Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 104.2: Hảo ý




Lúc trước Hoàn Nương cực lực tranh thủ mối hôn sự với Tần vương phủ vì tương lai có thể tìm đường lui, lấy Triệu Đạc Dật ít nhất sẽ không vì Hưng Vinh hầu phủ xuống dốc mà không hề để ý tới nàng.
Hoàng hậu nương nương bận tâm sức ảnh hưởng của Tần vương nhất mạch, cũng sẽ không bức nàng quá sâu.
Cục diện hiện giờ, Hoàn Nương suy tính khả năng thất bại rất cao.
Trong Tần vương phủ nhất định sẽ khúc chiết không ngừng, khắc khẩu không thôi, Hoàn Nương không biết vấn đề cụ thể ở nơi nào, nhưng gần đây vì chuyện hoán tử, Tần vương phủ không thể bình tĩnh trở lại.
Cho dù Hoàn Nương muốn chống lại Khương Lộ Dao, nàng có tư cách gì so cùng Khương Lộ Dao?
Hưng Vinh hầu phủ chổ dựa lớn nhất chính là vị sủng phi trong hậu cung.
Còn Vĩnh Ninh hầu có căn cơ trong quân đội, Khương nhị gia lại là sủng thần của hoàng thượng, tổ mẫu của Khương Lộ Dao là Gia Mẫn quận chúa, vị quận chúa này có sức ảnh hưởng tới hoàng thượng.
Chỉ có Tần vương phi tham niệm mới muốn tranh phong cùng Khương Lộ Dao.
Biết rõ chống không được, cần gì một hai phải đi tranh?
Hoàn Nương lại dò hỏi một ít tin tức, bình lặng tâm tình, mặc kệ có muốn hay không, nàng cũng phải gả vào Tần vương phủ, các vị tiểu thư khác trong Hưng Vinh hầu phủ rất hâm mộ Hoàn Nương, có mấy vị thậm chí nói những lời không dễ nghe.
Nàng chỉ cười bỏ qua, đám người này chỉ thấy Tần vương phủ phú quý, không ai nhìn thấy vương phủ đầy rẫy phiền toái?
Không cần chấp nhặt đám người vô tri ngu xuẩn.
Hôn kỳ càng đến gần, Tần vương phi cũng thoát khỏi Đông Cung, hơn mười ngày ở bên người thái tử điện hạ, khiến Tần vương lạnh nhạt, thậm chí không muốn thấy Tần vương phi.
Thái phi nhân cơ hội này, tuyển chọn ngày lành, vì Tần vương nạp thêm ba vị trắc phi, trong đó có một người là chất nữ phương xa của thái phi, ba vị trắc phi như hoa như ngọc vào cửa an ủi Tần vương, ánh mắt của các nàng thiên chân, ngây thơ tràn ngập hâm mộ, khiến Tần vương khôi phục vài phần tự tin phong độ.
Này đó trắc phi so với Dương phi cùng Tần vương phi đều có vẻ đơn thuần, thiên chân hơn rất nhiều.
Hiện giờ Tần vương phiền chán nhất chính là nữ nhân thâm trầm, luôn bày ra bộ dạng vì hắn mà suy nghĩ.
Lúc ba vị trắc phi kính trà cho Tần vương phi, Tần vương đích thân tới đây, thái phi cũng đuổi hắn qua đây, phải nhìn chằm chằm Tần vương phi, sợ nàng dựa vào y thuật cao siêu mà động tay động chân.
Tần vương phi vừa tức lại vừa giận, cũng vì bản thân mà bất bình, nàng vất vả gần mười mấy năm vì cái gì?
Nếu không có nàng giúp Tần vương trị liệu thân thể, sao Tần vương có thể có nhi tử nối dõi?
Nhưng lời này nàng không dám nói với bất luận kẻ nào, bởi vì chỉ cần nàng nói ra, liền chứng tỏ nàng đã sớm biết chuyện hoán tử, cũng am hiểu trị bệnh nam tính, y nữ đã đủ đê tiện, lại am hiểu điều trị thân thể nam nhân…
Tần vương phi không chừng sẽ bị hoàng thượng hạ làm trắc phi.
Cho nên dù nàng có muôn vàn ủy khuất, cũng không dám nói với bất luận kẻ nào.
Hơn nữa hiện giờ thái tử còn chưa có nhi tử nối dõi, nếu hoàng hậu nương nương biết việc này, nhất định sẽ đốc xúc nàng điều trị cho thái tử.
