Hậu Cung Kế

Chương 46: Thất bại




Edit: HueKhanh92
Beta: RineAnh
“Hoàng Thượng, thần thiếp thật sự oan uổng. Thần thiếp bức Tường tần uống trà khi nào? Là Tường tần chính mình nghi thần nghi quỷ, cho rằng thần thiếp làm hại nàng ta, đây là nàng ta lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Thần thiếp dù có ngu đi nữa, cũng không có khả năng hạ dược nàng ta trong cung của chính mình! Nàng ta cứ như phát điên vậy, không chỉ đá người của thần thiếp, còn phá nát không ít đồ trong phòng này. Đúng là thần thiếp có lòng tốt mà bị báo oán. Hoàng Thượng, hôm nay chẳng qua thần thiếp chỉ trừng phạt một chút tỷ muội tốt của nàng ta là Tần mỹ nhân, Tường tần liền muốn vu hãm thần thiếp. Thần thiếp thỉnh Hoàng Thượng làm chủ cho thần thiếp!”
Không biết Tĩnh tần tới vào lúc nào, nàng luôn mãi đứng ở một bên, không tạo cảm giác lớn về sự tồn tại nhưng lúc này cũng lại đây nói chuyện: “Hoàng Thượng, Tường tần tự cho là được Hoàng Thượng sủng ái, ngay cả chúng ta - những lão nhân ở trong cung đều không để vào mắt. Vừa rồi lúc ở Trọng Hoa cung chỗ Tả tiệp dư, nàng ta còn buông lời vũ nhục tần thiếp, kính xin Hoàng thượng làm chủ!”
Lý Già La biện giải: “Hoàng Thượng, vừa rồi ở Trọng Hoa cung, Tĩnh tần ra lời vũ nhục trước, tần thiếp chỉ nói mấy lời thật sự, căn bản không phải giống như Tĩnh tần nói. Lúc đó ở Trọng Hoa cung không phải chỉ có hai người tần thiếp, Hoàng Thượng có thể mời những người khác đến làm chứng. Về phần chuyện ngày hôm nay, Hoàng Thượng có thể hỏi Tần mỹ nhân một chút, nàng ấy cũng nhìn thấy.”
“Tần mỹ nhân là tỷ muội tốt của ngươi tất nhiên gần gũi với ngươi, lời nói sao có thể là thật?” Vương Hiền phi lập tức nói.
“Tần mỹ nhân, ngươi nói một chút xem chuyện này là sao?” Hoàng Thượng lập tức hỏi Tần Sắt Sắt.
Vương Hiền phi nắm chặt bàn tay phía dưới tay áo. Tình thế hôm nay nhất định phải kéo ngã Tường tần này. Để xem Hoàng Thượng che chở tiện nhân này thế nào? Biết rõ mọi người đều nói Tần mỹ nhân là giao hảo với Tường tần mà còn muốn hỏi.
Chỉ tiếc Tần mỹ nhân này lại đáp: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, tần thiếp... tần thiếp nhìn thấy là Hiền phi nương nương mời Tường tần uống trà. Nhưng Tường tần lại nói năng lỗ mãng, nói Hiền phi nương nương sớm đã thất sủng, còn đập mấy thứ đồ trong phòng này. Hiền phi nương nương vì muốn cản lại nên mới sai người ngăn giữ Tường tần. Tần thiếp tuy rằng giao hảo với Tường tần, nhưng ở trước mặt Hoàng Thượng, là vạn vạn không dám nói láo. Tường tần tỷ tỷ, ngươi ngầm nói bậy về Hiền phi nương nương cũng thôi đi, nhưng ở trước mặt Hoàng Thượng, tại sao ngươi có thể nói dối được? Muội muội thật không dám tưởng tượng, tỷ tỷ sao lại biến thành người như vậy.” Lời nói mang theo ngôn từ chính nghĩa, lòng đầy căm phẫn!
