Hậu Cung Kế

Chương 47: Người mới người cũ




Edit: Puta Ng
Beta: Nam Thiên Vân
Nếu đổi lại là người khác bị ủy khuất, chắc chắn sẽ không dễ dàng thăng phân vị như vậy. Nhưng lần này liên quan đến Vương Hiền phi, nội tình bên trong này, không nói cũng biết.
Lần này mọi người cũng không dám qua chúc mừng Lý Già La. Bởi vì Thái Hậu nương nương vẫn chưa về, ai biết cuối cùng sẽ thế nào?
Lần này Võ uyển nghi và Vương chiêu nghi đến cùng thế nào, thật là không nói trước được.
Nhưng đối với việc Vương chiêu nghi bị cấm túc và giảm phân vị, trong lòng mọi người đa số vẫn là vui vẻ.
Mặc dù nói không dám chúc mừng, nhưng những người ngầm đưa lễ vật cũng không ít. Những tần phi phân vị thấp kia dù sao cũng không ai nhìn chằm chằm, cho nên đến Phương Linh điện tương đối nhiều lần.
Lệ thục viện trực tiếp đem cửa bên mình đóng lại, nhắm mắt làm ngơ. Ở Phương Linh điện luận phân vị, vẫn là nàng lớn nhất. Kết quả là những người này không nhìn thấy nàng, đi thẳng đến phía tây.
Đến bây giờ Hoàng Thượng cũng chưa tới Phương Linh điện một lần. Nàng cơ hội một chút cũng không có. Chỉ là hiện tại nàng không dám bắt ép gì Võ uyển nghi. Võ uyển nghi cũng không còn là tiểu quý nhân mới tiến cung, không phải nàng có thể tùy tiện chỉ điểm.
Vương Hiền phi biến thành Vương chiêu nghi. Tuy rằng vẫn ở tại Vĩnh Hòa cung, nhưng tình thế lúc này so với trước kia đúng là không giống nhau.
Bởi vì nguyên nhân cấm túc, Triệu Hoàng Hậu cho Viên uyển nghi cùng ở tại Vĩnh Hòa cung đi ra, chuyển đến Tường Hòa cung, ở cùng Vương Vũ Lộ- Vương quý tần.
Nếu không phải Phương Linh điện không lớn, nhất định có rất nhiều người muốn ở tại Phương Linh điện. Bây giờ Phương Linh điện đã từ bếp lò lạnh lẽo biến thành bếp lò ấm áp. Chỉ là trước mắt Phương Linh điện không thiếu phi tần phân vị thấp, chỉ thiếu một phi tần chủ vị. Nhưng bình thường không có phi tần chủ vị, đều là người ở thiên điện chậm rãi trèo lên rồi chuyển qua.
Hoặc từ chỗ khác trong cung thăng lên, không có chỗ an trí.
Lý Già La biết những người lại đây bái kiến mình đều có ý nghĩ chuyển qua đây ở cùng mình. Nhưng chuyện này chưa nói Lý Già La không đồng ý, kể cả nàng đồng ý, cũng là do Hoàng Hậu làm chủ.
Về phần bảo mình đề xuất với Hoàng Thượng, nàng còn chưa có lòng tốt như vậy.
Có bản lĩnh thì tự các nàng có thể chuyển đến nơi này, nàng cũng sẽ không nói nửa chữ.
“Nương nương vạn phúc.” Triệu Hoàng Hậu mời Võ uyển nghi đến Khôn Ninh cung.
“Võ uyển nghi mời ngồi.” Triệu Hoàng Hậu cười nói: “Bản cung mời ngươi lại đây là muốn hỏi ngươi một chút. Ở tại Phương Linh điện thế nào? Nếu không thích hợp thì trong cung có mấy nơi còn trống.”
“Thưa nương nương, tần thiếp ở Phương Linh điện không có gì bất tiện. Tạ nương nương quan tâm.” Lý Già La nói.