Lúc bình thường ngoại gia của Tần vương phi sẽ ra mặt giúp nàng, từ khi chuyện nàng hiểu biết y thuật lộ ra ngoài, nữ nhân Khổng gia xuất giá hay chưa gả đều bị chỉ trích.
Tần vương phi trở thành tội nhân của Khổng gia, Khổng gia vì trấn an quan hệ thông gia, ốc còn không mang nổi mình ốc, đương nhiên sẽ không ra mặt giúp Tần vương phi.
Không có ngoại gia để dựa vào, Tần vương phi chỉ có thể tự mình nhấm nháp hậu quả.
Cũng may nàng còn có danh phận đích thê, địa vị của trắc phi dù có lớn hơn nữa, cũng không dám vô lễ trước mặt nàng, nàng trầm trụ, cũng có thể đấu với ba vị trắc phi.
- Ba vị muội muội mau đứng lên.
Tần vương phi biểu hiện rộng lượng, dịu dàng, coi ba vị trắc phi như muội muội mà đối đãi.
Nếu Tần vương phi phiếm toan( ghen tỵ, ghen tuông), Tần vương còn có một phần hảo cảm với nàng, ghen tỵ chứng tỏ Tần vương phi để ý Tần vương, ái mộ Tần vương, nhưng Tần vương phi lại bày hiện rộng lượng, sao Tần vương có thể dễ chịu?
Mấy ngày trước thái phi ngầm nói, Tần vương phi là người giỏi giả trang, nói Tần vương phải cẩn thận.
Tần vương càng ngày càng cảm thấy mẫu phi nói đúng, đừng nhìn Tần vương phi ngày thường nhu tình vạn loại, bộ dạng tình sâu biển lặng, có thể nàng chưa bao giờ thật tâm với hắn, hết thảy chỉ là giả vờ.
Tần vương càng nghĩ càng uể oải, đối xử với trắc phi càng tốt.
Tần vương phi nếm tư vị phòng không gối chiếc, trơ mắt nhìn trắc phi mỗi ngày trang điểm xuân ý dạt dào tới thỉnh an nàng, nàng chỉ có thể đem hết ủy khuất nuốt vào trong bụng.
_______________________________________
- Dật Nhi, Dương gia không có nói gì sao?
Tần vương phi dò hỏi Triệu Đạc Dật:
- Chỉ còn ba ngày nữa là tới ngày thành thân của ngươi.
- Dương gia là Dương gia, ta là nhi tử của phụ vương, hôn sự phải nghe phụ thân cùng tổ mẫu, huống chi hiện giờ Dương gia ốc còn không mang nổi mình ốc, các nàng cũng không rảnh để ý tới ta, mẫu phi người không cần vì nhi tử mà lo lắng, người chịu ủy khuất là tiểu thư Hưng Vinh hầu.
- Nàng có gì ủy khuất? Thứ nữ gả cho ngươi, nàng có bao nhiêu phúc khí a.
- ...Ta là đích tử sao? Vừa không phải đích tử, cũng không phải thứ tử, không chỉ thân phận xấu hổ, còn có rất nhiều phiền toái, tổ mẫu oán ta, phụ vương không để ý tới ta, chỉ có người vẫn đối xử với ta giống như trước kia.
- Dật nhi.
Tần vương phi cảm động, trấn an nói:
- Hết thảy sẽ có một ngày, hoàng thượng sẽ hiểu nỗi khổ của ngươi, Dương gia…Chờ ngoại tổ mẫu của ngươi thanh tỉnh lại, có lẽ sẽ tốt hơn một chút.
- Không tốt lên được, đại cữu mẫu đã quyết định dựa theo lời ngoại tổ phụ đem thái quân đưa vào chùa miếu.
- Đó là ngoại tổ phụ của ngươi nói? Hay chỉ là Khương nhị gia trả thù mà thôi.
- Ở trong mắt thế nhân, hắn chính là Nguyên Soái.
Triệu Đạc Dật cũng cảm thấy đem ngoại tổ mẫu tới chùa miếu là quá tàn nhẫn, hắn lại không có lý do gì nói ra, tuy hắn là ngoại tôn của Dương Soái, nhưng gần hai mươi năm không ở cùng Dương gia, lúc này hắn lại vì thái quân mà ra mặt thật sự không thích hợp.
- Dương Gia Bảo đâu? Hắn không nói gì?
- Hắn bị Khương nhị gia dẫn đi rồi.
