Hắn cố ý cường điệu
hai chữ cuối cùng, hắn vừa dứt lời thì không chỉ những người có mặt ở
đây mà ngay cả những cung nhân hầu hạ ở một bên đều trừng lớn mắt nhìn
về phía nam tử vừa xuất khẩu kinh người kia
Nam nhân? Từ này nên lý giải như thế nào?Mới vừa rồi không phải bọn họ đã nghe nhầm chứ? Hải Táp công tử cùng nhị công tử...
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu mọi người đều khiến họ hóa đá , lông
mày của Thương Địch nhíu lại càng chặt, Minh Nguyệt công chúa sớm đã
khiếp sợ đến rối tinh rối mù, con mắt lợi hại của Sùng Chính đế híp lại giống như đang suy tư cái gì,ánh mắt kia dừng ở trên người nhị công tử càng phát ra cao thâm.
"Chớ có nói bậy." Thương Địch hừ
lạnh, Ninh Nhi là nam nhân? Hay là Hải Táp hắn là nam nhân? Đây là
chuyện cười lớn nhất mà hắn từng nghe thấy,Hải Táp này chính mình không
tự biết lấy bản thân giờ còn ở đây nói hưu nói vượn ,quả nhiên là đáng
buồn cười!
"Nói bậy? Bản công tử chưa bao giờ biết nói bậy
cái gì." Lam mâu Hải Táp vi liễm, nếu bây giờ cũng đã nói ra mọi chuyện
vậy hắn cũng không tiếp tục kiêng dè nữa, hắn thích nhị công tử thì như
thế nào? Hắn là thoải mái thích, cần gì phải cất giấu diếm ? Vòng quá
Thương Địch, nhìn An Ninh, lúc này An Ninh khẽ cau mày, sắc mặt bình
tĩnh, giống như đang suy tư về cái gì, nhưng lại làm cho người ta không
nhìn ra cảm xúc của nàng.
"Chủ tử, Hải Táp thích ngươi, còn
ngươi thì sao?" Hải Táp nói thẳng, hắn cũng không lăn tăn cái gì, ánh
mắt khóa chặt đối phương, hôm nay muốn đối phương cho chính mình một đáp án.
Nếu hắn ta cũng có ý, như vậy hắn sẽ không chút do dự
lập tức đưa nhị côn tử về Hải quốc, dù ở bất cứ nơi đâu chỉ cần hắn ta
muốn hắn đều có thể thỏa mãn, thậm chí không tiếc bất cứ thư gì để sủng
ái hắn!
"A?" An Ninh giống như vừa phục hồi tinh thần lại, nháy mắt mấy cái, "Ngươi nói cái gì? Ta thì làm sao?"
Hải Táp nhíu mày, lặp lại, "Ta thích ngươi, còn ngươi thì sao?"
Tất cả mọi người nhìn về phía nhị công tử tuấn mỹ kia, nhưng An Ninh lại
cười không nói, trên thực tế, nàng cũng không có dự đoán được mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này, Hải Táp thích nàng? Là thân phận nhị công tử
của nàng sao? Nàng vẫn nghĩ Hải Táp đối với nhị công tử như vậy chính là muốn trả thù, cho dù là hành động mới vừa rồi ở Bát Trân Các, hay là
lời nói không đầu không đuôi ở trên xe ngựa, nàng cũng chỉ nghĩ là Hải
Táp muốn trêu ghẹo nàng thôi, nên cũng không dự đoán được Thuyền vương
lại có thứ đam mê này!
Thuyền vương thích nam nhân? Ý nghĩ
này vừa xuất hiện trong đầu nàng, nếu hắn thích là nam nhân, như vậy
nàng có thể nói cái gì ? Hắn hỏi ý của nàng ? Nàng làm sao có thể trả
lời? Nói cho hắn biết, ta không phải là nam nhân,mà là cái một nữ tử
hàng thật giá thật, cho nên, không thể thỏa mãn hứng thú của ngươi?
Buồn cười! Đây là cái trường hợp gì? An Ninh tự nhiên là sẽ không phun ra bí mật này của bản thân, cho nên, việc nàng có thể làm chính là không nói
một lời nào, có đôi khi, tác dụng của trầm mặc so với trong tưởng tượng
còn tốt hơn.
Bất quá, sự trầm mặc lúc này của nàng càng khiến không khí trở nên quỷ dị, An Ninh liễm mi, thần sắc không có chút dao
động, càng khiến người ta nhìn không thấu nàng ,ngay cả Thương Địch cũng nhìn không thấu, Ninh Nhi rốt cuộc nghĩ như thế nào ?
Hải
Táp thích nhị công tử, nhưng trong mắt hắn, người hắn ta thích thật sự
chính là An Ninh, như vậy hắn làm sao có thể không để ý ?
Hải Táp là Thuyền vương, nắm trong tay toàn bộ các quốc gia trên biển,với
thân phận cùng diện mạo của Hải Táp đều là lợi thế hấp dẫn nữ tử không
thể nghi ngờ.