“Cũng được, nếu muốn chuyển ra ngoài, cứ đến tìm bản cung, không cần ngượng ngùng.” Triệu Hoàng Hậu nói.Xuân Nhân tiễn Võ uyển nghi đi rồi, liền hỏi Triệu Hoàng Hậu “Nương nương, không phải người muốn Võ uyển nghi chuyển đến Khôn Ninh cung ở sao, sao cuối cùng lại không nói?”
“Bản cung đang suy nghĩ, rốt cuộc Võ uyển nghi này vận khí tốt hay thật sự là sâu không lường được. Hai dạng người này đối bản cung mà nói đều không phải là chuyện tốt.”
Một dạng là vận khí tốt. Như vậy đến thời điểm song phương có xung đột, xui xẻo là chính mình.
Mà nếu nàng ta sâu không lường được. Như vậy thì còn khó đối phó hơn. Nàng ta là người nghe lời hoặc là người vụng về một chút, người như vậy mới dễ nắm giữ.
Cho nên sau khi tính toán Triệu Hoàng Hậu quyết định không nói ra. Vốn muốn cho Võ uyển nghi chuyển đến chỗ mình. Dựa vào sủng ái của Hoàng Thượng đối nàng ta, chỉ cần thân thể không có vấn đề, sinh con là chuyện sớm muộn. Đến lúc đó, nàng dùng tình cảm và lý lẽ để đả động. Nếu là con trai, liền nuôi dưới danh nghĩa của mình, trở thành đích tử. Như vậy về sau tiền đồ của đứa nhỏ này không cần phải nói. Nhưng lỡ như bị cắn ngược một cái. Triệu Hoàng Hậu không thể mạo hiểm như vậy.
Vẫn là thôi đi, nữ nhân trong cung nhiều như vậy, cần gì phải dùng một người không biết nông sâu thế nào? Huống chi, ở Khôn Ninh cung của nàng cũng nhiều cung nữ tư sắc không tệ, dùng một cung nữ sinh con an toàn hơn so với những tần phi này.
Vương chiêu nghi bị cấm túc hơn nữa bị hạ phần vị. Người Vương gia phản đối không được, cũng sầu không được, nhanh chóng cho người đến hành cung nghỉ hè báo cho Vương thái hậu.
Vương thái hậu nhận được tin, không biết là thở dài nhẹ nhõm một hơi hay là thở dài buồn bã một hơi.
Quả nhiên vẫn xảy ra chuyện “Nha đầu Nhàn Nhã kia, chính là quá mù quáng!” Một dạ tâm ý đặt trên người Hoàng Thượng, cho nên không chịu được Hoàng Thượng sủng ái nữ nhân khác. Chỉ là một tần vị nho nhỏ cũng khiến nàng hành động liều lĩnh như vậy. Giờ thì hay rồi, ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, tự mình nhận lấy xui xẻo.
Nữ nhân trong cung nhiều như vậy. Thời điểm người khác không phạm đến ngươi, án binh bất động mới là phương pháp tốt nhất.
Đáng tiếc bà nói nhiều lần như vậy, Nhàn Nhã là một lần cũng không nghe lọt. Nhất định muốn đánh Võ uyển nghi rớt xuống, giờ hay rồi, ngược lại tự làm mình rớt xuống!
Chỉ là Võ uyển nghi này thật sự vô tội sao? Hay là bản thân nàng ta thâm trầm khó đoán?
“Cung ma ma, chuyện này ngươi thấy thế nào?” Vương thái hậu hỏi Cung ma ma.
Cung ma ma nói: “Hoàng Thượng hiếu thuận, đã hạ thủ lưu tình với chiêu nghi nương nương!”
Đúng vậy. Nếu là người khác làm ra sự tình loại này, khẳng định không chỉ giảm phân vị đơn giản như vậy, biếm lãnh cung đã là nhẹ.