Trong mắt Triệu Đạc Dật ẩn hiện hâm mộ:
- Khương Nhị gia nói mang Dương Gia Bảo đi thể nghiệm lạc thú nơi phố phường.
- Hắn muốn dưỡng người kế thừa Dương gia thành người ăn chơi trác táng, ý đồ xấu xa, ý đồ xấu xa.
Tần vương phi phẫn nộ nói:
- Dật nhi, nếu hắn là biểu đệ của ngươi, ngươi không thể mặc kệ, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn Dương gia sa cơ thất thế? Nhìn Dương Gia Bảo trở thành người chỉ biết ăn nhậu chơi bời?
- Mẫu phi suy nghĩ nhiều rồi, Khương nhị gia không phải người xấu, có hắn, Dương biểu đệ mới có khả năng tránh thoát kiếp nạn, thành tài hay không đối với Dương gia cũng không quan trọng, ta chỉ cầu Dương gia không bị đoạn tuyệt huyết mạch là được, biểu đệ đi theo Khương nhị gia sẽ rất tốt.
Triệu Đạc Dật cũng suy nghĩ ý đồ của hoàng đế đối với Dương gia, Dương Gia Bảo tận tình hưởng lạc không phải điều xấu.
Ít nhất có thể tránh thoát bệ hạ vào những năm cuối quỷ dị.
- Vương phi điện hạ, các vị trắc phi tới trò chuyện với người.
- Mẫu phi có việc, ta không quấy rầy người nữa.
Triệu Đạc Dật đứng dậy cáo từ, đám trắc phi vào cửa, ánh mắt hứng thú nhìn hắn, đây là nhi tử của Tần vương, giả thứ tử, là đích tử?
Tần vương phủ xảy ra chuyện gièm pha các nàng cũng rất để ý.
- Dật nhi.
Tần vương phi thà đối mặt với Triệu Đạc Dật, cũng không muốn đối mặt với đám trắc phi.
- Ngươi chờ một chút, ta có một phần lễ vật muốn đưa cho ngươi.
- Các vị muội muội đi sương phòng uống trà trước đi, ta cùng Dật nhi nói vài lời, sau đó sẽ trò chuyện cùng các vị muội muội.
- Vương phi xin cứ tự nhiên.
Các vị trắc phi thanh xuân thiếu nữ, dáng người quyến rũ, Tần vương phi trang điểm thế nào cũng không bằng, tuổi tác quá chênh lệch, Tần vương phi trang điểm nhìn có vẻ già rồi.
Vì nàng là kế phi, nàng đã nhỏ hơn Tần vương gần mười tuổi, chờ lúc nàng hết xuân xanh Tần vương đã không còn tâm tư lại tìm nữ nhân, nàng đã sớm nắm chọn Tần vương trong tay, nhưng ai biết vì nàng là y nữ, Tần vương liền nạp ba vị trắc phi, tương lai còn có thêm nhiều.
Trong lòng Tần vương phi thực khổ, trắc phi nhập môn đánh nát mộng đẹp của nàng.
- Mẫu phi, người đừng quá để ý, trong lòng phụ vương vẫn có người.
- Có ta? Dật nhi, ngươi không cần an ủi ta, ta cùng phụ vương ngươi đã có mấy năm tình cảm, vẫn kém lời đồn đãi bên ngoài, kém hơn mấy câu tổ mẫu ngươi nói, hiện giờ ta không muốn so đo, chỉ muốn ngươi cùng đệ đệ của ngươi có thể bình an. Bọn họ cho tới bây giờ còn ở Đông Cung, ta…rất lo lắng.
- Hay là để ta đi nói cùng đại huynh? Đại huynh nói, có lẽ hoàng thượng có thể nghe.
- Này…Không tốt, ta không thể nhìn Dật nhi cúi đầu khom lưng trước thế tử gia, vốn dĩ ngươi mới là…
- Mẫu phi.
Triệu Đạc Dật ý bảo Tần vương phi đừng nói nữa.
- Hoàng thượng đã phán đoán suy luận, đại huynh mới là thế tử, ta không phải. Người không cần vì ta mà oán giận, so với đại huynh, thơ ấu của ta trôi qua đã quá hạnh phúc. Chuyện về bọn đệ đệ ta sẽ nghĩ cách giúp người.
- Nếu Dật nhi không muốn nói, ta sẽ không nhiều lời nữa.