Vương Hiền phi nói với Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, ngài xem, Tần mỹ nhân chính là tỷ muội tốt với Tường tần mà còn nói như vậy. Có thể thấy được thần thiếp không có oan uổng nàng ta. Nàng ta không coi ai ra gì như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày khuấy động cho cái hậu cung này long trời lở đất. Hoàng Thượng, ngài phải làm chủ cho mọi người.”Nói xong Vương Hiền phi quỳ xuống, Tĩnh tần cũng quỳ theo. Tần mỹ nhân lại nói: “Hoàng Thượng, mặc dù tần thiếp đã kể ra sự thật nhưng vẫn hi vọng Hoàng Thượng có thể xử lý khoan dung. Chung quy tỷ tỷ cũng là bị chiều hư rồi. Chứ bản tâm nàng ấy không có hư như vậy.”
Vương Hiền phi nói: “Tần mỹ nhân, ngươi câm miệng cho bản cung. Ngươi đối tốt với nàng ta, nàng ta không cảm kích. Sao bản cung lại nuôi một kẻ chân ngoài dài hơn chân trong như ngươi cơ chứ? Hoàng Thượng, thần thiếp thấy Tường tần còn không phục, không bằng mời thái y lại đây, xem coi bên trong chén trà nhỏ này đến cùng có kê đơn hay không. Miễn cho nàng ta oan uổng thần thiếp!”
Tĩnh tần cũng thấy được chủ ý này rất hay, dù sao nàng cũng biết, nếu trà này là Hiền phi chuẩn bị, vậy khẳng định là không có vấn đề. Có lẽ là sai người ép buộc Tường tần uống khiến Tường tần khả nghi, cuối cùng phản kháng, sau đó mời Hoàng Thượng đến, chứng kiến một màn này. Lần này, Tường tần không chết cũng bị lột một lớp da.
Hoàng Thượng nhìn mọi người, sau đó hỏi Lý Già La: “Tường tần, ngươi còn muốn nói lời gì hay không?”
Lý Già La ngay thẳng đáp: “Thần thiếp chính trực không sợ gian tà, kính xin Hoàng Thượng truyền Thái y đến, trả cho thần thiếp một cái trong sạch.”
Hừ, người muốn tìm chết, thần tiên cũng ngăn không được! Này Tường tần khẳng định là các nàng hại nàng ta, vậy thì cứ để cho nàng ta nhìn thấy quan tài đi.
“Hoàng Thượng, nếu Tường tần cũng muốn thỉnh thái y tới, vì trong sạch của mọi người, vậy thì xin Hoàng Thượng tuyên thái y lại đây đi.” Vương Hiền phi nói: “Miễn cho có người nói thần thiếp oan uổng nàng ta.”
“Tuyên thái y!” Hoàng Thượng nhìn thoáng qua Tường tần, nói.
Thái y đến rất nhanh, cốc trà kia vẫn đặt tại trước mắt mọi người, đương nhiên không có khả năng cho người động tay chân.
Sau khi Thái y lại đây, Lưu Vĩnh Toàn đã nói rõ tình huống với hắn. Vị thái y này biết, đây nhất định là ân oán của các chủ tử trong cung. Dù sao chỉ là sai hắn xem có kê đơn hay không, hắn liền ăn ngay nói thật là tốt rồi, đã có Hoàng Thượng ở đây.
Vương Hiền phi thấy chỉ có một thái y, liền nói với Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng, chỉ có một thái y, nói không chừng Tường tần muội muội còn tưởng rằng thần thiếp mua chuộc vị thái y này. Không bằng mời thêm mấy vị nữa như vậy sẽ biết ai đúng ai sai.”
Hoàng Thượng gật đầu, trong chốc lát lại thêm vài vị thái y tới đây. Hoàng Thượng hỏi: “Kết quả thế nào?”
“Hồi bẩm Hoàng Thượng, ly trà này... ly trà này?”
“Ly trà này như thế nào?” Vương Hiền phi gấp gáp hỏi.
“Có lời cứ việc nói thẳng.” Hoàng Thượng quát lớn.
“Hồi bẩm Hoàng Thượng, trong trà này bị hạ thuốc tuyệt dục (tránh thai)! Chẳng qua không phải ở trong trà, mà là ở trên chén trà.””Không có khả năng!” Vương Hiền phi vừa nghe thái y nói, lập tức liền phản bác.
