-Ya! Cái tên chết bầm, vô duyên, quá đáng, máu lạnh, chết
đi!_Gia Hân vừa đi vừa rủa Thiên Long.
-Thôi được rồi có nói gì cũng không thay đổi được đâu bây
giờ chỉ còn cách học thật chăm thôi_Hương Mai lên tiếng, cô đã nghe Gia Hân kể
chuyện Thiên Long bắt Gia Hân lọt vào top 10 toàn trường.
-Hừ, tao là ai chứ? Là Gia Hân mà chịu hạ mình trước cái tên
như hắn sao? Tao sẽ nghĩ ra trò gì đó khiến hắn phải tức chết mới được_Gia Hân không
chịu thua.
-Ukm...Tùy mày nhưng làm sao thì làm người ta cũng thông
minh hơn mày không cẩn thận là gậy ông đập lưng ông đó_Hương Mai
-Mày coi thường tao quá đấy, cứ chờ xem cái tên Thiên Long
đó sẽ chết dưới tay tao thôi_Gia Hân tự tin nói.
-Được rồi chuyện đó để tính sau đi, giờ là đi uống trà chanh
nghe chưa con bạn_Hương Mai nói rồi lôi xồng xộc Gia Hân đi.
Hương Mai dẫn Gia Hân đến một quán trà chanh ven đường, quán
tên:Chém Gió.
Cả hai cùng chọn một chỗ thích hợp rồi gọi đồ uống.
Gia Hân mải mê ngắm cách bày trí những đồ dùng trong quán,
rất lạ mắt nha! Nhưng mắt cô chợt dừng lại ở một chiếc bàn cách bàn cô không
xa, có một người con gái ăn mặc rất thời trang, rất đẹp. Cô gái đó là Gia Ân,
Gia Hân ngạc nhiên không biết Gia Ân đang chờ ai ở đó, định tới gần hỏi thì
không ngờ người Gia Ân đang chờ lại là
Minh Huy.
-Em chờ anh lâu chưa?_Minh Huy nhìn Gia Ân
-Dạ em cũng mới tới thôi_Gia Ân mỉm cười
-Ukm_Minh Huy ngồi xuống ghế đối diện với Gia Ân dịu dàng
nhìn Gia Ân.
Gia Hân ngồi đó cô không tin vào mắt mình nữa. Hóa ra Minh
Huy nói chiều nay anh bận là vì đi với Gia Ân. Gia Hân mọi hy vọng đều sụp đổ
-Gia Hân mày ngốc thật mà, mày nghĩ mày là ai mà Minh Huy để
ý đến chứ. Chẳng qua anh ấy chỉ trêu đùa mày thôi_Gia Hân thầm nghĩ trong lòng,
bàn tay cô đan xen vào nhau, cô chỉ biết nhìn xuống mũi chân mình. Hương Mai
ngạc nhiên nhìn Gia Hân nãy giờ ngồi im lặng không ngẩng mặt lên nói một câu
định hỏi thì:
-Đó là Gia Ân người mẫu ảnh nổi tiếng phải không?_Một cô
phục vụ nói với một cô khác tay chỉ về bàn Gia Ân.
-Ừ,bên cạnh còn có một anh chàng rất đẹp trai nha_Cô phục vụ
kia gật đầu
-Nhìn họ hạnh phúc chưa kìa, ghen tỵ quá đi_Cô phục vụ này
nói mắt nhìn Gia Ân đang đút cho Minh Huy ăn.
-Ừ, phải công nhận họ là một cặp trời sinh: hoàng tử và công
chúa_Cô phục vụ kia nói.
-Mấy cô kia rảnh quá đi làm việc của mình đi_Người quản lí
quán quát.
-Dạ_Mấy cô phục vụ giật mình ,vội cúi đầu đi làm việc tiếp.
Hương Mai đã hiểu nguyên nhân khiến con bạn không có phản
ứng gì, cô bỏ tiền xuống bàn, đứng phắt dậy:
-Về thôi!
-Hả_Gia Hân ngẩng mặt lên nhìn Hương Mai ngạc nhiên
-Hôm nay không có hứng hôm khác đi ăn_Hương Mai nói rồi kéo
tay Gia Hân đi ra khỏi quán.
Gia Ân mắt nhìn theo dáng người nhỏ nhắn rời khỏi quán
-Em sao vậy?_Minh Huy ngạc nhiên nhìn Gia Ân đang nhìn ra
hướng khác.
-Không có gì_Gia Ân cười nhẹ trong đầu nghĩ:"Chắc mình
nhìn lầm thôi chị ấy sao có thể ở đây"
Gia Hân để Hương Mai kéo tay đến trước cửa quán thì dừng lại
kéo tay Hương Mai ra.
-Mày bị gì vậy?_Gia Hân
-Tao chỉ muốn tốt cho mày thôi_Hương Mai
-Không cần, dù sao lọ lem vẫn là lọ lem không thể hạnh phúc
bên hoàng tử được_Gia Hân buồn chán nói
-Sao mày có thể bỏ cuộc dễ dàng vậy? Mày vẫn có thể trở
thành công chúa được mà. Với lại khi nào mày cũng nhường Gia Ân mặc dù ba mẹ
thì vẫn luôn thiên vị con bé hơn_Hương Mai nhìn Gia Hân.
-Chứ mày muốn tao làm sao?_Gia Hân khó hiểu nhìn Hương Mai
-Mày nghe tao nói đây. Hai người đó đi cùng nhau không có
nghĩ là yêu nhau mày vẫn còn hi vọng, mày sẽ trở thành công chúa để được Minh
Huy để ý tới_Hương Mai
-Sao có thể_Gia Hân
-Sao lại không cứ để tao giúp là được_Hương Mai đầy tự tin
nhìn Gia Hân
-Ukm...Tao sẽ thử_Gia Hân
-Vậy mới là mày chứ_Hương Mai mỉm cười.