Nhưng An Ninh lại không nói lời nào thật lâu,
mặc cho mọi người dùng ánh mắt ướm hỏi nhìn nàng, nàng đều khép chặt
miệng, không nói một câu.
"Ngươi thích nam nhân sao?" Minh
Nguyệt công chúa vừa mới hoàn hồn lại sau một phen khiếp sợ đến bên
cạnh An Ninh chất vấn, trong đôi mắt ẩn ẩn hàm chứa tức giận.
An Ninh nhíu nhíu mày, điểm này là chắc chắn rồi, nàng là nữ tử đương
nhiên là thích nam tử , cho nên An Ninh liền gật gật đầu, khóe miệng gợi lên một nụ cười tựa tiếu phi tiếu kỳ lạ, quả nhiên, khi Minh
Nguyệt công chúa nhận được khẳng định của nàng, cả người trong nháy mắt nổi giận, run run chỉ tay vào mặt An Ninh, "Ngươi... Ngươi... Ngươi...
Ngươi như thế nào có thể?"
Nàng thật vất vả mới coi trọng tên nhị công tử này, nhưng cái tên nhị công tử này lại không thích nữ
nhân,mặt mũi Minh Nguyệt công chúa nàng biết để đâu?
"Phụ
hoàng, bọn họ khi dễ Minh Nguyệt , xin ngài làm chủ thay Minh Nguyệt a,
nhất định phải nghiêm trị bọn họ!" Tính tình của Minh Nguyệt công chúa
xưa nay ương ngạnh, hôm nay tên nhị công tử này cùng Hải Táp là trước
mặt biết bao nhiêu người ngang nhiên đánh trên mặt nàng một bạt tai,
nàng làm sao có thể buông tha? Mới vừa rồi nàng còn hy vọng nhị công tử
làm phò mã của nàng nên mới lấy lễ đối đãi, nhưng giờ phút này, phò mã
đã muốn vô vọng, nàng còn cố kỵ cái gì nữa chứ?
"Nghiêm trị
cái gì mà nghiêm trị? Còn không mau trở về cho trẫm!" Sùng Chính đế
phẫn nộ quát, trong lòng cũng rất tức giận, nếu vị nhị công tử kia thích nam tử như vậy mỹ nhân kế hôm nay của ông còn có tác dụng gì? Hơn nữa
Thuyền vương lại có ý với nhị công tử, như vậy ông làm sao dám đi chọc
giận Thuyền vương?
Trong lòng âm thầm thở dài, một chiêu này
xem ra ông đã tính sai hoàn toàn, nghĩ tới mục đích hôm nay, trong lòng
Sùng Chính đế không khỏi bất an, xuất sư bất lợi a,như thế về sau làm
sao để thành công đây?
Minh Nguyệt công chúa không dự đoán
được phụ hoàng chẳng những không thay nàng xả giận mà còn la mắng nàng,
lửa giận trong lòng nhất thời bùng lên, nhưng nàng biết tính tình của
phụ hoàng, nếu nàng lại tiếp tục làm càn thì phụ hoàng chắc chắn sẽ
trách phạt trên người nàng .
Hung hăng trừng mắt nhìn nhị
công tử một cái, Minh Nguyệt công chúa vạn phần không cam lòng chà chà
chân, lòng tràn đầy tức giận chạy ra đại điện.
Tình huống này làm cho An Ninh thập phần vừa lòng, mới vừa rồi, nàng sở dĩ làm cho
Minh Nguyệt công chúa hiểu lầm, chính là mượn cơ hội này đoạn tuyệt tâm tư muốn nàng trở thành phò mã, hiện tại xem ra Minh Nguyệt công chúa
chắc sẽ không quấn quít lấy nàng muốn nàng làm phò mã nữa .
Mà Sùng Chính đế cũng sẽ không lại dùng mỹ nhân kế đến dụ hoặc nàng, với hiệu quả này nàng làm sao lại không hài lòng đây?
Trong đại điện, thiếu một Minh Nguyệt công chúa,một bên Sùng Chính đế cũng
tính toán nên làm như thế nào để nhị công tử này đem một phần Ngu sơn
nhả ra một ít, không khí ở bên khác cũng trở lại bình thường, coi như
không để ý tới trò khôi hài lúc nãy, bất quá bên dưới sự hòa thuận vui
vẻ lại là những suy tính khác nhau.
Mới vừa rồi nhị công tử
không tỏ rõ thái độ với hắn điều này làm cho trong lòng Hải Táp cực kỳ
buồn bực, nhưng lại bởi vì nhị công tử thừa nhận hắn thích nam nhân nên
trong lòng lại có thêm một tia mừng thầm,vì thế trong lòng hắn trở nên
rối rắm mâu thuẫn, Hải Táp trở về ngồi lại vị trí cũ, vùi đầu vào uống
rượu giải sầu.