Mấy thái y đều nói như nhau, Vương Hiền phi cũng không thể nói những thái y này bị Tường tần cho mua chuộc được. Trước đó căn bản nàng ta không biết chuyện này. Nhưng vì sao sẽ như vậy, chẳng lẽ là Hoàng Thượng sai khiến những thái y này nói như vậy. Hắn cứ bảo hộ nữ nhân này như vậy sao?
“Hoàng Thượng, thần thiếp oan uổng. Thần thiếp không có hạ dược trong trà. Vương Hiền phi thấy thần sắc Hoàng Thượng cũng thay đổi, vội vàng nói. Mà Tĩnh tần thì là nơm nớp lo sợ, trong lòng suy nghĩ, đến lúc này rồi sao Hiền phi còn mạnh miệng như vậy? Còn không mau mau xin tha thứ, lại cứ nói không có kê đơn cái gì?
Nhiều thái y đều tra ra như vậy, chẳng lẽ lại là người khác đang oan uổng ngươi sao? Tĩnh tần đối với Vương Hiền phi lúc này là lòng mang oán niệm. Lúc trước nói hay lắm, cái gì mà chính nàng ta tự chủ trương, bây giờ thì ở bên trong trà có kê đơn rồi đó. Làm cho các nàng đều trở tay không kịp, tiền đồ về sau còn chưa biết sao đây. Ngươi có vị cô cô làm Thái Hậu, tất nhiên không có nguy hiểm gì lớn. Nhưng các nàng thì sao, các nàng không phải bị ban chết, chính là biếm lãnh cung.
Tĩnh tần nghĩ tới đây liền ném ánh mắt oán độc về phía Vương Hiền phi.
Mà cũng trong lúc đó, Tần mỹ nhân cũng lạnh hết cả người. Tại sao có thể như vậy, rõ ràng không phải như thế.
Có phải Vĩnh Hòa cung này có gian tế hay không? Sau đó bị Võ Uyển Trinh mua chuộc? Đúng, nhất định là như vậy, nhất định là như vậy. Lần này lựa chọn xé rách mặt nạ (ý nói vai diễn tỷ muội tốt) để kéo Võ Uyển Trinh xuống, ai biết kết quả cuối cùng là như thế này?
Nàng không cam lòng: “Hoàng Thượng, khẳng định là người ở Vĩnh Hòa cung cung ngầm làm, oan uổng Hiền phi nương nương. Hiền phi nương nương tuyệt đối không có tâm tư muốn kê đơn hại người. Bình thường nương nương đối với người khác hơi nghiêm khắc nên có vài người liền ghi hận trong lòng, cho nên mượn cơ hội này, vu hãm nương nương.”
Vương Hiền phi cũng bắt đến cọng rơm cứu mạng, vội vàng nói: “Đúng, chính là như vậy. Những nô tài này ngầm hại thần thiếp. Kính xin Hoàng Thượng làm chủ cho thần thiếp.”
Lý Già La không nói gì. Lúc này, nàng cũng không cần thiết phải nói cái gì. Nói thêm chính là bỏ đá xuống giếng. Hoàng Thượng tự có phán đoán của bản thân, nếu như người khác nói vài câu có thể thuyết phục thì đó lại không phải là Hoàng Thượng.
Mấy người Vương Hiền phi rõ ràng là muốn bỏ xe giữ tướng, muốn trút hết trách nhiệm lên các cung nhân. Cho dù lần này nàng ta thành công, các nô tài từ trên xuống dưới của Vĩnh Hòa cung đối với chủ tử như nàng ta cũng sẽ không tận tâm nữa.
Trừ phi lúc này có người chủ động đứng ra thừa nhận mọi việc là hắn làm thì mới có xoay chuyển tình huống. Còn không thì dù có lấy một kẻ chết thay, về sau cũng hậu hoạn vô cùng.
Nhưng cho tới bây giờ, cũng không có nào cung nhân chủ động tới nhận tội, có thể thấy được không có ai muốn làm cái kẻ chết thay này.
“Cái gì? Vĩnh Hòa cung Hiền phi bị hạ xuống làm chiêu dung? Còn bị cấm túc nửa năm?” Triệu Hoàng Hậu nghe xong lời Lưu Vĩnh Toàn bên cạnh Hoàng Thượng truyền lại, không thể nào tránh được kinh hãi.
