Hầu Môn Độc Phi

Chương 5: Mỗi người một âm mưu




Đông Tần quốc, vốn dĩ khai phang,địa vị của nữ giới ở đây mặc dù so ra kém với phương bắc Bắc Yến quốc cùng tây phương Tây Lăng quốc, nhưng so với Nam Chiêu quốc xem như cao hơn rất nhiều, về phương diện trang điểm ăn mặc , tao nhã lại phóng khoáng, mấy năm nay, trong giới nữ lưu ở tầng lớp thượng lưu, lưu hành cách trang điểm hoa mai, cách trang điểm này, dịu dàng lại thêm vài phần quyến rũ, chỉ có thiếu nữ đã cập kê mới có thể vẽ.
An Ninh nhìn chính mình trong gương, nàng hiện giờ cùng mới vừa rồi giống như thay đổi một người khác, có vài phần phong tình của thiếu nữ , càng thêm làm cho người ta lóa mắt, nhất là đóa hoa mai đang nở rộ giữa hai hàng lông mày , nàng không thể không thừa nhận kỹ thuật trang điểm của Cầm Phương thập phần tinh tế, bất quá... Như nghĩ ra điều gì, An Ninh khẽ nhướng mày, nhưng vẫn bất động thanh sắc.
"Tốt lắm, nhị tiểu thư người thật xinh đẹp, so với đại tiểu thư còn đẹp hơn vài phần đâu! An Bình hầu phủ của chúng ta trước mắt nhưng là có hai vị tiểu thư quốc sắc thiên hương, xem các thế gia khác làm thế nào vượt qua chúng ta!" Cầm Phương cầm cây trâm gài tóc cuối cắm lên mái tóc của An Ninh, nhìn An Ninh trong gương, trong lòng cũng thầm tán thưởng vẻ đẹp của nàng, nhị tiểu thư trước kia vốn dĩ tùy ý trang điểm , không nghĩ tới sau khi trang điểm theo cách trưởng thành cho nhị tiểu thư , đúng là xinh đẹp động lòng người, xem ra chỉ không lâu sau, nhị tiểu thư liền sẽ càng là uy hiếp đối với đại tiểu thư !
An Ninh nhìn ánh mẳt của Cầm Phương trong kính, mặt lộ vẻ khó xử, "Này... Hoa mai... Sợ là không tốt đi... Ta xem vẫn là lau đi!"
Nói xong, liền làm bộ lau đi, Cầm Phương tay mắt lanh lẹ ngăn trở, con ngươi chuyển động, "Nhị tiểu thư, thật là xinh đẹp ! Lau đi thật đáng tiếc a, hôm nay là nhị tiểu thư lần đầu tiên tham gia mẫu đơn yến, tiểu thư mới vừa rồi cũng phân phó , không được để cho nhị tiểu thư thất lễ, nếu là không trang điểm cẩn thận, đến lúc đó bị các thế gia tiểu thư khác xem thường, vậy đối An Bình hầu phủ chúng ta..." Cầm Phương cẩn thận lưu ý thần sắc An Ninh, thấy chân mày nhíu chặt của nàng có chút giãn ra, tựa hồ sắp bị nàng ta thuyết phục, trong lòng trồi lên một tia đắc ý, dừng một chút, tiếp tục mở miệng, "Nhị tiểu thư tự mình cân nhắc đi! Một mình người là chuyện nhỏ, nhưng nếu làm liên lụy đến toàn bộ An Bình hầu phủ vậy..."
"Vậy liền nghe lời ngươi, không lau liền không lau đi." An Ninh thở dài một tiếng, nhu thuận thỏa hiệp, đáy lòng cũng là bình tĩnh vô ba.
Cầm Phương lập tức tươi cười, từ trong lòng lấy ra một túi gấm tinh xảo, thật cẩn thận đeo lên bên hông An Ninh.