“Võ uyển nghi đâu?” Vương thái hậu hỏi.
Cung ma ma châm chước nói: “Ngược lại lão nô cảm thấy Võ uyển nghi này không có vấn đề gì. Chung quy ở Vĩnh Hòa cung cũng có người của Thái Hậu lưu lại, nàng ta không có khả năng ra tay. Quan trọng nhất là nàng ta không thể biết sẽ phát sinh chuyện gì. Lão nô suy đoán, rất có khả năng là có nội gián hoặc có người khác trong cung đục nước béo cò.”Nếu lời thề son sắt trước kia của Vương chiêu nghi nói nước trà kia không có vấn đề, như vậy khẳng định là ở trên đường đưa trà bị người động tay chân. Lúc ấy trong Vĩnh Hòa cung, Võ uyển nghi chỉ có một người, còn bị bắt giữ, nàng không có khả năng gian lận. Trong cung rất nhiều kẻ hận Vương chiêu nghi, có vài người khẳng định sẽ thừa cơ gây chuyện. Trong cung người có căn cơ không ít, so với Võ uyển nghi, người mới tiến cung không đến một năm, phải mạnh hơn.
Có lẽ thật sự là Vương chiêu nghi tự mình bày ra? Cung ma ma nghĩ với tính tình của Vương chiêu nghi, không chừng nàng ta sẽ làm vậy.
“Mà thôi, ai gia nói rồi, cũng nên cho nàng một bài học, cho nàng biết trời cao đất rộng.” Vương thái hậu nói: “Ai gia cũng nên trở về trước Trung thu thôi.”
Hành cung nghỉ hè dù có tốt, cũng không phải nhà của bà. Nhà của bà là ở trong cung, cả đời đều không ra được.
Tin tức Thái Hậu muốn trở về từ hành cung truyền khắp lục cung. Ánh mặt mọi người nhìn Lý Già La có chút bộ dáng xem kịch vui.
Chung quy ai chẳng biết, Thái Hậu đặc biệt coi trọng Vương Hiền phi, thân thiết như con gái ruột. Lần này Võ uyển nghĩ xui xẻo biến thành Vương chiêu nghi, Thái Hậu nương nương sẽ đối đãi thế nào với vị Võ uyển nghi này đây?
Mặc dù phần lớn mọi người đều biết là Vương chiêu nghi hãm hại Võ uyển nghi. Nhưng lòng người ta chính là thấy người khác xui xẻo, không tốt bằng mình, trong lòng mới dễ chịu một chút.
Nhất lại là Võ uyển nghi được sủng ái này.
Trong suy nghĩ của các nàng, Thái Hậu nương nương chỉ cần dùng một đầu ngón tay đã có thể hạ gục Võ uyển nghi.
Vương Vũ Lộ lắc đầu, nói với Đại cung nữ của mình, Bạch Cúc: “Cái này không chắc chắn. Có Hoàng Thượng làm chỗ dựa, đối với Thái Hậu mà nói Hoàng Thượng mới là quan trọng nhất. Huống chi, lần này Vương chiêu nghi đúng là làm sai, ở ngoài mặt sẽ không khó dễ Võ uyển nghi. Thái Hậu nhúng tay vào chuyện hậu cung, xử trí bất công, làm Hoàng Thượng không vui. Vậy thì mất nhiều hơn được.”
Chủ tử, phía trên không khó dễ nhưng ngầm ra tay thì sao?”Bạch Cúc hỏi.
Vương Vũ Lộ cười nói: “Cái này ta cũng không biết, ai biết được Thái Hậu nương nương muốn thế nào? Chuyện không liên quan chính mình. Chúng ta làm gì cũng đều vô dụng, hãy xem đi.”
Sau khi chuyển đến Tường Hòa cung, Viên Thục Hoa là thật sự quan tâm đến Lý Già La.
