu nhóc cầm kiếm cắt ngang cổ.
Tiếng quát tháo vang lên phía sau, Alex quay đầu nhìn, thấy một đám người xông ra từ những căn nhà xập xệ trong con ngõ nhỏ, tim lại được một phen giật thót.
“Ngài hãy chạy mau.” Thị vệ kéo tay hắn.
“Không, ngươi mau giúp họ!” Hiện tại trái tim Alex chưa đủ sắt đá, không thể bỏ chạy như vậy.
Bất đắc dĩ, thị vệ đành ngưng tụ đấu khí chống lại kiếm phép trong tay bọn người kia, vừa bảo vệ Nhị Vương tử đang bị thương, vừa giết địch.
Nhưng chẳng mấy chốc thị vệ phát hiện, nhóm người này tuy cầm đủ loại vũ khí, song sức chiến đấu lại không cao, toàn là Chiến sĩ đồng sơ cấp, yếu hơn những kẻ ám sát kia rất nhiều, với thực lực của Chiến sĩ đồng, hắn hoàn toàn có thể thắng chúng. Điều này khiến hắn hơi kinh ngạc không rõ chuyện gì đang diễn ra, nhưng vẫn giết những kẻ này không chút chần chừ.
Mùi máu tanh lan khắp ngõ nhỏ.
“Thuật ánh sáng!”
Ánh sáng chói lòa khiến nước mắt tuôn trào nhìn không rõ xung quanh, hai mắt vẫn chưa kịp điều tiết lại, cổ đã thấy lành lạnh, một kẻ ám sát mất mạng.
Giản Lục vừa phóng phép thuật vừa để ý tình hình của Hynes, nhận ra thực lực của những kẻ ám sát này rất cao, đều là Chiến sĩ đồng, cậu muốn gọi Hynes rút về, nhưng thằng nhóc Hynes hư đốn hiếm khi được đối mặt với kẻ địch mạnh bấy giờ đang phấn khích lắm, gọi chẳng thèm nghe, cậu đành lệnh cho Chris tham gia chiến đấu.
Chris chạy đến, tránh đi phép thuật của Giản Lục, đánh với kẻ ám sát mạnh nhất.
Tổng cộng có tất cả năm kẻ ám sát, nhờ có phép thuật của Giản Lục hỗ trợ, Hynes nhân lúc kẻ địch chưa kịp đề phòng giải quyết hai tên, lúc này đang đấu với một tên, Chris gia nhập, đấu với tên cầm đầu, Giản Lục dùng phép thuật hỗ trợ họ, giữ chân tên còn lại.
Chiến tích không tệ.
Nhưng chỉ không tệ mà thôi, đối thủ quá mạnh, Giản Lục và Hynes đều không phải đối thủ, chỉ có Chris vừa đột phá từ Chiến sĩ thiếc lên Chiến sĩ đồng, có thể miễn cưỡng đấu một trận.
Giản Lục căng thẳng đến nỗi tay đổ đầy mồ hôi, trên mặt lại vẫn giữ bình tĩnh, chắc chắn do căng thẳng đến đơ cả mặt, năng lượng tiêu hao nhanh chóng, nhưng cậu không dám lơ là, chỉ sợ mình bất cẩn một chút thôi, Hynes và Chris sẽ xảy ra chuyện. Chris còn bớt lo, Kỵ sĩ thiên tài của Thần điện Ánh Sáng có thể chống lại kẻ cầm đầu bọn ám sát, nhưng Hynes năm nay mới bảy tuổi, mới học đấu khí được hai năm, dù độ hung tàn tiềm ẩn của y có cao bao nhiêu, sau này vĩ đại thế nào, cũng không thể phủ nhận hiện tại y chỉ là một cậu bé mà thôi.
“Ầm”, Hynes bị một tên kẻ ám sát đá lên tường, tên kia vô cùng căm hận y vì đã thừa cơ giết hai đồng bọn của gã, gã ra tay không chút chần chừ, chĩa kiếm vào Hynes.
“Thuật suy yếu!” Giản Lục phóng phép làm kẻ địch suy yếu, cậu xông đến húc bay kẻ ám sát không kịp đề phòng.
Kẻ ám sát nọ thấy mình bị hai thằng nhóc trêu đùa, tức đến phát điên, sau khi đứng vững lập tức phóng ra đấu khí muốn giết chết cả hai.