"Đây là cái gì? Bên trong nhất định là chứa vật gì đó rất quý trọng đi!" An Ninh vẻ mặt tò mò, đem túi gấm cầm ở trong tay, có chút giống như vô tình liếc mắt nhìn Cầm Phương một cái, liền động thủ muốn lấy ra xem vật gì bên trong, còn chưa kịp mở túi gấm ra, giống như nàng dự liệu liền bị Cầm Phương ngăn cản.
"Này cũng không phải là cái gì quý trọng , bất quá chỉ là món đồ bình thường thôi!" Cầm Phương vội vàng nói, giống như muốn che dấu cái gì, "Nhị tiểu thư, thời gian không sai biệt lắm , chúng ta nên mau chút, sớm tiến cung, thuận tiện đi dạo ở trong cung , cơ hội như vậy cũng không nhiều đâu!"
An Ninh đem mọi động tác của Cầm Phương hết thảy đều xem ở trong mắt, nhớ đến chuyện tình ở kiếp trước , khóe miệng khẽ nhếch, cũng không có lại nói thêm cái gì.
Cầm Phương khẽ thở dài nhẹ nhõm , nghĩ đến phân phó của đại tiểu thư, vì kế hoạch hôm nay, tiểu thư nhưng cũng đã kinh động đến cả vị trong cung kia , nhìn bóng dáng An Ninh , Cầm Phương ánh mắt càng thêm ác độc, nhị tiểu thư a nhị tiểu thư, lần này ngươi sợ là tự cầu phúc cũng khó trốn đại kiếp nạn !
Hai người ra khỏi Thính Vũ hiên, vòng qua vài khúc quanh, liền đến đại sảnh, trong đại sảnh, An Như Yên sớm đã chuẩn bị tốt, đang ngồi chờ, trên mặt ẩn ẩn mang theo vài phần không kiên nhẫn, nhưng nghĩ tới hôm nay là ác mộng ngày của An Ninh, nàng liền nhịn xuống, tiếp tục chờ, chính là, thời điểm khi nàng ta nhìn thấy An Ninh xuất hiện ở đại sảnh , tách trà trong tay vốn dĩ đang nâng lên liền dừng ngay lại, bình tĩnh nhìn An Ninh đang đứng ở cửa,bàn tay đang nắm chén trà dần dần nắm chặt.
"Tỷ tỷ, Ninh Nhi làm cho tỷ tỷ đợi lâu, tỷ tỷ chớ trách." An Ninh khẽ cúi người, cảm nhận được tầm mắt An Như Yên nhằm vào nàng, nhưng lại cảm thấy cảm giác lạnh lẽo xuyên qua, kiếp trước cũng là như thế này, chính là nàng không để ý, nhưng giờ phút này, nàng đã hiểu rõ hàm ý trong mắt nàng ta.
Đằng sau lớp da xinh đẹp kia che dấu sự ngoan độc , nàng nhưng là tận mình lĩnh hội!
An Như Yên phục hồi lại tinh thần , buông chén trà , dịu dàng tiến đến lôi kéo cánh tay An Ninh, "Đều là tỷ muội, bất quá là đợi trong chốc lát, có gì mà phải trách tội ? Muội muội hôm nay thật xinh đẹp!"
Tuy là khen, giọng điệu lại nhiều hơn một tia giả dối , mặc dù là cố ý che dấu,nhưng vẫn toát ra từ đáy mắt vốn dĩ không hờn giận cùng ghen tị, An Ninh cảm nhận được , đương nhiên cũng không có thoát qua được đôi mắt của một khác cũng đang ở trong đại sảnh.
"Đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư thật đúng là tỷ muội tình thâm, bất quá,vẻ đẹp của nhị tiểu thư sợ là muốn vượt qua đại tiểu thư đâu! Nhị tiểu thư cũng sắp cập kê đi? Vậy đệ nhất mỹ nhân..." Tứ phu nhân Dương Mộc Hoan ha ha cười, giống như vô tình nhắc tới.