Ban đầu, nàng đối Lý Già La vẫn còn giữ lại đề phòng. Chỉ là biết lúc Tĩnh tần Vĩnh Hòa cung khiêu khích, Lý Già La không nói ra mình, dưới loại tình huống này còn không muốn liên lụy đến mình. Đối Viên Thục Hoa mà nói, trong cung này, tính tình Lý Già La tốt hơn nhiều so với người khác.
Ít nhất nàng ấy sẽ không chủ động đi hại người. Người như vậy ở trong thâm cung thật hiếm có.
Về phần cuối cùng Vương chiêu nghi không có kết quả tốt, đó là ông trời có mắt. Nàng ta đáng phải nhận!
Cũng tại nàng ta đắc tội với quá nhiều người. Nào biết trong cung này ai tới làm bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau đây?
“Thái Hậu muốn trở về, ngươi định ứng đối thế nào?” Viên Thục Hoa tới Phương Linh điện tìm Lý Già La, thấy Lý Già La vẫn nhàn nhã như vậy, thật là sốt ruột thay nàng.
Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là Hoàng Đế không vội thái giám đã gấp?
“Thái Hậu nương nương từ ái khoan hậu, ta có gì phải ứng đối?” Lý Già La cười nói.
“Ngươi đó, ta nói ngươi sao còn ung dung vậy? ngươi không biết người trong cung đều nói gì? Nay mọi người đều chờ xem ngươi bị Thái Hậu xử trí thế nào đấy.” Viên Thục Hoa nói.
“Người trong cung đều biết chuyện, chẳng lẽ Thái Hậu nương không biết? Ta không sao đâu.
Huống chi, chuyện lần này ta không làm gì sai.” Lý Già La nói. Thái Hậu có thể trở thành Thái Hậu, tuyệt đối không có khả năng làm gây chú ý như vậy. Nói không chừng ngược lại sẽ trấn an mình một phen, thể hiện bà công tư phân minh.
Huống chi, bây giờ, nữ nhân hậu cung là dưới quyền quản lý của Hoàng Hậu. Thái Hậu lướt qua Hoàng Hậu xử lý cung phi, hoặc lướt qua Hoàng Thượng xử lý cung phi, đối Thái Hậu mà nói, cũng không phải chuyện gì tốt.
Thái Hậu bây giờ chỉ có tu thân dưỡng tính, hưởng thụ hạnh phúc gia đình.
Cuối cùng Viên Thục Hoa nói: “Ta cũng nhắc nhở ngươi một chút. Phương diện khác ta không giúp được ngươi, tự ngươi cẩn thận một chút đi. Trong cung sâu tựa biển, vận khí của ngươi không phải lần nào cũng tốt như vậy. Ta xem ngươi a, tốt nhất là có thể nhanh chóng sinh một hoàng tử. Có lẽ Thái Hậu sẽ đối xử khác với ngươi.”
“Đa tạ Viên tỷ tỷ, ta nhớ kỹ.” Lý Già La nói: “Tỷ tỷ cũng tự mình coi chừng một chút.”
Mười lăm tháng tám Vương Thái Hậu trở về. Sau khi tiến cung, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu qua thỉnh an, An phi cũng mang theo Nhị công chúa tới thăm.
Vương thái hậu không quan tâm gì khác, chỉ quan tâm tới đại hoàng tử, hỏi Triệu Hoàng Hậu, “Vương chiêu nghi đã bị cấm túc, hiện tại ai chăm sóc đại hoàng tử?”
Triệu Hoàng Hậu nói: “Hồi bẩm mẫu hậu, thần thiếp an bài Lý tần tại Vĩnh Hòa cung, giúp chiếu cố đại hoàng tử.”
Lý tần là mẹ đẻ đại hoàng tử, để nàng chăm sóc tự nhiên an tâm hơn người khác.
Vương thái hậu gật đầu “Ngươi làm việc, ai gia luôn yên tâm. Trong cung cũng có việc vui, ai gia thấy, có phải nên thăng phân vị cho Lý tần hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.