Đúng lúc này, một thanh kiếm chặn lại đòn tấn công của hắn.
Người cản kẻ ám sát là thị vệ của Nhị Vương tử, một Chiến sĩ cấp đồng. Giản Lục nhìn vào trong nhà, khi thấy mặt đất đầy máu tươi bên trong, con ngươi cậu co rút lại, mùi máu tanh xộc thẳng vào xoang mũi khiến cậu buồn nôn.
Cậu biết những kẻ này bám đuôi mình hẳn là do thấy cậu bán cuộn giấy phép thuật hệ ánh sáng ở cửa hàng của Sauron, nên mới đi theo thăm dò. Cậu dọa được Sauron vì Sauron là người cẩn thận, không dám tùy tiện tra xét, nhưng những kẻ ngu ngốc to gan sẽ không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ rằng sau khi cướp tiền của họ thì bí mật giết chết, ai mà biết được do chúng làm?
Giản Lục không bất ngờ về chuyện này, cậu đã lén hỏi Chris về thực lực của chúng nên cũng có dự tính sẵn, đồng thời muốn cho Hynes rèn luyện nên mới đến đây.
Nhưng không ngờ bỗng dưng lại nhảy ra một tên Nhị Vương tử, kéo theo những kẻ ám sát toàn là Chiến sĩ đồng, khiến họ xui xẻo chạm mặt nhau, không tránh được, chỉ có thể đánh.
Giản Lục đứng dựa vào tường, hờ hững nhìn thị vệ giết kẻ ám sát nọ, bình tĩnh nhìn máu tươi bắn lên chân mình, còn hai tên, Chris và thị vệ mỗi người xử một tên. Giản Lục nhìn với vẻ mặt vô cảm, bỗng cậu nâng tay, lần lượt dùng Thánh quang chúc phúc cho thị vệ và Chris.
Alex đứng bên cạnh nhìn thấy sau khi được Thánh quang chạm vào người, bọn Chris lập tức không còn mệt mỏi nữa mà như được tiêm máu gà, đòn tấn công trở nên mãnh liệt hơn, lúc này rồi sao hắn không biết phép thuật kia là gì, giật mình nhìn thiếu niên bên cạnh, thấy cậu tuy tóc tai rối tung, quần áo cũng nhăn nhúm, nhưng vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh hờ hững, dường như không đặt bất cứ chuyện gì vào mắt, luôn tự tại thong dong.
Nhìn cậu, khiến người khác cảm thấy an tâm.
Nếu Giản Lục biết suy nghĩ của Alex, tuyệt đối sẽ sỉ vả hắn một phen: Anh đây căng thẳng đến đơ mặt thôi, không phải ung dung tự tin thật đâu!
Nhưng lúc này không ai nhìn thấy nội tâm phong phú của cậu, họ chỉ thấy cậu vẫn điềm tĩnh, thậm chí còn kéo nhóc Hynes hư đốn đang muốn tiếp tục lao lên chiến đấu lại, cho y Thánh quang chúc phúc, chữa khỏi mọi vết thương trên người y, đây là thói quen hình thành sau khi nuôi Hynes, mỗi lần Hynes chịu huấn luyện thương tích đầy người trở về, việc đầu tiên cậu làm là chữa vết thương cho y.
Alex tiếp tục hoảng hốt, bảo sao thiếu niên này tự tin như vậy, hóa ra không những là Pháp sư hệ ánh sáng hiếm hoi, hơn nữa tuổi còn nhỏ đã sử dụng Thánh quang chữa trị một cách thành thạo, e rằng những Pháp sư bằng tuổi cậu trong Thần điện Ánh Sáng cũng không tài giỏi đến thế.
Cậu là ai? Do thế lực nào bồi dưỡng?
Sau khi Giản Lục chữa lành những vết thương ngoài da của Hynes, cậu nhìn y, “Còn vết thương nào không?” Ý hỏi nội thương, nội thương thì tốt nhất nên dùng dược liệu phép thuật.
“Không sao, tôi khỏe lắm.” Hynes rất hưởng thụ cảm cảm giác được Giản Lục quan tâm, liếc thấy Alex đang ngơ ngác nhìn Giản Lục, phát hiện hắn bị thương rất nặng nhưng Giản Lục không hề có ý giúp đỡ.
Thế nên y rất vừa lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.