Hoàng Thượng còn sai Lưu Vĩnh Toàn tự truyền lời, có thể thấy được sự tình khẳng định rất nghiêm trọng. Bởi vì lúc Lưu Vĩnh Toàn truyền lời cách thời điểm sự tình phát sinh rất gần, Triệu Hoàng Hậu còn chưa kịp tra hỏi xem là chuyện gì xảy ra.
Nhưng sự tình liên quan đến Vương Hiền phi, nàng không thể không lập tức hỏi rõ ràng.
“Lưu công công, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Triệu Hoàng Hậu trực tiếp hỏi Lưu Vĩnh Toàn.
Lưu công công châm chước một hồi rồi đại khái nói một lần mọi chuyện. Dù sao không bao lâu nữa mọi người đều sẽ biết, bây giờ nói, cũng là cho Hoàng Hậu một cái nhân tình.
“Lưu công công cực khổ.” Triệu Hoàng Hậu nói.
Lưu Vĩnh Toàn nói: “Lần này Hoàng Thượng rất tức giận, chuyện trong cung, kính xin nương nương cẩn thận nhiều hơn.”
Sau khi Lưu Vĩnh Toàn rời đi, Triệu Hoàng Hậu trầm tư một chút, nói: “Xuân Nhân, nếu Hoàng Thượng đã truyền khẩu dụ, lấy phượng ấn của bản cung đến đây.”
Đối với việc Vương Hiền phi gặp nạn lần này, khẳng định Triệu Hoàng Hậu rất vui vẻ. Có điều xem ý tứ Hoàng Thượng, ít nhiều vẫn cố kỵ thể diện Vương gia, không có tống vào lãnh cung. Chỉ giảm phân vị cùng cấm túc. Võ Tường tần người này, rốt cuộc là vận khí tốt hay là đã cài người tại Vĩnh Hòa cung? Nếu thật là vế sau, tâm tư nàng ta thật đủ sâu.
Có điều, từ mở đầu cho đến kết thúc, Võ Tường tần đều là bị động. Chẳng lẽ là trong Vĩnh Hòa cung thật sự có người bất mãn với Vương Hiền phi? Đây cũng là chuyện nói không chừng. Vương Hiền phi này, ương ngạnh vô cùng, nói không chừng thật sự có cung nhân nhân cơ hội này đến vặn ngã nàng ta.
Mà thôi, suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Hoàng thượng sẽ không truy cứu bên trong này có cái nhân quả gì. Vương Hiền phi được xác định là hãm hại phi tần hậu cung. Người thắng làm vua người thua làm giặc, nàng ta thất bại chính là thất bại.
“Nương nương, Tĩnh tần cùng Tần mỹ nhân, hai người các nàng?” Người sáng suốt vừa nhìn liền biết hai người này chính là đồng lõa.
Xuân Nhân đặc biệt chướng mắt Tần mỹ nhân này, ở mặt ngoài cùng Võ Tường tần tỷ tỷ muội muội. Không nghĩ đến thời khắc mấu chốt liền đâm người ta một đao. So với Tĩnh tần kia không biết đáng giận gấp bao nhiêu lần.
Mà Triệu Hoàng Hậu thì có quyền xử trí những phi tần có phân vị thấp này.
“Tĩnh tần cách chức làm mỹ nhân, Tần mỹ nhân trực tiếp xuống làm thứ nhân. Từ Vĩnh Hòa cung chuyển đến Yêu Nguyệt cung.” Nơi đó chính là một góc thuộc về lãnh cung. Tần mỹ nhân... À không, Tần thứ nhân này, về sau khó có ngày nổi danh.
Võ Tường tần đã chịu hãm hại cùng thiệt thòi thì sao, đến cùng là nên trấn an như thế nào? Ở trong cung, để trấn an người thì trừ bỏ ban thưởng, chính là thăng phân vị.
Cho nên Lý Già La từ Từ ngũ phẩm Tường tần thăng thành Chính ngũ phẩm Uyển nghi. Đối với người có thể kéo Vương Hiền phi từ vị trí Hiền phi xuống dưới, nữ nhân trong cung sẽ không bao giờ có thể xem thường giống như trước nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.