Tần vương phi đạt được mục đích, cuối cùng sẽ có thu hoạch, đi từng bước khơi mào Triệu Đạc Dật nổi lên tâm tư tranh vị trí thế tử, không thể nóng vội.
Triệu Đạc Dật đi tìm Triệu Đạc Trạch, vừa lúc đụng phải Tần vương, nghĩ mới vừa rồi mẫu phi cố gắng cười vui, Triệu Đạc Dật tiến lên ngăn đường Tần vương.
- Phụ vương.
Trước kia Tần vương rất thích Triệu Đạc Dật, lúc này hắn chỉ cần nghĩ đến Triệu Đạc Dật mới là nhi tử của Dương phi, tình cảm thương tiếc vơi đi rất nhiều, vì giữ thể diện Tần vương lãnh đạm hỏi:
- Chuyện gì?
- Mới vừa rồi các vị trắc phi đến trò chuyện cùng mẫu phi.
- Ừ.
- Người không định nói một câu công bằng vì mẫu phi sao?
- Chuyện riêng của bổn vương, khi nào đến phiên ngươi tới hỏi?
Tần vương không vui, quan hệ giữa Triệu Đạc Dật cùng Tần vương phi có phải hay quá thân cận?
- Nhi tử không có hỏi phụ vương sủng ái vị trắc phi nào, nhưng người không thể quên mẫu phi, mẫu phi chỉ chữa bệnh cho thái tử điện hạ, là người có y đức, sao người có thể vì vậy mà vắng vẻ mẫu phi? Tin lời người khác châm ngòi ly gián?
- Hỗn trướng!
Tần vương bạo nộ nói:
- Người khác châm ngòi ly gián? Ngươi ám chỉ ai?
Hiện giờ Tần vương phiền nhất chính là người khác nói hắn có lỗ tai mềm( dễ dụ), bị nữ nhân quản chế, người bên ngoài trào phúng hắn thế nào, ngay cả nhi tử của hắn cũng nghĩ như vậy, Tần vương giơ tay tán Triệu Đạc Dật một cái.
- Ngươi đừng quên nàng là kế mẫu của ngươi, ngươi không có việc gì làm, lại đi bầu bạn bên người kế mẫu? Ngươi cũng dám ở trước mặt ta bất bình thay kế mẫu? Triệu Đạc Dật…Lễ nghĩa của ngươi đâu? Hiếu tâm đâu?
- Phụ vương, nhi tử chỉ muốn người cùng mẫu phi hòa thuận tương ái, nhi tử đối với mẫu thân chỉ có hiếu tâm.
- Ngươi đối với mẫu phi chỉ có hiếu tâm, vậy ngươi đối với thân mẫu của ngươi thế nào? Đối với Dương gia thế nào? Đối với bổn vương thế nào? Bổn vương chưa từng thấy ngươi đối với chúng ta có gì hiếu tâm đâu.
Tần vương chậm rãi nói:
- Ngươi cũng là người sắp thú thê, chờ  tức phụ của ngươi vào cửa, ngươi nên thương tiếc tức phụ của ngươi mới đúng, chuyện của ta và mẫu phi của ngươi, không cần ngươi nhọc lòng.
- Nhi tử…
- Được rồi, bổn vương liền đi tìm mẫu phi của ngươi.
Tần vương tránh Triệu Đạc Dật, đi tới sân viện của Tần vương phi.
Nàng đang bị đám trắc kích thích quá sức, lại nghe thấy Tần vương giá lâm nên rất cao hứng, không cần nghe đám trắc phi khoe khoang Tần vương  sủng ái các nàng thế nào.
- Ta đi gặp vương gia, phiền các vị muội muội chờ một lát.
Tần vương phi nhu tình mật ý đón tiếp Tần vương, bám vào người hắn nói:
- Vương gia.
- Bổn vương có chuyện muốn nói cùng ngươi.
Tần vương cực kỳ lạnh nhạt, giống như có chút phẫn nộ, cái này khiến Tần vương phi khó hiểu, Tần vương bị ai chọc tức.
Tần vương đuổi hết hạ nhân ra ngoài, trực tiếp nói với Tần vương phi:
- Mới vừa rồi bổn vương gặp Dật nhi, hắn nói rất nhiều chuyện về ngươi, bất bình thay ngươi, bổn vương muốn hỏi ngươi một chút, ngươi xem Dật nhi như nhi tử mà nuôi dưỡng, hay là thế nào? Chuyện khuê phòng, ngươi cũng nói cho hắn biết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.