"Dương di nương, ăn no không có chuyện gì sao? Có khí lực nói huyên thuyên , chi bằng thành thành thật thật ở trong Quỳnh hoa viện của ngươi, hảo hảo dạy dỗ tam muội." Bị tứ phu nhân nói như vậy, càng thêm khiến cho An Như Yên trong lòng không thoải mái, nàng mặc dù vốn dĩ luôn duy trì trạng thái dịu dàng hiền thục cũng mất đi lý trí, bất chấp Dương Mộc Hoan là trưởng bối, lạnh lùng mở miệng, liếc nhìn tam tiểu thư đang quy củ đứng bên cạnh tứ phu nhân , trong lòng lại thêm hờn giận, qua vài năm nữa, lại là một cái đối thủ!
"Ha ha... Là ta nói lỡ , đại tiểu thư chớ trách, chớ trách a!" Tứ phu nhân không ngừng lôi kéo con gái của mình nhận sai xin lỗi, cực kì hạ mình, bộ dạng hết sức lấy lòng An Như Yên , không giống là chủ tử trong phủ ,lại cực kỳ giống bộ dạng nô bộc sợ chủ tử trách phạt.
"Hừ!" An Như Yên hừ lạnh một tiếng, không có tâm tư để ý tới Dương Mộc Hoan, lôi kéo An Ninh, liền vội vàng ra đại sảnh, hướng cửa lớn Hầu phủ đi đến...
Sau khi mọi người rời đi, tứ phu nhân nguyên bản khúm núm giờ lại thẳng người, gương mặt lấy lòng mang theo tia cười lạnh, bất quá là cái tiểu nha đầu, xem nàng còn có thể hóng hách thế bao lâu!
"Nương, Hinh Nhi cũng muốn giống như nhị tỷ tỷ vậy, tiến cung tham dự mẫu đơn yến." Tam tiểu thư An Lan Hinh ngửa đầu nhìn Dương Mộc Hoan, chỉ là nghe thấy mẫu đơn yến cỡ nào long trọng xa hoa, trong lòng nàng sớm cũng đã chờ mong không thôi, nhưng nàng chỉ mới mười ba tuổi, cách cập kê còn kém hai năm.
Dương Mộc Hoan vô cùng thân thiết lôi kéo tay nữ nhi , vẻ mặt từ ái, "Hinh Nhi yên tâm, chung quy là có cơ hội , đến lúc đó, Hinh Nhi nhất định so với các nàng còn xinh đẹp hơn."
Chỉ còn hai năm nữa! Ai mà biết sẽ phát sinh điều gì, nhị tiểu thư An Ninh bất quá là một hòn đá bị An Như Yên dẫm nát dưới chân, nàng vẫn không có để vào mắt, nữ nhi của nàng tuy là lão tam, nhưng không đến cuối cùng, ai có thể nói nữ nhi của Lưu thị kia có thể vẫn có thể như vậy phong quang, các nàng ta nên nhớ , An Bình hầu phủ đại công tử nhưng là con rượt của Dương Mộc Hoan nàng.
Trên xe ngựa.
Không khí nhìn như hòa hợp cũng là vài phần hỗn loạn quỷ dị, An Ninh mặt ngoài mang theo vài phần kích động, nhưng đáy lòng cũng là bình tĩnh như nước, nàng đang đợi, đợi xem kịch vui của hôm nay.
Còn An Như Yên giống như vô nhìn về phía an bình,lời nói mới vừa rồi của Dương Mộc Hoan cứ ở bên tai nàng luẩn quẩn, không thể xua đi được, An Ninh trổ mã quả thật có vẻ sắp vượt qua của nàng rồi, lại thêm tài hoa mà mọi người vẫn chưa biết đến của nàng...
Nghĩ đến đây, tay của An Như Yên vô thức nắm chặt, trong lòng dâng lên một tia ngoan tuyệt!
Xem ra, kế hoạch hôm nay là không sai, An Bình hầu phủ, vô luận là lúc nào, đều chỉ có phần An Như Yên nàng tỏa sáng, người khác đừng mơ tưởng có cơ hội vượt qua nàng!
Đệ nhất mỹ nhân... Hừ!
Nàng nhưng thật ra muốn xem xem, trải qua mẫu đơn yến hôm nay , An Ninh còn có hay không cơ hội mơ tưởng cái danh hào 'Đệ nhất mỹ nhân' này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.